Khi chú Lý ngồi vào bàn, Mác thấy điều gì lạ ?
A. Em thấy một con sóc nhảy dưới sàn nhà
B. Một con chim bồ câu đậu trên vai cậu bé
C. Có một chú thỏ trắng mắt hồng ngồi lên chân em
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Nhà ảo thuật
1. Ở nhiều nơi trong thành phố, người ta dán quảng cáo về buổi biểu diễn của một nhà ảo thuật Trung Quốc nổi tiếng. Chiều nay, trường của Xô-phi và Mác tổ chức cho học sinh đi xem. Nhưng hai chị em không dám xin tiền mua vé vì bố đang nằm viện, các em biết mẹ rất cần tiền.
2. Tình cờ trong lúc ra ga mua sữa, hai chị em gặp chú Lý, nhà ảo thuật. Các em giúp chú mang những đồ đạc lỉnh kỉnh đến rạp xiếc. Biết hai chị em thích xem ảo thuật, chú Lý bảo các em chờ một lát. Nhưng chị em Xô-phi đã về nhà ngay vì nhớ lời mẹ dặn không được làm phiền người khác.
3. Thế rồi không biết hỏi thăm ai, buổi tối hôm ấy, chú Lý tìm tới nhà. Lúc đó, mẹ đang chuẩn bị bữa tối. Bước vào nhà, chú nói : - Tôi đến để cảm ơn các con chị. Các cháu rất ngoan.
4. Mẹ mời chú Lý uống trà. Chú nhận lời. Nhưng từ lúc chú ngồi vào bàn, cả nhà cứ chứng kiến hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Xô-phi lấy một cái bánh , đến lúc đặt vào đĩa lại thành hai cái. Khi mẹ mở nắp lọ đường, có hàng mét dải băng đỏ, xanh, vàng bắn ra. Còn Mác đang ngồi bỗng cảm thấy có một khối nóng mềm trên chân. Hóa ra đó là một chú thỏ trắng mắt hồng. Hai chị em thán phục nhìn chú Lý. Đúng là một nhà ảo thuật đại tài.
- Ảo thuật : nghệ thuật dùng sự khéo léo tạo ra nhiều biến hóa khiến người xem tưởng có phép lạ.
- Tình cờ : bất ngờ, không biết trước, không định trước.
- Chứng kiến : chính mình trông thấy.
- Thán phục : đánh giá cao tài năng của người khác.
- Đại tài : rất tài.
Nhà ảo thuật đến từ đất nước nào ?
A. Ấn Độ
B. Trung Quốc
C. Nga
Lời giải:
Nhà ảo thuật đến từ đất nước Trung Quốc.
Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hạ năm ấy ông tìm về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng.
Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua thung lũng, trước khi rẽ vào những vách đá đến phía ga trên.
Chú bé hồi hộp đợi. Đoàn tàu phủ đầy bụi đường với những toa đông đúc hành khách như một thế giới khác lạ, ầm ầm lướt qua thung lũng. Chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại chú. Nhưng hành khách - mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường- chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết.
Hôm sau, rồi hôm sau, hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại. Ông nghĩ: "Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người."
Hôm sau, người em thấy ông giở chiếc vali hoá trang ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, mượn ở đâu một chiếc áo veston cũ, mặc vào rồi chống gậy đi. Ông đi nhờ chuyến xe ngựa của trạm, lên tàu đi ngược lên ga trên. Ngồi sát cửa sổ toa tàu, ông thầm nghĩ: " Đây là vai kịch cuối cùng của mình, cũng như nhiều lần nhà hát thường phân cho mình, một vai phụ, một vai rất bình thường, một hành khách giữa bao hành khách đi tàu..."
Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quít, nhẩy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi.
Con tàu đi xa. Người diễn viên già trào nước mắt cảm động hơn bất cứ một đêm diễn huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai kịch cuối cùng của ông, một vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng đã làm cho chú bé kia vui sướng, đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất lòng tin ở cuộc đời.
Có một diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy, ông về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên trường làng.
Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua. Khi tàu đến, chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại. Nhưng hành khách mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường, chẳng có ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết ấy.
Hôm sau, rồi hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào giơ tay vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại.
