Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Vũ Thị Mai Thảo
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Vy
19 tháng 12 2017 lúc 21:39

Nếu như có ai hỏi tôi quý cái gì nhất thì tôi sẽ không ngần ngại và trả lời rằng:"Tôi yêu ngôi nhà của mình nhất" bởi vì nó luôn che chở cho gia đình tôi khỏi bị mưa nắng. Nó đã được xậy cách đây rất lâu, tôi không biết rõ là bao nhiêu năm nhưng theo lời ông tôi kể thì ngay khi ông tôi mới vừa sinh ra thì đã được sống trong căn nhà cổ kính này rồi. Và có lẽ nó cũng đã chứng kiến tất cả những kỉ niệm vui buồn xảy ra trong gia đình tôi. Nhớ có lần tôi đã vô tình làm đổ mực lên tường, làm bẩn một mảng tường lớn. Tôi rất ân hận vì hành động của mình đã làm mất đi nét đẹp của nó. Nhưng ngôi nhà vẫn khoan dung rộng lượng, ngày đêm che chở cho gia đình tôi mặc cho mái ngói đã bị ngả màu vì trải qua nhiều năm tháng sương gió. Tôi yêu ngôi nhà của mình lắm, tôi hứa sẽ học thật giỏi để sau này sửa chửa lại ngôi nhà thêm vững chãi

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
15 tháng 6 2018 lúc 10:43

Bài viết:

     Cô giáo lớp Một của em tên là Khánh. Cô rất yêu thương và chăm lo cho chúng em chu đáo như người mẹ hiền. Em nhớ nhất bàn tay dịu dàng của cô khi cô cầm tay em dạy viết từng nét chữ. Mặc dù không còn học cô nữa nhưng em vẫn luôn biết ơn và nhớ đến những bài học ý nghĩa của cô.

Minh Lệ
Xem chi tiết

Các em chuẩn bị các mẩu giấy, bút viết, và các nội dung và thử làm rồi nhờ bạn đánh giá nhé!

Hot girl Quỳnh Anh
Xem chi tiết
Quỳnh Như
18 tháng 8 2017 lúc 8:10

Địa phương tôi bây giờ còn nghèo . Người dân nơi đây ước muốn nhà nước có thể cung cấp máy móc công nghiệp cho những mơi nông nghiệp phát triển kém . Và có thể đưa chuyên gia tư vấn về nông nghiệp để giúp ngôi làng này đi lên . Để người dân ra đồng không phải lo thiếu nước cũng như chuyện gieo mạ , cấy , giặt bàng tay để người dân đỡ vất vả phần nào . Giúp người dân cấy , cày để năng suất cao lên . Một phần cũng giúp giảm đói nghèo tăng cao . Đây chỉ là 1 cách nhỏ để đất nước chúng ta vươn lên và có thể so sánh với các cường quốc năm châu như Bác Hồ đã nói .

Hot girl Quỳnh Anh
Xem chi tiết
Quỳnh Như
18 tháng 8 2017 lúc 8:11

Địa phương tôi bây giờ còn nghèo . Người dân nơi đây ước muốn nhà nước có thể cung cấp máy móc công nghiệp cho những mơi nông nghiệp phát triển kém . Và có thể đưa chuyên gia tư vấn về nông nghiệp để giúp ngôi làng này đi lên . Để người dân ra đồng không phải lo thiếu nước cũng như chuyện gieo mạ , cấy , giặt bàng tay để người dân đỡ vất vả phần nào . Giúp người dân cấy , cày để năng suất cao lên . Một phần cũng giúp giảm đói nghèo tăng cao . Đây chỉ là 1 cách nhỏ để đất nước chúng ta vươn lên và có thể so sánh với các cường quốc năm châu như Bác Hồ đã nói .

