Thấy các bạn viết dài, Cô-li-a làm gì để viết dài ra.
Cô-li-a đã làm gì để giúp cho bài văn của mình dài ra ?
A. Cô-li-a chép bài của bạn
B. Cô-li-a viết thêm vào những việc mình ít khi làm và những việc ấy bạn chưa bao giờ làm
C. Cả a và b đều đúng
Lời giải:
Để kéo dài bài văn của mình Cô-li-a viết thêm những việc mình ít khi làm và những việc mình chưa làm bao giờ.
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Bài tập làm văn
1. Có lần, cô giáo cho chúng tôi một đề văn ở lớp : "Em đã làm gì để giúp đỡ mẹ ?" Tôi loay hoay mất một lúc, rồi cầm bút và bắt đầu viết : "Em đã nhiều lần giúp đỡ mẹ. Em quét nhà và rửa bát đĩa. Đôi khi, em giặt khăn mùi soa."
2. Đến đây, tôi bỗng thấy bí. Quả thật, ở nhà, mẹ thường làm mọi việc. Thỉnh thoảng, mẹ bận, định gọi tôi giúp việc này, việc kia, nhưng thấy tôi đang học, mẹ lại thôi." Tôi nhìn sang Liu-xi-a, thấy bạn ấy đang viết lia lịa. Thế là tôi bỗng nhớ có lần tôi nhặt thêm cả bít tất của mình, bèn viết thêm : "Em còn giặt bít tất."
3. Nhưng chẳng lẽ lại nộp bài văn ngắn ngủn như thế này ? Tôi nhìn xung quanh, mọi người vẫn viết. Lạ thật, các bạn viết gì mà nhiều thế ? Tôi cố nghĩ, rồi viết tiếp :"Em giặt cả áo lót, áo sơ mi và quần." Cuối cùng, tôi kết thúc bài văn của mình :"Em muốn giúp mẹ nhiều việc hơn, để mẹ đỡ vất vả."
4. Mấy hôm sau, sáng chủ nhật, mẹ bảo tôi: - Cô-li-a này ! Hôm nay con giặt áo sơ mi và quần áo lót đi nhé ! Tôi tròn xoe mắt. Nhưng rồi tôi vui vẻ nhận lời, vì đó là việc làm mà tôi đã nói trong bài tập làm văn. - Khăn mùi soa: loại khăn mỏng, nhỏ, bỏ túi để lau mặt, lau tay. - Viết lia lịa: viết rất nhanh và liên tục.
Cô-li-a cảm nhận như thế nào trước đề văn cô giáo giao ?
A. Cậu ấy loay hoay và cảm thấy bí
B. Cậu bé rất thích đề văn cô giao
C. Cậu ấy nghĩ ra được rất nhiều ý tưởng cho bài
Lời giải:
Cậu ấy loay hoay mất một lúc và thấy bí.
Giúp mình làm 1 trong 3 bài này nha, cơ mà viết dài dài í:
Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học.Người ấy(bạn, thầy, người thân ..) luôn sông mãi trong lòng tôi.Tôi thấy mình đã khôn lớn.Đứng trước gương hồi lâu, soi mình trong màu áo trắng tinh khôi của đồng phục, hai mắt đen nhánh mở to nhìn không chớp, tôi giật mình tự hỏi: "Tôi đấy ư? Liệu có phải là tôi không? - chính tôi cũng không nhận ra tôi nữa. Trong gương là một cô gái lớn bổng, xinh tươi, mái tóc đuôi gà đen nhánh, nụ cười rạng rỡ trên môi.
Có lẽ, cùng với thời gian, suy nghĩ của con người cũng dần dần thay đổi. Tôi không còn bộp chộp như ngày xưa nữa. Tôi hiểu được tình yêu mà mẹ cha, thầy cô và mọi người dành cho mình. Tôi đã biết rung động trước cái đẹp, trước những nỗi buồn, sự khổ đau của người khác; biết lắng nghe, chia sẻ và quan tâm.
Tôi thấy mình đã khôn lớn, lớn trong cả cách ăn mặc, hành động, sở thích. Tôi không còn thích xúng xính trong những bộ váy hồng như búp bê, mà muốn tự tin, chững chạc trong bộ quần Jeans, áo thun khỏe khoắn. Tôi cũng đã biết cách dỗ dành em nhỏ, biết nhường đồ chơi cho em. Không là "mít" ướt, có thể bỏ qua những cảnh sụt sịt khi xem phim tình cảm mà thay vào đó là những suy ngẫm, những phút trầm tư để ngẫm ngợi. Tôi biết sắp xếp thời gian, không quá sa đà vào những trò chơi, phá phách mà chăm chỉ học tập, tìm hiểu sách báo.
