Tâm trạng của chàng trai trong đọan trích Lời tiễn dặn là:
A. Buồn bã, chán nản, xót xa
B. Lo lắng, bồn chồn, xót xa
C. Buồn tủi, giận dỗi, xót xa
D. Day dứt, đau đớn, xót xa
Câu 4. Tâm trạng của tác giả thể hiện qua bài thơ “Qua Đèo Ngang” là tâm trạng
A. yêu say đắm vẻ đẹp thiên nhiên, đất nước.
B. buồn thương da diết khi phải xa gia đình, quê hương.
C. đau xót, ngậm ngùi trước sự thay đổi của quê hương.
D. cô đơn trước thực tại, da diết nhớ về quá khứ của đất nước.
Cho luận điểm: Trước thái độ hống hách, tham tàn của kẻ thù, Trần Quốc Tuấn đã bộc lộ tâm trạng đau đớn xót xa và ý chí mong muốn đc xả thân quên mình vì nước
Viết 5-7 câu lm sáng tỏ luận điểm trên (có 1 câu nghi vấn, 1 trật tự từ Gạch chân)
Phân tích nhân vật Vũ Nương trong đoạn trích sau:
Chàng quỳ xuống vâng lời dạy ......Bấy giờ nàng đương có mang , sau khi xa chồng vừa đầy tuần thì sinh ra một đứa con trai, đặt tên là Đản. ...
... Bà cụ nói xong rồi mất. Nàng hết lời thương xót, phàm việc ma chay tế lễ lo liệu như đối với cha mẹ đẻ mình.
( Trích: Người con gái Nam Xương – Ngữ văn lớp 9)
đồng nghĩa với xót xa
Đề 2.
Đọc đọan trích sau và trả lời các câu hỏi :
“Tiếng kêu của nó như tiếng xé, xé sự im lặng và xé cả ruột gan của mọi người, nghe thật xót xa. Đó là tiếng "ba" mà nó cố đè nén trong bao nhiêu năm nay, tiếng "ba" như vỡ tung ra từ đáy lòng nó, nó vừa kêu vừa chạy xô tới, nhanh như một con sóc, nó chạy thót lên và dang hai tay ôm chặt lấy cổ ba nó.Tôi thấy làn tóc tơ sau ót nó như dựng đứng lên.
Nó vừa ôm chặt lấy cổ ba nó vừa nói trong tiếng khóc:
- Ba! Không cho ba đi nữa! Ba ở nhà với con!
Ba nó bế nó lên. Nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa”.
(Nguyễn Quang Sáng – Chiếc lược ngà, SGK Ngữ văn 9)
Câu 1: (0,5 điểm) Nêu hoàn cảnh sáng tác của truyện ngắn trên.
Câu 2: (1.0 điểm)
Xác định phép liên kết hình thức và từ ngữ liên kết trong các câu: “Ba nó bế nó lên. Nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa”.
Câu 3: (1,0 điểm)
Câu văn “Nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa” sử dụng phép tu từ gì? Tác dụng của phép tu từ đó.
Câu 4: (0,5 điểm)
Em hãy viết đoạn văn trình bày suy nghĩ về nhận vật bé Thu đối với ông Sáu được thể hiện qua đoạn trích trên?
làm thành 1 bài văn nhé
2-3 trang thôi
Mình tuyệt lắm nên mới rảnh ngồi đây viết cho cậu nè :Đ
Bài làm
Tôi là Dế Mèn, một con dế tuy đẹp nhưng tính tình tôi lại kiêu căng xốc nổi, không coi ai ra gì. Sau khi bày trò nghịch ranh, dẫn đến cái chết thương tâm của Dế Choắt - một người bạn hàng xóm, tôi mới ngộ ra. Và cái bài học ấy khiến tôi không thể nào quên.
Tôi vừa đi chôn Dế Choắt trong một vùng cỏ bùm tum. Đám cỏ xanh mướt, lao xao trong gió mát rượi của một buổi chiều hoàng hôn, chúng ngả theo gió dữ dội như đang trách móc tôi vậy. Thấy thế, tôi vừa tủi thân vừa ăn năn tội mình. Giá lúc ấy tôi không trêu chị Cốc, thì Choắt việc gì đâu! Chao ôi, giờ mới biết, kiêu căng hống hách thì được gì!
Tôi đứng lặng trước mộ của Choắt, tôi mặc dòng thời gian kia có chảy, giờ có khuya, trời có muộn đến đâu, khi chưa thật sự hối cải hay chưa nghĩ sâu sắc về bài học đường đời đầu tiên để khôn ra thì tôi không về đâu! Tôi hối hận lắm, tôi biết tội mình rồi, mong Choắt hãy thứ tha cho tôi nhé, tôi nhất sẽ không phạm lại, không để ai phải chết oan như Choắt đâu! Choắt ơi, Choắt ơi, cho tôi xin lỗi! Chị Cốc cho em xin lỗi! Giá như, giá như, lúc ấy em không trêu chị, thì chị sẽ không hiểu lầm và đánh trọng thương Choắt đúng không?
Do tôi mà Choắt nên sự thế này, tôi phải hối hận mãi, hối hận không thôi thôi! Bỗng dưng đến đây, hai hàng nước mắt của tôi đã lặng lẽ rơi xuống, phải nhắm mắt vào mà suy nghĩ về bài học đường đời đàu tiên của mình. Những cánh hoa xinh đẹp và mềm mại rơi xuống mộ của Choắt từ trên tay tôi, không khí ảm đạm và tĩnh mịch, chẳng mấy khi gió xào xạc thổi đến, đưa hương hoa và những cánh hoa về. Tôi đặt những bông hoa trên tay lên mộ Choắt, lúc ấy, tim tôi như quặn lại...