Lê Phan Bảo Như
Xem chi tiết
cherryka
29 tháng 8 2016 lúc 13:46

địa phương tôi bây giờ vẫn còn nghèo.Người dân nơi đây có một ước muốn là nhà nước có thể chờ cấp máy móc công nghiệp cho những nơi còn nhiều khó khăn về nông nghiệp.Và có thể đưa chuyên gia đến tư vấn về chuyển động ánh.Để giúp ngôi làng khó khăn này đi lên.Giúp cho huyện Lâm Động này đi lên .Để không còn còn những người dân trời nắng cũng phải ra đồng lo chuyện thiếu nước lúa .Như chuyện phải gieo mạ , cấy , gặt bằng tay thay vào đó là những công cụ cải tiến để giúp người dân đỡ bớt khó khăn phần nào.Giúp cho người dân cấy, gặt có năng xuất cao hơn . Một phần cũng đã giúp giảm đói nghèo không có cái ăn . đây chỉ là cách đơn giản nhất mà thôi để giúp huyền có thể đi lên mà một phần giúp đất nước đi xa vươn cao với các bạn bè năm châu

​nhớ nhắn giúp mik nhé bạnbanhquabanhqualeu

Nguyễn Thị Phương Hoa
24 tháng 8 2017 lúc 4:31

Địa phương em là một vùng núi,kinh tế khó khăn vì thế công việc hàng ngày của ba mẹ em là làm nông, ba mẹ em làm việc rất chăm chỉ và cần cù , sáng thì dậy sớm đến chiều tối mập mờ mới về nhà. Nhà em có nhiều đất , phần lớn diện tích để trồng trọt , số còn lại chỉ để chăn nuôi vài con gà, con vịt. Công việc cũng ổn định, chi tiêu đủ dùng. Thế mà... trong vài năm trở lại đây các loại bệnh dịch do động vật tác hại đến cây trồng đã làm cho nhiều hộ dân trong làng lo lắng, năng suất sụt giảm , chất lượng kém. Nhìn thấy cảnh đó của người dân , em mong chính quyền địa phương có thể khắc phục, đi tới đâu cũng thấy nhưng giọt nước mắt lăn tròn trên má của từng người, Mong '' các bác sĩ ﴾ thực vật﴿ '' có thể tìm ra được loại thuốc trừ sâu bệnh để tình trạng này sớm được khắc phục và người dân yên tâm hơn !!

B.Thị Anh Thơ
23 tháng 3 2020 lúc 14:25

Văn :http://www.sachhay.org/sach/ChiTiet/2764/chuong-nguyen-hon-ai

Hỏi đáp Công nghệ

Sử :

Câu 1 : Tài liệu Lịch sử việt băng tranh

Câu 2 :Hỏi đáp Công nghệ

Câu 3 :

Hỏi đáp Công nghệ

Câu 4 :Hỏi đáp Công nghệ

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Công Vinh
Xem chi tiết
Tiểu Linh Linh
27 tháng 12 2022 lúc 22:12

Đặt câu:

Tôi luôn yêu thương cha mẹ hơn nữa qua câu tục ngữ '' Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong Nguồn chảy ra''.

minh :)))
27 tháng 12 2022 lúc 22:14

câu : " cơm cha áo mẹ chữ thầy 

    gắng công mà học có ngày thành danh "

đặt câu : con nên nhớ câu " cơm cha áo mẹ chữ thầy / gắng công mà học có ngày thành danh " vì nó nói về công lao cha mẹ nuôi nấng chăm sóc con và công lao thầy cô giáo dạy dỗ con , con phải biết gắng công để trở thành những người có ích cho xã hội này nhé ! 

Cam. Nguyễn Thị
21 tháng 11 2023 lúc 12:32

Công cha như núi Thái Sơn 

Lê Vân Anh
Xem chi tiết
❤  Hoa ❤
11 tháng 6 2018 lúc 8:32

hành công sẽ mỉm cười với những ai có ước mơ và dám thực hiện ước mơ của mình”.

