Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Jimmy
Xem chi tiết
Kậu...chủ...nhỏ...!!!
17 tháng 5 2021 lúc 7:54

B

YunTae
17 tháng 5 2021 lúc 7:57

Cảnh mặt trời mọc trên biển trong đoạn trích "Cô Tô" là một bức tranh như thế nào?

A. Duyên dáng và mềm mại.

B. Rực rỡ và tráng lệ.

C. Dịu dàng và bình lặng.

D. Hùng vĩ và lẫm liệt.

Sunn
17 tháng 5 2021 lúc 7:59

 Cảnh mặt trời mọc trên biển trong đoạn trích "Cô Tô" là một bức tranh như thế nào?

A. Duyên dáng và mềm mại.

B. Rực rỡ và tráng lệ.

CDịu dàng và bình lặng.

D. Hùng vĩ và lẫm liệt.

 

jade
Xem chi tiết
Nguyễn Văn Phúc
17 tháng 4 2021 lúc 20:11

Câu 4: Nhận xét đúng nhất về cảnh mặt trời mọc trên biển trong văn bản  "Cô Tô" của Nguyễn tuân?

A duyên dáng và mềm mại                        C hùng vĩ và lẫm liệt

B Dịu dàng và bình lặng                            D rực rỡ, kỳ vĩ và tráng lệ

Câu 5 trong các câu sau câu nào là câu tồn tại?

A Mùa hè năm nay thời tiết nóng quá

B Dưới gốc tre tua tủa những mầm măng

C Những mầm măng tua tủa dưới gốc tre

D trên sân trường học sinh đang lao động

buithinguyet
Xem chi tiết
Tuyết Dương
8 tháng 3 2018 lúc 16:48

1. Mặt trời xuống biển như hòn lửa

 Mặt trời như một quả cầu lửa nhô lên từ mặt biển

buổi sáng mặt trời như lòng đỏ trứng gà ,...

Song Ngư (๖ۣۜO๖ۣۜX๖ۣۜA)
8 tháng 3 2018 lúc 16:53

1. 

- Ông mặt trời như lòng đỏ một quả trứng gà được đặt trên chiếc mâm màu xám. 

-              Dang tay ôm ánh bình minh

        Ngỡ đang ôm trọn bóng hình người thương

               Hờn chi, hay sóng vấn vương?

        Một tia nắng ấm cuối phương trời hồng.

-                Mặt trời như cái mâm con

          Nhô lên trên biển hòn son đỏ lừ

                Cao dần tỏa sáng ảo hư

          Một vùng sáng lóe từ từ lên cao.

-                Bình minh toả giọt vàng ...vàng

    Vầng mây lởn vởn xanh vàng ngẩn ngơ

                  Xanh xanh một khoảng xa mờ

     Mây trời lộng lộng nắng vừa nhú say

Tuyết Dương
8 tháng 3 2018 lúc 16:53

2. mình làm thiếu sorry

Nguyễn Tuân là nhà văn nổi tiếng, có sở trường về thể tuỳ bút và kí. Tác phẩm của Nguyễn Tuân luôn thể hiện phong cách - độc đáo, tài hoa, sự hiểu biết phong phú nhiều mặt và vốn ngôn ngữ giàu có, điêu luyện. Bài văn Cô Tô là phần cuối của bài kí Cô Tô. Đoạn trích đã phần nào ghi lại được những ấn tượng về thiên nhiên, con người lao động ở vùng đảo Cô Tô mà nhà văn thu nhận được trong chuyến ra thăm đảo.

Mở đầu là đoạn văn miêu tả vẻ đẹp của đảo Cô Tô sau cơn bão. Cô Tô hiện lên thật trong sáng, tinh khôi trong buổi sáng đẹp trời: Bầu trời trong sáng, cây thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc, đậm đà hơn hết cả mọi khi, và cát lại vàng giòn hơn nữa. Ngỡ như đất trời biển Cô Tô được rửa sạch, được tái tạo để hoá thành một cảnh sắc trong sáng tuyệt vời. Để “vẽ” được bức tranh toàn cảnh của đảo Cô Tô sau cơn bão, tác giả phải công phu lắm mới chọn được những hình ảnh tiêu biểu: Bầu trời, nước biển, cây trên đảo, bãi cát, và đi với những hình ảnh ấy là một loạt tính từ chỉ màu sắc và ánh sáng: bầu trời thì trong trẻo, sáng sủa, cây trên biển thì xanh mượt, nước biển lam biếc, cát lại vàng giòn. Có được cảnh sắc đẹp như vậy là do nhà văn đã chọn được vị trí quan sát từ trên điểm cao trên nóc đồn để nhìn ra bao la Thái Bình Dương bốn phương tám hướng, quay gót 180 độ mà ngắm, toàn cảnh đảo Cô Tô... mà càng thấy yêu mến hòn đảo như bất cứ người chài nào đã từng để ra và lớn lên theo mùa sóng ở đây. Sau cơn bão, thiên nhiên ở đảo Cô Tô hiện lên thật là đẹp. Phải chăng bức tranh đảo Cô Tô đẹp bởi có tình người của Nguyễn Tuân.

