viết bài văn nghị luận về 1 trận đá bóng
viết một bài văn tiếng anh về trận bóng đá mà em đã xem
Đây là bài văn viết về đá bóng thôi chứ thêm Qatar đá với VN thì chịu !!
bn hỏi phóng viên đài truyền hình ý người ta nói ầm cả lên
viết bài văn tả về tả về một trận bóng đá hay nhất mà em từng xem .
Sau những ngày học tập vất vả, mùa hè năm ngoái, bố đã đưa em đi xem bóng đá tại sân vận động Mỹ Đình. Đó là trận đấu tranh cup vô địch giữa đội tuyển Việt Nam và Thái Lan trong giải bóng AF Cup.
Sân vận động buổi tối hôm đó thật hoành tráng bởi sự bảo vệ chặt chẽ, bởi hệ thống đèn và tràn ngập băng rôn, khẩu hiệu. Người người trong phút chốc đã đổ về chật kín. Giờ thi đấu bắt đầu, cả sân như nóng lên, nổ tung bởi sự cổ vũ , bởi sự reo hò của khán giả 2 đội. Vận động viên đã sẵn sàng thi đấu với quyết tâm cao độ. Đội tuyển Việt Nam nổi bật trong trang phục màu đỏ, Thái Lan mang áo màu trắng. Cầu thủ trên sân như những dũng sĩ thi đấu thật hăng say, cuồng nhiệt. Trái bóng lăn như bay, chuyền hết chân người này sang chân người nọ mà hết hiệp 1 vẫn chưa có bàn thắng được ghi. Khán giả bao lần đứng ngồi không yên vì những cú sút nguy hiểm. Khán giả quá đông nên đã áp đảo tiếng hò từ phía Thái Lan. Những phát giây cuối cùng của trận đấu độ tuyển Việt Nam đã vươn lên ghi bàn nâng tỷ số là 1-0. Kết thúc trận đấu đội chủ nhà đã mang về chiến thắng trong niềm vui và tự hào cho dân tộc. Trận đấu quyết liệt đã để lại cho em và bao khán giả khác sự ngưỡng mộ và khâm phục tinh thần của các cầu thủ Việt Nam.
Trận đấu thật ấn tượng, thật vui. Em hi vọng và chúc cho đội tuyển Việt Nam mãi giữ được thành công ở các giải bóng khác.
cái này là anh viết lâu rồi nên lấy ra đấy
Tháng một vừa qua, em đã được theo dõi một trận thi đấu thể thao rất hay, rất quyết liệt trên truyền hình. Đó là trận đấu bán kết giải bóng đá châu Á giữa Việt Nam và Qatar tại Trung Quốc. Sân bóng là một hình chữ nhật rộng lớn được vạch những dòng trắng ngang dọc. Dưới thảm cỏ xanh mướt, các cầu thủ áo trắng Việt Nam, áo đỏ Qatar dần tiến vào sân. Khi nhạc quốc ca mỗi nước vang lên, mười một cầu thủ của các đội tuyển đặt tay lên trái tim hát vang. Trọng tài tít còi và phất cờ báo hiệu trận đấu bắt đầu. Đội trưởng Lương Xuân Trường đặt trái bóng ở chính giữa sân, đá chuyền đi cho đồng đội. Các cầu thủ vạm vỡ chạy thật nhanh để giành bóng. Bóng được chuyền qua chân người này tới chân người khác. Bóng tới gần khung thành thủ môn, khán giả hò reo ầm ĩ để cổ vũ. U23 Qatar có quả đá phạt nên ghi bàn trước. Ngay sau đó, cầu thủ số 19 Nguyễn Quang Hải ghi bàn bằng một cú sút ấn tượng. Các cầu thủ Qatar lại ghi bàn bằng cú đánh đầu đẹp mắt nâng tỉ số lên 2-1. Họ chạy khắp sân để ăn mừng. Nhưng bất ngờ, chỉ sau hai phút, chân sút Quang Hải lại ghi bàn lần nữa. Trận đấu kết thúc với tỉ số hòa nên hai đội bước vào hiệp phụ. Hai hiệp phụ khốc liệt diễn ra vẫn không định phân thắng bại. Hai đội tuyển bước vào loạt đá luân lưu căng thẳng. Qatar mở tỉ số. Thủ môn Bùi Tiến Dũng đã nhanh chóng cản phá được hai cú sút của đội bạn. Phút giây cầu thủ Vũ Văn Thanh đứng trước trái bóng tròn để thực hiện lượt sút cuối, khán giả nín thở hồi hộp. Chỉ một giây sau đó, lưới của đội bạn đã rung lên. Mọi người vỡ òa trong chiến thắng. Niềm vui, niềm bất ngờ trong trận đấu hôm đó giờ em vẫn không thể quên.