Vâng! Có lẽ bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu trên chuyến hành trình dài của cuộc đời, chúng ta đều mang theo bên mình không ít những ước mơ – thứ mà ta hết sức nâng niu và tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất để hạt giống ước mơ ấy sẽ nhanh chóng nảy mầm trong khu vườn khát vọng của riêng ta. Tôi cũng vậy, cũng có rất nhiều ước mơ cho tương lai và chúng luôn đẹp, rực rỡ, huy hoàng trong đôi mắt đầy hi vọng của tôi. Thế nhưng, ngay những ngày tháng cuối cùng sắp khép lại, quãng đời trung học phổ thông, ước mơ lớn nhất của tôi là được bước vào giảng đường đại học, một ngôi trường sẽ là mái nhà tương lai che chở, bảo vệ và dạy cho tôi những kinh nghiệm, những bài học cuộc sống giá trị bên cạnh lượng tri thức khoa học bổ ích.

Rõ ràng việc vào đại học đối với học sinh trong thời đại ngày nay là rất dễ dàng, khác xa với thế hệ cha anh ngày trước. Bởi lẽ song song với nhu cầu giáo dục ngày càng cao trong thời kỳ hội nhập này, hàng loạt các trường đại học mọc lên ở khắp nơi, đáp ứng đầy đủ nhu cầu học tập của khối lượng đông đảo học sinh. Và từ đó, cũng phát sinh rất nhiều vấn đề mang tính tất yếu mà học sinh chúng tôi phải băn khoăn, lo nghĩ về việc chọn một trường đại học phù hợp, đúng như sở nguyện của mình. Đứng trước nhiều lựa chọn mang tính bước ngoặt này, mặc dù đã được thầy cô, gia đình và hệ thống thông tin đại chúng tư vấn và cung cấp rất nhiều thông tin cần thiết nhưng chúng tôi vẫn không thoát khỏi những suy nghĩ mông lung, mơ hồ về ngôi trường đại học tương lai. Bởi lẽ, nghe và đọc thì chúng tôi đã được nghe và đọc rất nhiều nhưng chưa bao giờ và chưa lúc nào được viếng thăm một ngôi trường đại học thật thụ để hiểu rõ hơn về môi trường giảng dạy của nó. Thật khó để chọn lựa phải không nào, khi mà trên Internet hay báo chí, truyền hình, ngôi trường đại học nào cũng thật đẹp và có những điều kiện tuyển sinh hết sức hấp dẫn.

Và rồi, như một sự may mắn, tôi và nhiều hoc sinh khác được nhà trường tổ chức tham quan trường Đại học Tân Tạo thuộc “thành phố tri thức Tân Đức”, cũng tọa lạc trên địa phân huyện Đức Hòa của chúng tôi. Chắc chắn rằng, sự xuất hiện của ngôi trường này sẽ làm thay đổi rất nhiều bộ mặt của huyện Đức Hòa nói riêng và của cả tỉnh Long An nói chung chỉ trong tương lai gần mà thôi.

Hình như, có  nhiều lúc tôi đã mơ màng hình dung trong tâm trí mình những hình ảnh đẹp đẽ và tráng lệ nhất của ngôi trường đại học trong nhiều bộ phim của nươc ngoài. Chẳng hạn như trong phim Harry Potter, rõ ràng ngôi trường ấy thật lộng lẫy và nguy nga đến không thể tả được. Tôi đã từng nghĩ rằng ở nước Việt Nam của chúng ta không thể nào có một ngôi trường tầm cỡ như vậy. Thế rồi, chuyến tham quan  Đại học Tân Tạo đã thay đổi rất nhiều suy nghĩ non trẻ và có phần sai lệch trong tôi, đồng thời nó gieo cho tôi rất nhiều hy vọng về một tương lai tốt đẹp phía trước.

