Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Mai Minh Quân
Xem chi tiết
An Ngô
Xem chi tiết
Cô Mỹ Linh
22 tháng 12 2022 lúc 13:01

   Cô bé bán diêm là nhân vật chính trong truyện ngắn cùng tên của tác giả An-đéc-xen, cũng là nhân vật gợi biết bao suy ngẫm trong lòng bạn đọc. Cô bé có số phận vô cùng bất hạnh, đáng thương. Cô bé không như những đứa trẻ khác được đến trường, được vui chơi, được có một cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Bà và mẹ đã mất, cô phải lìa ngôi nhà xinh xắn để đến sống tại một xó tối tăm. Dù còn nhỏ tuổi, cô bé phải mưu sinh vất vả bằng nghề bán diêm giữa trời đông giá buốt và cơn đói hành hạ. Cha cô bé là một người đàn ông độc ác, ông sẵn sàng chửi rủa, mắng nhiếc, đánh đập mỗi khi cô bé không bán được que diêm nào. Hoàn cảnh thiếu thốn đã khiến cho những ước mơ tưởng chừng giản đơn của cô bé trở nên xa vời. Từng que diêm được quẹt là từng mộng tưởng của cô bé. Những mộng tưởng ấy gieo vào lòng bạn đọc biết bao xót xa, thương cảm. Chao ôi, chính người cha - người thân duy nhất của em cùng toàn xã hội thờ ơ, vô cảm đã dẫn đến cái chết đầy thương tâm của cô bé! Giá như có một ai đó đưa đôi tay ra để cứu lấy em, cho em những thứ mà vốn dĩ đứa trẻ nào cũng đáng được có. Qua nhân vật cô bé bán diêm, tác giả đã gửi gắm tấm lòng nhân đạo của mình; đồng thời lên tiếng tố cáo xã hội tàn lụi tình người.

* Trợ từ: chính.

* Câu ghép: câu in đậm.

* Thán từ: chao ôi.

Phương Lê
Xem chi tiết
Hưng Nguyễn
Xem chi tiết
Rykels
14 tháng 12 2021 lúc 17:00

Đoạn 1

      Cô bé bán diêm là một cô bé có hoàn cảnh thật đáng thương tâm . Em đã đi vào bầu ánh sáng vĩ đại, vào sống trong một thế giới của ánh sáng, tình thương, nơi ấy có người bà hiền hậu thân thương, có những lò sưởi ấm, những bữa ăn thịnh soạn, những cây thông trang hoàng rực rỡ, được sống trong sự bao dung chở che và lòng độ lượng nhân từ vô hạn của Chúa. Em đã vĩnh viễn thoát khỏi những đọa đày trên mặt đất đau thương, vĩnh viễn thoát khỏi những cơn đói hành hạ, thoát khỏi cái rét cắt da cắt thịt, khỏi nỗi cô đơn, bất hạnh. Em ra đi thanh thản và mãn nguyện "đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười". Chắc hẳn gương mặt ấy sẽ còn ám ảnh độc giả bao thế hệ: cô bé ra đi trong niềm vui, sự bao dung, tha thứ. Cô mỉm cười từ giã tất cả, tha thứ tất cả: những lời chửi mắng thậm tệ, những trận đòn roi, những sự lạnh lùng vô cảm của con người.... Cô bé ra đi tựa như một thiên thần, sau khi chịu đựng những đọa đày thế gian đã được trở về với Chúa, về nước thiên đàng. Ở phương diện đó, kết thúc câu chuyện là một cái kết có hậu, ấm áp và đầy tính nhân văn. Andersen đã không dùng đôi cánh tưởng tượng để thoát li mà cúi sát xuống hiện thực khốc liệt của cuộc sống, để cảm thông và yêu thương những số phận bất hạnh, để nhận ra và trân trọng những ước mơ trong sáng, thánh thiện của con người.

Đoạn 2

      Cô bé bán diêm là một cô bé có hoàn cảnh thật đáng thương tâm.Người đời đối xử tàn nhẫn với em biết mấy. Họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng tha thiết của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với em bé bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả thi thể em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Song nhìn chung cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.

Đoạn 3

     Cô bé bán diêm có một hoàn cảnh thật đáng thương tâm. Mẹ mất sớm, em sống với người cha hay chửi bới, mắng nhiếc và đe dọa đánh đập. Trong đêm giao thừa, khi nhà nhà đều quây quần bên lò sưởi ấm cúng, cây thông Nô-en được trang hoàng rực rỡ những ngôi sao và bàn cỗ đầy đặn thức ăn, cùng nhau đón chào một năm mới với bao điều tốt đẹp. Cô bé tội nghiệp ấy vẫn lang thang ngoài đường trong giá buốt, không ai để ý đến em, mua cho em những que diêm nhỏ bé. Em nép vào góc tường tăm tối và quẹt những que diêm như muốn xua đi không khí lạnh buốt. Khi ánh sáng nhỏ nhoi sáng lên, em như sống trong những mộng tưởng tươi sáng về lò sưởi ấm áp, bàn cỗ đầy đủ thức ăn, rồi em mơ về bà và cùng bà bay lên cao mãi.

Phương Lê
Xem chi tiết
Phương Lê
Xem chi tiết
8TA9-08 LÊ NGUYỆT HOÀNG
Xem chi tiết
Tranngoctramy
Xem chi tiết
Chieu Xuan
Xem chi tiết
Đoàn Nguyễn
2 tháng 10 2021 lúc 12:42

THAM KHẢO:

m bé đã chết một cách thê lương như vậy trong đêm giao thừa. Cái chết mang trong nó sức mạnh tố cáo xã hội. Cho dù người ta nhìn thấy trong xó tường một em bé gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười.Em bé bán diêm thật tội nghiệp. Người đời đối xử tàn nhẫn với em biết mấy. Họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng tha thiết của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với em bé bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả thi thể em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Song nhìn chung cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.

Cường Nguyen
Xem chi tiết