Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Quốc Mạnh Nguyễn
Xem chi tiết
Quốc Mạnh Nguyễn
21 tháng 10 2021 lúc 20:45

 .

Quốc Mạnh Nguyễn
21 tháng 10 2021 lúc 21:10

sao không ai trả lời vậy

 

nguyễn quỳnh trân
8 tháng 11 2021 lúc 8:55

Cần bài mẫu nữa ko bạn( mình thấy bạn đặt câu này lâu rồi )

Lê Na Ngô
Xem chi tiết
Nguyễn Tiến Đạt
Xem chi tiết
OoO_Nhok_Lạnh_Lùng_OoO
4 tháng 10 2017 lúc 20:26

                                                                      ..........., ngày ..... tháng ...... năm 20......

....... thân mến!

Mình là ...... , học sinh trường ........ ,  phường .... quận ... Tháng trước, chúng mình đã làm quen và kết bạn với nhau ở trại hè : cháu ngoan Bác Hồ của thành phố tổ chức tại khu nghỉ mát bãi biển sầm Sơn, bạn nhớ ra chưa?

Mấy hôm nay, đài phát thanh, truyền hình của tỉnh và cả nước thông báo vùng quê của bạn vừa trải qua một cơn bão lớn, bà con ngư dân bị thiệt hại khá nhiều về tàu thuyền và các phương tiện đánh bắt. Nhìn cảnh làng quê của bạn xơ xác, cây cối gãy đổ ngổn ngang, hàng trăm ngôi nhà bị tốc mái tan hoang, mình và những người thân trong gia đình cùng ngồi xem tivi đều cảm thấy ngậm ngùi, đau xót. Đáng sợ thay là những cơn giận dữ của thiên nhiên, bất ngờ gieo tai hoạ xuống cuộc sống của không ít người dân lao động ở những làng chài ven biển.

Thiệt hại vật chất dần dần rồi sẽ được khôi phục, nhưng những tổn thất về tinh thần, tình cảm thì không gì bù đắp được. Mình đã khóc khi trên màn hinh hiện lên cảnh những người mẹ trẻ tay bồng con nhỏ đứng trên bờ cát, dõi mắt ra khơi xa, đau đáu mong chờ bóng dáng người thân trở về sau cơn Dão. Biển cả lúc êm đềm, lúc dữ dội, thật khó lường phải không ......?

Nhưng mình tin rằng, với tình cảm đoàn kết, cưu mang, lá lành đùm lá rách đã thành truyền thống tốt đẹp bao đời của dân tộc Việt Nam, đồng bào cả nước sẽ giúp bà con quê bạn vượt qua cơn hoạn nạn.

....... mến!

Trên này, thành phố đang phát động phong trào giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Chúng mình cũng đang tích cực đóng góp quần áo, sách vở và cả đồ chơi nữa để gửi đến các bạn vùng bị thiên tai. Mình biết rằng giá trị của những cái đó chẳng đáng là bao nhưng nó thể hiện sự quan tâm chia sẻ của chúng mình với các bạn đang gặp khó khăn.

♊Ngọc Hân♊
Xem chi tiết

cái này mk tra mạng chứ mk ko viết đâu nha :V

Xúc động lá thư con gái gửi mẹ đang chiến đấu với COVID-19 - Ảnh 3.

Buddy
3 tháng 3 2021 lúc 19:19

“Kính gửi bố yêu quý của con!

Lời đầu thư con muốn gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến bố. Đã một tuần nay rồi, kể từ khi bố phải đi trực chốt dịch Covid-19 ở Chí Linh, Hải Dương, con, mẹ và anh nhớ bố lắm. Chắc bố cũng nhớ nhà và gia đình lắm phải không? Còn một ngày nữa là đến Tết rồi, thiếu bố, mẹ con con ở nhà vẫn dọn dẹp nhà cửa, trang trí cành đào đón Tết nhưng mẹ phải vất vả hơn rất nhiều. Lẽ ra bây giờ gia đình mình được đoàn tụ bên nhau nhưng do dịch Covid-19 bùng phát trở lại nên bố phải xa nhà để hoàn thành tốt công việc được giao của mình.