Thật là thiếu sót nếu ta không nói đến cảnh mặt trời mọc trên biển trong bức tranh thiên nhiên của đảo Cô Tô. Cảnh hùng vĩ, rực rỡ và tráng lệ biết bao! Cảnh được “vẽ” lên bằng ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân.

Cô Tô có cái màu xanh lam biếc của biển buổi chiều, lại có cái màu đỏ rực rỡ của mặt trời buổi sớm nhô lên biển lúc hừng đông. Nguyễn Tuân đã thức dậy từ canh tư ra mãi thấu đầu mủi đảo để ngồi rình mặt trời lên. Đoạn văn này, Nguyễn Tuân đã thực sự mang đến cho người đọc những dòng viết tài hoa về cảnh tượng vô cùng độc đáo. Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào, thăm thẳm và đứng bệ đặt lên một mâm bạc, đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Những so sánh thật bất ngờ, những liên tưởng thật thú vị. Nhưng đến liên tưởng tiếp theo thì mới thực sự tài hoa, mới in đậm phong cách Nguyễn Tuân: Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Màu sắc hài hoà rực đỏ, hồng, bạc, ngọc trai, chi tiết tạo hình rất độc đáo quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên mâm bạc khổng lồ; hình ảnh từ ngữ sang trọng: Mâm lễ phẩm, bạc nén, trường tho. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp vừa hùng vĩ đường bệ, vừa phồn thịnh và bất diệt, lại rực rỡ, tráng lệ làm lên một ấn tượng riêng đặc sắc về trời biển Cô Tô.

Có thể nói, đây thực sự là một đoạn văn kiểu mẫu về bút pháp miêu tả của Nguyễn Tuân. Ở đó người ta thấy có sự hoà hợp giữa cảnh và tình, thiên nhiên kì ảo như lộng lẫy, mĩ lệ hơn trong cái nhìn của nhà văn.

Cuộc sống của người dân trên biển càng làm cho bức tranh đảo Cô Tô thêm sinh động. Cảnh sinh hoạt và lao động trên đảo trong một buổi sáng được tác giả tập trung miêu tả vào một địa điểm là cái giếng nước ngọt ở rìa đảo. Tại đây, những người dân chài gánh nước ngọt từ giếng xuống thuyền. Khung cảnh thật thanh bình, nhịp điệu của cuộc sống lao động khẩn trương, tấp nập, đông vui: Cái giếng nước ngọt của đảo Thanh Luân sớm nay có không biết bao nhiêu là người đến gánh và múc. Múc nước giếng vào thùng gỗ, vào những cong, những ang gốm màu da lươn [...] Từ đoàn thuyền sắp ra khơi đến cái giếng ngọt, thùng và cong và gánh nối tiếp đi đi về về, vẻ thanh bình của cuộc sống còn được thể hiện trong một hình ảnh mang nét riêng của Cô Tô, lại hàm chứa ý nghĩa Trông chị Châu Hoà Mẫu địu con, thấy nó dịu dàng yên tâm như cái hình ảnh biển cả là mẹ hiền mớm cả cho lũ con lành. Được chứng kiến cảnh đó, Nguyễn Tuân đã có sự cảm nhận về sắc thái riêng một cách tinh tế, khi ông so sánh Cái giếng nước ngọt ở ria một hòn đảo giữa bể, cái sinh hoạt của nó vui như một cái bến và đậm đà mát nhẹ hơn mọi cái chợ trong đất liền. Vui như một cái bến thì nơi nào cũng có, nhưng đậm đà mát nhẹ hơn mọi cái chợ trong đất liền thì chính là cái sắc thái riêng của không khí trong lành và tình người đậm đà trên biển Cô Tô.

Cảnh thiên nhiên và sinh hoạt của con người vùng đảo Cô Tô hiện lên thật trong sáng và tươi đẹp qua ngôn ngữ diêu luyện và sự miêu tả tinh tế, chính xác, giàu hình ảnh và cảm xúc của Nguyễn Tuân. Bài văn cho ta hiểu biết và yêu mến một vùng đất của Tổ quốc - quần đảo cô tô

Đặng Anh
Xem chi tiết
Thu Phương
21 tháng 5 2018 lúc 9:40

Cảnh mặt trời mọc trên biển là 1 bức tranh rực rỡ và tráng lệ. Lúc trời còn đang tối tăm, mù mịt, cảnh vật còn chìm trong màn sương đêm, mọi thứ tối mù mịt, ông mặt trời còn đang say trong giấc ngủ. Bỗng một tiếng gà gáy: "ò ó o o........" thì một ánh sáng kì lạ bắt đầu nhô lên, đó chính laf ong mặt trời tung tấm chăn màn đêm đang từ từ nhô lên khỏi mặt biển, rải nhẹ những tia nắng ấm áp xuống mặt đất, lúc đó bầu trơi như sáng lên, xua đi màn sương đêm tăm tối, chim chóc ca hát líu lo. Em rất thích cảnh mặt trời mọc, nó giúp xua tan đi màn sương đêm tăm tối, giúp cho con người, động vật được sống và giúp cho cây cỏ, hoa lá phát triển nhanh chóng. Em rất ấn tượng  về cảnh mặt trời mọc qua văn bản Cô Tô của Nguyễn Tuân.

