Dự buổi lễ Tổng kết năm học vừa qua , mẹ em rất phấn khởi về thành tích học tập xuất sắc và sự trưởng thành của con mình . Hãy miêu tả gương mặt rạng rỡ của mẹ em lúc đó .
Dự buổi lễ Tổng kết năm học vừa qua , mẹ em rất phấn khởi về thành tích học tập xuất sắc và sự trưởng thành của con mình . Hãy miêu tả gương mặt rạng rỡ của mẹ em lúc đó .
Dự buổi lễ tổng kết năm học vừa qua , mẹ em rất phấn khởi về thành tích học tập xuất sắc và sự trưởng thành của con mình . Hãy miêu tả gương mặt rạng rỡ của mẹ em ngay lúc đó .
khó đó . Thui giúp mình đi nh các bn
Hạnh phúc được tạo nên từ nhiều mảnh ghép của cuộc sống. Có những khoảnh khắc chớp nhoáng, những mảnh ghép rất nhỏ bé thôi lại tôn lên những gam màu ý nghĩa. Hình ảnh mẹ khi em đạt điểm tốt chính là khoảnh khắc kỳ diệu đó đối với em.
Trong hành trình khôn lớn, em đã không ít lần làm mẹ phiền lòng. Thời gian mải chơi, lơ là học tập khiến kết quả trên lớp tụt dần. Dù mẹ không mắng chửi khắt khe nhưng em vẫn nhận ra nỗi buồn quẩn quanh trong đôi mắt của mẹ. Em giật mình nhận ra và âm thầm tự nhắc nhở bản thân phải cố gắng sửa lại lỗi lầm ấy. Em cố gắng, kiên trì từng ngày. Có những lúc mệt mỏi, mất đi tự tin, em dường như muốn bỏ cuộc. Nhưng sự quan tâm, niềm tin của mẹ nhanh chóng đánh tan suy nghĩ đó.
Cuối cùng, kết quả xứng đáng đã thuộc về em. Em đạt được điểm tốt. Kỳ thi cuối kỳ, em xuất sắc ở cả ba môn thi. Cầm bài thi với điểm 10 đỏ chót môn Toán, Anh trên tay và điểm 9 rực rỡ bài thi môn Ngữ Văn, lòng em vui sướng đến khó tả. Em cẩn thận cất bài vào túi, trống tan trường vừa điểm là nhanh chóng đạp xe về nhà.
Trong ánh nắng vàng gay gắt, hình ảnh mẹ hiện ra trong tầm mắt em. Em ngoan ngoãn cất lời chào mẹ rồi khoe ngay ba bài thi đạt thành tích tốt của mình. Mẹ đang dở tay trên bếp, thấy em đưa giấy ra, ánh mắt mẹ ban đầu hơi lo lắng. Có lẽ mẹ lo em lại mắc phải lỗi sai nào khác. Mẹ lau tay vào khăn sạch, thấy niềm vui khó che giấu trên khuôn mặt em, nét mặt mẹ dường như giãn ra đôi chút. Đôi bàn gầy gầy,nhỏ nhắn của mẹ đỡ lấy bài thi của em. Mẹ đưa mắt lướt nhanh qua những trang giấy, từ ngỡ ngàng, ngạc nhiên, ánh mắt ấy bừng sáng lên niềm tự hào to lớn. Đôi mắt mẹ cong cong lại như vầng trăng lưỡi liềm, đôi mắt ấy giống như biết cười. Khuôn mặt mẹ rực rỡ, tươi sáng hẳn lên, niềm lo lắng đã biến đi đâu mất. Mẹ nở một nụ cười, vui vẻ, hài lòng và ân cần, tự hào nói với em: “Con gái mẹ giỏi lắm. Mẹ rất tự hào về con. Mẹ tự hào vì con đã cố gắng, cố gắng hết sức để chiến thắng bản thân mình”.
