Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Lê Thị Ngọc Ánh
Xem chi tiết
Ayako
6 tháng 12 2017 lúc 20:43

Mình kể về người thân nha bạn

                               Bài làm

"Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc. Mẹ ru yêu thương con tha thiết".

Khi nghe ca khúc này, tôi chợt nhớ đến hình dáng đấng sinh thành, người đã sinh ra tôi, đã không ngại khổ nuôi tôi khôn lớn. Và đó chính là mẹ, người luôn đứng vị trí quan trọng nhất trong tâm trí tôi.

Thật vậy, trong gia đình, tôi thương nhất là mẹ vì mẹ đã luôn dành riêng cho tổ ấm này một tình thương bao la, không sao tả xiết. Thân hình nhỏ bé chăm chỉ làm việc cùng đôi bờ vai gầy gầy đã gánh bao nhiêu cực khổ khiến tôi thương mẹ lắm. Tôi yêu nhất đôi bàn tay hằng ngày khám bệnh cho bệnh nhân, tối về lại phải chăm sóc gia đình, nấu những bữa cơm nóng hổi rồi về đêm khi ánh trăng tròn lên cao, đôi bàn tay ấy chưa được yên giấc, tiếp tục vỗ vỗ quạt quạt ru chị em tôi chìm vào giấc ngủ và từ khuôn miệng xinh xắn của mẹ cất lên lời hát ru ngọt ngào mà tha thiết, đậm đà tình thương bao la cửa người mẹ dành cho những đứa con.

Mặc dù vất vả đến thế nhưng mẹ tôi chẳng than lấy một lời, mẹ quả thật là người cứng rắn, biết cam chịu một cách đáng khâm phục. Mẹ luôn cẩn thận trong mọi việc, hoàn thành tốt và biết chịu trách nhiệm từ những việc mình làm để làm gương tốt cho con cái. Tuy nhiên trong việc dạy dỗ con, mẹ là người rất nghiêm túc. Mẹ luôn chỉ bảo cho chị em tôi những cái hay cái tốt, từ những việc nhỏ nhặt như công việc nhà đến việc lớn như cách ăn nói sao cho đúng mực, thái độ và cách cư xử với mọi người sao cho phù hợp. Mẹ quan tâm đến mọi việc tôi làm, nếu có việc gì không vừa lòng mẹ liền trách và phân tích rõ cho tôi hiểu vì sao tôi không nên làm như vậy, tuy vậy tôi cũng không giận mẹ mà ngược lại, tôi thấy kính trọng mẹ nhiều hơn. Trong gia đình là thế nhưng ngoài xã hội, mẹ là người hiền lành, dễ hòa đồng, biết cách ứng xử trong mọi tình huống và điều đặc biệt ở mẹ khiến nhiều người quý mến là mẹ rất biết cách ăn nói cho vừa lòng mọi người.

 Tôi thấy mình thật may mắn khi được làm con của mẹ.Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng mẹ

Hà Chí Dương
11 tháng 12 2017 lúc 12:52

Sao ko có kể về bạn thân đi, sao ko có tả ông già ăn xin!!!!!

Nu Hoang Bang Gia
24 tháng 2 2018 lúc 13:11

Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đến trường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè … sẽ luôn là những kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.

Những ngày đầu đi học, tôi luôn được cố giáo khen viết chữ đẹp và đều. Em học rất khá môn tập viết tuy nhiên lại không giỏi môn toán. Đây là môn học mà em sợ nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài rất cẩn thận và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ môn học này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu hết. Biết vậy, nên cô đã đổi chỗ cho em ngồi cạnh Hà – một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp – để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn rất nhiều. Em đã học được phương pháp học toán của bạn. Thậm chí, trong những bài toán khó, bạn còn hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề và phương pháp giải phù hợp. Từ một học sinh yếu môn toán, em đã bắt đầu có niềm đam mê và yêu thích với môn học này.

Có một lần trong một bài kiểm tra toán, em không làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vo nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy: “Thất bại là mẹ thành công”. Em không muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết từ chối và tiếp tục ngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ còn khoảng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp các công thức đã học, em chợt phát hiện ra mình đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hoàn thành bài thi.

