Hãy viết một đoạn văn miêu tả con vật
Theo cách miêu tả của Tô Hoài về loài vật. Em hãy viết đoạn văn tả về một con vật em yêu thích.
Chú mèo nhà em khoác trên mình với bộ lông ba màu trắng vàng đen. Đôi tai hình tam giác, mỏng , thính nhạy của chú mèo bình thường thì dựng lên nghe những âm thanh bên ngoài những khi em sờ vào thì lại cụp xuống. Chú có đôi mắt màu xanh lam, tròn như hai hòn bi ve. Cái mũi đỏ hồng lúc nào cũng ươn ướt khịt khịt. Khi mới về nhà em , chú nhỏ xíu kêu meo meo suốt cả một ngày như khóc vì nhớ mẹ vậy.Bốn chân với những móng vuốt sắc để rình con mồi , dưới chân là những nệm thịt màu hồng êm ái để mỗi lần chú leo chèo hay nhảy xuống đất một cách nhẹ nhàng. Chú càng ngày càng lớn , bây giờ đã rất thân quen với gia đình em và em. Em thích nhất bộ lông mềm mượt không bị xù hay bết , mỗi lần được vuốt chúng bàn tay em như được sờ vào tấm nhung vậy. Đuôi chú lúc nào cũng vẩy lên vẩy xuống , cùng dáng đi thư thái quanh chiếc ghê sofa trông thật ra dáng ông hoàng. Mùa đông đến cũng là lúc chú thích cuộn tròn thân hình mũm mĩm, đôi mắt lim dim nằm trong lòng em để ngủ nướng, chiếc ria mép động đậy như những chiếc ăng ten bé xíu vậy. Có lần, đang ăn trong phòng bếp, bỗng có một tiếng động “cạch”, bỗng chú mèo lao mình xuống khỏi đùi em cái phốc, đôi mắt tròn sáng quắc lạ thường, lông dựng lên , những móng vuốt chìa ra vồ mạnh về phía tủ lạnh. Thế là con chuột đã nằm gọn trong móng vuốt của chú cựa quậy cái đuôi nhỏ không sao thoát ra được. Ôi chú thật cừ khi mỗi lần bắt những con chuột chui vào trong phòng bếp. Sau đó chú mèo chén ngon lành và dụi cái đầu nhỏ vào chân em như khoe chiến công hiển hách của mình vậy. Ngày ngày cùng nhau vui đùa chơi với những quả bóng đã gắn kết em và chú lại với nhau, mỗi khi đi học về em đều nghe thấy tiếng “meo” gọi em đến để vuốt ve chú.Chú mèo đã trở thành người bạn hàng ngày cùng em chơi đùa, thiếu chú , không gian ngôi nhà trở nên tẻ nhạt vô cùng. Em rất yêu quý chú mèo nhà em- một dũng sĩ diệt chuột tài ba.
Chiều nào cũng vậy, con họa mi ấy không biết tự phương nào bay đến đậu trên bụi tầm xuân ở vườn nhà tôi mà hót. Hình như suốt một ngày hôm đó, nó vui
mừng vì đã được tha hồ rong ruổi bay chơi trong khắp trời mây gió, uống bao nhiêu nước suối mát trong khe núi, nếm bao nhiêu thứ quả ngon ngọt ở rừng
xanh cho nên những buổi chiều tiếng hót có khi êm đềm, có khi rộn rã trong bóng xế mà âm thanh vang mãi trong tĩnh mịch, tưởng như làm rung động lớp
sương lạnh mờ mờ rủ đường cỏ cây. Hót một lúc lâu, nhạc sĩ giang hồ không biết tên tuổi ấy từ từ nhắm hai mắt lại, thu đầu vào lông cổ im lặng ngủ, ngủ say
sưa sau một cuộc viễn du trong bóng đêm dày. Rồi hôm sau, khi phương Đông vừa vẩn bụi hồng, con hoạ mi ấy lại hót vang lừng chào nắng sớm. Nó kéo dài cổ
ra mà hót, tựa hồ nó muốn các bạn xa gần đâu đó phải lắng nghe. Hót xong, nó xù lông rũ hết những giọt sương rồi nhanh nhẹn chuyền từ bụi nọ sang bụi
kia, tìm vài con sâu ăn lót dạ, đoạn vỗ cánh bay yề phương Đông.