Rồi mẹ dang rộng vòng tay ôm em vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về mái tóc em. Một lát sau, như sực nhớ ra điều gì, mẹ vội vã đi vào bếp, nói sẽ nấu cho em thật nhiều món ngon. Bóng dáng thân thương của mẹ khuất dần sau cửa bếp, nhưng giọng nói và nụ cười vui vẻ, hài lòng của mẹ vẫn hiện diện đâu đây. Niềm vui của hai mẹ con lan tỏa cả căn nhà, mang hương vị ngọt ngào mát rượi, xua tan đi cái nắng nóng oi ả của mùa hè.
Chỉ một thời gian không lâu sau đó, những món ăn bắt mắt lần lượt được mẹ bưng ra, xếp ngay ngắn trên mâm. Bữa cơm trưa hơi muộn, nhưng vui vẻ và ngon đến kỳ lạ. Nụ cười vẫn chưa tắt trên khuôn mặt mẹ. Mẹ chăm chút gắp cho em từng món, từng món. Bát cơm đầy ụ lên như một ngọn núi nho nhỏ. Ngọn núi ấy là tất cả tình yêu thương của mẹ. Vừa ăn cơm, mẹ vừa nhẹ nhàng dặn dò, động viên em cố gắng hơn, cố gắng cho tương lai của mình. Mẹ nói bố mẹ luôn ủng hộ và đồng hành bên cạnh em. Lời nói ấy đem theo cả một sức mạnh lớn lao, lặng lẽ truyền cho em động lựng và cố gắng. Cơn gió hiếm hoi lùa qua khe cửa, giọng mẹ đều đều mà thấm thía.
Thời gian qua đi, em luôn nỗ lực đạt nhiều điểm tốt hơn nữa nhưng hình ảnh mẹ khi ấy vẫn mãi in sâu trong trái tim em. Những phút giây mỏi mệt, yếu lòng, hình ảnh mẹ trong hạnh phúc và tự hào ấy đã tiếp thêm sức mạnh, là điểm tựa để em kiên trì. Mẹ là may mắn, là yêu thương và là cả chỗ dựa vững chắc của cuộc đời em.
Thanks you very much nguyễn hà anh thư
Ôi trời ơi ! GOOD JOB
Sau buổi tổng kết năm, mẹ em rất phấn khởi về thành tích và sự trưởng thành của em. Hay miêu tả gương mặt rạng rỡ của mẹ khi đó.
Tả người bố thân yêu của em
ko quá 1986 chữ
MẪU
Em là học sinh lớp 5, rất khỏe mạnh và hiểu biết rất nhiều điều. Ngoài việc em nỗ lực học tập, còn nhờ công chăm sóc rất chu đáo của, sự dạy dỗ của mẹ em.
Năm nay mẹ em đã bốn mươi mốt tuổi. Nhan sắc của mẹ không đẹp, nước da rám nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, thể hiện sự thông minh của mẹ. Mái tóc của mẹ đen như gỗ mun, được cắt ngắn rất gọn gàng. Dáng người mẹ tầm thước. Mẹ hiện đang làm việc ở Nhà xuất bản giáo dục Việt Nam.
Mẹ không giỏi nấu nướng, làm việc nhà, chăm em bé nhưng vì thương con, mẹ đã học hỏi và vượt qua những khó khăn đó. Năm ấy, em gái em mới hai tuổi, rất hay ốm đau. Nhiều đêm mẹ phải thức trắng để trông em. Mẹ là trụ cột gia đình, nên ngoài việc làm ở nhà xuất bản, mẹ còn phải làm rất nhiều công việc khác. Nhiều đêm, mẹ phải thức đến hai, ba giờ sang để làm việc.
Thương mẹ, em nghỉ các lớp học thêm và hứa với mẹ tự học và học giỏi để giảm bớt gánh nặng kinh tế cho mẹ. Tuy bận nhiều công việc nhưng mẹ luôn quan tâm đến việc học của em, nhắc nhở em làm bài đầy đủ. Những ngày khai giảng hoặc ngày hội của trường, mẹ đều có mặt. Mẹ còn chụp ảnh cho em để làm kỉ niệm. Trong cuộc sống hàng ngày, mẹ rèn em cách ăn nói, cử xử với ông bà, cô dì, chú bác, các anh chị và bạn bè.