Lúc viết thư cho bố cũng là lúc con nghe tin Hải Dương có thêm 20 ca mắc mới. Thời điểm này là những ngày mà nước ta cùng cả thế giới đang phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Đó là một đại dịch khủng khiếp đã cướp đi tính mạng của hàng triệu người. Con vi-rút này không tha cho bất kỳ ai kể cả những đứa trẻ đang tuổi ăn, tuổi lớn như con hay những người con xa nhà chưa kịp về thăm quê mà đã phải đi cách ly. Đại dịch còn ảnh hưởng đến cả sức khỏe lẫn kinh tế của đất nước và thế giới. Nhưng bố ơi, trong lúc nghỉ dịch như thế này, con không hề hoang phí thời giờ đâu. Con đã dành chút thời gian để viết thư cho bố và cũng học được nhiều bài học ý nghĩa lắm bố ạ. Con vi-rút này gây hại cho con người nhưng nếu nhìn theo hướng tích cực, nó cũng để lại cho con người nhiều bài học nhận thức quý giá. Con muốn kể cho bố nghe về những gì con học được.

Đầu tiên, Covid-19 đã giúp con nhận thức được giá trị của thời gian. Trong cuộc sống, chắc hẳn có nhiều người luôn lấy lý do rằng còn nhiều thời gian để thực hiện việc này, việc kia nên họ thường trì hoãn công việc mà mình muốn làm. Chỉ khi đại dịch bùng phát và cướp đi tính mạng của rất nhiều người trong phút chốc, thời gian mà chúng ta nghĩ vẫn nhiều rồi đến lúc nào đó sẽ chẳng còn, con người mới nhận ra sự sống và thời gian thật sự quá ngắn ngủi. Từ đó, con biết trân trọng thời gian hơn, biết cố gắng để sống hết cuộc đời đáng sống của mình. Bố biết không, ở nhà, ngoài thời gian học và ôn tập để không quên kiến thức, anh và con còn giúp mẹ dọn nhà, trang trí nhà cửa đón Tết bằng những dây đèn lấp lánh bố mua. Mẹ cũng ân cần dạy con cách làm một số món ngon. Đến tối, ba mẹ con cùng ngồi xem phim với nhau, con còn nhổ tóc bạc cho mẹ nữa. Mẹ con con cũng có nhiều phút giây bên nhau hơn. Con nhận thấy rằng, con có một cuộc sống gia đình hạnh phúc và vô cùng ý nghĩa.

Bài học thứ hai mà con học được là bài học về tình người. Giữa tình hình dịch bệnh như thế này, các chiến sĩ áo trắng đã phải ngày đêm thức trực ở bệnh viện, chữa bệnh từ người này đến người khác rất vất vả. Các chú bộ đội, công an như bố cũng phải đi xa nhà để chống dịch. Các anh chị thanh niên cũng cống hiến không  ít cho đất nước, anh chị đã vẽ tranh hay viết thư tuyên truyền để cổ động mọi người trong việc chống dịch này. Và con cũng vậy, con sẽ góp chút tiền lẻ của mình vào đó. Đó là bài học về tình người mà con học được.

Bố ơi, mẹ và anh em con ở nhà vẫn rất khỏe. Bố đừng quá lo lắng nhé! Bố hãy cứ làm tốt nhiệm vụ của mình, kiểm soát dịch thật tốt để cống hiến cho đất nước. Mọi người đều chờ tin vui từ bố. Đi đâu ai cũng đeo khẩu trang và sát khuẩn tay thường xuyên nữa. Muốn tập trung vào công việc thì bố phải có sức khỏe. Bố nhé!. Nếu bố tự hào vì con là học sinh giỏi thứ hai lớp thì con tự hào vì bố của con là một tấm gương sáng để chúng con noi theo. Cả nhà cùng chống dịch và con sẽ không quên câu nói “Chống dịch như chống giặc”. Con tin rằng, rồi chúng ta sẽ chiến thắng đại dịch lần này nếu chúng ta có cố gắng. Chắc ở đó, bố mệt mỏi và vất vả lắm phải không? Chờ đến ngày bố về, con và mẹ sẽ làm thật nhiều món ngon để chào đón bố.

