Tìm 10 từ tượng thanh và tượng hình về cây cối rồi sử dụng 1 vài từ để viết 1 đoạn văn tả hàng cây
viết 1 đoạn văn miêu tả cơn mưa rào khoảng 10 câu trong đó có sử dụng từ tượng hình và từ tượng thanh. nêu tác dụng của từ tượng hình, từ tượng thanh mà em đã sử dụng trong đoạn văn
Mùa xuân xôn xao, phơi phới. Những hạt mưa bé nhỏ, mềm mại, rơi mà như nhảy nhót. Hạt nọ tiếp hạt kia đậu xuống lá cây ổi còng mọc lả xuống mặt ao. Mùa đông xám xỉn và khô héo đã qua. Mặt đất đã kiệt sức bừng thức dậy, âu yếm đón lấy những hạt mưa ấm áp, trong lành. Đất trở lại dịu mềm, lại cần mẫn tiếp nhựa cho cây cỏ. Mưa mùa xuân đã mang lại cho chúng cái sức sống ứ đầy, tràn lên những nhánh lá, mầm non. Và cây trả nghĩa cho mưa bằng cả mùa hoa thơm, trái ngọt.
Từ tượng thanh xôn xao miêu tả âm thanh
TUừ tượng hình + phơi phới miêu tả dáng vẻ
+ bé nhỏ , mềm mại miêu tả dáng vẻ
+ xám xỉn , khô héo miêu tả trạng thái của sự vật ( mùa đông )
+ dịu mềm miêu tả dáng vẻ
+ cần mẫn miêu tả dáng vẻ
+ ứ dầy miêu tả trạng thái của sự vật
+ tràn lên miêu tả trạng thái của sự vật
Viết 1 đoạn văn từ 10 đến 12 câu miêu tả một đêm trăng đpẹ ở quê em, trong đó có sử dụng 5 từ láy tượng thanh, tượng hình và biện pháp so sánh, nhân hóa để dựng cảnh ( gạch 1 gạch dưới từ tượng thanh, gạch 2 gạch dưới từ tượng hình, gạch câu văn sử dụng sô sánh, nhân hóa )
Vào mùa hè, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà. Em thích nhất là được ngồi bên cửa sổ ngắm trăng. Khi những giọt nắng cuối cùng đã biến mất sau rặng dừa phía tây. Cảnh vật quê em chìm dần vào bóng tối, cũng lúc đó ở phía sau rặng tre xuất hiện một ông trăng nhỏ.
Những đêm trăng sáng tỏ, tôi cùng bà thường ngồi cạnh cửa sổ để ngắm trăng lên, thật là thích khi được nhìn ánh trăng từ từ nhô lên khỏi rặng tre cuối làng. Càng lên cao, càng nhạt màu, trăng càng toả sáng hơn, bóng tối từ từ nhường chỗ cho ánh sáng huyền dịu của vầng trăng. Bầu trời trong và xanh thăm thẳm, thỉnh thoảng có một vài đám mây trắng bay qua tạo cho bầu trời một không gian huyền ảo. Những chị sao thường ngày yểu điệu lấp lánh khoe sắc là vậy, thế mà giờ đây phải khép mình trước ánh sáng rực rỡ của chị Hằng. Càng tuyệt dịu hơn, gió hiu hiu thổi. Chưa hết, hoa mẫu đơn, hoa chiếu thuỷ khe khẽ lắc lư theo gió.
Ánh sáng thấm đượm đất trời, xóm làng ruộng đồng, dòng sông và mây gió. Con người cùng cỏ cây, muôn vật sáng đẹp hơn, nồng nàn dưới ánh trăng.
Vào mùa hè, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà. Em thích nhất là được ngồi bên cửa sổ ngắm trăng. Khi những giọt nắng cuối cùng đã biến mất sau rặng dừa phía tây. Cảnh vật quê em chìm dần vào bóng tối, cũng lúc đó ở phía sau rặng tre xuất hiện một ông trăng nhỏ.
