Câu chép “Đến sáng, những tia nắng mặt trời đầu tiên thức dậy, nhảy nhót chung quanh mà nó vẫn nằm im, lấp lánh như một hạt ngọc." Biểu thị quan hệ gì
Câu 12( 1 đ): Xác định bộ phận câu trong câu sau:
a)Đến sáng, những tia nắng mặt trời đầu tiên thức dậy, nhảy nhót chung quanh mà
nó vẫn nằm im, lấp lánh như một hạt ngọc.
b) Chị Vành Khuyên nghiêng ngó nhìn, chị đã nghe những lời thì thầm của giọt
sương, hiểu được cái khát vọng thầm kín của nó.
Bài 1. Câu văn: " Đến sáng, những tia nắng mặt trời đầu tiên thức dậy, nhảy nhót xung quanh mà nó vẫn nằm im, lấp lánh như hạt ngọc". là câu gì ?
Bài 2 . " Giọt sương nhỏ không mất đi mà nó vĩnh viễn hóa thân vào giọng hát của vành khuyên " tác giả muốn nói lên điều gì
Giải giúp mình nhé
Bài 1 : là : Câu miêu tả nhé bạn có phép tu từ so sánh " Lấp lánh như hạt ngọc "
Bài 2 : Tác giả muốn nói rằng : Giot sương tuy bé nhỏ như vậy nhưng nó sinh ra không phải là vô ích vì nó giúp ích cho chim vành khuyên . Những thân phận nhỏ bé nhưng vẫn có ích với đời
Bằng tưởng tượng của mình, em hãy kể tiếp diễn biến của câu chuyện dưới đây:
Giọt sương
Có 1 giọt sương nhỏ đậu trên lá mồng tơi. Giọt sương đã ngủ ở đó suốt đêm qua. Đến sáng, những tia nắng mặt trời đầu tiên thức dậy nhảnh nhót vui vẻ xung quanh nó. Còn nó vẫn nằm im, lấp lánh như 1 viên ngọc. ............................
Tiếp
Thực ra giọt sương không thích được người ta ví mình như ngọc! Nó chỉ là giọt nước nhỏ xíu hiền lành. Một giọt nước trong vắt, trong đến nỗi soi mình vào đó, bạn có thể thấy được cả vườn cây, con đường, dòng sông, bầu trời mùa thu biếc xanh với những cụm mây trắng trôi lững thững.
Thế nhưng giọt sương chẳng tồn tại được lâu. Chỉ lát nữa thôi, khi mặt trời lên cao, những tia nắng không còn vui vẻ nhảy nhót nữa mà sẽ trở nên cau có đến khó chịu. Lúc ấy, giọt sương lặng lẽ từ biệt người bạn lá mồng tơi của mình để tan biến vào thinh không.
“Tờ-rích, tờ-rích…” Có tiếng chim chuyền cành khe khẽ. Một chị Vành Khuyên bỗng từ đâu bay vụt đến, đậu trên hàng rào. Ông mặt trời vẫn chưa ngoi lên khỏi ngọn cây cao nhất. Nhìn thấy Vành Khuyên, giọt sương mừng quá, suýt nữa thì lăn xuống đất. Nó cất giọng thì thầm: “Chị đến thật đúng lúc. Em sinh ra chính là để dành cho chị đây!”
Chị Vành Khuyên nghiêng ngó nhìn. Hình như chị đã nghe thấy những lời thì thầm của giọt sương. Hiểu được cả khát vọng thầm kín của cô. Chị cúi xuống… Và cứ thế, từng hớp nhỏ, Vành Khuyên ngửa cổ uống cạn giọt nước mát lành, tinh khiết mà thiên nhiên có nhã ý dành cho loài chim chăm chỉ có giọng hót hay.
Buổi sáng hôm đó, trong bài hát tuyệt vời của chim Vành Khuyên, người ta lại thấy thấp thoáng hình ảnh của vườn cây, con đường, dòng sông, bầu trời mùa thu…
Giọt sương nhỏ không mất. Nó đã vĩnh viễn hóa thân vào tiếng hát của mình.
Nguồn:T.Đ.T
Có một giọt sương nhỏ đậu trên lá mồng tơi.Giọt sương đã ngủ ở đó suốt đêm qua.Đến sáng,những tia nắng mặt trời đầu tiên thức dậy nhảy nhót vui vẻ xung quanh nó.Còn nó thì vẫn nằm im lấp lánh như một viên ngọc.