Chủ nhật tuần qua, lớp em và lớp 3C đã tổ chức một trận thi đấu bóng đá thật hào hứng, sôi nổi.
Sân bóng ở tại sân đình của làng. Đúng mười bốn giờ ba mươi, cả hai lớp đã tập trung vây quanh sân bóng. Trận thi đấu diễn ra sôi nổi. Các cầu thủ hăng hái cướp bóng và dồn bóng về phía cầu môn của đối phương, chúng em đứng xem với những tràng vỗ tay vang dội để động viên các cầu thủ của lớp mình. Kết quả trận thi đấu đã đem lại niềm vui cho lớp chúng em, đội bóng đá của lớp em đã ghi bàn thắng với tỉ số 5-3. Đây là kết quả luyện tập tích cực của cả đội bóng trong thời gian qua.
Viết 1 đoạn văn ngắn về 1 trận đá bóng bằng TA
After a week of hard work, on Sunday, my father took me to watch football at My Dinh Stadium. Today Vietnam team met Thailand team. The Vietnamese team wears red, while the Thai team wears a blue shirt. Vietnamese team has the right to serve the ball first. The referee just blew the whistle to signal the game started. The match was exciting from the first minute. Our first team has not scored any goals. In the second half, after only 10 minutes, Vinh passed the ball to Quoc Anh, he slowly dribbled through the Thai defender and hit the net to score the first goal for the Vietnamese team. Both the stadium cheered cheers. The air in the yard was tremendous. The match starts again. The Thai team scored the 1-1 draw. But just a few minutes later, Van Nui gave us another goal. Second place is tough, dras. But at the end of the game, there were no more goals scored. Referee whistle blowing the whistle to end the game. Vietnam won 2-1. This football match is very exciting. I look forward to the next time Dad was taken to watch a football match again.
1. Viết bài văn nghị luận về tình yêu thương
2. Viết bài văn nghị luận về ý chí nghí lực
3. Viết bài văn nghị luận về sự đoàn kết
viết bài văn tả lại một trận bóng đá mà em chứng kiến
Tham khảo:
Thứ bảy tuần trước, trận chung kết bóng đá nam của khối lớp 5 đã diễn ra trên sân vận động của trường vào lúc mười bảy giờ.
Hai đội bóng lớp 5A và 5B đều quyết tâm giành chiến thắng. Rất nhiều học sinh đã đến cổ vũ cho đội bóng mà mình yêu thích. Anh trai của em là thành viên của đội bóng lớp 5A. Nên em đã đến cổ vũ cho anh trai của mình. Khi tiếng còi vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu. Ở hiệp một, cả hai đội đều đã có những tình huống nguy hiểm. Đặc biệt, ở phút thứ 20, cầu thủ số 10 của đội bóng lớp 5A đã có một pha ghi bàn đẹp mắt. Nhưng trọng tài đã bắt lỗi việt vị. Khán giả dưới sân có một pha ăn mừng hụt. Những phút sau đó, cả hai đội đã có nhiều đòn tấn công, nhưng chưa thể chuyển hóa thành bàn thắng. Hiệp một kết thúc với tỉ số 0 - 0.
