Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng) Chương Dương cướp giáo giặc, hàm tử bắt quân thù
Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng) Chương Dương cướp giáo giặc,
Hàm Tử bắt quân thù.
(Phò giá về kinh – Trần Quang Khải)
Cần nắm các ý chính sau.
- Hình dáng, màu da.
- Người phụ nữ đẹp., ý thức được vẻ đẹp của mình.
- Sự chìm nổi về thân phận người phụ nữ đầy đau khổ , bất hạnh.
- Phẩm chất của người phụ nữ vượt lên trên hoàn cảnh,số phận, thủy chung, son sắt..
Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng) Chương Dương cướp giáo giặc, hàm tử bắt quân thù
bạn tham khảo
Chương Dương cướp giáo giặc
Hàm Tử bắt quân thù.
Người nam nhi thời Trần đã lập nên nghiệp lớn, dẫn đầu binh sĩ đánh bại cả một đoàn quân bạo tàn từng nghênh ngang cho rằng gót ngựa chúng đi tới đâu thì ngay cả cỏ cũng không mọc nổi. Thế nhưng qua lời tuyên bố ngắn gọn như trên, vị anh hùng thời đại nhà Trần đã tuyên bố về chiến thắng của nhân dân Đại Việt trước bọn chúng. Đó là do sức mạnh vô địch của tinh thần đoàn kết, lòng yêu nước nồng nàn của tướng sĩ trong cuộc chiến đấu cam go. Nhịp điệu nhanh mạnh của câu thơ thể hiện đúng không khí chiến thắng. Và lời thơ cất lên như một khúc khải hoàn ca làm nức lòng người. Có thể nói,nhà thơ đã viết lên lời ký sự ngắn gọn mà nóng bỏng ngay trong phút giây đáng tự hào nhất của thời đại Đông A.
Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng)
Chương Dương cướp giáo giặc,
Hàm Tử bắt quân thù. (Phò giá về kinh – Trần Quang Khải)
Tham khảo!
Dường như sự xúc động quá lớn về niềm vui chiến thắng khiến nhà thơ không nói được nhiều. Bao nhiêu cảm xúc, suy tư dồn nên cả lại vào bốn dòng ngũ ngôn tứ tuyệt gân guốc, chắc nịch.
Hai câu mở đầu nóng bỏng hơi thở chiến trận và đậm chất anh hùng ca:
Chương Dương cướp giáo giặc,
Hàm Tử bắt quân thù.
Chương Dương và Hàm Tử là hai chiến thắng lẫy lừng của Đại Việt trong cuộc kháng chiến vĩ đại chống quân xâm lược Mông Cổ năm 1285. Đối với quân dân nhà Trần lúc đó, chỉ cần nhắc đến cái tên Chương Dương-Hàm Tử cũng đã đủ thấy nức lòng. Đặc biệt, đối với thượng tướng Trần Quang Khải, người trực tiếp chỉ huy và lập nên chiến công trong trận Chương Dương, cũng là người góp phần hỗ trợ đắc lực cho Trần Nhật Duật đánh trận Hàm Tử, thì càng thêm xao xuyến, bồi hồi.
Tác giả không tả lại cảnh khói lửa binh đao, cũng không tả lại cảnh quyết chiến của quân ta, mà chỉ kể lại theo cách liệt kê sự kiện, nhưng vẫn làm sống dậy cả một không khí trận mạc hào hùng bởi tiếng gươm khua, ngựa hí, tiếng binh khí, và cả tiếng thét tiến công vang dội. Sức gợi cảm của cách nói giản dị mà cương quyết, rắn rỏi là ở đó.
Nên như mạch cảm xúc của hai câu đầu hướng về chiến trận, về hào quang chiến thắng, thì ở hai câu sau, mạch cảm xúc
Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng)
Chương Dương cướp giáo giặc,
Hàm Tử bắt quân thù. (Phò giá về kinh – Trần Quang Khải)
Cần nắm các ý chính sau.
- Hào khí chiến thắng.
- Giọng điệu dồn dập hùng tráng.
- Kết hợp với sự xuất hiện địa danh lịch sử.
- Khí thế tấn công và niềm vui của quân dân ta trong cuộc chiến chống Nguyên – Mông và sự thất bại của kẻ thù.
Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng)
Chương Dương cướp giáo giặc,
Hàm Tử bắt quân thù
(Phò giá về kinh – Trần Quang Khải)
Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng) Chương Dương cướp giáo giặc,
Hàm Tử bắt quân thù.
(Phò giá về kinh – Trần Quang Khải)
Tham khảo!
Dường như sự xúc động quá lớn về niềm vui chiến thắng khiến nhà thơ không nói được nhiều. Bao nhiêu cảm xúc, suy tư dồn nên cả lại vào bốn dòng ngũ ngôn tứ tuyệt gân guốc, chắc nịch.
Hai câu mở đầu nóng bỏng hơi thở chiến trận và đậm chất anh hùng ca:
Chương Dương cướp giáo giặc,
Hàm Tử bắt quân thù.
Chương Dương và Hàm Tử là hai chiến thắng lẫy lừng của Đại Việt trong cuộc kháng chiến vĩ đại chống quân xâm lược Mông Cổ năm 1285. Đối với quân dân nhà Trần lúc đó, chỉ cần nhắc đến cái tên Chương Dương-Hàm Tử cũng đã đủ thấy nức lòng. Đặc biệt, đối với thượng tướng Trần Quang Khải, người trực tiếp chỉ huy và lập nên chiến công trong trận Chương Dương, cũng là người góp phần hỗ trợ đắc lực cho Trần Nhật Duật đánh trận Hàm Tử, thì càng thêm xao xuyến, bồi hồi.