Tôi hầu như đã bị choáng ngợp khi đứng trước tòa nhà trung tâm của trường. Đó chỉ là một trong số rất nhiều tòa nhà khác đã và đang được hoàn thành trong thời gian sớm nhất. Tuy không quá lịch lãm như những ngôi trường trong tưởng tượng phi thực của tôi, Đại học Tân Tạo cũng ít nhiều giúp tôi hình dung được rõ ràng và cụ thể hơn ước mơ cháy bỏng của mình.  Hơn thế nữa, qua trò chuyện với đội ngũ giảng viên và những thành viên trong ban sáng lập trường, tôi cảm nhận rõ được sự thân thiện toát lên qua từng lời nói và thái độ của họ dành cho lớp học sinh tương lai chúng tôi. Đâu đó trong ánh mắt thiết tha của các thầy, các cô là cả một niềm tin yêu và hoài vọng lớn lao đặt vào thế hệ trẻ chúng tôi. Không dùng những từ ngữ cầu kỳ, không diên những bộ trang phục mang tính thời đại, các thầy cô tận tình như anh chị, cha mẹ của chúng tôi vậy. Và còn gì tốt hơn khi tôi được học và sinh hoạt trong một môi trường thân thiện, ấm áp tình người như thế. Thầy cô sẽ không còn là những người ở trên, xa cách và luôn nghiêm khắc với tôi mà họ sẽ là những người bạn vô cùng đặc biệt, luôn sẵn sàng hỗ trợ, giúp đỡ và đồng hành cùng chúng tôi trên chặng đường chông gai phía trước.

Sau một vòng tham quan cơ sở vật chất của trường, tôi cảm thấy rất vui và tầm nhìn của mình đã được mở mang đôi chút. Chưa bao giờ tôi tiếp xúc thực tế với những căn phòng, kiến trúc xây dựng hay tất cả mọi thứ theo tiêu chuẩn quốc tế như thế này. Thật hào hứng khi tôi chợt ước rằng một ngày nào đó được trở thành sinh viên của Đại học Tân Tạo. Khi ấy, chắc tôi sẽ phải cố gắng và nỗ lực rất nhiều.

Khi tìm hiểu về công tác giảng dạy và hệ thống giáo dục của trường, tôi bất giác quên mình vẫn còn là một học sinh trung học phổ thông bởi chúng quá hấp dẫn và đầy quyến rũ với tôi. “Một nền giáo dục theo tiêu chuẩn Hoa Kỳ”. Có thật không trong địa phận của huyện nhà đa số những người dân nơi đây đều nghèo và quanh năm tần tảo như nhau cả. Sẽ rất khó cho chúng tôi khi phải học trong môi trường giảng dạy hoàn toàn bằng tiếng Anh với khoảng 60% giảng viên là người nước ngoài. Nhưng tôi chợt vững tâm và bớt đi phần nào lo ngại vì tôi tin rằng họ có thừa năng lực, trí thức và lòng hăng say yêu nghề để giảng giải tận tình cho chúng tôi. Học phí vào trường đại học là vấn đề đã gây rất nhiều suy ngẫm cho tôi, bởi với số tiền ít ỏi từ việc làm nông của gia đình, tôi hoàn toàn không thể với tới một ngôi trường tầm cỡ quốc tế thế này. Nhưng như một phép màu, trường có hẳn học bổng toàn phần cho những sinh viên vượt khó học tập. Hơn thế nữa, tất cả những sinh hoạt cá nhân, ăn nghỉ, vui chơi, giải trí của học viên đều được thực hiện trong ký túc xá và khuôn viên nhà trường. Sẽ rất tiên lợi cho những sinh viên xa nhà và có nhiều lo ngại về hệ thống an ninh phức tạp trong các khu nhà trọ.

Tuy không được tham quan toàn bộ cơ sở vật chất của trường, chưa được vào thư viện và nhiều phòng khác nhưng tôi rất mong rằng: tất cả mọi thứ đều đầy đủ và tiện dụng cho sinh hoạt của chúng tôi.

