Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Trần Thái Sơn
Xem chi tiết
Bùi Thế Nghị
7 tháng 5 2021 lúc 10:20

1)

CuO   +   2HCl  →  CuCl2   +  H2O

Cu không phản ứng với dung dịch HCl

Dung dịch thu được sau phản ứng có màu xanh lam

2) 

nHCl = 0,2.1 = 0,2 mol 

Theo phản ứng => nCuO = 1/2nHCl = 0,1 mol

=> mCuO = 0,1.80 = 8 gam

=> mCu = 20,8 - 8 = 12,8 gam

<=> %mCu = \(\dfrac{12,8}{20,8}\).100% = 61,5%

3)

Fe  +  CuCl2  →  FeCl2  +  Cu

nFe = 28:56 = 0,5 mol, nCuCl2 = 0,1 mol => Fe dư

=> nFe phản ứng = nCuCl2 = 0,1 mol

<=> mCu sinh ra = 0,1.64 = 6,4 gam

<=> Khối lượng thanh Fe sau phản ứng = mFe ban đầu - mFe tan ra + mCu bám vào = 28 - 0,1.56 + 6,4 = 28,8 gam

Nguyễn Hà Minh Nguyệt
Xem chi tiết
Quỳnhh-34- 6.5 Phạm như
7 tháng 4 2022 lúc 9:18

Việt Trì trong trái tim em dk

44-Thế toàn-6k2
7 tháng 4 2022 lúc 9:19

viết dấu có đc k ạ

Nguyễn Hà Minh Nguyệt
7 tháng 4 2022 lúc 9:20

viet co dau nha

Tùng Lê
Xem chi tiết
vu thanh nhan
Xem chi tiết
★Čүċℓøρş★
29 tháng 12 2017 lúc 21:31

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

lê diệu linh
29 tháng 12 2017 lúc 21:33

con này khùng hả ! ghi rõ ràng ra xem nào !

chẳng có dấu má gì thế ?

vu thanh nhan
29 tháng 12 2017 lúc 21:34

ko như vây thì kb kiểu gì

Trần Thái Sơn
Xem chi tiết
nguyễn bảo ngọc
10 tháng 5 2021 lúc 8:55

tín ngưỡng là miền tin vào 1 điều thần bí như thần linh , thượng đế ,chúa trời 

tôn giáo là miền tin có hệ thống , tổ chức . với quan miện giáo lí và các hình thức lễ nghi thể hiện sùng bái 

- một số tôn giáo 

+phật giáo 

+thiên chúa giáo 

+đạo cao đài 

+đạo hoàng đảo 

+đạo tin lành 

+ đạo hồi 

 

nguyễn bảo ngọc
10 tháng 5 2021 lúc 9:08

công dân sử dụng quyền tự do ngôn luận phải tuân theo quy định của phát luật để phát huy tính tích cực và quyền làm chủ của công dân góp phần xây dụng nhà nước ,quản lí xã hội 

nhà nước tạo điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện quyền tự do ngôn luận , tự do báo chí và để báo chí phát huy đúng vai trò của mình 

 

pham dinh viet anh
Xem chi tiết
Lê Hồ Trọng Tín
10 tháng 2 2019 lúc 11:03

Tính G hả bạn

Tran phan quynh anh
Xem chi tiết
do thi diep anh
11 tháng 12 2017 lúc 19:28

bạn ơi đổi ảnh đại diện à

❥一ɗσηηυт︵✿
11 tháng 12 2017 lúc 19:27

Đổi ảnh j bạn

nghiem thi hong anh
11 tháng 12 2017 lúc 19:32

bạn ấn  vào  đổi ảnh đại diện ở trang cá nhân đó thì bạn sẽ dổi được 

vu khanh linh
Xem chi tiết
park_shin_hye
3 tháng 8 2017 lúc 13:50

ban len mang di roi biet 

chuc ban hoc tot ^-^

PHAM HONG DUYEN
3 tháng 8 2017 lúc 14:27

Ta coppy hình đó trong thư viện hoặc trên mạng rồi vào chỗ mình muốn chèn,tiếp theo bấm vào paste là xong!

Mình cũng chưa chắc lắm,có gì thì cho mình xin lỗi nhé!

Trần Nguyễn Đông Hải
3 tháng 8 2017 lúc 18:38

CHỈ NÓI KO THÔI KHÓ THỰC HÀNH PHẢI XEM THỰC HÀNH CƠ

Thanh Ngoc
Xem chi tiết

Năm lớp Hai, có một chuyện mà đến giờ em vẫn nhớ trong câu chuyện đó em đã đấu tranh với sai lầm của chính mình.

Hôm đó, cô gọi các bạn lên bảng chữa bài tập toán, khi cô gọi bạn Thảo Hương lên chữa bài, em nhìn thấy bạn lúng túng nói gì đó với bạn bên cạnh, lúc bạn lên đến bàn em, bạn nói thầm vào tai em: Phương Anh ơi! Cho tớ mượn vở nhé! Em hơi lưỡng lự rồi đưa cho bạn vở của mình. Các bạn chữa bài xong, cô bảo cả lớp thu vở lúc đó em mới lên nói với cô là Thảo Hương quên vở, cô hỏi: Thế sao lúc này bạn lại có vở và lên chữa bài? Em trả lời là em không biết. Vừa lúc đó, tiếng trống trường từ báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi, thế là cả lớp ùa ra ngoài như những chú chim non rời tổ, em cũng ra theo. Ra chơi vào, cô trả vở và gọi các bạn đọc điểm, cô gọi đến Thảo Hương thì bạn lí nhí trả lời: Thưa cô, em... em quên vở ạ. Thế là cô cho bạn điểm kém, bạn rất buồn.

Về đến nhà, em kể chuyện của bạn cho mẹ, mẹ bảo em: Con nên đến thú thật với cô thì chắc cô sẽ không nói gì đâu. Tối hôm đó, em trằn trọc không ngủ được. Hôm sau, em đến nói thật với cô là chính em đã cho bạn mượn vở. Chẳng ngờ cô đã không mắng em mà còn khen em trong tiết học sinh hoạt lớp. Hôm đó em rất vui, khi vừa đến gặp mẹ ở nhà em đã tíu tít kể chuyện và em thấy mẹ nói rất đúng.

Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí em em rất tự hào vì mình đã làm một việc tốt

Windy
14 tháng 9 2017 lúc 23:53

Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.
Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:
– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.
Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.