Sáng hôm sau vừa hé cửa, đã thấy nó chạy từ đầu hồi lại, bám vào chân em kêu ư ử. Thấy chị mái mơ dẫn đàn con đi kiếm ăn, nó chạy đến gạ gẫm bắt chuyện
làm mấy chú gà con chạy tán loạn. Chị mái mơ giận lắm, xù lông, trợn mắt đứng thế thủ, nó vội quay lại như có vẻ sợ hãi lắm. Thấy bác chó hàng xóm ngủ
trước sân nhà, nó lại gần khịt khịt đánh thức bác dậy. Bác chó bực bội nhe răng gầm gừ. Tô Tô hoảng quá lùi lại. Em bước ra đuổi bác chó chạy đi. Thấy thế, TôTô đuổi theo sủa mấy tiếng. Em nhìn nó tủm tỉm cười: “Chó ỷ thế nhà, gà ỷ thế vườn” quả không sai. Không có tớ, bác ta cho mày một trận nhừ đòn đấy, Tô Tô ạ! Bất chợt, một con bướm bay là là trong sân, Tô Tô vội đuổi theo. Hình như con bướm cũng muốn giỡn với chú cho vui nên nó cứ bay lên sà xuống. Cứ thế, nó quần cho Tô Tô một hồi đến mệt lử cả người, nằm chỏng vó lên trời phưỡn cái bụng trắng hồng ra tắm nắng
hãy viết một đoạn văn miêu tả hoạt động của con vật mà bạn yêu thích
Một lần tình cờ, em chứng kiến cảnh Mi Mi bắt chuột thật là ngoạn mục. Cô nàng nép mình sau lu gạo kiên trì rình rập. Dường như đến cả hơi thơ cô nàng cũng cố giữ cho thật khẽ. Thấy im ắng quá, một thằng chuột nhắt từ trong hốc bếp chui ra, ngó ngang ngó dọc ra chiều cảnh giác. Thằng chuột có vẻ yên tâm từ từ tiến về phía lu gạo, Mi Mi vẫn bất động. Thằng chuột và lu gạo mỗi lúc một gần, Mi Mi khẽ thu mình lại. Thằng chuột đã đến gần lu gạo và chắc mẩm sẽ được một bữa no nê. Tựa như chiếc lò xo bị nén chỉ chờ bật ra, Mi Mi phốc tới như một mũi tên. Thằng chuột nhắt đáng ghét đã nằm gọn dưới mười chiếc vuốt nhọn hoắt, Mi Mi của em bắt chuột thật là tài.
Dàn ý chi tiết tả con chó
1. Mở bài:
- Bố em thường nuôi chó để trông coi mảnh vườn của gia đình
- Con chó sống với gia đình em lâu nhất là con Mực
2. Thân bài
a) Tả hình dáng bên ngoài:
+ Toàn thân Mực đều được bao phủ bởi màu đen tuyền
+ Đã hơi già và nặng tầm 30 kg
- Tả từng bộ phận:
+ Tai to, trán vuông, mắt đen lẫn nâu, miệng to và dài, cánh mũi đen hơi ươn ướt, hàm răng trắng và hơi sắc nhọn.
+ Lưng chú hơi võng, ngực nở, chân thon, đuôi dài và cong
- Tả hoạt động
+ Ăn rất điềm tĩnh, nhỏ nhẹ, từ tốn
+ Buổi trưa Mực nằm dưới gốc cây mắt lim dim nhưng tai rất thính
+ Tối Mực ngủ bên buồng máy và lùng sục quanh vườn suốt đêm
+ Nô đùa, làm nũng, quấn quýt bên chủ; vẫy đuôi mừng khi chủ về nhà....
3. Kết bài
- Ai nấy trong gia đình đều quý mến Mực, coi chú như là thành viên trong gia đình.
Miêu tả gà trống:
Sáng nào cũng vậy, sau khi xong nhiệm vụ báo thức cho mọi người, gà trống nhà ta thường dẫn theo gà mái và bầy gà con đi tìm mồi. Chú ta dùng đôi chân cứng có những chiếc vẩy vàng bóng đế’ bươi đất. Khi bắt gặp con trùng nào, chú liền dùng đôi mỏ cứng gắp con vật vô phúc đó ra bên ngoài để mời gọi gà mái và lũ gà con. Lúc ấy trông chàng ta thật “lịch lãm”. Việc tiếp đến là chú tìm một nơi trống có đất mềm và nắng ấm để tắm nắng. Đôi khi thích quá chú ta có thể thiếp đi một lúc.