Cô giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 – một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước. Đến bây giờ mỗi khi nhắc lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.
 

Nguyễn Ngọc Minh Châu
Xem chi tiết
Phương Thảo
19 tháng 4 2017 lúc 13:45

- Em sẽ bảo là em ko có chìa khóa hoặc từ chối đợi để đến lúc bố mẹ về

- Em sẽ chờ đến lúc người hàng xóm về

- Em sẽ lấy hộ bác hàng xóm

- Em sẽ báo cho mọi người xung quanh để kịp thời dập lửa

Bùi Vũ Minh Thư
4 tháng 11 2017 lúc 13:45

-em sẽ xin lỗi họ vì không thể mở cửa được

-em sẽ chờ người hàng xóm về rồi sang xin lại

-em sẽ thu quần áo giúp họ

-em sẽ báo cho mọi người và gọi 114 để kịp thời dập lửa

Ngoc Yen Phuong Nguyen
Xem chi tiết
Bùi Thị Tính
8 tháng 1 2019 lúc 13:36

Hầy! Làm ơn thêm dấu vào đi bạn. Ko dấu phải ngồi nặn từng chữ...mệt lắm !

Bảo Hà
21 tháng 5 2019 lúc 11:06

ko hiểu bạn

I LOVE YOU SO MUCH
Xem chi tiết
Hoc247
8 tháng 4 2016 lúc 21:52

Quãng đường xe đi thêm được là: S = 20.0,6 = 12(m)

Xe không dừng lại ngay lập tức được.

Tran phan quynh anh
Xem chi tiết
Lucy
12 tháng 12 2017 lúc 8:50

Sau bốn năm miệt mài học tập ở Trường Đại học Bách khoa , tôi đã trở thành kĩ sư và được nhận vào làm việc trong một nhà máy cơ khí của tỉnh nhà . Thời gian trôi đi nhanh quá ! Mới ngày nào tôi là một cậu học sinh lớp 6 , thoắt cái mà đã mười năm . Bao kỉ niệm của thời học trò tinh nghịch , đáng yêu vẫn còn tươi rói trong kí ức ...

Năm nay , Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 lại đúng vào thứ bảy . Tôi trở về thăm các thầy cô và thăm ngôi trường cũ mà tôi xa cách đã lâu .

Hồi học lớp 61 do cô Huyền dạy văn làm chủ nhiệm , tôi được cử làm lớp trưởng . Các bạn trong lớp " tín nhiệm " phần vì tôi học giỏi , phần vì tôi rất nhiệt tình trong mọi công việc của lớp .

Trường tôi nằm trên một khu đất rộng , có tường xây bao quanh . Đoạn đường dẫn từ quốc lộ 1 vào tới cổng trường rộng chừng sáu mét , hai bên trồng bạch dương . Chiếc bảng đề tên trường màu xanh , nổi bật hàng chữ trắng : TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ SỞ ÂU CƠ , từ xa đã nhìn thấy rất rõ . Ba dãy phòng học lợp tôn nối với nhau theo hình chữ U , ở giữa là sân trường với cột cờ đặt trước cửa phòng Ban Giám hiệu . Hình ảnh ngôi trường cũ thân yêu luôn hiện lên trong nỗi nhớ . Về thăm trường lần này , tôi hi vọng thấy lại những gì quen thuộc một thời .

Nhưng sao lại thế này ! ? Vẫn tên trường cũ , vẫn con đường dẫn vào trường ngày nào nhưng hàng cây thì đã cao vút , thân tròn , thẳng tắp . Mặt đường tráng xi măng phẳng phiu . Cổng trường được xây bề thế và quét vôi trắng trông rất đẹp .

Ấn tượng nhất là ngôi trường ba tầng cao sừng sững , mái ngói đỏ tươi . Tường quét vôi vàng , cửa lớn , cửa sổ sơn xanh nhìn thật hài hòa . Hai bên là hai dãy phòng làm việc của Ban Giám hiệu , hội trường , thư viện , phòng thí nghiệm , phòng vi tính và phòng truyền thống . Trước cửa các lớp học đều có các bồn hoa . Hoa cúc , hoa hồng rung rinh trước gió . Sau trường là vườn sinh vật trồng nhiều loại cây . Quả là một sự thay đổi lớn lao và kì diệu .

