Câu: Trưa hè, khi bước chân lên đám rơm, tôi thấy mùi khô ngai ngái, những sợi rơm vào óng khoe sắc, có phải câu ghép không ạ ? Xác định thành phần câu giúp em luôn với.
Vị ngữ trong câu:''Trưa hè,khi bước chân lên đám rơm,tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái,những sợi rơm vàng óng khoe sắc;tôi thấy thóc đã khô theo bước chân đi của bố mẹ tôi.''
Trưa hè,khi bước chân lên đám rơm,tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái,những sợi rơm vàng óng khoe sắc;tôi thấy
VN 1 VN 2
thóc đã khô theo bước chân đi của bố mẹ tôi.
VN 3
Shino nghĩ vậy !!!
VN 1: thấy mùi rơm khô ngai ngái
VN 2: khoe sắc
VN 3: thóc đã khô theo bước chân đi của bố mẹ tôi
=)))
Xác định TN, CN, VN
103, Trưa hè, khi bước chân lên đám rơm, tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái, những sợi rơm vàng óng khoe sắc, tôi thấy thóc đã khô theo bước chân đi thóc của bố mẹ tôi.
104, Tôi cứ nhớ mãi về bà, về sự thương yêu của bà, và lòng tôi cứ ngậm ngùi thương nhớ.
Xác định chủ ngữ trong câu sau:Trưa hè,khi bước chân lên đám râm,tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái.
TL ;
Chủ ngữ ; tôi
HT
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
trưa hè,khi bước chân lên đám râm LÀ TRẠNG NGỮ Tôi là CHỦ NGỮ Còn lại là vị ngữ
Trưa hè,khi bước chân lên đám râm,tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái.
CN
"... Trưa hè, khi bước chân lên đám rơm, tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái, những sợi rơm vàng óng khoe sắc, tôi thấy thóc đã khô theo bước chân đi thóc của bố mẹ tôi. Rồi bố mẹ tôi cứ thức trông thóc mà chẳng dám nghỉ trưa. Nhờ buổi trưa này mafmoij người có rơm, củi khô đun bếp, nhờ buổi trưa này mà thóc được hong khô, mọi người được ấm no, và hơn tất cả, nhờ buổi trưa này mà tôi hiểu ra những nhọc nhằn của cha mẹ tôi và những người nông dân suốt đời một nắng hai sương. Tôi yêu lắm những buổi trưa hè!"
Dựa vào ý của câu cuối bài, hãy viết tiếp để hoàn chỉnh đoạn văn nêu rõ lí do em yêu thích mùa hè:
Trưa mùa hè không dịu êm như mùa xuân, không rót mật nên thơ như mùa thu, không ấm áp như mùa đong. Trưa hè nắng như đổ lửa nhưng em yêu nó nhất vì những buổi trưa này đã giúp em hiểu rằng...
Trưa mùa hè không dịu êm như mùa xuân, không rót mật nên thơ như mùa thu, không ấm áp như mùa đông. Trưa hè nắng như đổ lửa nhưng em yêu nó nhất. Dưới cái nắng như thiêu như đốt như đổ lửa ấy, ai cũng muốn trốn trong bóng râm. Thế mà, bố mẹ em vẫn phải ra sân nóng như cái chảo rang ấy để dũi thóc, gẩy rơm, mặc cho mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt đỏ bừng hằn rõ nỗi vất vả, mệt nhọc. Nhưng nếu không có cái nắng trưa này thì liệu sân thóc kia sẽ ra sao? Rơm rạ kia sẽ thế nào? Còn quần áo củi lửa nữa chứ,...
Tôi thầm cảm ơn buổi trưa hè, cảm ơn người nông dân, cảm ơn bố mẹ đã một nắng hai sương để làm ra hạt thóc vàng nuôi tôi khôn lớn.
Buổi sáng, rất nhiều người yêu nó, yêu màn sương lãng mạn, yêu sự sống đang hồi sinh, yêu bầu không khí trong lành mát mẻ...
Buổi chiều, ngọn gió mát thổi nhẹ, hoàng hôn với những vệt sáng đỏ kì quái, khói bếp cùng với làn sương lam buổi chiều. Những điều này tạo nên một buổi chiều mà không ít người yêu thích.