Hiệp thứ hai, đội lớp 5B liên tục có những tình huống tấn công nguy hiểm. Nhưng anh thủ môn của đội lớp 5A đã có nhiều pha cứu thua xuất sắc. Anh khiến em nhớ đến chú thủ môn Đặng Văn Lâm của đội tuyển bóng đá quốc gia Việt Nam. Đến phút thứ năm mươi, từ một đường bóng tấn công của đối thủ, cầu thủ số 20 của đội bóng lớp 5A đã cướp được bóng. Anh đã có một đường kiến tạo đẹp mắt để cầu thủ số 22 đánh đầu ghi bàn. Tỉ số lúc này là 1 - 0 nghiêng về đội bóng lớp 5A. Những phút sau đó, đội bóng lớp 5B liên tục tấn công để tìm kiếm bàn thắng gỡ hòa. Vào phút thứ bảy mươi ba, cầu thủ số 5 của đội bóng lớp 5A đã phạm lỗi trong vòng cấm, khiến cho đội bạn được hưởng một quả phạt đền. Khán giả dưới sân hồi hộp theo dõi diễn biến dưới sân. Cầu thủ số 16 của đội bóng lớp 5B đã đá thành công quả phạt đền. Tỉ số lúc này là 1 - 1. Không để mất tinh thần, đội bóng lớp 5A tiếp tục triển khai lối chơi bóng của mình. Từ một pha tấn công hợp lí, cầu thủ số 18 - cũng chính là anh trai của em đã ghi bàn thắng cho đội bóng lớp 5A, vào phút thứ tám mươi lăm. Lúc này, em chỉ mong thời gian trôi thật nhanh. Khi trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu, chiến thắng đã gọi tên đội bóng lớp 5A.
Trận đấu bóng đá diễn ra thật hấp dẫn. Em rất vui mình vì đội bóng của anh trai đã giành chiến thắng.
Trận chung kết bóng đá lượt về giữa Đội tuyển Quốc gia Việt Nam và Đội tuyển Quốc gia Malaysia tại sân Mỹ Đình của thủ đô Hà Nội là trận đấu rất hấp dẫn mà em đã được xem.
Cả gia đình em ngay từ sớm đã cố gắng hoàn thành công việc để dành thời gian cổ vũ cho đội tuyển. Mặc dù chỉ xem qua tivi nhưng ai nấy đều hào hứng, chuẩn bị áo cờ để cổ vũ cho đội tuyển nước nhà. Mấy chú hàng xóm cũng tụ tập lại ở nhà em để cùng nhau cổ vũ nên rất đông vui. Sau khi hát Quốc ca, đúng tám giờ tối, trận đấu bắt đầu sau tiếng còi khai cuộc của trọng tài. Những phút đầu tiên hai đội đều tập trung cao độ, ai cũng hồi hộp dõi theo trận đấu. Phút thứ 6, “Vào….”, tiếng chú bình luận viên hét vang, mọi người vỡ òa sung sướng với sự xuất sắc của cầu thủ Anh Đức đã giúp Việt Nam dẫn trước 1- 0.
Cuộc đấu vẫn diễn ra trong thế trận ngang bằng. Đội tuyển Malaysia thi đấu mạnh mẽ quyết tâm gỡ hoà nhưng rất khó khăn trước hàng phòng ngự chắc chắn của đội tuyển Việt Nam. Hiệp một kết thúc với bàn thắng dẫn trước của ta. Sau mười lăm phút giải lao, trận đấu diễn ra hiệp hai, đối thủ tiếp tục phản công với những pha bóng xuất sắc nhưng không cản phá được thủ môn chắc chắn - người hùng Văn Lâm. Trên khán đài, khán giả hò reo nô nức theo từng đường bóng của các cầu thủ, cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới.
Trận đấu dần đến hồi kết và chiến thắng chung cuộc thuộc về Việt Nam với tỉ số 3 - 2, chức vô địch gọi tên nước nhà. Mọi người trong xóm ai nấy đều vui mừng phấn khởi trước thành tích của đội tuyển. Trong xóm, mấy anh chị thành niên rủ nhau ra đường chúc mừng Việt Nam trong không khí đầy hứng khởi. Trận đấu đã để lại trong lòng em nhiều ấn tượng đẹp, đặc biệt em rất thích chú Duy Mạnh. Chú ấy không chỉ đẹp trai mà còn chơi bóng rất hay và bình tĩnh.
Đây là trận bóng đá hay nhất mà em đã được xem. Em cảm thấy rất tự hào về đội tuyển Việt Nam.
Viết đoạn văn kể về một trận thi đấu bóng đá
Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận.
Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận. Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn.
Vào những phút đầu tiên, đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0. Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương. Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan. Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt. Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1.
Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giản và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng. Em còn tự hào bóng đá Việt Nam.
hãy viết một đoạn văn ngắn khoảng 5 câu về một trận bóng đá
Sau một tuần học tập chăm chỉ, Chủ nhật, bố đưa tôi xem bóng đá tại sân vận động Mỹ Đình giữa đội tuyển Việt Nam và đội tuyển Thái Lan. Đội Việt Nam mặc áo đỏ, trong khi đội Thái Lanmặc áo xanh. Trọng tài báo hiệu trận đấu bắt đầu. Trận đấu thú vị từ phút đầu tiên. Hiệp đầu, chúng ta đã không ghi được bàn thắng nào.Vào hiệp hai, chỉ 10 phút sau đó, Công Vinh đã ghi bàn thắng đầu tiên cho đội tuyển Việt Nam. Toàn bộ sân vận động cổ vũ reo hò. Không khí rất ồn ào. Trận đấu bắt đầu. Đội Thái Lan ghi bàn gỡ hòa 1-1. Nhưng chỉ một vài phút sau, Văn Quyến đã ghi một bàn thắng để gia tăng tỉ số. Nửa đầu thực sự khó khăn, hung hăng. Nhưng vào cuối trận, không có nhiều bàn thắng được ghi. Trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu. Đội tuyển Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1. Đây thực sự là một trận đấu bóng vô cùng thú vị.
viết 1 bài bình luận về trận bán kết của U23 Việt Nam và U23 Qatar vừa rồi(văn nghị luận)
ai kết bạn với tớ và trả lời nhanh nhất tớ sẽ tik cho( gắn hình anime dễ 'xương' vào nha)
Ngay khi trận bán kết đầu tiên giải U23 châu Á vừa kết thúc, trong tiếng reo hò khản cổ và niềm phấn khích tột độ, tôi vội lao ra ngoài phố. Tất cả những gương mặt tôi gặp đều mang một vẻ tự hào và một niềm vui bùng cháy! Và khi bước chân ra ngoài cổng nơi làm việc, tôi bị choáng ngợp thực sự trước những gì diễn ra trước mắt. Một cơn sóng người với hai màu đỏ vàng, với bầu không khí như muốn nổ tung bởi những tiếng hét “Việt Nam, Việt Nam!!!”. Không tự hào sao được, khi đội tuyển U23 của chúng ta đã lọt vào tới trận chung kết của giải đấu? Xin nhắc lại, trận đấu tiếp theo sẽ là trận CHUNG KẾT!!!
Như một hiện tượng, à không, thực sự là một hiện tượng khi mà bạn có thể nghe từ bà già bán nước, các chú bảo vệ cho tới chị gái đang bồng con... đều đang bàn luận về trận đấu, và hò reo đến khản tiếng vì niềm hạnh phúc vượt ngoài sức tưởng tượng của bất cứ người yêu bóng đá nào. Đã lâu lắm rồi, tất cả chúng ta lại có một thời điểm mà tất cả cùng vui một niềm vui chung, một niềm hạnh phúc chung, một sự phấn khích sục sôi cả dân tộc như vậy.
Có thể nói, chiến thắng của đội tuyển U23 này thực sự là một kỳ tích vượt ngoài khuôn khổ của thể thao, một kỳ tích khiến chúng ta xích lại gần nhau hơn.
Gạt qua những lo toan bộn bề của công việc, cơm áo gạo tiền hàng ngày, 15h chiều ngày 23/01/2018 trở thành ngày “Toàn quốc ốm tập thể để cổ vũ U23”. Trên mạng xã hội, người người chia sẻ cảnh tượng nhân viên công ty tụ tập trong hội trường công ty, trước màn hình vô tuyến gắn trong phòng sếp, trước chiếc máy tính còn đang dở công việc... “U23 Việt Nam là thứ quan trọng duy nhất, những công việc còn lại có hay không ... không quan trọng” là lời ông trùm Phan Quân sẽ nói với nhân viên Phan Thị nếu chẳng may tập đoàn của “Người phán xử” có công chuyện vào ngày U23 đá.