Gặp lại các thầy cô cũ , lòng tôi trào lên một niềm xúc động là thường . Các thầy cô vẫn nhớ đến tôi , trìu mến gọi tên tôi và hỏi thăm tôi về mọi mặt . Cô Huyền xiết tay tôi thật chặt , chúc mừng tôi đã trưởng thành . Tôi thầm nghĩ : Dù đi đâu , về đâu , mình cũng sẽ mãi mãi nhớ về ngôi trường này , về các thầy cô và bạn bè yêu quý .

Nguyễn Phương Uyên
12 tháng 12 2017 lúc 9:07

Sau bốn năm miệt mài học tập ở Trường Đại học Bách khoa , tôi đã trở thành kĩ sư và được nhận vào làm việc trong một nhà máy cơ khí của tỉnh nhà . Thời gian trôi đi nhanh quá ! Mới ngày nào tôi là một cậu học sinh lớp 6 , thoắt cái mà đã mười năm . Bao kỉ niệm của thời học trò tinh nghịch , đáng yêu vẫn còn tươi rói trong kí ức ...

Năm nay , Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 lại đúng vào thứ bảy . Tôi trở về thăm các thầy cô và thăm ngôi trường cũ mà tôi xa cách đã lâu .

Hồi học lớp 61 do cô Huyền dạy văn làm chủ nhiệm , tôi được cử làm lớp trưởng . Các bạn trong lớp " tín nhiệm " phần vì tôi học giỏi , phần vì tôi rất nhiệt tình trong mọi công việc của lớp .

Trường tôi nằm trên một khu đất rộng , có tường xây bao quanh . Đoạn đường dẫn từ quốc lộ 1 vào tới cổng trường rộng chừng sáu mét , hai bên trồng bạch dương . Chiếc bảng đề tên trường màu xanh , nổi bật hàng chữ trắng : TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ SỞ ÂU CƠ , từ xa đã nhìn thấy rất rõ . Ba dãy phòng học lợp tôn nối với nhau theo hình chữ U , ở giữa là sân trường với cột cờ đặt trước cửa phòng Ban Giám hiệu . Hình ảnh ngôi trường cũ thân yêu luôn hiện lên trong nỗi nhớ . Về thăm trường lần này , tôi hi vọng thấy lại những gì quen thuộc một thời .

Nhưng sao lại thế này ! ? Vẫn tên trường cũ , vẫn con đường dẫn vào trường ngày nào nhưng hàng cây thì đã cao vút , thân tròn , thẳng tắp . Mặt đường tráng xi măng phẳng phiu . Cổng trường được xây bề thế và quét vôi trắng trông rất đẹp .

Ấn tượng nhất là ngôi trường ba tầng cao sừng sững , mái ngói đỏ tươi . Tường quét vôi vàng , cửa lớn , cửa sổ sơn xanh nhìn thật hài hòa . Hai bên là hai dãy phòng làm việc của Ban Giám hiệu , hội trường , thư viện , phòng thí nghiệm , phòng vi tính và phòng truyền thống . Trước cửa các lớp học đều có các bồn hoa . Hoa cúc , hoa hồng rung rinh trước gió . Sau trường là vườn sinh vật trồng nhiều loại cây . Quả là một sự thay đổi lớn lao và kì diệu .

Gặp lại các thầy cô cũ , lòng tôi trào lên một niềm xúc động là thường . Các thầy cô vẫn nhớ đến tôi , trìu mến gọi tên tôi và hỏi thăm tôi về mọi mặt . Cô Huyền xiết tay tôi thật chặt , chúc mừng tôi đã trưởng thành . Tôi thầm nghĩ : Dù đi đâu , về đâu , mình cũng sẽ mãi mãi nhớ về ngôi trường này , về các thầy cô và bạn bè yêu quý .