Tôi thích buổi sáng, và cũng thích buổi chiều, nhưng tôi còn thích cái mà mọi người ghét: buổi trưa. Có những buổi trưa mùa đông ấm áp, buổi trưa mùa thu nắng vàng rót mật rất nên thơ, buổi trưa mùa xuân nhẹ, êm và dễ chịu. Còn buổi trưa mùa hè, nắng như đổ lửa, nhưng chính cái buổi trưa đổ lửa này làm tôi yêu nó nhất.
Trưa hè, khi bước chân lên đám rơm, tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái, những sợi rơm vàng óng khoe sắc, tôi thấy thóc đã khô theo bước chân đi thóc của bố mẹ tôi. Rồi bố mẹ tôi cứ thức trông thóc mà chẳng dám nghỉ trưa. Nhờ buổi trưa này mà mọi người có rơm, củi khô đun bếp, nhờ buổi trưa này mà thóc được hong khô, mọi người được no ấm, và hơn tất cả, nhờ buổi trưa này mà tôi hiểu ra những nhọc nhằn của cha mẹ tôi và của những người nông dân suốt đời một nắng hai sương.
Tôi yêu lắm những buổi trưa mùa hè!
Trả lời câu hỏi:
Tìm các từ chỉ thiên nhiên có trong bài văn
màn sương, không khí, ngọn gió, hoàng hôn, củi khô,
màn sương, không khí , ngọn gió,củi khô, hoàng hôn, mùi rơm khô ngai ngái
Xác định cấu tạo của các câu (đơn, phức, ghép chính phụ, ghép đẳng lập) trong đoạn văn sau
Giữa mùa mưa, những bãi rơm đã ngả màu của đất, hoặc chúng hóa thân vào đất. Nhưng tôi vẫn nhìn thấy sức sống của rơm rạ trong cái nách lúa đã trổ đòng đòng, trong giồng gừng, giồng bạc hà mướt lá,… Cái màu vàng ngày cũ đã tự cháy để tái sinh vào màu xanh rượi của cỏ cây (Nguyễn Ngọc Tư)
Bài 5: nêu tác dụng của biện pháp so sánh trong đoạn trích sau:
Trưa hè, nắng như đổ lửa xuống sân nhà tôi. Mặt sân làm bằng bê tông nóng như chảo rang. Xung quanh sân, những sợi rơm vàng óng bị nắng chiếu cong lên và lạo xạo dưới mỗi bước chân của mẹ
bài 6: trong cuộc sống, đã có những lần em giúp đỡ người khác hoặc nhận được sự giúp đỡ từ những người xung quanh. hãy kể lại một câu chuyện về một sự giúp đỡ mà em nhớ mãi không quên
liệt kê từ ghép vào láy trong câu sau
hoa cúc quỳ quê tôi đẹp mộc mạc,đơn sơ và tự nhiên như tên gọi.Hoa trái dài trên những triền dốc bên những con đường dê theo dọc tuổi thơ tôi.Cái sắc vàng sóng sánh ,lan tràn ấy ,cái mùi hương nồng nồng,ngai ngái ấy luôn in đậm trong kí ức tôi dể đến bây giờ và mãi mãi sau này tôi chẳng thể quên.
Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:
Rơm tháng Mười
Tôi nhớ những mùa gặt tuổi thơ. Nhớ cái hanh tháng Mười trong như hổ phách. Những con đường làng đầy rơm vàng óng ánh. Rơm phơi héo tỏa mùi hương thơm ngầy ngậy, bọn trẻ con chạy nhảy trên những con đường rơm, sân rơm nô đùa. Rơm như tấm thảm vàng khổng lồ và ấm sực trải khắp ngõ ngách bờ tre. Bất cứ chỗ nào bọn trẻ cũng nằm lăn ra để sưởi nắng hoặc lăn lộn, vật nhau, chơi trò đi lộn đầu xuống đất. Còn tôi thì mùa gặt đến, tôi làm chiếc lều bằng rơm nếp vào dệ tường hoa đầu sân, nằm trong đó, thò đầu ra, lim dim mắt nhìn bầu trời trong xanh, tràn ngập nắng ấm tươi vàng và những sợi tơ trời trắng muốt bay lửng lơ.
(Theo Nguyễn Phan Hách)
Hổ phách: một loại nhựa cây lâu năm hóa thạch dùng làm đồ trang sức.
c. Theo em, những kí ức tuổi thơ của tác giả có đáng quý không? Vì sao?
Những kí ức tuổi thơ của tác giả thật đáng quý vì đó là những kỉ niệm tuổi thơ hồn nhiên, vô tư, trong sáng, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết của tác giả.