Thực ra giọt sương không thích được người ta ví mình như ngọc!.Nó chỉ là giọt sương nhỏ xíu hiền lành.Một giọt sương trong vắt,trong đến nỗi soi mình vào đó bạn có thể thấy được cả vườn cây,con đường,dòng sông,bầu trời mùa thu biếc xanh với những cụm mây trắng trôi lững thững.
Thế nhưng giọt sương chẳng tồn tại được lâu.Chỉ lát nữa thôi,khi mặt trời lên cao,những tia nắng không còn vui vẻ nhảy nhót nữa mà sẽ trở nên cau nhó đến khó chịu.Lúc ấy giọt sương lặng lẽ từ biệt người bạn lá mồng tơi của mình để vào thinh không.
"Tờ-rích,tờ-rích"...Có tiếng chim chuyền cành khe khẽ.Một chị vành khuyên bỗng từ đâu bay đến đậu trên hàng rào.Ông mặt trời vẫn chưa ngoi lên khỏi ngọn cây cao nhất.Nhìn thấy vành khuyên,giọt sương mừng quá,suýt nữa thì lăn xuống đất.Nó cất giọng thì thầm:
- Chị đến thật đúng lúc.Em sinh ra chính là để dành cho chị đây!
Chị vành khuyên nghiêng ngó nhìn.Hình như chị đã nghe thấy những lời thì thầm của giọt sương.Hiểu được cả khát vọng thầm kín của nó.Chị cuối xuống...Và cứ thế từng hớp nhỏ,vành khuyên ngửa cổ uống cạn giọt nước mát lành,tinh khiết mà thiên nhiên có nhã ý dành cho loài chim có giọng hót hay.
Buổi sáng hôm đó,trong bài hát tuyệt vời của vành khuyên,người ta lại thấy thấp thoáng hình ảnh của vườn cây,dòng sông,bầu trời mùa thu...
Giọt sương nhỏ không mất.Nó đã vĩnh viễn hóa thân vào tiếng hát của chim
Có một giọt sương nhỏ đậu trên lá mồng tơi. Giọt sương đã ngủ ở đó suốt đêm qua. Đến sáng, những tia nắng mặt trời đầu tiên thức dậy nhảy nhót vui vẻ xung quanh nó. Còn nó thì vẫn nằm im, lấp lánh như một viên ngọc.
Thực ra giọt sương không thích được người ta ví mình như ngọc! Nó chỉ là giọt nước nhỏ xíu hiền lành. Một giọt nước trong vắt, trong đến nỗi soi mình vào đó, bạn có thể thấy được cả vườn cây, con đường, dòng sông, bầu trời mùa thu biếc xanh với những cụm mây trắng trôi lững thững.
Thế nhưng giọt sương chẳng tồn tại được lâu. Chỉ lát nữa thôi, khi mặt trời lên cao, những tia nắng không còn vui vẻ nhảy nhót nữa mà sẽ trở nên cau có đến khó chịu. Lúc ấy, giọt sương lặng lẽ từ biệt người bạn lá mồng tơi của mình để tan biến vào thinh không.
“Tờ-rích, tờ-rích…” Có tiếng chim chuyền cành khe khẽ. Một chị Vành Khuyên bỗng từ đâu bay vụt đến, đậu trên hàng rào. Ông mặt trời vẫn chưa ngoi lên khỏi ngọn cây cao nhất. Nhìn thấy Vành Khuyên, giọt sương mừng quá, suýt nữa thì lăn xuống đất. Nó cất giọng thì thầm: “Chị đến thật đúng lúc. Em sinh ra chính là để dành cho chị đây!”
Chị Vành Khuyên nghiêng ngó nhìn. Hình như chị đã nghe thấy những lời thì thầm của giọt sương. Hiểu được cả khát vọng thầm kín của cô. Chị cúi xuống… Và cứ thế, từng hớp nhỏ, Vành Khuyên ngửa cổ uống cạn giọt nước mát lành, tinh khiết mà thiên nhiên có nhã ý dành cho loài chim chăm chỉ có giọng hót hay.
Buổi sáng hôm đó, trong bài hát tuyệt vời của chim Vành Khuyên, người ta lại thấy thấp thoáng hình ảnh của vườn cây, con đường, dòng sông, bầu trời mùa thu…
Giọt sương nhỏ không mất. Nó đã vĩnh viễn hóa thân vào tiếng hát của mình.