Vào ngày chủ nhật, mẹ đưa chúng em đi ăn sáng, đi chơi. Vào dịp nghỉ hè, mẹ cho chúng em đi nghỉ mát, về quê nội, quê ngoại. Mẹ rất thương em gái em nên sáng nào mẹ cũng dậy sớm, cho em ăn và đưa em đi học. Đêm đến, mẹ ôm hai anh em, ba mẹ con cùng hát ru bài “Bé ơi, ngủ ngoan”.Chẳng mấy chốc ba mẹ con đã chìm vào giấc ngủ.
“Dù con đếm được cát sông
Cũng không đếm được tấm lòng mẹ cha”.
Qua hai câu thơ trên, em luôn ghi lòng tạc dạ tình yêu của mẹ đối với em. Tuy nhiên, người mẹ em kể trên không phải là mẹ em mà là bố em. Ngày mẹ em rời bỏ em, em thấy đất trời như sụp đổ, em là người bất hạnh nhất. Lúc đó em mới học lớp hai, em gái em hai tuổi. Bố em là người vĩ đại nhất. Bố đã yêu thương, che chở cho em vượt qua những ngày giông bão ấy.
Bố vừa là bố vừa là mẹ. Bố có sự dịu dàng chu đáo của mẹ lại có tính nghiêm khắc, bao dung của bố. Những ngày đau khổ đã qua. Năm nay em học lớp 5, em gái em đã vào lớp 1. Bình minh đã trở về với bố con em, em đã thấy bố cười rất tươi. "Bố ơi, con yêu bố! Ngày 18 tháng 8 là ngày sinh nhật bố. Con chúc bố mạnh khỏe, vui vẻ, hạnh phúc bên chúng con!".
hết câu hỏi rồi tuần sau sẽ có !!!
tui đang ôn thi
HẾT
Tả người bố thân yêu của em
ko quá 2389 chữ
tui lộn
thế mà cũng nói
An vừa học xong lớp 5 với thành tích xuất sắc. Hè năm nay 2010, em sẽ dự thi vào lớp 6 trường chuyên Hà Nội - Amsterdam. Sáng nay An hỏi mẹ: "Mẹ ơi, anh Bình sinh năm nào ?". Mẹ trả lời: "Nếu lấy số chỉ năm sinh của anh con cộng với tất cả các chữ số chỉ năm sinh của anh thì được số chỉ năm nay". Sau vài phút suy nghĩ, An nói với mẹ rằng em đã biết anh Bình sinh năm nào. Em hãy cho biết An đã suy luận thế nào để biết năm sinh của anh trai mình ?
Gọi năm sinh của Bình là abcd , ta có :
abcd + a + b + c = d = 2010
1001 a + 101b + 11 c + 2 d = 2010 => a < 3
* ) a = 2 => 101b + 11 c + 2 d = 8 => b = c = 0 , d = 4 . TA có số : 2004
* ) a = 1 => 101 b + 11 c + 2 d = 1009 => b = 9 => 11 c + 2 d = 100 => c = 8 , d = 6 . TA có số : 1986
Do Bình là anh trả của An nên Bình không thể sinh năm 2004 => Bình sinh năm , 1986
Gọi năm sinh của Bình là abcd, ta có :
abcd + a + b + c + d = 2010
1001 a + 101 b + 11 c + 2 d = 2010 => a < 3
*) a = 2 => 101 b + 11 c + 2 d = 8 => b = c = 0, d = 4. Ta có số 2004.
*) a = 1 => 101 b + 11 c + 2 d = 1009 => b = 9 => 11 c + 2 d = 100 => c = 8 , d = 6. Ta có số 1986.
Do Bình là anh trai của An nên Bình Không thể sinh năm 2004 => Bình sinh năm 1986.
Đáp số : 1986
Gọi năm sinh của Bình là abcd, ta có :
abcd + a + b + c + d = 2010
1001 a + 101 b + 11 c + 2 d = 2010 => a < 3
*) a = 2 => 101 b + 11 c + 2 d = 8 => b = c = 0, d = 4. Ta có số 2004.
*) a = 1 => 101 b + 11 c + 2 d = 1009 => b = 9 => 11 c + 2 d = 100 => c = 8 , d = 6. Ta có số 1986.