xuân đặng trường
Xem chi tiết
Cihce
9 tháng 4 2022 lúc 13:49

B

Quách Nguyễn Ái Băng
9 tháng 4 2022 lúc 13:52

B nha

(っ◔◡◔)っ ♥ Kiera ♥
9 tháng 4 2022 lúc 13:52

B

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
15 tháng 11 2018 lúc 7:25

=> Đáp án A

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
17 tháng 9 2019 lúc 9:55

“Chiều xuân” qua ngòi bút của Anh Thơ hiện lên qua tranh: buổi chiều tà, cảnh xuân ở đồng quê miền Bắc nước ta

- Bài thơ thể hiện sự quan sát tinh tế, bao quát cảnh vật

- Bức tranh buổi chiều yên bình, êm ả, có phần vắng lặng

→ Nắm được linh hồn cảnh vật

- Buổi chiều xuân đặc trưng ở cảnh mưa: mưa bụi, mưa xuân thưa thớt bay

- Mưa gọi mầm non thức dậy

+ Cảnh đầu tiên được tác giả chú ý là cảnh bến đò

+ Con đò dường như cũng hòa với sự êm ả của buổi chiều khi con đò “biếng lười nằm mặc nước sông trôi”

+ Điểm xuyết liên tục thêm vào bức tranh là quán tranh vắng, là những chùm hoa xoan tím “rụng tơi bời”

- Cảnh được mở rộng, cao, xa hơn

- Nêu bật đặc trưng của mùa xuân miền Bắc: cỏ non tràn biếc cỏ, đàn sáo đen, cánh bướm rập rờn,...

Khổ thứ hai hình ảnh độc đáo, đẹp, nhưng đượm buồn bởi cảnh vật chìm vào tĩnh lặng

- Ba khổ thơ là thơ tả cảnh, tập hợp thành bức tranh quê giản dị, mộc mạc, thanh nhã, hơi gợi buồn vì cảnh thanh vắng, yên tĩnh

Hoàng Thị Thái Hòa
Xem chi tiết
GV Ngữ Văn
4 tháng 5 2018 lúc 11:18

Trong văn bản Cô Tô, tác giả đã tái hiện một bức tranh đẹp tinh khiết. Em vô cùng thích thú với bức tranh này, bởi lẽ tác giả Nguyễn Tuân giống như một họa sĩ tài ba vẽ nên một bức tranh trong sáng và tươi đẹp. Thiên nhiên ở đây đẹp trong trẻo và tinh khôi đầy sức sống. Tuy em chưa một lần đặt chân tới Cô Tô nhưng qua văn bản, em đã hiểu được vẻ đẹp của vùng đảo đó. Em rất ao ước được một lần đặt chân tới nơi đây để được tận hưởng vẻ đẹp của nó.

Sách Giáo Khoa
Xem chi tiết
Thảo Phương
26 tháng 11 2019 lúc 17:30

Bức tranh “chiều xuân” qua ngòi bút Anh Thơ hiện lên tĩnh lặng, nhẹ nhàng, êm đềm, thơ mộng nưng phảng phất nỗi buồn. Qua từng khổ thơ chúng ta sẽ thấy rõ điều đó:
- Khổ 1: Bức tranh quê vào mùa xuân tĩnh lặng, êm đềm, thơ mộng, buồn phảng phất dịu dàng tromg cơn mưa xuân dịu êm với các hình cảnh: con đò biếng lười, dòng sông trôi, quán tranh im lìm, hoa xoan tím rụng.
- Khổ 2: Bức tranh sinh động nhẹ nhàng: đàn trâu gặm cỏ, những cánh bướm rập rờn. Đoạn thơ có sự tươi mát, thơ mộng, đầy ảo giác qua sự phát hiện mới mẻ và đầy kì thú của nhà thơ.
- Khổ 3: cảnh êm đềm, nhẹ nhàng. Đặc biệt đoạn thơ có sự xuất hiện của con người làm cho không gian hoạt động hơn, cảnh bớt vắng vẻ. Ở khổ 3 này Anh Thơ đã sử dụng thủ pháp dùng cái động để nói cái tĩnh. Bài thơ có được cái ấm áp của cảnh đời thường: cánh đồng lúa xanh, lũ cò con chốc chốc bay, giật mình cô gái yếm thắm
=> Ba khổ thơ khắc họa cảnh chiều xuân nơi đồng quê xứ Bắc đẹp nên thơ, thi vị, phảng phất cái buồn dìu dịu.

Khách vãng lai đã xóa