Những câu hỏi liên quan
tran hieu
Xem chi tiết
Vũ Nguyễn Thái Hà
10 tháng 2 2017 lúc 17:17

thì bạn cứ coi đó là hình thoi rồi giải ra nhé

vi hinh vuong co chu vi bang hinh thoi ca s cung vay

tk cho minh nhe

tran hieu
10 tháng 2 2017 lúc 17:48

người ta chỉ cho cái hình vậy thôi. có hỏi gì thêm đau. Mình không biết trả lời sao hết bạn .

Thành Nguyễn
Xem chi tiết
Thành Nguyễn
17 tháng 2 2023 lúc 19:04

 đề đây nha mn giúp mik vs ạ

cho tam giác ABC nhọn (AB<AC) nội tiếp đường tròn (O;K) có BD là đường kính và đường cao AH của tam giác ABC cắt (O;K) tại E

Bùi Hải Hà My
Xem chi tiết

I become the Santa Claus.

HT

Khách vãng lai đã xóa
Dương Hoài Giang
26 tháng 2 2022 lúc 7:51

Simple answer, but not true

I disguise Santa Claus/ Father Christmas.

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Kim Huệ
26 tháng 2 2022 lúc 7:51

TL

I accepted Santa's gift

nha

HT

Khách vãng lai đã xóa
Nhã Uyên Lý
Xem chi tiết
Truong Bá Định
10 tháng 10 2021 lúc 16:51

hỏi cái gì chứ anh chiu đặt lời mới. Anh xin lỗi.

 

Nguyễn Thắng . com
11 tháng 10 2021 lúc 20:44

oho

Hoàng đế Porus
Xem chi tiết
Hồ Tuyết Anh
29 tháng 8 2021 lúc 16:33

Bởi vì buổi sáng sớm em thường tất bật cho việc chuẩn bị ăn sáng và đi học, nên không có thời gian ngắm bình minh ở khu vườn, chính vì vậy mà em đã chọn lúc chiều tà để ra ngắm cảnh hoàng hôn ở khu vườn.

Khu vườn nhỏ do ông nội em đã chăm sóc và trồng trọt từ lâu, trong khu vườn có rất nhiều loại cây, các cây ăn quả thường đã lớn, thân cây rất cao và to, tán xòe ra chiếm đến hơn nửa diện tích khu vườn. Trong khu vườn bố em đã lấy những mảnh đá hoa vụn, đá cuội và những viên gạch xếp thành những lối đi nhỏ trong vườn rất sạch sẽ. Khi mặt trời bắt đầu ngả bóng, ánh nắng dần dịu đi là lúc em được phép ra vườn, khi ấy nắng không còn chói chang và gay gắt, mà những con muỗi cũng chưa tới giờ kiếm ăn.

Em lang thang trong khu vườn, từng ánh nắng của hoàng hôn đang chuyển màu, dần từ màu cam sang màu hồng hồng rồi đỏ lựu. Ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi, xuyên qua những cành cây, kẽ lá, dường như còn chút luyến tiếc với khu vườn. Từng đàn chim bay trên trời đang chao đi chao lại, lượn vòng xung quanh để tìm kiếm sự an toàn trước khi sà xuống những chiếc tổ của mình.

Dường như có sự xuất hiện của em trong vườn nên chúng cứ tíu tít ríu rít với nhau, đủ mọi tiếng chim cứ đua nhau hót, trò chuyện rộn ràng cả khu vườn. Dần dần, từ mặt đất bắt đầu tối, mặt trời đang lặn sau lũy tre, chỉ một lát nữa thôi, cả khu vườn sẽ chìm vào đêm tối, chúng cũng sẽ đi nghỉ giống như con người sau một ngày làm việc mệt nhọc.

Em rất yêu khu vườn nhà em, nó không chỉ mang lại không gian thoáng mát, cho hoa thơm, trái ngọt mà còn là nơi để em thả mình vào thư giãn sau một ngày học tập căng thẳng.

k mik nha

Khách vãng lai đã xóa

Quê hương của em là nơi gắn liền với những cánh đồng, mái ngói và một mảnh vườn nhỏ bé xinh xinh. Đối với em để tìm kiếm một cảm giác bình yên và thư giãn chẳng có gì khó khăn, bởi chỉ cần nằm đung đưa võng và ngắm nhìn từng ánh nắng chiều trong vườn cây ấy là thoải mái nhất.