Tôi từng ở Thổ Nhĩ Kỳ ngày đội bóng nước này giành vé vào Euro 2016, từng hòa mình vào dòng người Hungary tràn khắp thủ đô Budapest khi đội tuyển nước này vượt qua vòng bảng Euro. Nhưng không cảm giác nào làm mình lâng lâng người và tự hào như thấy cách U23 Việt Nam chinh chiến và vượt xa mọi kỳ vọng tại giải U23 châu Á năm nay. Quên Messi hay Ronaldo đi, thần tượng số một của người Việt Nam hôm nay phải là “gà son” Quang Hải. Sút bóng cận thành Ronaldo đã làm nhiều, cứa lòng chân trái là ngón nghề tủ của Messi, nhưng xem cả hai siêu sao trên đều chẳng thể đem lại cảm giác bùng nổ về cảm xúc như khi thấy chàng trai máu đỏ da vàng hai lần cân bằng tỷ số trước những đối thủ to cao tới từ Trung Đông.
Tự hào chưa, cầu thủ Việt Nam đấy!
Cầu thủ gốc Đông Anh ghi bốn bàn thắng kể từ đầu giải, trong đó cú đúp trước U23 Qatar tuyệt vời đến mức chẳng ai có thể trách anh đã bỏ lỡ cú sút luân lưu đầu tiên. Có hề gì, khi chúng ta còn đó thủ thành Tiến Dũng – “soái ca” mới của mạng xã hội! Chàng thủ môn sinh năm 1997 tiếp tục làm người hùng trên chấm phạt đền, khiến bao con tim Việt phải thổn thức.
Quang Hải hay Tiến Dũng chỉ là hai cái tên nổi bật trong một tập thể đồng đều và đá với quyết tâm máu lửa chưa từng thấy. Đã từ lâu lắm rồi, người hâm mộ Việt Nam mới lại thấy “đã” đến vậy khi xem đội tuyển cấp quốc gia thi đấu. Những học trò của huấn luyện viên Park Hang-Seo thi đấu với tinh thần rực lửa, vượt qua giới hạn của chính mình là điều mà ai cũng thấy được.
Cái cảm giác lâng lâng tự hào và hạnh phúc vì bóng đá này, bẵng phải một thập niên kể từ trận chung kết AFF Cup năm 2008 mới được tái hiện. Ngày ấy, tôi đã gào thét đến lạc giọng khi Công Vinh ghi bàn thắng quyết định mang về chiếc cúp vàng cho đội tuyển Việt Nam. Đường từ sân Mỹ Đình về nhà vốn chỉ khoảng nửa tiếng, đêm ấy bỗng thành ... 5 tiếng bởi dòng người mang cờ quạt, chiêng trống và cả ... nồi niêu xoong chảo ra đường ăn mừng.
Lứa U23 này đã tái hiện cảm giác ấy, khi những ngày nay đi đến đâu, mở trang báo nào bạn cũng sẽ thấy các chàng trai áo đỏ sao vàng trên ngực là tâm điểm. Trước khi U23 bước vào trận bán kết, các quán cafe trong trung tâm thành phố đều đông nghịt người dù đang là ... giờ công sở. Khi trận đấu đang diễn ra, khắp nơi như chìm trong im lặng vì tập trung theo dõi đội tuyển, trước khi vỡ òa để ăn mừng các bàn thắng. Trận đấu kết thúc, cả newsfeed Facebook lẫn đường phố đều ngập tràn một màu đỏ. Chúng ta đã chiến thắng và trở thành một trong hai đội bóng U23 mạnh nhất châu Á. Lịch sử chính là đây!!!