Hãy viết đoạn văn miêu tả về cảnh vật và con người ở đảo sinh tồn.
Đoàn thuyền chở các anh, các ông từ chợ huyện, ra hòn đảo hoang để sinh tồn. Các anh, ông được đàn con ùa ra đón. Tiếng khóc rộn vang cả một khúc sông. Rồi ai về nhà nây. Con thuyền neo vào bến đỗ. Đây cũng là lúc bọn trẻ chăn trâu lùa trâu xuống tắm. Bọn trẻ tắm cho trâu, rồi bọn trẻ giỡn nước. Chúng té nước cho nhau. Chúng chơi trò đánh trận. Một đứa kiếm đâu được trái bóng tròn. Thế là chúng ném bóng cho nhau. Một ý kiến được cả bọn chấp nhận: chơi bóng nước. Chúng chia làm hai phe, chuyền bóng cho nhau. Phe nào chuyền được 6 chuyền là thắng. Phe thua phải cõng phe thắng chạy dọc con sông suốt từ bến tắm đến tận gốc đa. Bến sông quê tôi cứ rộn ràng như vậy cho đến lúc mặt trời lặn phía chân ười mới có chút bình lặng. Các anh các ông đã về kết thúc hành trình sinh tồn
Hãy lập dàn ý cho bài văn miêu tả con vật trong gia đình em và chọn một ý trong phần thân bài để viết thành đoạn văn ngắn gọn
hãy viết đoạn văn miêu tả về cảnh vật và con người ở đảo SINH TỒN
hãy viết đoạn văn miêu tả cảnh vật và con người ở đảo sinh tồn
Viết một đoạn văn miêu tả con vật mà em yêu thích
Nhà em nuôi rất nhiều con vật thân thuộc: chó, gà…. nhưng có lẽ mèo là con vật em yêu quý nhất. Chú mèo có tên là Mi Mi, rất đáng yêu.
Mi Mi là tên em đặt ngay từ ngày đầu tiên mà chú được đưa về nhà. Chú mèo là món quà tặng sinh nhật lần thứ 10 của em của bố. Còn nhớ phút giây phút em vui mừng khi đón Mi Mi từ tay của bố em vào ngày sinh nhật của mình.
Chú mèo thuộc loại tam thể cái nên bộ lông có ba màu: trắng, đen vàng với màu trắng là màu chủ đạo. Mang trên mình bộ lông ba màu nên Mi Mi trông rất nổi bật và “xinh gái” đặc biệt hơn. Hai con mắt của cô mèo trong như hai hòn bi ve, rất tinh nhanh và nhạy bén mà cùng long lanh như vì sao lấp lánh trên bầu trời. Hai bên ria mép thì dài và con vút. Cái đuôi cong vút lúc nào cũng nghoe nguẩy trông rất tinh nghịch. Dưới mỗi chân là một lớp thịt đệm rất mềm, ẩn dưới lớp thịt hồng hào ấy là bộ móng nanh vuốt rất sắc bén của cô mèo, được coi là thứ vũ khí lợi hại đặc trưng cho loài mèo.
Mi Mi rất tinh nghịch và nhanh nhẹn, những lần cô mèo bắt được một con chuột thì lại được thưởng thêm một con cá – món ăn khoái khẩu của Mi Mi. Một lần chứng kiến được cảnh Mi Mi bắt chuột, em cảm thấy rất bất ngờ. con mắt tinh anh phát sáng ngay cả trog đêm tối giúp cho cô mèo dễ dàng di chuyển mà không hề gì sự thiếu ánh sáng, có thể đi lại nhanh nhẹn và hoạt động linh hoạt như bình thường. từng bước chân nhẹ nhàng, cẩn trọng tiến dần đến con mồi và cuối cùng là cú nhảy vồ ấn tượng lao về phía con mồi và cắn trọn con chuột đáng thương trong miệng như một kì tích. Thêm vào đó cô mèo còn rất tinh. Chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng đủ làm cho cô mèo ta bật tỉnh, tròn mắt với tư thế đầy cảnh giác cùng đôi tai vểnh lên để nghe ngóng. Trông rất đáng yêu!
