Một người rất thích nuôi mèo và anh ta đến cưa hàng mua bán thú cưng bỗng thấy chữ BÀN TRÒN hỏi tại sao anh ta lại quay về ?
NHANH TAY LÊN RỒI CÁC BẠN SẼ ĐƯỢC TICK THUI
đố các bạn: một người đi mua mèo , khi ra cửa hàng bán mèo thì anh ấy thấy một cái bàn tròn rồi anh ấy đi về .Hỏi tại sao anh ấy lại về?
bàn tròn là bàn ko méo bàn ko méo là mèo ko có
Có một cửa hàng thú nuôi .Chủ hàng có một con mèo rất là đẹp có một người muốn mua nhưng chủ hàng không bán.Sáng hôm sau chỉ thấy một cái bàn tròn .Hỏi con mèo đâu
bàn tròn => bàn ko méo => mèo ko bán
Vì mèo ko bán nên chủ nhà để ở nhà chăm sóc thui
bàn tròn=>bàn ko méo=>mèo ko có
BÀN TRÒN LÀ BÀN KHÔNG MÉO , BÀN KHỒN MÉO LÀ MÈO KHÔNG BÁN
TICK MÌNH NHAAAAAAAAA
Trả lời câu hỏi :
Một bà già đến một cửa hàng bán đồ nội thất . Có một chú mèo bán ! Bà mua một cái bàn tròn , nhưng chưa mua được thì sao bà lại về ?
Nhanh mình tick !
ban tron = ban ko meo = meo ko ban
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
– Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ. Anh chạy ra nhà phía sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà hoạ sĩ tặc lưỡi đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già.
– Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
Anh thanh niên vừa vào, kêu lên. Để người con gái khỏi trở lại bàn, anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn cặp giữa cuốn sách tới trả cho cô gái. Cô kĩ sư mặt đỏ ửng, nhận lại chiếc khăn và quay vội đi.
– Chào anh. – Đến bậu cửa, bỗng nhà họa sĩ già quay lại chụp lấy tay người thanh niên lắc mạnh. – Chắc chắn rồi tôi sẽ quay trở lại. Tôi ở với anh ít hôm được chứ?
Đến lượt cô gái từ biệt. Cô chìa tay ra cho anh nắm, cẩn trọng, rõ ràng, như người ta cho nhau cái gì chứ không phải là cái bắt tay. Cô nhìn thẳng vào mắt anh – những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy.
– Chào anh.
(Theo Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
a) Đoạn trích kể về ai và về sự việc gì?
- Đoạn trích trên kể về cuộc chia tay giữa ba nhân vật: anh thanh niên, ông họa sĩ, cô kĩ sư
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
– Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ. Anh chạy ra nhà phía sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà hoạ sĩ tặc lưỡi đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già.
– Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
Anh thanh niên vừa vào, kêu lên. Để người con gái khỏi trở lại bàn, anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn cặp giữa cuốn sách tới trả cho cô gái. Cô kĩ sư mặt đỏ ửng, nhận lại chiếc khăn và quay vội đi.
– Chào anh. – Đến bậu cửa, bỗng nhà họa sĩ già quay lại chụp lấy tay người thanh niên lắc mạnh. – Chắc chắn rồi tôi sẽ quay trở lại. Tôi ở với anh ít hôm được chứ?
Đến lượt cô gái từ biệt. Cô chìa tay ra cho anh nắm, cẩn trọng, rõ ràng, như người ta cho nhau cái gì chứ không phải là cái bắt tay. Cô nhìn thẳng vào mắt anh – những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy.
– Chào anh.
(Theo Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
d*) Hãy nêu những căn cứ để có thể nhận xét: Người kể chuyện ở đây dường như thấy hết và biết tất mọi việc, mọi hành động, tâm tư, tình cảm của các nhân vật.
- Người kể chuyện ở đây dường như thấy hết, biết hết tất cả mọi việc, mọi hành động, tâm tư, tình cảm của các nhân vật:
Căn cứ vào chủ thể đứng ra kể chuyện, đối tượng được miêu tả, ngôi kể, điểm nhìn và lời văn, có thể nhận xét: Người kể câu chuyện ở đây dường như thấy hết và biết tất mọi việc, mọi người, mọi hành động, tâm tư, tình cảm của các nhân vật...
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
– Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ. Anh chạy ra nhà phía sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà hoạ sĩ tặc lưỡi đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già.
– Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
Anh thanh niên vừa vào, kêu lên. Để người con gái khỏi trở lại bàn, anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn cặp giữa cuốn sách tới trả cho cô gái. Cô kĩ sư mặt đỏ ửng, nhận lại chiếc khăn và quay vội đi.
– Chào anh. – Đến bậu cửa, bỗng nhà họa sĩ già quay lại chụp lấy tay người thanh niên lắc mạnh. – Chắc chắn rồi tôi sẽ quay trở lại. Tôi ở với anh ít hôm được chứ?
Đến lượt cô gái từ biệt. Cô chìa tay ra cho anh nắm, cẩn trọng, rõ ràng, như người ta cho nhau cái gì chứ không phải là cái bắt tay. Cô nhìn thẳng vào mắt anh – những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy.
– Chào anh.
(Theo Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
c) Những câu “giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ”; “những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy”,… là nhận xét của người nào, về ai?
- Những câu “giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ”, “những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy…” là lời nhận xét, đánh giá của người kể chuyện về anh thanh niên và suy nghĩ của anh ta.
Một người đi mua mèo thấy một cái bàn tròn hỏi tại sao người đó lại quay về
đố biết
àn tròn là bàn không méo. Bàn không méo là mèo không bán
bàn tròn = bàn không méo = mèo không bán
Bàn tròn là bàn ko méo, bàn ko méo là mèo ko có
cái này thuộc mục đố vui nhé.
1 người mua mèo. Tới nơi người đó thấy 1 cái bàn tròn, hỏi tại sao người đó lại quay về ? Ai trả lời đúng đầu tiên mình tick cho nha!
bàn tròn là bàn không méo , bàn không méo là mèo không bán
Bàn tròn là bàn ko méo nghĩa là mèo ko bán
CÁC BN ƠI ĐỐ CÁC BN BIẾT MỘT BÀ CỤ ĐI MUA MÈO NHƯNG ĐẾN CỬA HÀNG THẤY MỘT BÀN TRÒN. HỎI TẠI SAO BÀ LẠI ĐI VỀ NHÀ?
Bàn tròn = bàn không méo = mèo không bán .
Nên bà về nhé !!!
Bàn tròn là bàn không méo,bàn không méo là mèo không bán nhé