Những đêm trăng sáng tỏ, tôi cùng bà thường ngồi cạnh cửa sổ để ngắm trăng lên, thật là thích khi được nhìn ánh trăng từ từ nhô lên khỏi rặng tre cuối làng. Càng lên cao, càng nhạt màu, trăng càng toả sáng hơn, bóng tối từ từ nhường chỗ cho ánh sáng huyền dịu của vầng trăng. Bầu trời trong và xanh thăm thẳm, thỉnh thoảng có một vài đám mây trắng bay qua tạo cho bầu trời một không gian huyền ảo. Những chị sao thường ngày yểu điệu lấp lánh khoe sắc là vậy, thế mà giờ đây phải khép mình trước ánh sáng rực rỡ của chị Hằng. Càng tuyệt dịu hơn, gió hiu hiu thổi. Chưa hết, hoa mẫu đơn, hoa chiếu thuỷ khe khẽ lắc lư theo gió.
Ánh sáng thấm đượm đất trời, xóm làng ruộng đồng, dòng sông và mây gió. Con người cùng cỏ cây, muôn vật sáng đẹp hơn, nồng nàn dưới ánh trăng.
em hãy viết đoạn văn miêu tả 1 con vật mà em yêu quý.trong đoạn văn sử dụng từ tượng thanh và từ tượng hình có câu chủ đề gạch chân dưới từ tượng thanh tượng hình
Con trâu là một con vật rất có ích, chúng là người bạn của nhà nông, là trợ thủ đắc lực cho những người nông dân. Em rất thích loài vật này và cũng rất thích nhìn ngắm những con trâu đang giúp nông dân cày cấy. Hôm nay trên đường đi học về em đã thấy bác Năm đang cày ruộng, bên cạnh là chú trâu to lớn, đen bóng. Con trâu nhà bác Năm hôm nay đã được ăn no bụng để đi cày, bụng nó căng khiến cho thân hình nó đẫy đã, chắc khỏe và bóng mẫy. Đôi chân trước và đôi chân sau to chắc khoẻ, bắp chân nổi cuồn cuộn cơ bắp, mỗi bước nó đi là đất ruộng lún sâu xuống. Đất ruộng cứng và khô như thế nhưng vẫn không gây khó khăn gì cho con trâu. Mỗi bước đi của trâu giúp lưỡi cày cắm sâu xuống đất xới tung đất lên. Nó đi rất thẳng hàng mà chẳng cần bác Năm phải đánh chỉ lối, con trâu cũng rất chăm chỉ, khi cày nó không tự ý đứng lại mà chỉ khi bác Năm dừng lại và hô tiếng “họ!” thì con trâu mới dừng lại. Cứ thế con trâu đã cày xong cả một mảnh ruộng to, xong việc lại lững thững đi về ăn cỏ. Con trâu quả thực là người bạn của nhà nông, không chỉ hiền lành chăm chỉ mà còn giúp người nông dân cày bừa, kéo hàng.
Hãy viết 1 đoạn văn tả cảnh mùa xuân có sử dụng từ tượng thanh, từ tượng hình và ít nhất 2 phép tu từ (chỉ rõ và nêu tác dụng)
Viết đoạn văn ngắn (khoảng 7-10 dòng) miêu tả một trận mưa hè, trong đó có sử dụng từ tuongj hình, từ tượng thanh. (Gạch chân dưới những từ tượng hình, từ tượng thanh)
Viết 1 đoạn văn ngắn tả cảnh trường em có sử dụng từ tượng hình tượng thanh chỉ rõ và nêu tác dụng
Hãy viết 1 đoạn văn ngắn cảm nhận về lão hạc có sử dụng từ tượng hình và từ tượng thanh
Ngoài cây tre, hãy viết 1 đoạn văn về loài cây/hoa tượng trưng cho Việt Nam ( khảng 10 câu ) có sử dụng từ láy và 1 biện pháp tu từ.