Mi Mi còn có sở thích là sưởi nắng, vào những ngày mặt trời chiếu rọi thì cửa sổ phòng khách luôn là địa điểm lí tưởng để cô mèo có thể thỏa thích tắm nắng và “làm dáng” cho mình. Hơn nữa còn rất thích leo trèo, cây cau sau vườn nhà em là khu vui chơi lí thú thể thỏa mãn sở thích ấy.
Mi Mi dường như giờ đây trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Em hứa sẽ chăm sóc chu đáo và cẩn thận cho người bạn mèo đáng yêu này của mình.(Hết)
Bài làm văn tả con vật 15 – Chú mèo nhà em
Từ xưa, động vật nuôi trong gia đình đã trở nên phổ biến, nhiều nhà có cho mình những con vật dễ thương và coi chúng như một thành viên trong gia đình. Trong đó mèo là loài vật gắn bó thân thiết với con người chúng ta. Nhà em có nuôi một chú mèo, nó rất xinh và nghe lời.
Chú mèo nhà em khoác trên mình với bộ lông ba màu trắng vàng đen. Đôi tai hình tam giác, mỏng , thính nhạy của chú mèo bình thường thì dựng lên nghe những âm thanh bên ngoài những khi em sờ vào thì lại cụp xuống. Chú có đôi mắt màu xanh lam, tròn như hai hòn bi ve. Cái mũi đỏ hồng lúc nào cũng ươn ướt khịt khịt. Khi mới về nhà em , chú nhỏ xíu kêu meo meo suốt cả một ngày như khóc vì nhớ mẹ vậy.Bốn chân với những móng vuốt sắc để rình con mồi , dưới chân là những nệm thịt màu hồng êm ái để mỗi lần chú leo chèo hay nhảy xuống đất một cách nhẹ nhàng. Chú càng ngày càng lớn , bây giờ đã rất thân quen với gia đình em và em.
Em thích nhất bộ lông mềm mượt không bị xù hay bết , mỗi lần được vuốt chúng bàn tay em như được sờ vào tấm nhung vậy. Đuôi chú lúc nào cũng vẩy lên vẩy xuống , cùng dáng đi thư thái quanh chiếc ghê sofa trông thật ra dáng ông hoàng. Mùa đông đến cũng là lúc chú thích cuộn tròn thân hình mũm mĩm, đôi mắt lim dim nằm trong lòng em để ngủ nướng, chiếc ria mép động đậy như những chiếc ăng ten bé xíu vậy. Có lần, đang ăn trong phòng bếp, bỗng có một tiếng động “cạch”, bỗng chú mèo lao mình xuống khỏi đùi em cái phốc, đôi mắt tròn sáng quắc lạ thường, lông dựng lên , những móng vuốt chìa ra vồ mạnh về phía tủ lạnh. Thế là con chuột đã nằm gọn trong móng vuốt của chú cựa quậy cái đuôi nhỏ không sao thoát ra được. Ôi chú thật cừ khi mỗi lần bắt những con chuột chui vào trong phòng bếp. Sau đó chú mèo chén ngon lành và dụi cái đầu nhỏ vào chân em như khoe chiến công hiển hách của mình vậy. Ngày ngày cùng nhau vui đùa chơi với những quả bóng đã gắn kết em và chú lại với nhau, mỗi khi đi học về em đều nghe thấy tiếng “meo” gọi em đến để vuốt ve chú.
Chú mèo đã trở thành người bạn hàng ngày cùng em chơi đùa, thiếu chú , không gian ngôi nhà trở nên tẻ nhạt vô cùng. Em rất yêu quý chú mèo nhà em- một dũng sĩ diệt chuột tài ba.
Một lần tình cờ, em chứng kiến cảnh Mi Mi bắt chuột thật là ngoạn mục. Cô nàng nép mình sau lu gạo kiên trì rình rập. Dường như đến cả hơi thơ cô nàng cũng cố giữ cho thật khẽ. Thấy im ắng quá, một thằng chuột nhắt từ trong hốc bếp chui ra, ngó ngang ngó dọc ra chiều cảnh giác. Thằng chuột có vẻ yên tâm từ từ tiến về phía lu gạo, Mi Mi vẫn bất động. Thằng chuột và lu gạo mỗi lúc một gần, Mi Mi khẽ thu mình lại. Thằng chuột đã đến gần lu gạo và chắc mẩm sẽ được một bữa no nê. Tựa như chiếc lò xo bị nén chỉ chờ bật ra, Mi Mi phốc tới như một mũi tên. Thằng chuột nhắt đáng ghét đã nằm gọn dưới mười chiếc vuốt nhọn hoắt, Mi Mi của em bắt chuột thật là tài.