Tôi nghĩ thư viện của nhà trường phải là nơi mà chúng tôi có thể tự do thả hồn mình nổi trôi trên những trang sách biết nói ở tất cả các lĩnh vực khác nhau. Phòng tự học dành cho sinh viên sẽ thật rộng rãi, thoáng mát để chúng tôi chú tâm vào việc học thay vì lười biếng ngồi buồn trong ký túc xá của trường. Trong môi trường mà tất cả mọi người đều học hăng say như vậy thì tin chắc rằng nhưng học viên khác cũng sẽ làm theo thôi.

Tôi còn rất nhiều mong muốn muốn bày tỏ với ban tổ chức cuộc thi này nhưng thời gian không còn nhiều nữa. Tôi nghĩ rằng, trường Đại học Tân Tạo đã, đang và sẽ đáp ứng tốt nhất những nhu cầu của sinh viên, vượt xa cả những mong muốn giản đơn, bình dị của tôi. Thế nên tôi cũng chẳng còn muốn ước mơ gì khác ngoài việc sẽ được học tập, sẽ được bay đến tương lai bằng đôi cánh do Đại học Tân Tạo ban tặng cho mình. Ngay từ giây phút này, tôi sẽ nỗ lực trau dồi hết sức, hết lòng để vươn tới ước mơ khó khăn nhưng không phải là không thực hiện được. Trở thành sinh viên của trường Đại học Tân Tạo và cho dù ước mơ ấy không thực hiện được, tôi vẫn sẽ có cơ hội vào những trường đại học chất lượng khác, chỉ sau Đại học Tân Tạo thôi,  hy vọng là như vậy.

Chờ tôi nhé, ngôi trường Đại học yêu quí của tôi! Chờ nhé, ước mơ, khát vọng cháy bỏng trong tôi lúc này. Một lần nữa, tôi muốn động viên chính mình bằng câu danh ngôn yêu thích: “Hãy luôn là chính mình và đừng bao giờ từ bỏ ước mơ”.

Và dĩ nhiên, tôi sẽ viết vào ký ức đẹp đẽ của mình những gì mà tôi trông thấy và cảm nhận được sau chuyến viếng thăm không thể nào quên này. Tuyệt. Cảm ơn tất cả mọi thứ từ cuộc sống đã cho tôi cơ hội được đến gần hơn với mơ ước của mình.

hok tốt

Đặng Thị Hông Nhung
Xem chi tiết
Kẹo dẻo
14 tháng 9 2016 lúc 20:00

Ngay từ lúc mới gây dựng và phát triển, đất nước Việt Nam ta luôn gắn liền với ngành nông nghiệp. Có thể nói cách đây vài chục năm về trước hay hiện tại thì đó là ngành nghề chủ chốt của đất nước dù bên cạnh đồ ngành khai thác, công nghệ thông tin, công nghiệp phát triển. Vậy chúng ta phải làm gì? Một câu hỏi luôn đặt ra trong thâm tâm của mỗi con người. Còn riêngtôi, tôi cảm thấy rằng nông nghiệp phải phát triển hơn so với thực tại.Dù Việt Nam là một đất nước có lượng xuất khẩu gạo lớn thứ 2 trên thế giới nhưng về sản phẩm, chúng ta vẫn một số quốc gia như Thái, Lào,... Về năng suất làm việc, trên thế giới các đất nước chủ yếu làm nông nghiệp bằng máy móc trong khi Việt Nam vẫn sử dụng sức người và trâu bò, điều đókhiến cho năng suất chưa cao và người nông dân cảm thấy khá là mệt nhọc sau mỗi buổi ra đồng.Đó chính là ý tưởng của tôi về ngành nông nghiệp và đó cũng chính là ước mơ của bản thân mình. Tôi sẽ cố gắng hết sức để đạt những ý tưởng trên của bản thân