Nguyễn thị thanh mai
12 tháng 12 2017 lúc 9:10

 Ngày hôm nay là ngày đầu tiên em trở thành cô giáo ,nhân dịp này em trở về thăm mái trường xưa , nơi đây đã từng ươm mầm cho bao thế hệ thành công rực rỡ, nơi đây đã chắp cánh cho em vươn tới tương lai trong cuộc sống, đã giúp em trở thành một cô giáo cấp hai như bây giờ. Mái trường đó chính là ngôi trường trung học cơ sở trung châu.Ôi thật tuyệt!

Ngày hôm nay, khi em vừa bước gần đến bên mái trường thân yêu .Ngước nhìn lên cái dòng chữ "Trung học cơ sở trứng châu" lòng em lại trào dâng lên bao kỉ niệm của tuổi thơ đối với ngôi trường. Ôi thật kì diệu! Nhớ lại những kỉ niệm đó thì kỉ niệm về năm em còn học lớp 7 vẫn không bao giờ phôi phai đi mà ngược lại nó vẫn in đậm như vừa chỉ mới hôm qua.Em bước tiếp vào sâu bên trong ngôi trường ,nhìn từng lớp học, nghe những học trò đọc bài , nghe những cô thây giảng bài mà sao lòng em thấy ấm áp quá! Rồi sau đó, em nhìn xung quanh ngôi trường mà thấy sao lạ thế! Vẫn cái tên ấy , vẫn là ngôi trường ấy mà sao khác quá đên nỗi giờ em không thể nhận ra .Những cái cây hòi nào vẫn còn bé con con vậy mà giờ đây đã lớn đến như vậy. Khu sân đất, mười năm trước đây thường rất bẩn vậy mà giờ đây được xây dựng thành một lớp học thể dục.Khu nhà để xe trước đây còn chật hẹp vậy mà giờ đã được mở rộng hơn. Nhìn toàn cảnh ngôi trường nó hoàn toàn khác, nó không còn giống ngôi trường mà trước đây em từng học.Thế rồi , em bước đến phòng ban giám hiệu trường để nộp đơn xin việc.Thầy Hiếu phó hiệu trưởng của trường năm nào còn trẻ mà giờ đây đã trở thành một hiệu trưởng mái tóc đã bắt đầu điểm bạc theo năm tháng nhưng tính cách vẫn rất nghiêm nghị. Sau khi nộp đơn và được nhà trường chấp nhận thì cũng là lúc trống đánh ra chơi.Em cũng nhân đó về thăm lại lớp 7b cũ của em.Vừa bước vào em thấy một cô giáo trông đã già chuẩn bị bước ra ngoài em lễ phép chào cô .Cô bước đến nói: chào em, em tên gì?

Em trả lời cô em tên là nguyễn thị thanh mai.Bỗng dưng cô nắm chặt tay em và nói là mai lớp 7b cũ 10 năm về trước đúng không?

-dạ thưa cô.Em trả lời

Em còn nhớ cô không.Cô là cô thúy giáo viên chủ nhiệm của em đây.Cũng vào lúc đó em rất bàng hoàng về cô.Vị giáo vien trẻ tuổi mà sao lại già đến như vậy.Rồi em nắm chặt tay cô và nói:

-Cô là cô thúy giáo viên chủ nhiệm của em thật sao cô. 

-ừ cô đây mà

một lúc sau, em cùng cô bước xuống sân ngồi vào ghế đá tâm sự

Cô nói với em rằng:

-Cô không ngờ em lại chọn đi theo con đường giáo viên này đấy

-Dạ, thưa cô.Chính cô là người đã cho em cảm thấy hứng thú với công việc này.Em muốn trở thành một giáo viên là để truyền đạt lại đến những học trò nhỏ những kiến thức của mình.Em muốn chúng có một tương lai tươi sáng

-Cô thấy em đã thực sự lớn và trường thành rồi đấy mai à

-Thưa cô, những học trò mà cô đang dạy có ngoan không ạ?

-Chúng nghịch ngợm lắm giống như khóa học của các em thôi

-Thật vậy sao cô

-Thật  mà

Đang nói chuyện thì bỗng dưng tiếng trống trường vang lên

Cô nói: Thôi chắc cuộc trò chuyện kết thúc tại đây rồi cô phải vào lớp dạy đây tạm biệt em

Em cũng lễ phép chào cô: vâng ạ.hẹn gặp lại cô vào ngày mai.