Hôm sau, người diễn viên già giở chiếc va li hóa trang của ông ra. Ông dán lên mép bộ râu giả, đeo kính, đi ngược lên ga trên. Ngồi sát của sổ toa tàu ông thầm nghĩ: “Đây là vai kịch cuối cùng của mình, một vai phụ như nhiều lần nhà hát đã phân vai cho mình – một hành khách giữa bao hành khách đi tàu”.
Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quýt, nhảy cẫng lên, đưa hai tay vẫy mãi.
Con tàu đi xa dần, người diễn viên già trào nước mắt. Ông thấy cảm động hơn bất cứ một đêm huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai diễn cuối cùng của ông. Tuy chỉ là vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng ông đã làm cho một chú bé vui sướng, ông đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất niềm tin vào cuộc đời.
(Theo Truyện khuyết danh)
II. Dựa vào nội dung bài, khoanh tròn chữ cái đứng trước câu trả lời đúng hoặc làm theo yêu cầu :
1. Nhân vật chính trong câu chuyện là người có hoàn cảnh như thế nào?
a. Là một diễn viên già về hưu, sống độc thân, đến nghỉ ở làng miền núi.
b. Là một diễn viên già sống với gia đình của mình ở làng miền núi.
c. Là một diễn viên nổi tiếng, công việc bận rộn, không có thời gian nghỉ.
d. Là một diễn viên nghỉ hưu đưa gia đình về sống ở một làng miền núi.
2. Người diễn viên già thấy gì khi dạo chơi ở bãi cỏ?
a. Một chú bé ngồi đợi đoàn tàu chạy đến để lên tàu đi chơi rất xa.
b. Một chú bé chiều nào cũng ngồi đợi để vẫy chào đoàn tàu chạy qua.
c. Một chú bé đang chờ đón người nhà đi tàu về thăm quê hương.
d. Một chú bé chiều nào cũng đợi đoàn tàu chạy qua và người trên tàu vẫy tay.
3. Người diễn viên già đã làm gì để đem lại niềm vui cho cậu bé?
a. Hóa trang làm hành khách, ngồi sát cửa toa tàu, đưa tay vẫy cậu bé.
b. Lên tàu ở ga trên, ngồi sát cửa toa tàu để cậu bé dễ nhìn thấy mình.
c. Đến nhà hát xin cho mình được đóng vai diễn cuối cùng.
d. Làm hành khách đi tàu, mỉm cười khi cậu bé vẫy tay chào mọi người.
4. Niềm vui sướng của cậu bé được mêu tả như thế nào?
a. Đứng lặng đi không nói được lời nào.
b. Mừng cuống, nhảy cẫng lên, vẫy cả hai tay.
c. Chạy theo đoàn tàu, reo to lên vì sung sướng.
d. Chạy vội về làng, reo to lên vì sung sướng.
5. Vì sao tuy chỉ là một vai phụ không lời mà người diễn viên già thấy cảm động hơn bất cứ một đêm huy hoàng nào ở nhà hát?
a. Vì đây là vai ông đóng lúc đã về nghỉ hưu, sống độc thân nơi vắng vẻ.
b. Vì khi diễn ở nhà hát chưa có ai tán thưởng ông nhiệt tình như chú bé.
c. Vì đây là vai diễn đóng đạt nhất trong đời biểu diễn nghệ thuật của ông.
d. Vì ông đã làm cho chú bé sung sướng, không mất niềm tin vào cuộc đời.
6. Từ nào đồng nghĩa với từ “ háo hức”?
a. Náo nức
b. Nô nức
c. Hí hửng
d. Tưng bừng
7. Từ “ngon” trong câu nào được dùng theo nghĩa chuyển?
a. Bữa cơm hôm nay rất ngon.
b. Bài toán này Nam giải ngon ơ.
c. Anh ấy nấu ăn rất ngon.
d. Cốm là một thức quà ngon của người Hà Nội.