Tôi đã gây nên một sự việc tưởng như chẳng là gì cả, nhưng nó lại cướp đi sinh mạng của cả một người bạn hàng xóm bấy lâu nay. Thế là một người anh em hàng xóm đã ra đi, chỉ vì trò nghịch ranh ngớ ngẩn và ngun dốt của tôi. Chưa hết, Choắt chẳng nhận được sự yêu quý nào của tôi cả, cậu chỉ nhận lại từ tôi những lời dèm pha, dè bỉu. Khi cậu nhờ tôi xây hộ cái tổ, vì cậu không thể đào thêm được nữa vì sức khỏe không nhiều, nhưng thay vì vui vẻ nhận lời, tôi lại hếch răng, xì hơi. Chắc chắn lúc ấy Choắt cũng thất vọng và buồn tủi lắm, nhưng Choắt lại thôi đi. Choắt cũng là người khuyên tôi không nên trêu chị Cốc, nhưng tôi không nghe, chỉ muốn ra oai với cậu.
Giá như tôi có thể để Choắt ra đi trong sự không khinh bỉ, không dèm pha, không cô đơn, Choắt ra đi mà không hề giận dữ với tôi, cậu còn khuyên tôi hãy tốt hơn. Giá như tôi đã giúp Choắt đào tổ, thân thiện với Choắt, để cho dù Choắt có chết, cậu cũng không cảm thấy cô đơn, buồn tủi. Tôi hối lắm, tôi hối hận lắm! Chỉ vì cái tội ngông cuồng của tôi mà thôi. Choắt ơi, hãy thứ tha cho tôi! Nghĩ đến đây, tôi càng xót thương Choắt, lại muốn khóc lên thật to.
Tôi quyết tâm phải thay đổi bản thân, nếu cứ mãi ngông cuồng, tôi chỉ nhận lại những nỗi thương tâm, tự tay mình làm hại người khác, tự tay mình gây rối người khác. Tôi sẽ tự khiến tôi khôn ngoan ra, mạnh mẽ hơn, hào sảng hơn, để giúp người khác, để học hỏi nhiều hơn. Tôi sẽ không để mẹ thất vọng về tôi nữa. Và tôi sẽ in sâu bài học đường đời đầu tiên mà Choắt gửi đên tôi, tôi sẽ trở nên tốt hơn, và coi điều đó nhưu một lời xin lỗi chân thành đến Choắt, và tôi sẽ không bao giờ quên.
Giờ đây đứng trước mộ Choắt, tôi vẫn thêm phần hối lỗi, xót xa, mà thêm phần cố gắng, quyết tâm để thay đổi chính mình. Tôi biết giờ tôi cần phải làm gì. Choắt ơi, tôi đã hối hận rồi, tôi sẽ sửa chữa. Tôi không biết mình đã đứng đây bao lâu, nhưng ít ra, nó đã ngộ ra cho tôi những bài học quý giá.
Không biết được một trang chưa :v, chưa đủ thì cậu nghĩ thêm và viết nốt nhé :D. Mình gợi ý đến đây thôi. Mình mất nhiều thời gian để soạn bài này lắm, nhớ ơn mình nha :))
Câu thơ "Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em" (trích Trao duyên của Nguyễn Du) diễn tả tâm trạng gì của Thúy Kiều khi trao duyên cho em?
A. Nàng hiểu và cảm thông cho hoàn cảnh của Thúy Vân nên không muốn ép uổng em.
B. Kiều xót xa khi mối duyên nàng trao cho em không trọn vẹn.
C. Kiều cay đắng khi nghĩ đến việc phải trao tình yêu đầu trong sáng và sâu sắc cho em.
D. Kiều lo lắng cho tương lai của em và Kim Trọng sau buổi trao duyên này.
Xin mọi người giúp mình. Cảm ơn !
Câu thơ "Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em" (trích Trao duyên của Nguyễn Du) diễn tả tâm trạng gì của Thúy Kiều khi trao duyên cho em?
A. Nàng hiểu và cảm thông cho hoàn cảnh của Thúy Vân nên không muốn ép uổng em.
B. Kiều xót xa khi mối duyên nàng trao cho em không trọn vẹn.
C. Kiều cay đắng khi nghĩ đến việc phải trao tình yêu đầu trong sáng và sâu sắc cho em.
D. Kiều lo lắng cho tương lai của em và Kim Trọng sau buổi trao duyên này.
sau khi Quang Trung qua đời
khóc người ai viết những lời xót xa
(LÀ AI NÀO)
Đáp án: Lê Ngọc Hân.
sau khi Quang Trung qua đời
khóc người ai viết những lời xót xa
(LÀ AI NÀO)
ko có môn lịch sử
Anh văn
Ngữ văn
Toán
đây là những môn được hỏi
Câu hỏi :
Sau khi Quang Trung qua đời
Khóc người ai viết những lời xót xa .
( Là ai ? )
Đáp án :
Tội nghiệp người ấy nhớ thương
Lê Ngọc Hân đó , nhớ thương chồng mình .
Xa ...ôi ...an ...ẻ
Phù ...a. Xót ...a
xa xôi
san sẻ
phù sa
xót xa
xa xôi san xẻ phù sa xót xa
xa xôi san sẻ
phù xa xót xa