Bây giwof cũng là lúc em phải trở về nhà và chuẩn bị cho thứ hai tuần sau đi dạy. Ôi ngôi trường của em tuyệt quá!

*Lưu ý: Bạn cũng có thể thay câu cuối và một số từ nhé

Kudo Shinichi
Xem chi tiết
Nguyễn Hạnh
9 tháng 11 2017 lúc 19:26

1.Thần thoại Hy Lạp là tập hợp những huyền thoại và truyền thuyết của người Hy Lạp cổ đại liên quan đến các vị thần, các anh hùng, bản chất của thế giới, và nguồn gốc cũng như ý nghĩa của các tín ngưỡng, nghi lễ tôn giáo họ. Chúng là một phần của tôn giáo Hy Lạp cổ đại và nay là một phần của một tôn giáo hiện đại lưu hành ở Hy Lạp và trên thế giới gọi là Hellenismos. Các học giả hiện đại tham khảo và nghiên cứu các truyện thần thoại này để rọi sáng vào các thể chế tôn giáo, chính trị Hy Lạp cổ đại, nền văn minh của nó cũng như để tìm hiểu về bản thân sự hình thành huyền thoại

phan phuc ha
Xem chi tiết
Anh Triêt
2 tháng 1 2017 lúc 21:25

a) Hành vi của Lan là không đúng, ích kỉ. Nếu ai cũng như Lan thì mọi hoạt đông của lớp, trường sẽ bị ngưng trệ.

b) Nếu em là bạn của Lan thì em sẽ:

+ Khuyên Lan nên tham gia các hoạt động của lớp, trường.

+ Giải thích để Lan hiểu lợi ích của việc tham gia các hoạt động tập thể để mở mang hiểu biết, xây dựng được mối quan hệ tốt đẹp, rèn luyện được kĩ năng sống cần thiết cho bản thân.

+ Cùng các bạn trong lớp vận động và tạo cơ hôi5 cho Lan tham gia các hoạt động của lớp, trường

Đào Thị Hằng
2 tháng 1 2017 lúc 21:28

a)Ý kiến của Lan là sai vì khi tham gia các hđ ngoại khóa có thể giúp chúng ta có thêm bạn, tích lũy đc nhiều kinh nghiêm, giúp đầu óc thoải mái và cũng có thể giúp chúng ta học tập tốt hơn.

b) nếu là bạn của Lan mk sẽ giải thích cho bạn hiểu rõ về lợi ích của các hđ ngoại khóa, tìm và gợi ý về những hđ có ích hay các hđ lành mạnh mà bạn yêu thích.

Trần Thị Mỹ Bình
2 tháng 1 2017 lúc 22:44

a) Hành vi của Lan là không đúng bởi vì tích cực tham gia các hoạt động của lớp của trường cũng như của xã hội đều rất bổ ích, mang lại cho chúng ta nhiều kinh nghiệm quý báu và các kĩ năng cần thiết, đặc biệt là kỹ năng giao tiếp, kỹ năng hợp tác, kỹ năng giải quyết một số vấn đề trong cuộc sống. Bên cạnh đó tích cực tham gia các hoạt động còn giúp ta được mọi người yêu quý, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp và mở rộng tầm hiều biết.

b) Nếu là bạn của Lan, em sẽ giải thích cho cậu ấy nghe về sự cần thiết của việc tích cực tham gia các hoạt động và khuyên cậu ấy nên tham gia các hoạt động ấy.Hỏi đáp Giáo dục công dân

Phuc Nguyenhoang
Xem chi tiết
Phương Anh Vũ
Xem chi tiết
Nguyễn Trang Thanh Trúc
19 tháng 12 2016 lúc 10:19

Khuyên bảo bạn ấy cùng đi cổ vũ với các bạn trong lớp. Có thể những việc làm ấy sẽ giúp các bạn kia có tinh thần và sẽ thi tốt hơn trong cuộc thi hội khỏe phù đổng.