8. Dòng nào dưới đây có cặp từ in nghiêng là những từ đồng âm?
a. cây bằng lăng/ cây thước kẻ
b. mặt bàn/ mặt trái xoan
c. chỗ nghỉ chân/ cái chân bàn
d. tìm bắt sâu/ moi rất sâu
9. Chọn quan hệ từ trong ngoặc đơn vào chỗ chấm:
a. Bạn Phương rất chan hoà, thân ái……………bạn bè.
b. Chiếc bút màu xanh ……..…em có khắc hình chú mèo máy.
c. Nụ cười của cô bé đẹp ……….một nụ sen vừa nở.
d. Những đám mây sẽ kể cho mọi người …..….cuộc phiêu lưu của nó khắp đó đây.
( về, của, với, như)
10. Đặt một câu có sử dụng cặp quan hệ từ chỉ mối quan hệ tăng tiến:
ai đúng tich nha
Có một diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy, ông về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên trường làng.
Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua. Khi tàu đến, chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại. Nhưng hành khách mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường, chẳng có ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết ấy.
Hôm sau, rồi hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào giơ tay vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại.
Hôm sau, người diễn viên già giở chiếc va li hóa trang của ông ra. Ông dán lên mép bộ râu giả, đeo kính, đi ngược lên ga trên. Ngồi sát của sổ toa tàu ông thầm nghĩ: “Đây là vai kịch cuối cùng của mình, một vai phụ như nhiều lần nhà hát đã phân vai cho mình – một hành khách giữa bao hành khách đi tàu”.
Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quýt, nhảy cẫng lên, đưa hai tay vẫy mãi.
Con tàu đi xa dần, người diễn viên già trào nước mắt. Ông thấy cảm động hơn bất cứ một đêm huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai diễn cuối cùng của ông. Tuy chỉ là vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng ông đã làm cho một chú bé vui sướng, ông đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất niềm tin vào cuộc đời.
(Theo Truyện khuyết danh)
II. Dựa vào nội dung bài, khoanh tròn chữ cái đứng trước câu trả lời đúng hoặc làm theo yêu cầu :
1. Nhân vật chính trong câu chuyện là người có hoàn cảnh như thế nào?
a. Là một diễn viên già về hưu, sống độc thân, đến nghỉ ở làng miền núi.
b. Là một diễn viên già sống với gia đình của mình ở làng miền núi.
c. Là một diễn viên nổi tiếng, công việc bận rộn, không có thời gian nghỉ.
d. Là một diễn viên nghỉ hưu đưa gia đình về sống ở một làng miền núi.
2. Người diễn viên già thấy gì khi dạo chơi ở bãi cỏ?
a. Một chú bé ngồi đợi đoàn tàu chạy đến để lên tàu đi chơi rất xa.
b. Một chú bé chiều nào cũng ngồi đợi để vẫy chào đoàn tàu chạy qua.
c. Một chú bé đang chờ đón người nhà đi tàu về thăm quê hương.
d. Một chú bé chiều nào cũng đợi đoàn tàu chạy qua và người trên tàu vẫy tay.
3. Người diễn viên già đã làm gì để đem lại niềm vui cho cậu bé?
a. Hóa trang làm hành khách, ngồi sát cửa toa tàu, đưa tay vẫy cậu bé.
b. Lên tàu ở ga trên, ngồi sát cửa toa tàu để cậu bé dễ nhìn thấy mình.
c. Đến nhà hát xin cho mình được đóng vai diễn cuối cùng.
d. Làm hành khách đi tàu, mỉm cười khi cậu bé vẫy tay chào mọi người.
4. Niềm vui sướng của cậu bé được mêu tả như thế nào?
a. Đứng lặng đi không nói được lời nào.
b. Mừng cuống, nhảy cẫng lên, vẫy cả hai tay.
c. Chạy theo đoàn tàu, reo to lên vì sung sướng.
d. Chạy vội về làng, reo to lên vì sung sướng.
5. Vì sao tuy chỉ là một vai phụ không lời mà người diễn viên già thấy cảm động hơn bất cứ một đêm huy hoàng nào ở nhà hát?
a. Vì đây là vai ông đóng lúc đã về nghỉ hưu, sống độc thân nơi vắng vẻ.
b. Vì khi diễn ở nhà hát chưa có ai tán thưởng ông nhiệt tình như chú bé.
c. Vì đây là vai diễn đóng đạt nhất trong đời biểu diễn nghệ thuật của ông.
d. Vì ông đã làm cho chú bé sung sướng, không mất niềm tin vào cuộc đời.