Mà đâu phải đến hôm nay các chàng trai U23 mới đá với hơn 100% khả năng và tinh thần đến vậy? Xuân Trường chia sẻ rằng sau trận hoà Syria, cả đội mệt tưởng không đi nổi. Duy Mạnh ráng thi đấu với mũi phải bịt bông để cầm máu, Tiến Dũng ra sân với đầu gối quấn băng... Chúng ta luôn phải thi đấu với những đối thủ bị đánh giá là mạnh hơn, có nhiều ưu thế hơn. Trận đấu với Iraq, trọng tài người Australia (quốc gia vừa bị Việt Nam hạ gục từ vòng bảng) có những quyết định gây tranh cãi như quả phạt đền quá nặng tay. Trận đấu với Qatar, ông trọng tài người Singapore tiếp tục khiến người hâm mộ Việt Nam “tăng xông máu”. Cả hai trận đấu loại trực tiếp, chúng ta đều phải trải qua 120 phút căng thẳng đến nghẹt thở.
Các chàng trai U23 vẫn chiến đấu với tinh thần của những chiến binh, không ngừng cố gắng cho dù có ít ngày nghỉ hơn đối thủ, dù có thể hình thua kém và kể cả khi bị dẫn trước. Lứa U23 Việt Nam ngày nay khiến nhiều người theo dõi bóng đá Việt Nam phải bất ngờ bởi khả năng và đặc biệt là bản lĩnh. Khi bị dẫn trước dù là trong hiệp phụ hay khi kim đồng hồ sắp điểm phút 90, các cầu thủ của chúng ta vẫn bình tĩnh triển khai bóng có ý đồ chứ không hề luống cuống hay tự phát kiểu “mạnh ai người nấy đá” như nhiều người từng lo sợ. Đá không hề lép vế mà ngang cơ, thậm chí còn có lúc lấn át đối thủ.
Chẳng thế mà cựu danh thủ Nguyễn Hồng Sơn phải cảm khái chia sẻ sau trận thắng U23 Qatar: “Kể từ khi tôi bắt đầu xem bóng đá thì đây là trận đấu cảm xúc nhất. Trận thắng Iraq ở tứ kết đã hay rồi, trận bán kết này lại còn hay hơn nữa. Quá kịch tính. Họ đã tiến rất xa so với lứa của chúng tôi. Họ có kỹ, chiến thuật tốt, tinh thần thi đấu lỳ lợm, khả năng phối hợp nhuần nhuyễn... Họ thực sự là thế hệ vàng mới”.
Trước tinh thần thi đấu rực lửa của “thế hệ vàng mới”, người hâm mộ Việt Nam đã dốc hết trái tim để một lòng cổ vũ đội tuyển. Trên mạng xã hội, người ta quên đi mình là fan Real, fan Barca hay fan Manchester United. Ở ngoài phố, tất cả đều vỡ òa một niềm vui sau khi cùng nhau trải qua đủ cung bậc cảm xúc từ tuyệt vọng tới đỉnh cao với những pha bóng nghẹt thở. Suốt con đường về nhà mất đúng 1 tiếng đồng hồ của tôi, chẳng còn những con người khác nhau về công việc, về xuất thân, về địa vị,... mà tất thảy chỉ là những người hâm mộ bóng đá Việt Nam, đang hạnh phúc hò reo với những người anh em khác của mình trong tiếng trống, tiếng chiêng, tiếng hát rền trời đầy máu lửa.
Chúng ta đều là người hâm mộ nhiệt thành của tuyển U23 Việt Nam, đi đủ cung bậc cảm xúc trước khi vỡ oà sau cú sút luân lưu cuối. Mà đâu chỉ ở Việt Nam, những người bạn xa xứ cũng cập nhật trạng thái trên Facebook khi theo dõi U23 đá, dù lúc đó là rạng sáng ở nước ngoài. Trên những sân vận động của Trung Quốc, vẫn vang lên những tiếng hét cổ vũ “Việt Nam, Việt Nam” quen thuộc mà ai xem trận đấu qua TV đều có thể nghe rõ mồn một.