Càng lớn, tôi càng nữ tính hơn, dịu dàng hơn. Không hay trêu đùa với các bạn trai như trước nữa. Không đành hanh tranh giành với anh, chị. Và suy nghĩ cũng người lớn hơn. Chỉ vài năm trước thôi, tôi có thể làm bất cứ chuyện gì mà tôi thích, không cần để ý đến hậu quả. Bây giờ, tôi biết suy đi tính lại trước khi làm một việc gì đó và đã "có ý có tứ". Biết an ủi bạn bè bằng những câu chuyện vui. Phải chăng đó là vì "Tôi đã lớn"!
Sở thích của tôi cũng thay đổi. Ngày còn bé, tôi không có mơ ước trở thành "Nàng công chúa ngủ trong rừng" chờ nụ hôn của hoàng tử đến bên đánh thức như bao bé gái khác, mà thay vào đó là mong muốn viển vông là trở thành "siêu nhân" sánh vai cùng chàng hiệp sĩ đi khắp thế gian diệt trừ cái ác. Và chẳng cười hô hố làm lộ cả hàm răng sún nữa, tôi đã biết cười duyên. Không hét toáng lên khi thấy con sâu, con bọ, không ghét mùa đông lạnh lẽo, thích mùa hè được nghỉ ngơi, mà bây giờ, tôi yêu mọi thứ, yêu 4 mùa: xuân tưng bừng, hạ nhàn nhã, thu mát mẻ và mùa đông hanh hao.
Tuy còn nhiều tật xấu nhưng tôi nghĩ mình sẽ sửa được, sẽ chững chạc hơn, sẽ là một thiếu nữ được mọi người yêu quý.
Dài lắm tớ cho bạn sẵn một bài tham khảo nhé!
Nói đến ngày đầu tiên đi học, không ai trong chúng ta quên được. Năm nay em đã học lớp 8, chẳng lạ gì ngày khai trường, nhưng em chẳng thể nào quên được buổi khai trường, khi em bắt đầu vào lớp 1. Cảm giác bỡ ngỡ, rụt rè khi thoát khỏi vòng tay của mẹ và bước qua cổng trường thật lạ kì. Đêm hôm trước ngày khai trường , cảm xúc trong em thật lẫn lộn : bồn chồn , vui mừng , hồi hộp và lo lắng nữa . Chẳng hiểu sao khi ăn cơm em cứ nghĩ đến buổi khai trường , rồi sau đó em đi đi lại lại , nôn nao trong người là ngày mai sẽ có mặt trong 1 sự kiện quan trọng , thật là thích biết bao. Mẹ đã chuẩn bị tất cả mọi thứ cho em , cái gì cũng thật lạ lẫm : bút chì , thước kẻ,… mà em bây giờ không nhớ rõ , nhưng mọi thứ đều đủ cả . Em thích thú ngắm từng thứ 1 , rồi xếp gọn gàng chúng vào cặp sách , lòng đứng hứng khởi . Rồi mẹ cho em mặc đồng phục của trường tiểu học : áo trắng và váy màu đỏ , em mặc vừa in . Nhớ lại tối hôm đó , em đeo cặp sách chạy xung quanh nhà cho mọi người xem mình đã bắt đầu chững chạc đến nhường nào . Căn nhà hôm đó như nhộn nhịp hẳn lên , mọi người bàn tán , nói về em , về tương lai của em. Gia đình đã kể cho em nghe rất nhiều về trường lớp , làm em càng hứng thú hơn . Bà nội em khen : ” Cháu lớn nhanh quá , cố gắng học giỏi để mọi người vui nha ” em cười ngượng nghịu . Hôm dấy , phải thức khuya lắm em mới ngủ được , nhưng tại sao em lại trằn trọc khó ngủ như vậy nhỉ ? Em thao thức , suy nghĩ triền miên ” Không biết ai sẽ dạy nhỉ ?Bạn bè có nhiều không?….Và em chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết. Sáng hôm sau , em dậy rất sớm , đánh răng, rửa mặt rồi ăn sáng , thật sự lúc đó em rất phấn khởi , sau khi mặc đồng phục xong mẹ đưa em đến trường = xe máy , trong lòng em xốn xang , hồi hộp và háo hức. Trên trời , những đám mây bồng bềnh trôi đi như muốn ngao đó đây , bầu trời trong xanh . Vẫn con đường ấy , vẫn cảnh vật ấy , sao hôm nay lại thấy lạ vậy …Hàng cây như xanh hơn , cao hơn , những ngôi nhà trông khang trang hợn mọi ngày . Con đường thân quen ngày nào sao hôm nay sạch sẽ gọn gàng ghê . Mặt trời đã dần dần nhô lên , tỏa ra những tia nắng đầu tiên , thay thế cho màn đêm mờ ảo là ánh sáng hồng tươi đang lan tràn khắp không gian . Nhưng hàng cây xanh cũng vừa tỉnh giấc , đang khẽ rùng mình . Trên những tán lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm , co những chú chim dã dậy từ rất lâu và đang cất khúc ca chào đón ngày mới . Theo tiếng chim ca , những tia nắng vàng tươi cũng bắt đầu nhảy múa hát ca trên những con đường . Giờ đây , không gian không còn yên tĩnh nữa mà thay vào đó là tiếng nói cười của các anh chị học sinh đang rảo bước đến trường , và tiếng xe máy của các bác phụ huynh đưa con đến trường . Các bạn mặc quần áo rất chỉnh tề , gương mặt vui tươi nhưng không kém phần lo lắng . Chẳng mấy chốc mà em đã đứng trước cổng trư Đứa nào đứa nấy cũng đều ngơ ngác nhìn ngược nhìn xuôi và trên khuôn mặt chúng có chút gì đó sợ sệt. Thường thì khi gặp điều gì đó có vẻ lạ, tôi đều muốn khám phá và tìm hiểu nó. Có lẽ điều đó khiến cho ngày tựu trường đối với tôi thật đặc biệt, giống như một cuộc phiêu lưu kỳ lạ. Ngay trong lễ khai giảng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía những học sinh lớp một khiến tôi cảm thấy tự hào vô cùng. Mà đâu chỉ có mình tôi, nhiều bạn đứng trước, bạn thì ưỡn ngực ra vẻ, bạn thì mặt mày tỏ vẻ nghiêm túc lắm mà miệng thì cứ cười tít mắt. Rồi một chị lớp năm với cương vị là liên đội trưởng chỉ huy cho toàn trường hát quốc ca. Tất cả chúng tôi đều hát rất to. Tôi bất giác tưởng tượng ra mình chính là một chiến sĩ nhỏ đang đứng trong một đoàn kị binh oai hùng đánh đuổi những tên khổng lồ mà hằng đêm mẹ vẫn kể trong các câu chuyện cổ tích. Xong tiết mục chào cờ, chúng tôi được nghe đọc thư mừng ngày khai giảng của Chủ tịch nước. Điều này khiến tôi dần dần nhận ra được tầm quan trọng của việc học hơn trước rất nhiều. Tiếp đến là tiết mục đánh trống khai trường của thầy hiệu trưởng. Trông thầy thật hiền từ và nhân hậu biết bao. Thầy giống như một người cha lớn của hàng trăm em học sinh đang ngồi đây vậy. Tiếng trống trường cất lên “Tùng! Tùng! Tùng!” nghe thật vang xa báo hiệu cho một năm học mới đã đến. Rồi những quả bóng bay đủ màu sắc cũng được thả bay trên bầu trời. Lúc đó tôi có một cảm giác rằng mình cũng đang bay, đang bay trong một biển trời tri thức mới, vai trò một người học sinh đang đến với tôi khiến tôi tự hào vô cùng. Nó làm tôi cảm giác mình lớn hẳn lên không phải vì mấy hôm trước có cao hơn vài xentimét mà lớn hơn trong tiềm thức tôi mặc dù tôi chỉ vừa tròn sáu tuổi.Vì sao Cô-li-a thấy khó viết bài tập làm văn ?
Cô-li-a thấy khó viết bài văn vì khi ở nhà bạn ấy chưa làm gì để giúp mẹ cả
Là học sinh em cần làm gì để phát huy truyền thống yêu nước của dân tộc?
(các bạn viết theo gạch đầu dòng đc ko ạ, đừng viết dài nha)
– Chúng ta cần tự hào, giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
– Chúng ta cần lên án và ngăn chặn những hành vi làm tổn hại đến truyền thống dân tộc.
- giữ gìn và phát huy truyền thống
- tuyên truyền về những truyền thống đẹp có ý nghĩa sâu sắc
-ngăn chặn hành vi làm xấu đi truyền thống của dân tộc
- tích cực tìm hiểu về lịch sử chống giặc ngoại xâm của dân tộc
-tìm đọc tài liệu về truyền thống phong tục tập quán của dân tộc
-đánh giá cao,kính phục các nghệ nhân làm nghề truyền thống
-tìm hiểu giới thiệu cho mọi người về lễ hội truyền thống của dân tộc
Chúc bạn học tốt!!!
Mỗi cá nhân đều có trách nhiệm bảo vệ, xây dựng dân tộc. Nên học sinh cũng cần phải có những việc làm thể hiện sự giữ gìn dân tộc:
- Luôn chăm ngoan, học giỏi, nghe lời ông bà cha mẹ. Phấn đấu học tập tốt để có thể cùng nhau đưa đất nước ta trở thành một cường quốc về tri thức.
