Biện pháp nghệ thuật nào được sử dụng trong những câu thơ sau?
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc, tre nhường cho con.
so sánh và điệp ngữ
nhân hóa
so sánh
điệp ngữ
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như trông lại thường .
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con.
1.Qua những biện pháp nghệ thuật đó em cảm nhận được điều gì ?
2. Tìm những từ so sánh nhân hóa trong câu
Câu 1:
Qua những biện pháp nghệ thuật đó em cảm nhận được hình ảnh tre cũng như hình ảnh người mẹ Việt Nam, tính cách ngay thẳng chịu khổ khó, vất vả ngày đêm dành cho con cái mình những điều tốt đẹp nhất.
Câu 2:
Những từ so sánh: "như"
Những từ nhân hóa: "đâu chịu", "lưng trần", "nhường".
đọc và trl câu hỏi
''Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con...''
a) tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật nào?
b) nêu những hình ảnh đẹp có trong đoạn thơ
nhanh nha, mik cần gấp
A) Tắc giả sdbptt: so sánh(
B) - đã nhọn
- manh áo cộc
- lưng trần
Tìm và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ trong hai câu thơ "Lưng trần phơi nắng phơi sương/Có manh áo cộc tre nhường cho con"
cây tre lưng trần phơi nắng phơi sương nói lên chịu đựng nắng mưa,
thử thách với bao gian khổ trong cuộc sống… – Hình ảnh có manh áo cộc tre nhường cho con gợi cho ta nghĩ đến sự che chở, sự hi sinh tất cả vì con của người mẹ ; đấy chính là tình cảm thiêng liêng, đẹp đẽ và nhân ái vô cùng
Cho đoạn thơ:
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông là thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
Tác giả đã sử dụng nhưng biện pháp nghệ thuật gì để miêu tả cây tre? Trong đoạn thơ trên,hình ảnh nào em cho là đẹp nhất? Vì sao? (các bạn chọn phần hình ảnh em thích là đoạn Lưng trần phơi nắng phơi sương hộ mình nhé) Giúp mình gấp nhé, sắp phải nộp rồi. Cảm ơn các bạn nhé!
Tác giả đã sử dụng nhưng biện pháp nghệ thuật: ẩn dụ, so sánh, nhân hoá
Trong đoạn thơ trên,hình ảnh em cho là đẹp nhất là đoạn Lưng trần phơi nắng phơi sương. Vì hình ảnh (cây tre) lưng trần phơi nắng phơi sương có ý nói lên sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống…
lưng trần phơi nắng phơi sương
có manh áo cộc tre nhường cho con.
em hãy viết 1 đoạn văn trình bày cảm nhận của em về giá trị phép tu từ nhân hóa trong 2 dòng thơ trên
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
(Tre Việt Nam – Nguyễn Duy)
a. Đoạn thơ trên gợi nhắc đến một văn bản em đã học trong chương trình lớp 6. Hãy nêu tên của văn bản đó và tên của tác giả.
b. Trong câu thơ “Lưng trần phơi nắng phơi sương”, cụm từ “ Lưng trần” dùng để gọi bộ phận nào của cây tre?
c. Đọc kĩ đoạn thơ và chi ra những đặc điểm tính chất của tre giống với con người Việt Nam.
Đọc câu thơ sau<Trích''Tre Việt Nam''-Nguyễn Duy>
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
-Em thấy đoạn thơ trên có những hình ảnh nào đẹp?Hãy nêu ý nghĩa đẹp đẽ và sâu sắc của những hình ảnh đó
trả lời nhanh giúp mình ạ!Mình cần gấp!
VIẾT CẢM THỤ
CHO ĐOẠN THƠ
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng,phơi sương
Có manh áo cọc,tre nhường cho con.
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như trông lại thường.
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con. Nêu cảm nghĩ