Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Cảnh Hùng
Xem chi tiết
Đỗ Ngọc Trinh
29 tháng 4 2019 lúc 9:29

Nguyễn Cảnh Hùng
Xem chi tiết
Đỗ Ngọc Trinh
19 tháng 11 2019 lúc 8:13

Hướng dẫn: Sử dụng kinh nghiệm có được khi làm bài T1 để làm bài này

Nguyễn Cảnh Hùng
Xem chi tiết
Đỗ Ngọc Trinh
20 tháng 11 2017 lúc 12:03

- Hướng dẫn:

1. Để sao chép màu có sẵn, em chọn công cụ nào?

T1 trang 62 SBT Tin học 3 | Giải sách bài tập Tin học 3 hay nhất tại VietJack

Câu trả lời đúng là (B)

2. Chép màu áo trong hình (A) sang màu vẽ. Dùng màu này để tô.

T1 trang 62 SBT Tin học 3 | Giải sách bài tập Tin học 3 hay nhất tại VietJack

3. Tiếp tục chép màu của các chi tiết khác trng hình (A) vào ô hiển thị màu nền. Dùng màu này để tô.

Thanh
Xem chi tiết
Diệu Anh
8 tháng 1 2019 lúc 20:36

ko có hình thì mk chịu

bn pk cố vẽ cái hình ra thôi

nếu ko  mk chịu

^^

Nguyễn Cảnh Hùng
Xem chi tiết
Đỗ Ngọc Trinh
22 tháng 8 2017 lúc 14:10

Nguyễn Cảnh Hùng
Xem chi tiết
Đỗ Ngọc Trinh
4 tháng 1 2018 lúc 2:45

Nguyễn Cảnh Hùng
Xem chi tiết
Đỗ Ngọc Trinh
16 tháng 1 2019 lúc 9:15

Cần thực hiện các thao tác trên theo thứ tự: C, A, B.

Nguyễn Cảnh Hùng
Xem chi tiết
Đỗ Ngọc Trinh
19 tháng 2 2017 lúc 14:38

- Hướng dẫn:

Tương tự bài trên, dùng công cụ vẽ Đường cong, em kéo thả chuột từ đỉnh thứ nhất (đỉnh 1) đến đỉnh thứ hai (đỉnh 2) của hình chữ nhật, ta sẽ được một đoạn thẳng. Nháy chuột tại vị trí 3 lần lượt hai lần để uốn cong đoạn thẳng. Nháy chuột tại vị trí 3 lần lượt hai lần để uốn cong đoạn thẳng, ta được đường viền cong tạo nên thân bình. Đường viền trang trí trên thân bình được vẽ như đường viền trang trí trong bài B1 “Vẽ cốc nước”

huỳnh thị ngọc ngân
Xem chi tiết
Nhók Bướq Bỉnh
22 tháng 9 2016 lúc 12:52

Chẳng biết Tết Trung Thu có từ bao giờ. Nhưng đối với tôi, Trung Thu bắt đầu từ ngày biết đốt lên ngọn nến và cùng vui chơi với lũ bạn chung xóm mỗi dịp ông mặt trăng tròn vành vạnh trong những ngày đầu năm học mới. Ngày ấy, còn nhỏ xíu, không nhớ rõ là mấy tuổi, nhà tôi còn nghèo lắm, mà trong cái xóm lao động ấy thì nhà ai cũng nghèo thế cả. Chiếc lồng đèn hình ngôi sao được làm bằng tre và bọc giấy kiếng màu đỏ là món quà quý giá và xa xỉ đối với lũ trẻ con trong xóm, chỉ có rất ít đứa được bố mẹ mua cho chiếc lồng đèn. Và thật là hãnh diện khi tôi được bố mẹ mua cho một chiếc lồng đèn hình con thuyền. 
Cầm con thuyền bằng giấy kiếng trong tay, tôi cảm thấy thật tự hào và cần phải lên mặt chút với những đứa bạn đồng trang lứa và thầm nghĩ rằng: "lũ bạn sẽ phải trầm trồ trước cái lồng đèn, và chúng sẽ xin mượn cái con thuyền ấy để cầm một lát cho vui". Nghĩ đến đó, chợt cảm thấy lâng lâng sung sướng làm sao đó. Tôi cất thật kỹ chiếc lồng đèn, đợi đến ngày Trung Thu mới đem ra khoe với bạn bè. 
Rồi ngày Trung Thu cũng đến, hôm đó thật vui. Bình thường, buổi tối lũ trẻ con phải ở nhà, không được ra đường chơi quá lâu, và ra đường cũng phải mang dép (tôi chẳng thích mang dép khi vui chơi chạy nhảy chút nào). Nhưng tối Trung Thu, bọn trẻ con trong xóm được vui chơi thoải mái, và vui nhất là không ai để ý chuyện có mang dép ra đường hay không. Tối hôm đó, bọn trẻ con ùa ra cả ngoài sân lớn. Chưa có đứa nào vội thắp đèn lên, tất cả vẫn đang say mê với những trò rồng rắn lên mây, dung dăng dung dẻ và có lẽ vui nhất là trò thiên đường địa ngục; trong trò ấy, tôi chỉ thích qua phía địa ngục, nhận hình phạt là phải "chặt đầu", cảm giác thấy thích thích sao đó. Chắc chỉ có tôi có cái sở thích quái lạ ấy, vì đứa nào cũng cố gắng được qua phía thiên đường để dương dương tự đắc nhìn những đứa không vượt qua được ngưỡng cửa của trò chơi. Chúng tôi chơi thật vui, thoải mái cười đùa, thậm chí la hét mà cũng chẳng ai nhắc nhở hay la mắng gì cả. 
Kết thúc trò thiên đàng địa ngục, chúng tôi bắt đầu lục tục đứa nào về nhà đứa nấy mang lồng đèn của mình ra cùng chơi chung. Tôi đã háo hức chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi. Chạy ù về nhà và mang ra chiếc thuyền lồng đèn của mình. Tôi vừa chạy vừa mường tượng cái cảnh lũ bạn sẽ trầm trồ quanh chiếc thuyền mà sướng rơn lên. Mải nghĩ nên tôi không để ý là đã ra đến sân và trên tay cầm chiếc lồng đèn rồi. Bỗng xuất hiện những tiếng lốc cốc, lốc cốc rồi rất nhiều tiếng đó nữa, nhìn kỹ ra là những chiếc lồng đèn được chế tác bằng lon sữa bò. Chúng được làm thành hình những chiếc xe lu, chỗ để ngọn nến có thể xoay được, chiếc xe ấy được điều khiển bằng thanh tre dài cầm ở tay. Mỗi khi đẩy tới thì chiếc xe kêu lốc cốc đồng thời cái lon ở trên xe để ngọn nến xoay vòng tròn tạo thành những vệt sáng quay liên tục trong rất đẹp mắt. Và dĩ nhiên, không như mường tượng, chẳng đứa nào thèm xuýt xoa trước chiếc thuyền của tôi.