Cuối thư, con chúc bố luôn mạnh khỏe, lạc quan và bố cũng hứa với con như vậy nhé!

Con gái yêu của bố!”. 

Trương Gia Bảo
2 tháng 10 2021 lúc 19:39

đúng rồi đấy

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Phương Linh
Xem chi tiết
Trương Gia Bảo
26 tháng 9 2021 lúc 19:25

?????

Khách vãng lai đã xóa
thien truong
Xem chi tiết
Alice
Xem chi tiết
Nguyễn Hà Giang
14 tháng 11 2021 lúc 9:13
Phạm Thảnh
Xem chi tiết
Minh Nhân
14 tháng 1 2021 lúc 20:33

Gửi chị gái yêu thương của em!

Năm 2020 vừa qua, Việt Nam và thế giới đã phải trải qua những ngày tháng khó khăn khi phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Khi nhiều nước lựa chọn kinh tế, thay vì an nguy của người dân mà không có những biện pháp kiên quyết chống lại đại dịch. Thì chúng ta cảm thấy thật tự hào khi Việt Nam là một đất nước dám đặt sự an toàn của nhân dân lên trên lợi ích kinh tế.

Không chỉ gây ra những thiệt hại, mà nhìn nhận khách quan, Covid-19 cũng đem lại cho mỗi người thật nhiều trải nghiệm quý giá. Đối với chị em mình, đó sẽ là rất nhiều cái lần đầu tiên. Lần đầu tiên, cả gia đình mình cùng nhau nấu ăn. Lần đầu tiên, cả nhà mình cùng nhau ngồi xem một bộ phim… Em tin chắc đó sẽ là những kỉ niệm đẹp đẽ nhất đối với gia đình mình.

Nhưng, điều khiến em cảm thấy trân trọng và ngưỡng mộ nhất. Đó là bài học về tinh thần đoàn kết của người dân Việt Nam. Đất nước ta vốn là một dân tộc có truyền thống đoàn kết. Trong quá khứ, nhân dân ta đã từng đoàn kết chống lại biết bao nhiêu kẻ thù xâm lược để giành lại nền hòa bình. Đến hôm nay, tinh thần đoàn kết ấy lại một nữa chứng tỏ sức mạnh to lớn của nó để giúp Việt Nam chiến thắng đại dịch Covid-19. Ngay từ khi nước ta có ca nhiễm đầu tiên cho đến thời điểm số người nhiễm bệnh lên tới hàng chục, hàng trăm người. Từ các cấp chính quyền đến người dân đều thể hiện được tinh thần đoàn kết một lòng. Những quy định nghiêm ngặt của Nhà nước về việc phòng chống dịch bệnh lập tức được ban hành. Những người dân từ người già đến trẻ nhỏ đều nghiêm chỉnh chấp hành các quy định: như đeo khẩu trang khi đi đến nơi công cộng, thường xuyên rửa tay bằng nước sát khuẩn, hạn chế đi ra nơi đông người… Đặc biệt, trong thời điểm cả nước thực hiện giãn cách xã hội, toàn dân đều nghiêm chỉnh chấp hành. Nhiều bác sĩ dù còn trẻ hay đã về hưu đều sẵn sàng xung phong lên tuyến đầu chống dịch, thậm chí còn có cả những sinh viên của ngành y cũng sẵn sàng giúp sức. Những cây ATM gạo, ATM khẩu trang hay địa điểm phát thực phẩm miễn phí... được tạo ra không chỉ chứng tỏ tấm lòng tương thân tương ái mà còn là sự đoàn kết của toàn dân quyết đẩy lùi đại dịch… Bản thân một sinh viên như em, khi tham gia vào những công việc này, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào.

Đại dịch đã giúp chúng ta cũng nhận ra được những tình cảm thật tốt đẹp. “Không ai bị bỏ lại phía sau” - đó là câu khẩu hiệu mà mọi người dân Việt Nam đều biết đến. Sự đoàn kết xuất phát từ trên dưới một lòng đã đem lại sức mạnh to lớn. Việt Nam tự hào khi được đánh giá là một nước kiểm soát tốt dịch bệnh. Tuy còn một bộ phận không nhỏ những người vì lợi ích cá nhân mà bỏ qua lợi ích dân tộc. Nhưng tựu chung lại, dân tộc Việt Nam vẫn thể hiện được một tinh thần đoàn kết, trên dưới một lòng chống lại dịch bệnh Covid-19. Ai cũng đã hiểu được đây là một cuộc chiến dài ngày và cần phải có sự đoàn kết mới có thể chiến thắng được trận chiến này.