Do Bình là anh trai của An nên Bình Không thể sinh năm 2004 => Bình sinh năm 1986.
Đáp số : 1986
Đây là bài của
làm đúng rồi đó
An vừa học xong lớp 5 với thành tích xuất sắc. Hè năm nay, 2010, em sẽ dự thi vào lớp 6 trường chuyên Hanoi-Amsterdam. Sáng nay An hỏi mẹ "Mẹ ơi, anh Bình sinh năm nào?" Mẹ trả lời "Nếu lấy số chỉ năm sinh của anh con cộng lại với tất cả các chữ số chỉ năm sinh của anh thì được chỉ số năm nay." Sau vài phút suy nghĩ, An nói với mẹ rằng em đã biết anh Bình sinh năm nào. Em hãy cho biết An đã suy luận thế nào để biết năm sinh của anh trai mình?
12 . An vừa học xong lớp 5 với thành tích xuất sắc . Hè năm nay , 2010 , em sẽ dự thi vào lớp 6 trường chuyên Hà Nội - Amsterdam . Sáng nay , An hỏi mẹ : " Mẹ ơi , anh Bình sinh năm nào ?" Mẹ trả lời : " Nếu lấy số chỉ năm sinh của anh con cộng lại với tất cả các chữ số chỉ năm sinh của anh thì được chỉ số năm nay " . Sau vài phút suy nghĩ , An nói với mẹ rằng em đã biết anh Bình sinh năm nào . Em hãy cho biết An đã suy luận thế nào để biết năm sinh của anh trai mình ?
Ít nhất 6 tuổi vào lớp 1, năm nay (2010) An thi vào lớp 6 như vậy ít nhất A phải trên 10 tuổi như vậy tuổi của anh Bình cũng ít nhất trên 10 tuổi. Như vậy anh Binh phải sinh vào năm 19xx. Gọi năm sinh của anh Bình là 19ab, theo bài ra ta có
19ab+1+9+a+b = 2010
=> 1900+10xa+b+10+a+b = 2010
=> 11xa + 2xb = 100
100 chia hết cho 2 => 11xa + 2xb cũng phải chia hết cho 2 mà 2xb chia hết cho 2 => 11xa chia hết cho 2
Mà b<=9 => 2xb<=18 => 11xa>=88 => a>=8 => a=8 hoăc a=9
Mà 11xa chia hết cho 2 => 11xa chẵn => a chẵn => a=8
Thay a =8 vào 11xa+2xb=100 => b=6
Vậy anh Bình sinh năm 1986
Thử: 1986+1+9+8+6=2010
Đề: Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ. [ kết hợp 3 yếu tố: vừa kể, vừa tả ( có từ láy, so sánh ), vừa biểu cảm ]
a) Mở bài: Giới thiệu cảm nghĩ về nụ cười của mẹ.
b) Thân bài:
Ý 1: Nụ cười của mẹ lúc em còn thơ ấu
Ý 2: Nụ cười của mẹ bày tỏ sự yêu thương, nâng niêu, nuôi con khôn lớn thành người
Ý 3: Nụ cười của mẹ khuyến khích con học hành, học cho nên người, thành đạt
Ý 4: Nụ cười của mẹ an ủi con khi thấy con làm những điều sai trái
Ý 5 : Khi vắng nụ cười của mẹ. Lúc nào? Vì sao?
c) Kết bài : Lòng yêu thương của em và sự kính trọng của em đối với mẹ
Các bạn biết làm cái nào thì giúp mình với nhé, mình cảm ơn nhiều!
Ngày con chập chững bước đi, mẹ cười, một nụ cười mãn nguyện. Con đạt điểm tốt, mẹ cười vui vẻ lắm. Con là học sinh xuất sắc, mẹ cười hạnh phúc. Từ bao giờ chẳng hay, nụ cười ấy đã đi sâu vào tâm hồn con, dìu dắt con vượt qua những chông gai thử thách khó khăn nhất của cuộc đời.