Chiến thắng của U23 là một kỳ tích, là một bất ngờ chấn động cả khu vực. Nó nói với tất cả chúng ta rằng: Điều kỳ diệu là có thật! Và chỉ cần ta cố gắng hết sức, ta không bỏ cuộc với mỗi trận chiến của mình. Giữa biển cờ hoa rực rỡ với những tiếng hò reo đến lạc cả đi vì hạnh phúc, tôi không chỉ cảm nhận được niềm vui và sự phấn khích đơn thuần, mà còn được tiếp thêm sức mạnh bởi những chàng trai ấy. Bởi, họ đã không bỏ cuộc, đã lì lợm chiến đấu và đã thực sự tạo nên một điều kỳ diệu. Chiến thắng sẽ đến cho người có đủ cản đảm để chiến đấu đến cùng, và hôm nay, U23 Việt Nam đã cho tôi thấy cái ý nghĩa đẹp đẽ ấy từ chiến thắng vinh quang của họ.
Có câu nói: “Nếu muốn đi nhanh, hãy đi một mình. Còn muốn đi xa, hãy đi cùng nhau”.
Các chàng trai U23 Việt Nam đã cùng nhìn về một hướng và đi xa tới trận đấu mà không ai có thể nghĩ tới trước khi giải đấu diễn ra. Đội tuyển hãy yên tâm, các bạn không hề bước một mình, bởi đằng sau lưng các bạn là sự ủng hộ và trái tim tin yêu từ hàng chục triệu người hâm mộ. Cảm ơn đội tuyển U23 vì những sự cống hiến không biết mệt mỏi trên sân và cảm xúc bùng nổ mà các bạn mang lại.
Giờ, chúng ta cùng nhau bước tiếp!
Viết 1 bài văn ca ngợi để thể hiện lòng tự hào về các cầu thủ và con người Việt Nam qua những trận đấu bóng đá.
AI YÊU VN THÌ LÀM NHA ^^
Trên tài khoản chính thức mạng xã hội Twitter của Liên đoàn Bóng đá châu Á viết: “Không thể nào tin nổi. Còn hơn cả sự kịch tính của một bộ phim hành động Hollywood. Đã có trận tứ kết của một giải đấu châu Á nào kịch tính như thế này chưa?”.
Đúng vậy, không chỉ tiêng tôi mà có lẽ hơn 90 triệu con người Việt Nam đang sống trong cảm xúc lâng lâng sau chiến thắng không tưởng của đội tuyển U23 Việt Nam trước U23 Iraq ngày 20/1 trong khuôn khổ giải U23 châu Á. Chiến thắng trên đã khơi gợi trong tôi những suy nghĩ về “tinh thần chiến đấu, tình yêu Tổ quốc”.
Cũng đã gần 10 năm, người hâm mộ Việt Nam mới có dịp được sống trong cảm giác hạnh phúc đến tột cùng như thế này. Lần này không phải trước Thái Lan mà ở một vị thế khác, một trong bốn đội tuyển U23 xuất sắc nhất châu Á. Có lẽ cũng như tôi, chẳng ai tin rằng U23 Việt Nam sẽ làm được điều tưởng chừng như không thể.
Sau 90 phút, mọi chuyện tưởng như đã kết thúc khi U23 Iraq vươn lên dẫn 2-1 ngay đầu hiệp thứ nhất. Thế nhưng, Việt Nam lội ngược dòng dẫn 3-2 ở phút thứ 112. Dù bị Iraq gỡ hòa 3-3 ở cuối hiệp phụ thứ hai để đưa trận đấu đến loạt sút luân lưu 11 m, cuối cùng, trái tim quả cảm và đôi chân vững chãi của những chiến binh U23 Việt Nam đã làm nên lịch sử với chiến thắng 5-3.
Sau 120 phút thi đấu kịch tính và loạt sút luân lưu 11 m nghẹt thở, đội tuyển U23 Việt Nam đã đi vào lịch sử khi là đội bóng đầu tiên của Đông Nam Á lọt vào trận bán kết U23 châu Á.
Từ hôm qua đến nay, truyền thông và mạng xã hội ngập tràn màu đỏ. Những nỗi lo thường nhật biến mất khi chỉ còn một niềm tự hào và sung sướng đến tột cùng. Không tự hào sao được khi ngay cả những trang báo quốc tế cũng dành những lời khen ngợi cho U23 Việt Nam - đội bóng duy nhất của Đông Nam Á lọt vào vòng bốn đội mạnh nhất của giải U23 châu Á.