# Mình gợi ý là mình định tả cây hoa sen và sẽ dùng biện pháp so sánh ... NHANH LÊN MÌNH TRẢ 3 TICK CHO NGƯỜI NHANH NHẤT
“Có loài hoa ở trên đồng xanh, cũng có loài hoa khoe sắc trên cành, mỗi loài hoa, mỗi sắc hương… Không là hoa của những buồn đau, tôi là hoa của những nụ cười” (Trích “Sống như những đóa hoa”). Dẫu đến từ nơi nào, ở đâu, bạn đều có quyền được tỏa sáng và cống hiến. Hoa sen đã, vẫn sống để chứng minh điều đó.
Bạn sẽ không thể tìm thấy hoa sen ở những nơi đô thị ồn ào và tấp nập, hoa sen ưa những nơi thanh bình, yên ả ở đồng quê, nơi ao hồ tĩnh lặng. Tôi luôn tự hào vì làng mình có một hồ sen đẹp như thế.
Những búp sen bắt đầu nở theo tiếng gọi của mùa hạ. Những lá sen xanh thẫm, xòe ra như những chiếc nón che rợp cả mặt nước. Những đường gân nối nhau, đẩy nhau lan tỏa ra mặt lá. Thân sen vươn cao làm bệ đỡ cho phần tinh hoa nhất của nó. Bông sen kiêu hãnh, vươn mình lên đón ánh mặt trời. Những buổi sớm hạ, những cánh sen trong hình dài những giọt nước khổng lồ từ từ hé mở để hứng lấy ánh nắng sớm bình minh. Dần dần, nhụy hoa e lệ lộ ra, hòa mình với nắng mới bằng màu vàng tươi của mình. Khi chàng gió lướt qua nhẹ nhàng trêu ghẹo, cánh hoa khẽ khàng rung rinh như cái e lệ của người con gái mới lớn.
Hương thơm nương theo gió lan tỏa khắp không gian. Không phải cái nồng nàn của hoa sữa, hương hoa sen nhẹ nhàng, mát lạnh dễ đi vào lòng người. Cũng không rực rỡ như hoa phượng, sen nhẹ nhàng, tao nhã mà thu hút biết bao nhiêu ong bướm bay lượn khắp mặt hồ. Dưới nước, từng tiếng cá quẫy nước bì bõm mà không thấy hình, tiếng ếch nhái văng vẳng gần đâu đây. Nhìn sao cũng thấy giống như một ngày hội của các loài vật vậy. Đông vui quá! Bức tranh có hài hòa về màu sắc, mùi hương và cả âm thanh. Có phải là “sơn thủy hữu tình” mà người xưa vẫn nói hay không?
Lũ trẻ chúng tôi thích nhất là đi chơi vào mùa sen. Đứng bên hồ, chúng tôi với theo, chỉ trỏ bông sen to nhất, về chiếc thuyền nhỏ đang rẽ lá để hái sen. Chiếc thuyền trông mới uyển chuyển và nhẹ nhàng làm sao! Rồi người đến ngắm hoa, đến thưởng thức và chụp ảnh rất nhiều. Rồi hết mùa, lá sen rụng dần, hồ sen chỉ còn trơ trọi những thân sen khẳng khiu và mặt hồ xanh lục, cùng những tiếng ếch xa xa.
Sen đi vào cuộc sống chúng tôi từ những từ những bát chè với hạt sen, ngó sen; trong những hạt cốm đồng nội ủ trong lá sen thơm ngát. Sen in trong tâm trí lũ trẻ là những trưa hè chơi đùa trong nắng. Sen sống trong lòng người từ những câu ca dao, dân ca mẹ hát ru con. Và rồi, sen bất tử, là biểu tượng của con người Việt Nam giản dị, bình tâm mà thanh cao, trang nhã, cho những con người vượt lên “bùn đất” để “tỏa ngát hương thơm đời”, tự viết lên câu chuyện của riêng mình.
Không ai biết hoa sen có từ bao giờ và họ cũng không biết khi nào không có sen. Và chắc sẽ không bao giờ. Từ trong câu ca của mẹ, trên những mái chùa cổ kính, sen đã vươn xa ra thế giới, năm châu:
“Sen đi vào chiêm baoTrắng tinh chiều hương lạĐất cố đô, mùa hạSông hoá làn nhung rêu”(Xuân Hoàng)