Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Dinh Dieu Linh
Xem chi tiết
Luyện Toán
Xem chi tiết

Ta có :

A + F = 62; B + D = 25; A + D = 36; C + F = 38, B + G = 60

=> D + F = 26; B + F = 51 => AB = 11 ( km )

=> Người vận chuyển đó phải đi :

          11 + 60 = 71 ( km )

lê thị phương
Xem chi tiết
Ender Dragon Boy Vcl
7 tháng 9 2019 lúc 15:05

abc

+

acb

---------

bca

Cột hàng đơn vị và cột hàng chục thấy c + b có nhớ

b + c + 1(nhớ) = 10 + c nên b = 9

Ở cột hàng trăm a + a + 1(nhớ) = 9 nên a = 4

Ở cột hàng đơn vị c + 9 = 14 nên c = 5

Thử lại : 495 + 459 = 954 ( đúng )

Vậy : a = 4 ; b = 9 ; c = 5

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
23 tháng 5 2019 lúc 18:06

Thư gửi bạn Sakura, Osaka, Nhật Bản TP.HCM,ngày 16 tháng 3 năm 2013

   Bạn Sakura thân mến !

   Tuần trước, báo Thiếu nhi có một bài viết về bạn một người mới 10 tuổi nhưng đã nói được năm ngoại ngữ, mình rất ngưỡng mộ. Mình đã gọi điện lên tòa soạn báo xin địa chỉ đề viết thư cho bạn. Mình sẽ rất vui nếu được bạn hồi âm thư.

   Giói thiệu với bạn : mình tên Phương Trinh, học sinh lớp 3A. Gia đình mình cũng sống ở thành phố như bạn. Mình nghe nói đất nước Nhật Bản hiện đại và xinh đẹp lắm. Đặc biệt là có rất nhiều hoa anh đào. Nước Việt Nam của mình cũng rất đẹp, có rất nhiều hoa mai và hoa đào. Mong rằng một ngày nào đó mình sẽ được tiếp đón bạn trên đất nước của mình. Lúc đó mình sẽ làm một hướng dẫn viên nhiệt tình cho bạn, Sakura nhố.

   Thân mến chào bạn !

   Phương Trinh

8a5.02. Hoàng Minh Châu
Xem chi tiết
❤ Mimi zianghồ ❤
31 tháng 12 2021 lúc 15:31

tham khao;