- Thường xuyên trau dồi kiến thức mới, khoa học công nghệ để có thể theo kịp thời đại, tránh để đất nước bị tụt lại phía sau
- Am hiểm tốt lịch sử, hiểu được truyền thống để có thể hiểu rõ được trước đây ông cha ta đã dành độc lập như thế nào và sau này chúng ta cần gi gin ra sao.
- Tiếp thu và phát huy truyền thống cách mạng của Đảng, của dân tộc, xây dựng lòng yêu nước nồng nàn, ý thức trách nhiệm công dân, phát huy tinh thần sáng tạo, vượt khó khăn, ý chí tự lực, tự cường dân tộc, phấn đấu vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng , văn minh.
- Giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa Việt nam, tiếp thu tinh hoa-văn hóa nhân loại.
- Làm theo lời Bác: 5 điều bác hồ dạy...
- kế thừa và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc trong truyền thống đánh giặc giữ nước của ông cha ta
- luôn luôn nổ lực không ngừng phấn đấu để xây dựng đất nước ngày càng phát triển và vững mạnh, phát triển đất nước để có thể sánh vai với các cường quốc năm châu trong sự nghiệp phát triển và hội nhập quốc tế.
mik thấy các bạn tham dự bài thi về người lính ấy mik thấy rằng các bạn viết rất hay và dài mik sẽ ủng hộ các bạn. Tìn hình dịch đang căng nên các bạn ở nhà nhé đi ra ngoài khi cần thiết và đừng quên đeo khẩu trang khi ra ngoài đường nữa. Còn một việc mn cần làm là nhớ rửa tay sạch sẽ nhé
thanks bn cx v nhé
HT
cảm mơn đã nhắc mình nha iu ghê á
mn vào bài viết của mik nha link nè https://olm.vn/bai-viet/-178669
Vào sáng nay, mình làm bài kiểm tra môn Anh. Một bạn nữ quay xuống hỏi bài mình, nhưng mình không chỉ bài bạn ấy. Bạn ấy tức giận, ra về, bạn ấy đồn rằng mình chép phao và chỉ bài người khác mà chỉ bạn và bạn đi mách cô giáo chủ nhiệm lớp mình khiến cô giáo và các bạn hiểu lầm mình. Theo các bạn, trong tình huống đó, mình nên làm gì?
mik muốn các bn chỉ ra phương pháp đúng cách mà ko cần dài dòng để nói rõ việc trên để các bn trong lớp và cô giáo ko hiểu lầm mik nữa! Mong các bn giúp đỡ
Mik nghĩ là bạn nên nói chuyện cụ thể mọi việc với các bạn và cô giáo đi, xem mọi người sẽ thế nào.
Nếu đc thì tk mik nha
~~~Học tốt~~~
#songngukute#
bạn làm đơn nói với nhà trường hoặc cô giáo chủ nhiệm đừng để bạn ý biết nhé r bạn trình bày sự việc vào
mấy bạn ơi , mình mới làm bài cô giao lúc đó 11h trưa học một lúc đến 12h thì mình đóng máy tính lại để mình ăn cơm sau khi ăn xong mình tiếp tục học và bỗng nhiên mình thấy hệ thống hiện lên và có vài câu chữ " BẠN ĐÃ BỊ THOÁT RA " lúc đó mình ức chế vì bài mình đã làm dc 86% mà bấm vô chữ OK rồi vô lại bài mình thấy nó reset từ 86% xuống còn 0% nên mình viết bài viết này đến cô thầy để khắc phục lỗi này nha , giờ mình phải làm lại từ đàu mong thầy cô đọc dc bài viết cuat con !!!!!!!!!!!!!!!!!!!
mik cũng thế mà thui huhu đên phải chịu
đen nhé chứ ko phải là đên đâu mik nhầm xíu
gửi cho cô bạn í chứ gửi lên đây làm j?
Lớp An có 40 học sinh. Trong giờ công nghệ cô giáo đưa cho An một mảnh vải hình chữ nhật kích thước 75cm và 105cm, cô giáo yêu cầu An phải cắt mảnh vải đó thành các mảnh vải hình vuông bằng nhau với độ dài lớn nhất có thể (mảnh vải được cắt hết) để chia cho các bạn làm bóp viết.
a) Tính độ dài một cạnh của mảnh vải hình vuông đó
b) Khi đó bạn An cắt được bao nhiêu mảnh vải hình vuông và có đủ để chia cho các bạn trong lớp không? ( mỗi bạn 1 mảnh )