Chiều tà, đó là khoảng thời gian mà mọi hoạt động cuối ngày đang diễn ra trong sự gấp gáp và nhanh chóng, mọi người ở ngoài đồng thu dọn và trở về nhà. Ông mặt trời lúc này cũng muốn đi nghỉ rồi, chẳng còn chói chang như ban ngày nữa. ánh mặt trời chuyển sang màu hồng, khắp mặt đất và trên những ngọn cây ngập tràn màu hồng. Từng đàn chim bắt đầu từ mọi phương trời trở về tổ ấm, khu vườn tưởng cứ như vậy chìm vào bóng tối, nhưng không, nó bỗng rộn ràng lên tiếng chim ríu tít.

Chúng như đang hỏi han nhau về một ngày kiếm ăn vất vả và chào nhau trước khi chui vào tổ của mình. Những bông hoa râm bụt đang nhẹ nhàng, chậm rãi khéo những chiếc cánh lại, chờ cho ánh sáng ngày mai lại bung nở. Trên những ngọn cây cao, lá nhãn, lá ổi như đang vẫy vùng với gió mát, sau một ngày phơi nắng, chiều tà cùng gió thoảng từ ngoài đồng về khiến chúng không ngừng nhảy múa. Những quả bưởi dưới tán cây đang dần chuyển từ màu xanh nhạt sang xanh sẫm rồi chỉ chốc lát nữa thôi, tất cả sẽ là một màu đen. Nằm trên võng, khẽ đung đưa, em cảm giác như những cành cây đang đưa võng cho mình, nhẹ nhàng và tình cảm. Rồi tới giờ nấu cơm, thi thoảng lại có cơn gió đưa mùi khói của rơm rạ tới khu vườn, bị khu vườn giữ lại, mãi mới xua tan đi.

Em rất thích ngắm vườn cây khi chiều về, đó là khoảnh khắc kết thúc một ngày và là lúc để em nghĩ tới những dự định cho ngày mai.

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Đăng Hoàng
29 tháng 8 2021 lúc 16:33

Chiều nào, sau khi đi học về, em cũng dành thời gian để ghé thăm khu vườn nhỏ của nhà mình.

Đó là một mảnh vườn nhỏ, nằm trước sân nhà em. Ở đó, mẹ em trồng rất nhiều các loại hoa như hoa hồng, hoa loa kèn, hoa cát cánh. Một bên bố em trồng những sung cảnh nhỏ được uốn theo nhiều thế kì lạ khác nhau. Và ở góc trong cùng là hai cây ổi to lớn, xum xuê. Tuy chỉ vậy thôi, nhưng vườn cây ấy là cả một thế giới tuyệt vời của em.

Cứ buổi chiều, khi về nhà, em lại tưới nước cho vườn cây. Đầu tiên em sẽ tưới nước cho hai cây ổi ở trong góc vườn. Đứng gần cây, em nhìn thấy rõ những chú chim nhỏ xinh đang nhảy nhót trên cành cây. Mỗi khi có dòng nước tưới lên, chúng lại nhảy sang một nhánh cây khác. Lúc ấy, những chiếc lá ổi khẽ rung rinh như cảm ơn dòng nước mát của em. Sau đó, em tưới nước cho những cây sung. Mỗi cây chỉ cần một chút nước là đủ. Rồi lại đến các cây hoa. Ở đây em tưới rất nhẹ nhàng, từng chút một kẻo làm gãy cánh hoa. Sau khi tưới xong, nhìn lại cả vườn cây em cảm thấy vô cùng vui vẻ. Lúc này đây, cả khu vườn tươi mát, thỏa thuê sau khi uống đủ những dòng nước mát. Khẽ vươn vai, vươn mình, tận hưởng những ánh nắng cuối cùng trong ngày. Từng cơn gió thổi qua, mang theo hơi ấm của ánh nắng, hòa vào hơi mát của dòng nước, tạo nên bầu không khí rất dễ chịu. Những cành hoa, chiếc lá khẽ rung rinh theo gió, múa một bài chào tạm biệt ngày dài. Thỉnh thoảng, những chú ong, nàng bướm chăm chỉ, còn tranh thủ chút thời gian còn lại để hút mật tìm hoa.