Nghĩ về nụ cười của mẹ là nghĩ về những gì tươi đẹp nhất trong cuộc đời con. Hình ảnh đẹp nhất ấy chính là đóa hồng thắm đỏ nở trên môi mẹ, rạng rỡ như nắng ấm trong những ngày đông băng giá.Lần đầu tiên con cảm nhận được tình yêu của mẹ trong nụ cười là ngày con tập đi. Ngày ấy xa lâu rồi nhưng con vẫn nhớ. Bất cứ lúc nào mẹ cũng cười. Mẹ nở nụ cười khích lệ nâng đôi chân bé nhỏ của con đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mẹ lại cười, nụ cười giống như vâng trăng sang nhất, mượn ánh sang của mặt trời để soi rõ đường con đi, càng sang hơn mỗi lúc thấy bước chân con them rắn giỏi. Đôi khi trong vòng tay yêu thương của mẹ, con thấy nụ cười của mẹ là tuyệt diệu nhất trên đời. Mẹ cũng cười như thế mỗi lúc con được điểm cao. Lần đầu tiên cầm bài kiểm tra điểm mười của con trên tay, mẹ vui sướng đến bật khóc. Con không muốn mẹ khóc đâu, nhưng vì cố ngắm rõ khuôn mặt mẹ mà con đã thấy nụ cười ẩn sâu trong dòng nước mặn. “Mẹ đẹp lắm!” Con nói nhẹ khiến cho nụ cười kia biến thành vòng tay ôm chặt con vào lòng. Mẹ cười cả những lúc con xin tiền mẹ cho ông lão ăn xin, nụ cười mẹ khen con đã lớn, khen con mang tấm long nhân hậu, biết thương người. Và nụ cười khiến cho lòng con ấm áp…
Mẹ của con đâu chỉ cười những lúc con vui, mà nụ cười của mẹ vẫn luôn hiện diện cả trong lúc con buồn, con that bại. Sao con quên được năm học lớp Ba, lần đầu tiên con đi thi học sinh giỏi của trường. Mẹ cũng nhớ chứ? Trong khi tất cả các bạn trong lớp con dự thi đều đạt giải cao thì con lại chẳng được gì. Không niềm vui, không sự an ủi và chia sẻ của các bạn. Nhưng mẹ đã đến bên con. Mẹ bảo rằng: “Con phải cố gắng lên, gắng mà học, gắng mà chiến đấu với thất bại, rồi có ngày con sẽ thành công”, rồi mẹ ban tặng cho con nụ cười đẹp nhất. Thử hỏi còn bông hoa diễm lệ nào đẹp hơn nụ cười ấy, còn hạt sương mai nào long lanh hơn vậy? Chỉ một thời gian ngắn sau hôm ấy, con đã đoạt ngay giải Nhì toàn quốc trong đợt thi “Trạng Nguyên nhỏ tuổi”. Nụ cười của mẹ không chỉ mang con ra khỏi thất bại, mà với con, nó còn là điều kì diệu, ý nghĩa nhất trong đời.
Sau này, khi rời khỏi vòng tay mẹ, con sẽ bay khắp bốn phương trời bằng chính đôi cánh hạnh phúc được kết nên từ nụ cười của mẹ ngày xưa. Nhưng mẹ ơi, dù con có đi tới tận nơi chân trời góc biển, dù con có gặp những ánh mắt và nụ cười của bao người con yêu đi chăng nữa, thì nụ cười của mẹ vẫn mãi là đẹp nhất, mãi là hình ảnh cao quý, thiêng liêng mà con trân trọng nhất cuộc đời.
em được nhà trường khen thưởng về thành tích học tập.tan học em muốn về nhà thật nhanh để báo tin vui cho cha mẹ.em sẽ kể cho mẹ nghe em đã cố gắng như thế nào để có được kết quả học tập như hôm nay.em tin rằng mẹ sẽ vui và tự hào về đứa con yêu quý của mẹ.
Dàn ý:
Mở bài:giới thiệu buổi lễ phát thưởng của nhà trường
Thân bài:Trước đây em học học chưa tốt. Lí do
Mỗi khi thấy các bạn được khen thưởng em suy nghĩ ra sao?
Từ đó em quyết tâm như thế nào?
Em được khen Thưởng có xứng đáng không?
Mọi người giúp mình nha T7 mình cần rồi😂