6. Từ nào đồng nghĩa với từ “ háo hức”?
a. Náo nức
b. Nô nức
c. Hí hửng
d. Tưng bừng
7. Từ “ngon” trong câu nào được dùng theo nghĩa chuyển?
a. Bữa cơm hôm nay rất ngon.
b. Bài toán này Nam giải ngon ơ.
c. Anh ấy nấu ăn rất ngon.
d. Cốm là một thức quà ngon của người Hà Nội.
8. Dòng nào dưới đây có cặp từ in nghiêng là những từ đồng âm?
a. cây bằng lăng/ cây thước kẻ
b. mặt bàn/ mặt trái xoan
c. chỗ nghỉ chân/ cái chân bàn
d. tìm bắt sâu/ moi rất sâu
9. Chọn quan hệ từ trong ngoặc đơn vào chỗ chấm:
a. Bạn Phương rất chan hoà, thân ái…với…………bạn bè.
b. Chiếc bút màu xanh …của…..…em có khắc hình chú mèo máy.
c. Nụ cười của cô bé đẹp …như…….một nụ sen vừa nở.
d. Những đám mây sẽ kể cho mọi người ….về.….cuộc phiêu lưu của nó khắp đó đây.
( về, của, với, như)
10. Đặt một câu có sử dụng cặp quan hệ từ chỉ mối quan hệ tăng tiến:
Các chiến sĩ không chỉ dũng cảm mà còn là một công dân thực thụ .
Gia đình em nuôi rất nhiều con vật, nhưng em thích nhất là chú mèo mướp được bà ngoại cho từ hè năm ngoái..
Chú mèo mướp không lớn lắm, bộ lông mượt như nhung. Đầu chú tròn và nhỏ. Ai làm gì thì hai tai dỏng lên nghe ngóng. Em thích nhất đôi mắt tròn sáng ngời như hai viên ngọc. Chú mèo có hàng ria mép nằm ngang trông rất ngộ. Mấy cái răng thì nhọn dễ sợ. Mèo đi nhẹ nhàng, bốn chân nhón từng bước rất êm. Bất ngờ nó nhảy thoắt lên giường, lên nóc tủ. Mèo nhanh nhẹn lạ thường, mắt mở to sáng rực khi thấy bóng chuột. Và chỉ một cú nhảy nhanh nhẹn chuột đã nằm gọn trong đôi vuốt sắc nhọn của mướp rồi. Mỗi lần như vậy em thưởng cho chú một con cá vàng ươm. Bình thường, mèo nằm nghỉ, phơi nắng bộ lông mượt mà. Chú lấy chân vuốt râu, rửa mặt. Cái đuôi quặp ở bên mình. Chú mèo rất thích em vuốt ve cái cổ mềm của chú. Chú ta lim dim mắt, kêu "meo... meo..." khe khẽ.
Nhờ chú mèo mà nhà em đỡ lũ chuột nhắt quậy phá. Em và mọi người trong nhà đều yêu mến chú.
Trong Đoạn Văn Dưới Đây Có Những Cụm Danh Từ Nào
Gia đình em nuôi rất nhiều con vật, nhưng em thích nhất là chú mèo mướp được bà ngoại cho từ hè năm ngoái..
Chú mèo mướp không lớn lắm, bộ lông mượt như nhung. Đầu chú tròn và nhỏ. Ai làm gì thì hai tai dỏng lên nghe ngóng. Em thích nhất đôi mắt tròn sáng ngời như hai viên ngọc. Chú mèo có hàng ria mép nằm ngang trông rất ngộ. Mấy cái răng thì nhọn dễ sợ. Mèo đi nhẹ nhàng, bốn chân nhón từng bước rất êm. Bất ngờ nó nhảy thoắt lên giường, lên nóc tủ. Mèo nhanh nhẹn lạ thường, mắt mở to sáng rực khi thấy bóng chuột. Và chỉ một cú nhảy nhanh nhẹn chuột đã nằm gọn trong đôi vuốt sắc nhọn của mướp rồi. Mỗi lần như vậy em thưởng cho chú một con cá vàng ươm. Bình thường, mèo nằm nghỉ, phơi nắng bộ lông mượt mà. Chú lấy chân vuốt râu, rửa mặt. Cái đuôi quặp ở bên mình. Chú mèo rất thích em vuốt ve cái cổ mềm của chú. Chú ta lim dim mắt, kêu "meo... meo..." khe khẽ.