Khung cảnh buổi chiều trong vườn cây vô cùng bình yên và tĩnh lặng. Giống như là một thế giới khác biệt. Với không khí trong lành, dịu mát, cùng những âm thanh ríu rít của tự nhiên. Giúp em xua tan hết những mệt nhọc sau một ngày dài học tập.

Khách vãng lai đã xóa
Bich Ngoc
Xem chi tiết
Đức Minh
13 tháng 12 2016 lúc 11:44

Vấn đề :

+ Sự gia tăng dân số, cùng với nạn phá rừng và suy thoái môi trường đã tạo ra một cuộc khủng hoảng thực sự trong nông nghiệp miền núi.

+ Rừng bị tàn phá, nhiều loài động vật mất nơi sinh sống.

+ Bình quân hàng năm mất đi khoảng 100.000ha rừng. Phần lớn mất rừng là do khai hoang, mở mang diện tích đất nông nghiệp cho người di dân từ miền xuôi lên, đốt nương làm rẫy.

Nguyễn Trần Thành Đạt
13 tháng 12 2016 lúc 14:02

Vấn đề hiện này ở vùng núi là môi trường.

Vấn đề môi trường đang ảnh hưởng đến dân cư miền núi.

Vấn đề này đang thể hiện rõ là ta dễ dàng nhìn thầy cả một "biển rác, núi rác" ở các thung lũng.

Dần dần những vì sinh vật gây bệnh phát tán và lây lan

Vì vậy, người dân cân phải bỏ ra đúng nơi, bằng không thì ch6n rác và lấp kín.

Nguyễn Trần Thành Đạt
13 tháng 12 2016 lúc 14:04

Vấn đề trinh độ học thức cũng là một vấn đề nóng bỏng ở miền núi.

Theo sự thống kê chính xác thì trên vùng núi, chỉ có 25% biết chữ.

Thật là một con số hiếm hoi.

Lí do vì sao: Do điều kiện kinh tế, cơ sợ vật chất chưa đáp ứng nhu cầu mở trường học, đường xá cầu cống khó khăn qua lại

Vì vậy, chúng ta cần cải thiện chất lượng học thức bằng cách quyên góp tiền ủng hộ nhân dân miền núi mua cơ sở vật chất, lập trường học và cải thiện con đường. Tất cả là vì một tương lai tốt đẹp.

Đặng Trà My
Xem chi tiết
Đặng Trà My
15 tháng 5 2019 lúc 17:48

các bạn ơi cuối học kì 2 lớp 5 nha

Tham khảo nek :)

Đề thi học kì 2 lớp 5 môn tiếng Anh - Đề thi môn Tiếng Anh lớp 5 học kỳ 2 theo thông tư 22 có đáp án - VnDoc.com

Vũ Việt Anh
15 tháng 5 2019 lúc 19:09

tớ thi r

Lâmmm
Xem chi tiết
Minh Trần Kim
6 tháng 5 2021 lúc 17:29

A-ma-dôn đang được coi là lá phổi xanh của thế giới, một vùng dự trữ sinh học quý giá, nếu không đặt vấn đề bảo vệ mà khai thác thiếu khoa học sẽ làm môi trường A-ma-dôn bị huỷ hoại, điều này không những ảnh hưởng tới khí hậu khu vực mà ảnh hưởng tới khí hậu toàn cầu.

Trung Rose
6 tháng 5 2021 lúc 17:30

Vấn đề khai thác rừng A-ma-dôn
Với diện tích rộng lớn, đất đai màu mỡ được bao phủ bởi rừng rậm nhiệt đới mạng lưới sông ngòi rộng lớn và dày đặc, nhiều khoáng sản với trữ lượng lớn.. A-ma-dôn không chỉ là lá phổi của thế giới, một vùng dự trữ sinh học quý giá mà còn là vùng có nhiều tiềm năng để phát triển nông nghiệp, công nghiệp và giao thông vận tải đường sông.
Việc khai thác rừng A-ma-dôn để lấy gỗ và lấy đất canh tác, xây dựng đường bộ và đường sắt xuyên A-ma-dôn đến các vùng mỏ và các đô thị mới đã góp phần phát triển kinh tế và đời sống ở vùng đồng bằng A-ma-dôn nhưng cũng làm cho môi trường; rừng A-ma-dôn bị huỷ hoại dần, ảnh hưởng tới khí hậu khu vực và toàn cầu.