Một trong những vẻ đẹp về nhân cách của con người đó là vẻ đẹp của một trái tim nhân hậu. Và có lẽ, sống trong cuộc đời này, trái tim nhân hậu là điều cần thiết trong mỗi con người. Mình từng nghe một câu chuyện cảm động về trái tim nhân hậu của người mẹ, hôm nay mình sẽ kể lại cho các bạn nghe câu chuyện đó. Đó là Nam, một cậu học sinh năm đó lên 9 tuổi. Cuối kỳ học, cô giáo phát giấy mời phụ huynh lên họp để sơ kết lại tình hình lớp học trong học kỳ vừa qua. Nam rất sợ rằng mẹ sẽ nhận lời mời đó đến lớp họp, cậu ấy sợ không phải vì kết quả học tập yếu bởi cậu luôn là học sinh chăm ngoan, học giỏi của lớp, mà cậu ấy sợ vì lo lắng rằng bạn bè và cô giáo chủ nhiệm sẽ nhìn thấy mẹ, bởi từ trước em nay họ chưa từng nhìn thấy mẹ Nam bao giờ.   Và rồi, rốt cuộc cái ngày ấy cũng đã đến, cậu cùng mẹ đến lớp và lòng cậu thấy xấu hổ vô cùng. Bạn biết không, Nam đã xấu hổ vì vết sẹo rất lớn che gần hết nửa khuôn mặt vốn xinh đẹp và hiền lành của mẹ cậu ý. Chưa bao giờ Nam hỏi tại sao mẹ lại có vết sẹo ấy nhưng trong cậu luôn mặc cảm về nó như một điều gì đó không tốt đẹp đối với cậu và cả mẹ cậu. Song, trái ngược lại với những gì cậu lo lắng và xấu hổ, mọi người trong buổi họp đều cảm nhận được vẻ đẹp tự nhiên và dịu dàng, phúc hậu tỏa ra từ khuôn mặt của người mẹ. Còn Nam, cậu ấy cứ nép vào một góc của lớp để che dấu đi sự xấu hổ của mình, khi đang nép thì cậu nghe được cuộc trò chuyện giữa cô giáo với mẹ: - Vết sẹo trên mặt khá lớn chị nhỉ, làm sao mà chị bị như vậy ạ? Cô giáo hỏi người mẹ bằng một sự chân thành. Mẹ Nam trả lời: - Như thế này cô ạ, năm đó con em còn bé, cu cậu ở trong phòng thì không biết nghịch gì mà lửa bốc lên cao. Vừa hét lên cầu cứu bà con vừa chạy vào thì thấy cái thanh xà trên mái đang rơi xuống, lúc này sợ hãi quá nhưng vì lo cho con nên em lấy người ra đỡ thành xà kẻo nó rơi xuống chỗ con ngồi. Lúc đó, em ngất xỉu luôn vì không biết gì, khi tỉnh lại được mọi người kể có bộ đội cứu hoả em giúp hai mẹ con thoát khỏi đống lửa.  Rồi người mẹ đưa tay lên chạm vào vết sẹo trên má ấy, dịu dàng bảo: - Vết sẹo này gắn bó với em từ lúc ấy đến giờ cô ạ, không chữa được nó đâu. Nhưng em cũng chẳng bao giờ hối tiếc về những điều mình đã làm hôm đó. Khi nghe đến đây, Nam xúc động vô cùng, mẹ vị tha và hy sinh vì cậu quá nhiều. Bấy lâu nay, cậu chỉ biết đến cảm giác của mình mà không hề để tâm nhiều đến những điều mà mẹ đã trải qua. Cậu bé ấy đã chạy đến ôm lấy mẹ, nước mắt lưng tròng trong hạnh phúc. Cậu nắm chặt lấy bàn tay của mẹ suốt buổi họp hôm ấy. Bạn biết không, khi mình nghe câu chuyện này, mình lại càng thương mẹ mình hơn. Và mình càng hiểu được rằng, mọi người mẹ trên đời này đều tuyệt vời như thế. Họ đã dành tất cả sự yêu thương và những điều đẹp đẽ nhất cho con của mình.

Nguyễn Cảnh Hùng
Xem chi tiết
Đỗ Ngọc Trinh
19 tháng 7 2019 lúc 11:24

Đáp án D

✎﹏ϯǜทɠ✯廴ěë︵☆
Xem chi tiết
Lưu Nguyễn Hà An
8 tháng 3 2022 lúc 8:45

/???????????????????What

Phạm Thị Phương Thảo
8 tháng 3 2022 lúc 8:46

?

Nguyễn Duy Anh
8 tháng 3 2022 lúc 8:46

:)?

Lê Văn Luyện
Xem chi tiết
Mạnh2k5
3 tháng 12 2018 lúc 14:39

ông ghi cái j z 

Người
3 tháng 12 2018 lúc 14:41

hdfhfuhurudhhhhusssshauhduhueiahduwaiiiiiiidhuaiwhihdh

ghuye iuen ueyd t yetgy uey wuty njfh ui kjsiej ịd

Người
3 tháng 12 2018 lúc 14:43

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web

Nguyen Thanh Phat
Xem chi tiết
Kudo Shinichi
27 tháng 1 2022 lúc 17:32

Refer:

I.Mở bài:

- mở ý gián tiếp hoặc trực tiếp nha.

_ Đại dịch covid 19 là đại dịch lớn nhất trong hàng trăm năm qua

- Có những y bác sĩ ,những anh chị tình nguyện,những chiến sĩ ngày đêm ở tuyến đầu chống dịch

- Và chưa hết là những người dân có tấm lòng nhân ái giữ mùa dịch"lá lành đùm lá rách""lá rách đùm lá te tua"

=>Đó là tình thương thân thương ái trong mùa dịch covid 19.

II. Thân bài:

- Nêu dẫn chứng về tình thương thân thương ái

- Phát cơm từ thiện,siêu thị 0 đồng,cắt tóc miễn phí....

=> Nói lên sự sẻ chia trong mùa dịch

=>Người dân nước ta có tấm lòng nhân ái

=> Luôn đồng lòng.....

III.Kết bài:

- Khẳng định lại về tấm lòng thương thân thương ái .

- Cảm nghĩ của bản thân

- Khuyên mọi người nên làm theo

- Rút ra bài học