Viết đoạn văn với nội dung tâm trạng của em khi được trở lại trường học sau những ngày giãn cách xã hội vì địch bệnh Covid . ( khoảng 12- 15 dòng)
em đang cần gấp ạ
viết 1 đoạn văn khoảng 10-15 dòng có sử dụng trạng ngữ (gạch chân)nói về cảm xúc của em khi trở lại trường sau nhiều ngày xa cách vì dịch covid
Sau thời gian dài phải tạm dừng mọi hoạt động vì giãn cách xã hội do đại dịch Covid, một cuộc sống bình thường mới đã bắt đầu trên thành phố của chúng ta. Ngày đến trường của học sinh cũng không còn xa. Tưởng tượng khi mình được trở lại trường học, em hãy viết một đoạn văn (khoảng 450- 500 chữ tương đương 2 trang giấy tập) kể về những giây phút đầu tiên em gặp lại một người bạn cùng lớp.
Tham Khảo :
Vừa đi học về, em nghe thấy trong nhà có nhiều tiếng cười, tiếng nói sao mà thân thuộc. A! chị gái em về. Em chạy vội vào nhà, hai chị em ôm chầm lấy nhau mừng rỡ, em đã gặp lại chị sau 3 tháng trời.
Nhà em có hai chị em và em là con út trong gia đình. Chị gái em đã tốt nghiệp cấp 3 và đang học đại học ở Hà Nội. Trước đây, vào cuối tuần chị sẽ về thăm nhà. Nhưng do tình hình dịch bệnh ở thành phố căng thẳng nên 3 tháng nay chị không được về thăm nhà. Dù ở nhà đôi lúc hai chị em vẫn chí chóe cãi nhau, nhưng khi chị đi xa em rất nhớ chị.
Lần này về chị cũng mang cho em biết bao là quà. Chị nói muốn bù đắp kì nghỉ hè năm nay cho em. Hai chị em bắt đầu bằng cuộc dạo chơi vòng quanh những con phố, mua những cuốn sách hay, những bộ quần áo đẹp.
Hãy viết một đoạn văn từ 10-12 câu để bày tỏ suy nghĩ của em về vai trò và trách nghiệm của học sinh trong những ngày Hà Nội và cả nước đang giãn cách để phòng chống, đẩy lùi dịch bệnh covid-19
Viết đoạn văn khoảng từ 8 - 10 câu, nội dung bày tỏ suy nghĩ của em khi trở lại trường học sau kì nghỉ dịch Covid-19. Trong đoạn có sử dụng 2 trạng ngữ (gạch chân chỉ rõ).
Soạn thảo một đoạn văn bản (từ 5 đến 10 dòng, gồm ít nhất 2 đoạn) nói về những cảm nghĩ của em trong thời gian giãn cách xã hội vì phòng chống dịch Covid.
hiện nay dịch Covid-19 vẫn diễn biến rất phức tạp, chúng ta đang thực hiện giãn cách xã hội. Trước tình hình đó có ý kiến cho rằng. Tự học là phương pháp tích cực, chủ động. Bằng những hiểu biết về xã hội, hãy viết đoạn văn ngắn khoảng 7 câu nêu suy nghĩ của em về vai trò của tự học
Từ nội dung của đoạn trích sau đây, em hãy viết một đoạn văn tự sự (khoảng 10-15 dòng) kể lại tâm trạng của em khi gặp lại thầy (cô) giáo cũ:
Họp mặt lớp cũ, thầy giáo tóc đã điểm sương, gặp lại học trò rưng rưng nước mắt. Thầy hỏi đi hỏi lại chỉ một câu: "Cuộc sống em giờ ra sao? Có hạnh phúc không?"
Cô bạn lớp trưởng năm xưa ngồi xuống cạnh thầy, nửa đùa nửa thật: "Thầy ơi, bao nhiêu năm trời không gặp, vậy mà thầy chỉ mong chờ ở tụi em có điều đó thôi sao?"
Phải rồi, chỉ điều đó thôi sao? Không phải là ông nọ bà kia, không phải là chức này tước khác, không phải tiền này của nọ. Cũng không phải đã đóng góp được điều gì cho xã hội, cho đất nước. Chẳng lẽ chỉ là hạnh phúc thôi sao, hở thầy?
Thầy cười. Học trò của thầy ai cũng có năng lực và lòng tự trọng. Và chỉ cần hai thứ đó thì chắc chắn các em sẽ đóng góp cho xã hội bằng cách này hay cách khác. Thầy không băn khoăn về việc đó. Rồi thầy nheo đuôi mắt đầy nếp nhăn, hỏi: "Em không nhớ ngày ra trường thầy nói gì sao? Thầy đã hỏi các em có bao giờ suy nghĩ tại sao lại là "Độc lập - Tự do - Hạnh phúc"? Tại sao là "Hạnh phúc" chứ không phải là "Thịnh vượng" hay "Văn minh"? Hóa ra không em nào suy nghĩ về điều đó cả".
[...] Mỗi con người là một mắt xích, dù rất nhỏ nhưng đều gắn kết và ảnh hưởng nhất định đến người khác. Và thấy người khác ấy lại có ảnh hưởng đến những người khác nữa.Tôi thích nghĩ về mối quan hệ giữa con người với nhau trong cuộc đời như mạng tinh tế kim cương. Mỗi con người là một nguyên tử cacbon trong cấu trúc đó, có vai trò như nhau và ảnh hưởng lẫn nhau trong một mối liên kết chặt chẽ. Một nguyên tử bị tổn thương sẽ ảnh hưởng đến bốn nguyên tử khác, và cứ thế mà nhân rộng ra. Chúng ta cũng có thế vô tình tác động đến cuộc đời một người hoàn toàn xa lạ theo kiểu như vậy. Thế thì bạn có tin rằng sống hạnh phúc chính là đóng góp cho xã hội một cách căn cơ nhất? Bạn có cho rằng, sự phát triển và bền vững của một quốc gia phải được xây dựng từ mỗi cuộc đời riêng lẻ của từng người dân?
(Nếu biết trăm năm là hữu hạn, Phạm Lữ Ân)
Từ nội dung của đoạn trích trên kết hợp với những hiểu biết xã hội, em hãy viết đoạn văn khoảng 2/3 trang giấy thi trình bày suy nghĩ về chủ đề "Lời cảm ơn giữa những ngày chống dịch COVID-19"
Viết đoạn văn ngắn (15 - 30 dòng) có sử dụng yếu tố miêu tả, yếu tố miêu tả nội tâm. + Kể về một lần em làm việc tốt + Tâm trạng khi gặp lại người thân sau thời gian xa cách. Giúp em với, ạ em cảm ơn!
tham khảo nhé
Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nghiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cữa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới. Trong lòng tôi hết sức bồi hồi, lúc thì vui vui, lúc lại hơi buồn khi không có bố mẹ ở bên. Tới lúc vào lớp, khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm ''lận đận'' với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói:''chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học''. Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến, nỗi sợ hãi trong lòng không còn nữa, tôi an tâm phần nào...