A-ma-dôn đang được coi là lá phổi xanh của thế giới, một vùng dự trữ sinh học quý giá, nếu không đặt vấn đề bảo vệ mà khai thác thiếu khoa học sẽ làm môi trường A-ma-dôn bị huỷ hoại, điều này không những ảnh hưởng tới khí hậu khu vực mà ảnh hưởng tới khí hậu toàn cầu.

Lê Ngô Ngọc Thảo
Xem chi tiết
Huỳnh Bảo Tú Thanh
18 tháng 4 2018 lúc 11:03

VD :

- Công nghệ cao.

- Nhiều người hơn nhiều nhà hơn.

- Trái Đất có thể đi đến Mặt Trăng dễ dàng.

- ,...

anhcute
18 tháng 4 2018 lúc 12:55

Trên cuộc sống này, ai cũng cần có một gia đình. Tôi cũng vậy, tổ ấm của tôi bao giờ cũng tràn ngập hạnhphúc và tiếng cười.Người ta thường ví thời gian như một dịng sơng trơi mãi, mới đó mà đã hai mươi năm. Tôi bây giờ đã là một bác sĩ làm việc ở bệnh viện tỉnh được khoảng năm năm nay rồi. Tôi ngày nào cũng tất bật lo cho công việc ở bệnh viện. Có khi về đến nhà thì con tôi cũng đã ngủ từ lâu. Chồng tôi đi dạy học ở một trường trung học khá lớn ở tỉnh. Ngày ngày anh ấy đi làm, trưa về nhà lo cơm nước rồi lại đi tiếp. Ngày qua ngày, mỗi người một việc, không ai trách ai. Cô con gái bé bỏng của tôi đang học lớp một. Tuy bằng tuổi với mấy đứa bạn cùng lớp nhưng nó cao hơn và thông minh hơn hẳn chúng bạn. Cô bé sở hữu chiều cao của cha, trí thông minh của cả mẹ và cha.Từ lúc bé, tôi đã mơ ước rằng mình sẽ được làm một người bác sĩ thật giỏi. Điều đó bây giờ đã trở thành sự thật sau một thời gian dài phấn đấu không ngừng. Cái mơ ước ấy bắt đầu xuất hiện trong tôi từ khi ôngcủa tôi bị bệnh, không đủ chi phí để điều trị nên đã qua đời. Tôi buồn lắm. Nhưng bây giờ, tôi đã biến cái ước mơ cao xa đó thành sự thật. Tôi chuyên khoa tai mũi họng, khám cho những người lớn. Tôi không biết bệnh nhân của tôi có hài lòng về thái độ và tác phong làm việc của tôi hay không nhưng có lẽ họ sẽ bảo thầm: “Cũng rất tốt đấy chứ. Thái độ không đến nỗi tệ”. Tôi tự mình ngồi xét lại những hồ sơ bệnh nhân vào cuối mỗi ngày, và cũng ngồi xét lại những hành động, thái độ trong ngày. Tối về nhà, tôi cùng ngồi ăn cơm với gia đình, làm phần việc còn lại của mình và đi ngủ.Bao giờ chồng tôi cũng dậy sớm hơn tôi. Sáng nào cũng vậy, sau khi lo xong bữa điểm tâm cho cả nhà, anh ấy trở về phòng, đánh thức tôi dậy, rồi cả hai chúc nhau một buổi sáng tốt lành. Cả nhà ăn sáng xong, bố của đứa con thân yêu của chúng tôi đưa nó đến trường, tiện thể đưa tôi đến bệnh viện. Đứa con gái ngồi nấp sau lưng ba, dựa vào lòng mẹ, ríu rít ca hát suốt quãng đường đến trường. Chồng tôi vừa đi vừa hỏi chuyện học hành, làm việc của hai mẹ con, nhắc lại những điều hai mẹ con cần sữa chữa, lưu ý. Đến trường của con, chồng tôi đón lấy con gái yêu từ bàn tay tôi, hôn lên má rồi trao lại để tôi dắt bé vào lớp học. Sau đó chở tôi đến bệnh viện, anh ấy không quên câu nói quen thuộc: “chiều nay anh lại đến đón nhé!”