“Chống dịch như chống giặc” - cuộc chiến này vẫn còn lâu dài. Em và chị hãy cùng nhau góp một phần nhỏ bé của mình vào công tác phòng chống dịch bệnh. Thật hy vọng rằng đất nước mình sẽ sớm được bình an, chị nhỉ?

Cuối thư, em muốn chúc chị học tập tốt và giữ gìn sức khỏe!

Giang Huong
14 tháng 1 2021 lúc 20:29

Bà nội yêu quý của cháu!

Cháu là ........ - cháu gái bé nhỏ của bà đây ạ. Cũng đã hơn 3 tháng cháu chưa được về quê thăm bà rồi. Không phải vì cháu không nhớ bà hay giận bà đâu bà ạ. Thật ra, cháu nhớ bà nhiều lắm. Cháu nhớ từng cái thơm má, từng cái vuốt tóc, từng lời thủ thỉ âu yếm của bà. Thế nhưng, dù vậy, cháu và bố mẹ vẫn không thể về quê thăm bà trong thời gian này được. Bởi đại dịch Covid-19 đang hoành hành khắp nơi, mang theo những nguy hiểm khôn lường.

Dịch Covid-19 bắt đầu xuất hiện ở nước ta từ dịp Tết Nguyên Đán, với khả năng lây lan chóng mặt. Nó khiến sức khỏe con người suy giảm nhanh chóng và dễ dẫn đến tử vong. Nước ta đã có hơn 1000 người nhiễm phải loại virut này rồi. Tuy nhiên thật may, là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy, mà cuộc sống của chúng ta vẫn ổn định và an toàn. Và đó cũng chính là lý do suốt 3 tháng nay cháu và gia đình không về quê thăm bà. Dù rất nhớ và muốn chạy ngay đến bên bà, nhưng cháu vẫn cố tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của bộ y tế, rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Thế nên, bà đừng giận cháu bà nhé!

Ở quê, bà cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của bộ y tế để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, cháu và cả nhà sẽ về quê thăm bà ngay. Bà sẽ lại vuốt tóc cháu, thủ thỉ những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa. Bà nhé?

Bạn thử tham khảo nhéhaha

xuân đặng trường
Xem chi tiết
xuân đặng trường
25 tháng 9 2021 lúc 21:31

Em đang gấp ạ!! CN em phải nộp cô rùi bucminh

Ruynn
25 tháng 9 2021 lúc 22:19

Kham khảo bài vt của mk nhé:
Hà Nội, ngày 25, tháng 09, năm 2021
Cô Thư thân mến!
Dạo này cô có khỏe k ạ? Tình hình ở đấy sao rồi ạ? Đã lâu rồi cháu chx đc gặp cô, do tình hình dịch bệnh căng thẳng. Cháu nhớ cô lắm!
Cô công tác ở tuyến đầu có ổn không ạ? Cháu bt là cô và các cô các bác ở đấy đều rất cố gắng để ngăn cản dịch bệnh đg diễn biến phức tạp. Cháu cảm thấy cô là 1 trong những anh hùng trong thời gian dịch bệnh như bây h. Cô rất dũng cảm và kiên cường. Năm nay tuy do ảnh hưởng của dịch bệnh nên cháu k đc tới trường, cháu vẫn đc hs giỏi như mọi năm đấy ạ! Cháu sẽ chờ cô về và khen cháu như những lần trc. Vậy nên cô đừng cố gắng quá sức nhé. Mọi nguời ở nhà vẫn luôn chờ cô trở về an toàn ạ.
Cháu và gđ cháu vẫn ổn ạ! Cuối thư cháu chúc cô luôn khỏe mạnh và cả các cô chú ở đấy ạ!

                                                                         Cháu của cô
                                                                               ........