Loài chim em yêu thích là chim bồ câu. Đó là một loài chim tượng trưng cho hòa bình. Ngày xưa, họ dùng bồ đưa câu để đưa thư. Sở thích của chúng là sạch sẽ, chuồng đẹp, chúng ăn thóc và hạt dưa. Chim bồ câu có rất nhiều màu: xanh lá cây đậm, màu đen nhưng em rất thích chim bồ câu trắng. Chúng có mỏ màu vàng nhạt và nhỏ xíu. Đôi mắt tròn xoe. Bộ lông mượt mà. Chúng thường nhặt những hạt thóc rơi vãi trên sân. Tiếng hót “gù gù...” của chúng nghe thật êm đềm. Ôi, chúng thật đáng yêu
Viết một đoạn văn miêu tả ngoại hình của một con vật mà em yêu thích
Nhà em có nhiều loài vật nuôi nhưng chú Thỏ Trắng là con vật em yêu thích nhất.
Chú có bộ lông mềm mại và trắng nõn như bông. Cái miệng nhỏ thường hay gặm nhấm để lộ những chiếc răng nhọn và sắc. Hai bên miệng là bộ ria trắng như cước. Cái mũi hồng hồng, ươn ướt và mềm như cao su. Đôi mắt của chú màu cánh gián, tròn xoe như hai hạt nhãn. Nhìn đôi mất Thỏ Trắng, em cảm nhận được một sự hiền lành, nhút nhát nhưng cũng rất tinh khôn ở chú. Sự đáng yêu của chú còn thể hiện ở đôi tai rất khác biệt với những con vật khác. Đôi tai ấy dài hơn một gang tay em, nó tựa hai chiếc lá nhọn đang vươn cao. Mỗi khi bắt chú, em thường túm lấy đôi tai ấy mà nhấc bổng chú lên. Có lẽ nhờ đôi tai dài nên chú nghe rất thính, chú biết lắng nghe những âm thanh xung quanh mình.
Mỗi khi cho chủ ăn, chú chững chạc nhấm nháp từng chiếc lá. Những lúc ấy, em ngắm chú thật lâu, thật kĩ. Nhìn cái lưng cong cong và cái đuôi ngắn tun ngủn của chú, em thấy chú đáng yêu lạ thường.
Sự đáng yêu của Thỏ Trắng còn thể hiện ở sự hiếu động và tinh nghịch. Chú thích leo trèo nhảy nhót. Tuy hai chân trước ngắn, hai chân sau dài hơn nhưng chú chạy rất nhanh, leo trèo rất giỏi. Đôi chân của họ hàng nhà chú là một phương tiện để trốn tránh kẻ thù.
Viết một đoạn văn miêu tả ngoại hình của một con vật mà em yêu thích.
Mẫu 1 : Đoạn văn miêu tả ngoại hình con chó.
Bài làm
Chủ nhật vừa rồi, em đến nhà bác Ba chơi. Bác cho em một chú chó. Em thích thú đem về nuôi và đặt cho nó tên là Milu.
Milu được hơn ba tháng tuổi. Nó dài như một quả bí to. Lông vàng mượt có những đốm trắng. Bốn chân thấp, lông bàn chân lại có màu đen nhìn như nó có mang vớ vậy. Milu lúc nhỏ được bú sữa mẹ đầy đủ nên rất mập mạp, bụng tròn lắm. Cái đầu tròn bằng trái banh tennis, hai tai chú ta cụp xuống trông thật dễ thương. Đôi mắt Milu tròn xoe, con ngươi màu nâu sẫm, mũi lúc nào cũng ươn ướt, có vài cọng ria trên mép. Tuy còn nhỏ nhưng chú ta có hàm răng sắc lắm, bốn cái răng nanh dài, nhọn hoắt. Còn bé nhưng Milu rất nhanh nhẹn, nó chạy loanh quanh khắp sân nhà, nhảy lên nhảy xuống bậc thềm đùa giỡn. Nó hay quấn lấy chân em. Có lúc lại cắn lấy gấu quần em giật giật như muốn kêu em cùng nô đùa với nó. Milu đã biết sủa người lạ, mặc dù tiếng sủa còn “non” lắm, chưa đanh như con mực nhà bà Bảy hàng xóm.