Xác định cấu tạo của từ ( Đơn, láy, ghép chính phụ, ghép đẳng lập) trong đoạn văn sau
Mặt trời vươn dần lên cao, những tia nắng nhảy nhót trên các cành cây, ngọn cỏ; đùa giỡn lấp lánh trên mặt sông hồ, biển cả, giữa trưa, mặt trời nằm ngay trên đỉnh đầu, tỏa nắng rực rỡ xuống mặt đất. Rồi trời dần dần ngả về chiều, mặt trời từ từ hạ xuống chân trời phía tây xa tít, hoàng hôn
Tìm quan hệ từ trong câu dưới đây và cho biết chúng biểu thị quan hệ gì ? “ Những tia nắng đầu tiên như những ngón tay hồng nhẹ nhàng gõ cửa đánh thức vạn vật muôn loài rấc say”
Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi :
Mặt trời từ từ nhô lên phía đằng đông , tỏa những tia nắng vàng ấm áp xuống làng quê. Chị cỏ vươn vai choàng tỉnh giấc . Chị khẽ mỉm cười với món quà mà tạo hóa ban tặng chị đêm qua . Đó là giọt sương trong như ngọc bích lấp lánh ánh cầu vồng .
a. Đoạn văn trên viết theo phương thức biểu đạt nào ?
b. Trong đoạn văn trên có sử dụng những biện pháp nghệ thuật gì ?
c. Xác định chủ ngữ , vị ngữ của câu : Đó là giọt sương trong như ngọc bích lấp lánh ánh cầu vồng .
a ) phương thức biểu đạt : miêu tả
b) biện pháp nghệ thuật : nhân hóa và so sánh ( nếu cần liệt kê ra thì bảo mk )
c) .chủ ngữ: giọt sương
vị ngữ : còn lại
mk ko chắc đâu nhé !
chúc các bn học tốt !
Mưa mùa xuân xôn xao, phơi phới. Những hạt mưa bé nhỏ, mềm mại, rơi mà như nhảy nhót. Hạt nọ tiếp hạt kia đạn xuống mặt đất. Mặt đất đã kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm đón lấy những hạt mưa ấm áp, trong lành. Đất trời lại dịu mềm, lại cần mẫn tiếp nhựa cho cây cỏ. Mưa mùa xuân đã mang lại cho chúng cái sức sống ử đầy, tràn lên các nhánh lá mầm non. V dot a cây trả nghĩa cho mưa bằng những mùa hoa thơm trái ngọt.
Câu 1: Nêu nội dung của đoạn trích. Câu 2: Ghi lại bốn từ thực hiện phép nhân hóa trong đoạn trích.
Câu 3: Tìm hai từ chi bộ phận cây cối có hiện tượng chuyển nghĩa thành bộ phận của cơ thể người.
Câu 4: Cho biết từ “xuân” được dùng theo nghĩa gốc hay nghĩa chuyển?
II. TẬP LÀM VĂN
Em hãy kể lại trải nghiệm về một chuyến đi.
DE 4
I. ĐỌC – HIỂU: Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày Thương nhau tay nắm lấy bàn tay! Đầu súng trăng treo.
Đêm nay rừng hoang sương muối Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Câu 1: Đoạn trích được viết theo thể thơ nào?
Câu 2: Cho biết các từ vai, miệng, chân, tay, đầu từ nào được dùng theo nghĩa gốc, từ nào được dùng theo nghĩa chuyển?
Câu 3: Tìm hai từ láy miêu tả tiếng cười.
Câu 4: Em hiểu gì về nội dung bốn câu thơ đầu của đoạn trích?
Mưa mùa xuân xôn xao, phơi phới. Những hạt mưa bé nhỏ, mềm mại, rơi mà như nhảy nhót. Hạt nọ tiếp hạt kia đan xuống mặt đất. Mặt đất đã kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm đón lấy những hạt mưa ấm áp, trong lành. Đất trời lại dịu mềm, lại cần mẫn tiếp nhựa cho cây cỏ. Mưa mùa xuân đã mang lại cho chúng cái sức sống ứ đầy, tràn lên các nhánh lá mầm non. Và cây trả nghĩa cho mưa bằng những mùa hoa thơm trái ngọt.
Câu 1: Nêu nội dung của đoạn trích.
Câu 2: Ghi lại bốn từ thực hiện phép nhân hóa trong đoạn trích.
nói về mưa mùa xuân và ý nghĩa của chúng
những hạt mưa->bé nhỏ,mềm mại
rơi ->như nhảy nhót
mặt đất->thức dậy,âu yếm
đất trời ->dịu mềm,cần mẫn
Câu 1 : ND chính : lợi ích mưa mùa xuân mang lại.
Câu 2 : Bốn từ : nhảy nhót, kiệt sức, thức dậy, âu yếm.
`->` Các hoạt động, trạng thái của con người.