Kỳ tích lịch sử hay cú đột phá ngoạn mục, tất cả đều đúng. Và dù đã một ngày trôi qua nhưng trong tôi vẫn lâng lâng những niềm vui khó tả. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có thể theo dõi trọn vẹn gần 150 phút thi đấu của đội tuyển bóng đá Việt Nam thứ bảy vừa rồi.
Là học sinh lại là con gái, tôi dường như chẳng có hứng thú gì với bóng đá. Nhưng không hiểu sao trận đấu này lại có một sức hút kỳ lạ đến như vậy, nó khiến tôi ngồi gần 3 tiếng để xem - điều tôi chưa từng nghĩ mình có thể.
Và rồi khi trận đấu kết thúc tôi cảm thấy thật hạnh phúc với quyết định của mình. Ba giờ đồng hồ đã đưa tôi khám phá hết hành trình đỉnh cao của bóng đá với bao cảm xúc lẫn lộn, có vui mừng, hụt hẫng và nuối tiếc, có hy vọng và hồi hộp để rồi cuối cùng òa trong niềm vui chiến thắng.
Đây có lẽ cũng là lần đầu tiên tôi cảm thấy thật sung sướng khi đội nhà ghi bàn. Và khi trận đấu kết thúc, lòng tôi vẫn như đang rạo rực bởi “men say của chiến thắng”.
Để đến bây giờ đã một ngày sau, tôi cứ ngỡ như mình vừa xem xong mà lòng không khỏi bồi hồi. Những chàng trai U23 Việt Nam, những chiến binh quả cảm, các anh đã quên đi mệt mỏi của bản thân để chiến đấu vì màu cờ sắc áo, vì niềm tin của người hâm mộ và vì chính các anh.
Sau khi trận đấu kết thúc tôi tự hỏi mình rằng: “Phải chăng tôi đã yêu bóng đá”?
việt nam rất giỏi và thi đấu bỏ thân mình
I love you Việt Nam
viết về 1 trận bóng đá bằng tiếng anh
Last Saturday our school football team played a match with Laxman Public School. It was played in our school playground. A large number of students of both the schools were present to witness the match. At 2 p.m., the teams entered the field and took their positions. After the toss, the referee blew the whistle and the match began. Our school football team played very well from the beginning. We scored four goals before half-time. After the interval, the teams changed the sides. Laxman Public School had managed to score three goals before the interval. Laxman Public School tried their best to equalise the score. The captain of Laxman Public School got the ball and scored an easy goal. The referee blew the whistle and the game came to an end. The match exciting ended in a draw
tk cho mk nha!
After a week of hard study, Sunday, dad take you watch football at the My Dinh Stadium.
Today Vietnam team met the Thai team. Vietnam team dressed in red, while the Thai team wore blue. Team Vietnam was right before kick off. The referee and referee signaled the game starts. Exciting game from the first minute. First Half our team has not scored any goals.
Into the second half, just 10 minutes Cong Vinh pass the Kingdom, he slowly came Thailand defender and scorer scored his first goal for the team in Vietnam. The whole stadium cheers rang loud cheers. The air is very noisy in the field.
The match began. Thailand team scored the 1-1 equalizer. But just a few minutes later, Van Quyen team scored a goal to add more. First half really tough, aggressive. But by the end of the game is no more goals are scored. The referee whistle well finish the match. Vietnam team won 2-1. This real football game exciting. I hope next time to be announced taken to watch a football game again”.
ast Saturday our school football team played a match with Laxman Public School. It was played in our school playground. A large number of students of both the schools were present to witness the match. At 2 p.m., the teams entered the field and took their positions. After the toss, the referee blew the whistle and the match began. Our school football team played very well from the beginning. We scored four goals before half-time. After the interval, the teams changed the sides. Laxman Public School had managed to score three goals before the interval. Laxman Public School tried their best to equalise the score. The captain of Laxman Public School got the ball and scored an easy goal. The referee blew the whistle and the game came to an end. The match exciting ended in a draw.