Ba em đóng một cái chuồng nhỏ để ở góc sân làm nhà cho Milu. Có lúc nó phá, lôi hết giẻ lót trong chuồng ra vương vãi khắp sân, mẹ em túm sau gáy nó, dùng roi mấy nhịp nhịp vào mông nó mà dọa: “Không được phá, nếu phá bị ăn đòn”. Như biết nghe lời, nó cụp đuôi có vẻ hối lỗi. Milu phản xạ rất nhanh, khi nghe tiếng động ngoài cửa, nó nhổm dậy, nghiêng tai nghe ngóng. Thấy người lạ, nó chồm lên sủa inh ỏi, xem ra cũng dữ tợn lắm ! Ông em bảo con chó này rất khôn, dạy nó từ nhỏ lớn lên giữ nhà rất tốt lắm. Nó thích đùa giỡn với em, em ném quả bóng ra xa, nó chạy theo chụp. Có lúc nó đuổi theo em chạy vòng sân. Mỗi khi nghe tiếng chân em đi học về, nó chạy ra cửa, rên ư ử trong cổ họng, hai chân trước chồm lên, đuôi ngoáy tít bám lấy chân em. Ai trong nhà đi đâu về, nó cũng cuống quýt mừng như thế. Nhưng gặp người lạ thì nó khác hẳn, mặt gườm gườm như canh chừng. Milu rất ghét chuột, ra ngõ thấy con chuột nào chạy ngang nó đuổi theo ngay, sủa um.
Cả nhà em ai cũng thích Milu, mẹ cho nó ăn và tắm cho nó rất sạch sẽ. Em xem chú ta như một người bạn nhỏ.Mẫu 2 : Đoạn văn miêu tả ngoại hình con công.
Bài làm
Em đã có dịp đến Thảo Cầm Viên nhiều lần, biết được nhiều con thú lạ như : hà mã, rái cá, ngựa vằn ... nhưng em thích nhất là chú công với cái đuôi nhiều màu sắc rất đẹp.
Chúng em đứng mãi trước chuồng mà ngắm những con công. Em không ngờ rằng chú ông trống lại có chiếc đuôi đẹp đến thế.
Chú công cao khoảng năm, sáu tấc. Thân chú to như một chiếc lu nhỏ. Cái đầu có vẻ bé so với thân hình. Trên đầu có túm lông dài xòe ra như đang đội vương miện. Chiếc cổ cong cong trông thật hài hòa. Hai chân cao khẳng khiu, bàn chân có những móng dài. Hai cánh to úp vào sát thân hình. Em nghĩ nếu công sải cánh ra chắc cánh của nó cũng dài gần một mét. Toàn thân chú ta phủ bộ lông màu xanh bạc. Lông cổ, lông cánh bóng mượt. Trên lưng, lông xếp từng lớp nhỏ như mái ngói. Đặc biệt nhất là chiếc đuôi, đó là một thứ xiêm áo rực rỡ sắc màu mà chỉ có công trống mới có. Thật oái ăm làm sao ! Công mái lại không được đẹp như vậy. Mỗi chiếc lông đuôi óng ánh màu xanh sẫm, được tô điểm bằng những đốm tròn màu vàng như mặt trăng thu nhỏ. Ngoài màu vàng, còn có những màu sắc khác pha trộn đẹp không tả xiết. Khi công múa, đuôi xòe ra như một cái quạt lớn có đính hàng trăm viên ngọc lóng lánh. Em chợt nhớ đến câu chuyện cô giáo kể. Ngày xưa, công có bộ lông xám xịt không được đẹp, nhờ quạ vẽ cho mới có bộ cánh sặc sỡ như thế. Chiếc đuôi xếp lại dài lắm, em ước chừng dài cả mét. Múa xong, chú ta đủng đỉnh qua lại trong chuồng, áng chừng tự hào về vẻ đẹp của mình. Em và các bạn xuýt xoa mãi, muốn nán lại chờ xem công múa lần nữa.
Em nghĩ nước ta được thiên nhiên ưu đãi nhiều thứ ; rừng vàng, biển bạc, muông thú quý hiếm. Công cũng là loài chim cần được bảo vệ. Em mong vườn thú của thành phố càng ngày càng có nhiều loài thú quý hiếm để chúng em đến tham quan, học tập.