Nhờ chú mèo mà nhà em đỡ lũ chuột nhắt quậy phá. Em và mọi người trong nhà đều yêu mến chú.
Trong Đoạn Văn Dưới Đây Có Những Cụm Danh Từ Nào
Cụm DT : VD : chú mèo mướp ......
còn đâu tự tìm hc tốt
xin lỗi có thể cho cụ thể hơn đc ko
Bn chỉ cần dựa vào định nghĩa là sẽ lm đc
Khái niệm cụm danh từ
Cụm danh từ là một nhóm các danh từ đi chung với nhau để làm thành một danh từ chung. Cụm danh từ có thể bao gồm từ hai đến vài danh từ. Khi mỗi danh từ đứng riêng thì mang một ý nghĩa đặc trưng nhưng khi chúng được kết hợp với nhau sẽ mang một ý nghĩa khác tuy nhiên ý nghĩa đặc trưng kia vẫn tồn tại ở một khía cạnh đủ để làm nên ý nghĩa cho một danh từ mới.
Ví dụ: mười người thợ, thảo cầm viên...
Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sang rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi: - Con có nhận ra con không? Tôi giật sững người. Chăng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thọat tiên là sự ngỡ ngàng, rối đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miện vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì… - Con đã nhận ra con chưa? - Mẹ vẫn hồi hộp. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy”.
a) Nêu nội dung của đoạn văn.
b) Hãy giải thích tâm trạng của người anh khi đứng trước bức chân dung do em gái vẽ.
c) Giải thích nghĩa các từ: giật sững, ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ.
d) Em hiểu "thứ ánh sáng lạ" tỏa ra từ khuôn mặt cậu bé là thứ ánh sáng gì?
A. Kiểm tra Đọc
Học sinh đọc thầm bài sau rồi làm bài tập theo yêu cầu:
Vịt con và gà con Một hôm, Vịt con và Gà con đang chơi trốn tìm trong rừng, bỗng nhiên có một con Cáo xuất hiện. Nhìn thấy Cáo, Vịt con sợ quá khóc ầm lên. Gà con thấy thế vội bỏ mặc Vịt con, bay lên cành cây để trốn. Chú giả vờ không nghe, không thấy Vịt con đang hoảng hốt kêu cứu. Cáo đã đến rất gần, Vịt con sợ quá, quên mất bên cạnh mình có một hồ nước, chú vội vàng nằm giả vờ chết. Cáo vốn không thích ăn thịt chết, nó lại gần Vịt, ngửi vài cái rồi bỏ đi. Gà con đậu trên cây cao thấy Cáo bỏ đi, liền nhảy xuống. Ai dè "tùm" một tiếng, Gà con rơi thẳng xuống nước, cậu chới với kêu: - "Cứu tôi với, tôi không biết bơi!" Vịt con nghe tiếng kêu, không ngần ngại lao xuống cứu Gà con lên bờ. Rũ bộ lông ướt sũng, Gà con xấu hổ nói: - Cậu hãy tha lỗi cho tớ, sau này nhất định tớ sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu nữa. (Theo Những câu chuyện về tình bạn)
Tìm và gạch chân dưới các từ chỉ hoạt động, trạng thái có trong câu văn sau: ( 0,5điểm )
Gà con đậu trên cây cao thấy Cáo bỏ đi, liền nhảy xuống.
Các từ chỉ hoạt động, trạng thái là: đậu, thấy, bỏ đi, nhảy xuống.
Bài tập tình huống
1/ Khi sang nhà chú Bình chơi , An thấy chú Bình thu hoạch đậu phộng rồi vùi cây đậu phộng vào trong đất . Theo em , chú Bình làm thế để làm gì ?
2/ Trong dịp về quê thăm ông bà , An thấy trên các thửa ruộng , các bác nông dân đang rãi một loại bột màu trắng lên ruộng . Theo em , các bác ấy làm gì ? Làm như vậy nhằm mục đích gì ?