Tác giả không tả lại cảnh khói lửa binh đao, cũng không tả lại cảnh quyết chiến của quân ta, mà chỉ kể lại theo cách liệt kê sự kiện, nhưng vẫn làm sống dậy cả một không khí trận mạc hào hùng bởi tiếng gươm khua, ngựa hí, tiếng binh khí, và cả tiếng thét tiến công vang dội. Sức gợi cảm của cách nói giản dị mà cương quyết, rắn rỏi là ở đó.
Nên như mạch cảm xúc của hai câu đầu hướng về chiến trận, về hào quang chiến thắng, thì ở hai câu sau, mạch cảm xúc
Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng)
Chương Dương cướp giáo giặc,
Hàm Tử bắt quân thù. (Phò giá về kinh – Trần Quang Khải)
Tham khảo!
Chương Dương cướp giáo giặc
Hàm Tử bắt quân thù.
Người nam nhi thời Trần đã lập nên nghiệp lớn, dẫn đầu binh sĩ đánh bại cả một đoàn quân bạo tàn từng nghênh ngang cho rằng gót ngựa chúng đi tới đâu thì ngay cả cỏ cũng không mọc nổi. Thế nhưng qua lời tuyên bố ngắn gọn như trên, vị anh hùng thời đại nhà Trần đã tuyên bố về chiến thắng của nhân dân Đại Việt trước bọn chúng. Đó là do sức mạnh vô địch của tinh thần đoàn kết, lòng yêu nước nồng nàn của tướng sĩ trong cuộc chiến đấu cam go. Nhịp điệu nhanh mạnh của câu thơ thể hiện đúng không khí chiến thắng. Và lời thơ cất lên như một khúc khải hoàn ca làm nức lòng người. Có thể nói,nhà thơ đã viết lên lời ký sự ngắn gọn mà nóng bỏng ngay trong phút giây đáng tự hào nhất của thời đại Đông A.
Bốn câu thơ dưới đây của ai? Viết vào thời điểm nào?
“Chương Dương cướp giáo giặc
Hàm Tử bắt quân thù
Thái Bình nên gắng sức
Non nước ấy nghìn thu”
A. Trần Quang Khải. Viết sau cuộc kháng chiến lần hai chống quân Nguyên thắng lợi (1285)
B. Trần Hưng Đạo.Viết sau cuộc kháng chiến lần hai chống quân Nguyên thắng lợi (1285)
C. Trần Quốc Tuấn.Viết sau cuộc kháng chiến lần hai chống quân Nguyên thắng lợi (1285)
D. Trần Nguyên Đán. Viết sau cuộc kháng chiến lần hai chống quân Nguyên thắng lợi (1285)
Em hãy trình bày cảm nhận của em về hai thơ sau bằng một đoạn văn ngắn (6 dòng)
Thái bình nên gắng sức,
Non nước ấy ngàn thu.
(Phò giá về kinh – Trần Quang Khải)
Tham khảo!
Thái bình tu trí lực,
Vạn cổ thử giang san”
(Thái bình nên gắng sức,
Non nước ấy ngàn thu)
Từ vua đến vương hầu, từ tướng sĩ đến toàn dân, ai cũng phải "tu trí lực", đồng lòng gắng sức đem tài năng, công sức, của cải để tái thiết đất nước, hàn gắn vết thương chiến tranh, làm cho giang san ta, đất nước ta được độc lập, thái bình bền vững đến muôn đời, mãi mãi. Nghĩa vụ công dân được đặt ra một cách nghiêm trang, nhẹ nhàng và thấm thía. Câu thơ không có chủ ngữ (chủ ngữ ẩn), nhưng ai cũng cảm thấy mình đang được nhà thơ nhắc đến. Ngòi bút của tác giả rất thâm hậu. Tư tưởng “tu trí lực” mà Trần Quang Khải nêu lên từ thế kỉ 13 thế mà hơn 700 năm sau, mỗi công dân Việt Nam vẫn thấy mới mẻ, lay động.
“Tụng giá hoàn kinh Sư” mang ý nghĩa và giá trị lịch sử như một kí sự chiến trường của thời đại anh hùng ba lần đánh thắng giặc Nguyên – Mông, đồng thời nêu lên sự nghiệp tái thiết, phục hưng đất nước. Câu thơ “Vạn cổ thừ giang san" biểu thị cao độ niềm tin tưởng mãnh liệt vào tiền đồ tươi sáng của đất nước và dân tộc. Hàm súc, anh hùng ca, trữ tình là vẻ đẹp “Tụng giá hoàn kỉnh sư” những vần thơ “sâu xa lý thú” làm rung động hồn người.
Tác giả mong muốn một cuộc sống thái bình, nhân dân được ấm no và hạnh phúc. Đất nước ngày càng hùng mạnh, no ấm, tồn tại tới ngàn năm. Giọng thơ lúc này không còn dồn dập, sôi nổi mà gửi gắm nhiều tâm tư, khao khát. Đó cũng là lời nhắn nhủ tràn đầy niềm tin và hy vọng về tương lai đất nước sẽ giàu đẹp, phát triển. Đó là tầm nhìn xa trộng rộng của một con người hơn người.
Câu thơ 1:
"Thái bình nên gắng sức"
+Sau khi đánh bại quân thù, đất nước giành được độc lập bước vào thời bình, cần phải xây dựng và phát triển đất nước.
- Câu thứ 2:
"Non nước ấy ngàn thu"
+Khẳng định sự tồn vong bất diệt của đất nước đến muôn đời.
=> Đây không chỉ là mong muốn của riêng tác giả mà còn là mong muốn của cả một quốc gia, dân tộc.