. Chồng tôi, anh ấy lúc nào cũng làm tốt công việc của mình.Rồi còn cả cô con gái xinh xắn bé bỏng của tôi nữa. Về trí tuệ của nó thì tôi không phải lo. Cô bé giỏi đều các môn, nhất là cô bé viết chữ khá đẹp và học giỏi nhất môn Toán. Nó lúc nào cũng tự giác làm bài tập về nhà. Cô con gái của tôi lại còn rất yêu thích thiên nhiên và trồng cây từ khi nó vừa vào lớp Mầm. Tôi yêu nó hơn cũng chính vì điều đó.Hiện tại, gia đình tôi tuy không sống với ông bà của cháu bé nhưng đều đặn chúng tôi vẫn thường về thăm cha mẹ. Nhà nội gần nên cứ cuối tuần, vào ngày chủ nhật, chúng tôi lại đưa đứa cháu duy nhất của ông bà về nhà chơi. Cháu gái của ông bà rất thích những món đồ chơi mà ông bà làm tặng cho nó như những con cào cào làm bằng lá dừa, những cái kèn lá… Vườn cây nhà ông bà luôn cuốn hút đứa trẻ thơ ngây. Nhà ngoại thì xa lắm nên thỉnh thoảng, ông bà ngoại chỉ gặp cháu có mấy tuần hè thôi. Cịn cháu khivề ngoại thì cũng vui không kém gì về nội. Về ngoại, con tôi được nô đùa dưới sóng biển cùng với anh chị em họ của nó. Gió và sóng đã xóa đi những căng thẳng về học tập của con gái tôi, cháu lại được hòa mình cùng với chúng bạn hàng xóm bằng những trò chơi dân gian mà lúc nhỏ tôi vẫn hay chơi. Đây cũng là những dịp để chúng tôi báo hiếu cho cha mẹ.Gia đình tôi bây giờ tuy luôn bận rộn nhưng lúc nào cũng dành thời gian quây quần bên nhau, trao đổi sinh hoạt với nhau, trò chuyện chia sẻ nỗi buồn chuyện vui cho nhau nghe. Khoảng bảy giờ tối thứ bảy, gia đình của tôi lại tổ chức sinh hoạt với những nội dung như nói về thời sự, chuyện học tập của con, công việc của ba và mẹ… “Có lúc cả nhà lại kể những mẫu chuyện vui cho nhau nghe, mở truyền hình xem những chương trình bổ ích, nói về sai sót của thành viên nào đó trong gia đình và còn nhiều lắm.Giờ đây theo thời gian, con tôi lớn dần lên. Rồi một ngày tôi nhận được từ tay nó tấm bằng vở sạch chữ đẹp cấp trường, cấp huyện rồi cả cấp thành phố, rồi tấm bằng khen học sinh giỏi Toán… Mấy ngày hôm đó, cả gia đình tôi ai cũng thêm yêu thương đứa con gái bé bỏng của gia đình mình nhiều hơn nữa. Rồi đến chồng tôi lại được nhận bằng giáo viên giỏi. Tôi cũng được khen. Cả gia đình từ đó nhân đôi niềm hạnh phúc. Những buổi sinh hoạt gia đình sau hôm đó chỉ toàn đưa ra những thành tích tốt của mọi người.Phần nhỏ còn lại để dành cho một vài lời góp ý.Cô bé con tôi được nghỉ hè. Vào một buổi trưa hè, nó đến nói với tôi như ngày xưa tôi đến nói với bà ngoại nó, khẽ hỏi tôi: “Tương lai sau này của con sẽ như thế nào hả mẹ?”. Tôi chợt nhớ lại những khi xưa, trong một buổi trưa hè, tôi cũng đến bên mẹ tôi hỏi đúng như câu đó. Và vẫn cứ câu trả lời khi xưa mà mẹ dành cho tôi, tôi nhẹ cười và bảo: “tương lai con sẽ do chính con quyết định. Nếu con muốn trở thành giống như mẹ thì cố gắng lên con sẽ làm được. Hãy dựa vào chính mình, cố gắng quyết tâm thì tương lai của con sẽ ngoan ngoãn trong tay con, nó sẽ vâng theo những lệnh mà con nói với nó. Cố gắng lên con nhé!”.Và cứ như thế, dòng thời gian đã làm cuộc sống ta thay đổi. Tương lai của tơi đã được dệt nên từ ước mơ của hai mươi năm về trước. Quan trọng là ta phải có nghị lực để có thể quyết định chính tương lai của mình.