3/ Cạnh nhà bạn Hà có một gia đình trồng rau . Hà quan sát thấy , trước khi mang rau đi ra chợ bán một hai ngày thì bác hàng xóm hay phun lên rau thuốc gì đó có mùi rất khó chịu . Theo em , bác hàng xóm làm như vậy đúng hay sai , vì sao ? Nếu em là Hà thì em xử lí như thế nào ?
1. Theo em, chú Bình làm thế để cho cây đậu phộng vẫn mọc thêm nữa.
2. Theo em, các bác làm vậy để bảo vệ bụi bẩn cho cây.
3. Theo em, bác hàng xóm làm như vậy là sai, vì sẽ ảnh hưởng đến thực phẩm và môi trường sống. Nếu là Hà, em sẽ khuyên các bác ko nên làm như vậy
Mình làm sai thì thôi nhé :p
1đấm vào mặt chú bình
2nhamwf hít ma túy nên báo công an
3đốt mẹ rau đi
Bạn làm các kiểu gì vậy ?......
Những bài văn bất hủ của học sinh (5)
Đề: Em hãy tả về bà của mình.
Nhà em có nuôi một bà nội suốt ngày ngồi phẩy quạt nhưng ruồi không bay khỏi miệng, mồm luôn dạy cháu phải sạch nhưng bà lại lấy khăn lau bàn để lau ly uống nước.
Đề: Tả con trâu.
Quê em nhà nhà làm nông nghiệp nên gia đình ai cũng có một con trâu. Chú trâu nhà em rất khỏe mạnh và chăm chỉ. Ngày ngày chú theo bố em ra đồng để cày ruộng. Thân hình chú vạm vỡ, 2 chiếc ngà dương lên oai hùng. Chân chú rất to và đen hơn chân bố em.
Đề: Tả con mèo.
Nhà em có nuôi một chú mèo. Lông chú trắng mượt rất xinh xắn. Đầu chú to đúng bằng quả bóng nhựa 1.500 đồng mà mẹ mới mua cho em.
Đề: Tả về anh chị em của em.
Ông anh trai nhà em rất con trai và thông minh nữa, hẳn là vì anh có cái đầu to như trái dừa khô và đôi mắt đen huyền óng ả.
Đề: Tả con gà.
Nhà em có nuôi 1 con gà trống, chú ăn rất khỏe lớn rất nhanh càng lớn chú càng giống gà mái.
Đề: Tả buổi đi chơi mà em tham gia.
Chủ nhật vừa qua cả nhà em được tổ chức đi Vũng Tàu. Mọi người dậy từ rất sớm để tập hợp lên xe. Đi được một quãng đường mọi người trên xe đều ngủ chỉ trừ bác tài là còn thức vì bác đã uống thuốc chống ngủ.
A. Kiểm tra Đọc
Học sinh đọc thầm bài sau rồi làm bài tập theo yêu cầu:
Vịt con và gà con Một hôm, Vịt con và Gà con đang chơi trốn tìm trong rừng, bỗng nhiên có một con Cáo xuất hiện. Nhìn thấy Cáo, Vịt con sợ quá khóc ầm lên. Gà con thấy thế vội bỏ mặc Vịt con, bay lên cành cây để trốn. Chú giả vờ không nghe, không thấy Vịt con đang hoảng hốt kêu cứu. Cáo đã đến rất gần, Vịt con sợ quá, quên mất bên cạnh mình có một hồ nước, chú vội vàng nằm giả vờ chết. Cáo vốn không thích ăn thịt chết, nó lại gần Vịt, ngửi vài cái rồi bỏ đi. Gà con đậu trên cây cao thấy Cáo bỏ đi, liền nhảy xuống. Ai dè "tùm" một tiếng, Gà con rơi thẳng xuống nước, cậu chới với kêu: - "Cứu tôi với, tôi không biết bơi!" Vịt con nghe tiếng kêu, không ngần ngại lao xuống cứu Gà con lên bờ. Rũ bộ lông ướt sũng, Gà con xấu hổ nói: - Cậu hãy tha lỗi cho tớ, sau này nhất định tớ sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu nữa. (Theo Những câu chuyện về tình bạn)
Qua câu chuyện trên, em học được điều gì? (1điểm )