Món ăn giản dị nào không được ông nhắc đến trong bài thơ?
A. Măng
B. Trúc
C. Rau muống
D. Giá
Thu ăn măng trúc,đông ăn giá,
Xuân tắm hồ sen,hạ tắm ao,
1.Chỉ ra nghệ thuật đối và ngắt nhịp của 2 câu thơ này.Hiệu quả biểu đạt của chúng là gì?
2.Nhận xét về món ăn và cung cách sinh hoạt của nhân vật trữ tình trong bài thơ.Tâm hồn vui sống của nhà thơ hiện lên ra sao?
3.Bằng con mắt của triết nhận,Nguyễn Bỉnh khiêm đã cho thấy thiên nhiên là ngôi nhà di dưỡng tâm hồn của con người như thế nào?
4.Hai câu thơ trên cho thấy đối với tác giả thế nào là thú sống nhàn
Trình bày cảm nhận của anh/chị về bài thơ sau: Một mai, một cuốc, một cần câu, Thơ thẩn dầu ai vui thú nào. Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, Người khôn, người đến chốn lao xao. Thu ăn măng trúc, đông ăn giá, Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao. Rượu, đến cội cây ta sẽ uống, Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao
trong các thức ăn sau , thức ăn nào chứa nhiều chất dinh dưỡng gluxit ? A . Rau muống B. Giun đất C. Rơm lúa D. Ngô hạt
"Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao"
Nên liên hệ với câu thơ nào trong tập"Thơ Nôm" bài 37 của Nguyễn Bỉnh Khiêm
Em có thích cách sống của cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm qua hai câu thơ “ Thu ăn măng trúc đông ăn giá – Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao” trong bài thơ Nhàn không? Vì sao? Hãy viết một đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về vấn đề trên
Câu 1. Thức ăn giàu gluxit nhất là:
A. ngô hạt B. bột cá C. rơm lúa D. rau muống
Câu 3. Rau trong các loại thức ăn sau, loại nào có tỉ lệ nước chiếm cao nhất?
A. rau muống B. khoai lang củ C. ngô hạt D. rơm lúa
Câu 4. Hàm lượng chất khô có trong bột cá là bao nhiêu %?
A. 87,3% B. 73,49% C. 91,0% D. 89,4%
Câu 5. Có mấy cách phân loại giống vật nuôi?
A. 2 B. 3 C. 4 D. 5
Câu 6. Mục đích của dự trữ thức ăn là:
A. Tăng tính ngon miệng B. Làm tăng mùi vị
C. Dễ tiêu hóa, khử bỏ chất độc hại D. Giữ thức ăn lâu hỏng
Câu 7. Hạt đậu nành (đậu tương) sau khi làm chín sẽ giúp vật nuôi:
A. Ăn ngon miệng hơn B. Khử bỏ chất độc hại
C. Tiêu hóa tốt hơn D. Giữ thức ăn lâu hỏng
Câu 8. Thức ăn nhiều tinh bột đem ủ với men rượu sẽ giúp cho vật nuôi:
A. Ăn ngon miệng hơn B. Khử bỏ chất độc hại
C. Tiêu hóa tốt hơn D. Giữ thức ăn lâu hỏng
Câu 9. Thức ăn xanh của vụ hè xuân, vật nuôi không ăn hết, người ta dùng để:
A. Phơi khô dự trữ đến mùa đông B. Ủ xanh làm phân bón
C. Ủ xanh làm thức ăn dự trữ đến mùa đông D. Tiêu hủy
Câu 10. Bột cá là thức ăn có nguồn gốc từ?
A. chất khoáng B. động vật C. sinh vật D. thực vật
a) Nêu những phần không ăn được,cần loại bỏ khi sơ chế những thực phẩm sau:rau muống,rau dền,rau ngót,quả bí,quả mướp,củ khoai tây,cá tôm.
b) Trình bày cách sơ chế một hoặc hai loại thực phẩm mà gia đình em thường sử dụng để chế biến món ăn hằng ngày.
2.
a) trong các tranh sau đâu, theo em . bức tranh nào thể hiện tính giản dị của HS đến trường ?vì sao?
b) tìm thêm những biểu hiện khác của tính giản dị và không gản dị trong cuộc sống hàng ngày của em
c) theo em, HS cần làm gì để rèn luyện tính giản dị
d) sưu tầm 1 số câu thơ, câu ca dao hoặc tục ngữ nói về tính giản dị
a) Bức tranh (3) thể hiện được đức tính trung thực vì các bạn học sinh ăn mặc phù hợp với lứa tuổi, tác phong nhanh nhẹn.
b) Biểu hiện của tính giản dị:
_Đi học ăn mặc phù hợp với lứa tuổi.
_Đi học không trang điểm, không đeo trang sức quá đắt tiền.
_Lời nói gần gũi, thân mật.
_Thái độ chân thật, cởi mở.
Biểu hiện của tính ko giản dị:
_ Đi học trang điểm loè loẹt.
_ Ăn mặc cầu kì, chạy theo'' mốt''
_Diển đạt lời nói 1 cách cầu kì, bóng bẩy.
_Thái độ khách sáo, kiểu cách.
c) Để rèn luyện tính giản dị, học sinh cần:
_ Sống phù hợp với điều kiện hoàn cảnh bản thân, gia đình.
_Không lãng phí,
_Không đua đòi, chạy theo nhu cầu vật chất
d) Sưu tầm:
_Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
_Aó vải cơm rau.
_Sống đơn giản sống lâu trăm tuổi.
(Mk cx chỉ biết vậy thôi !!! Bn tham khảo của người khác nữa nha!!!)
Sự vật nào được nhân hóa trong bài thơ sau:
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao
Ông ơi ông vớt tôi nao
Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng
Có xáo thì xáo nước trong
Đừng xáo nước đục đau lòng cò con.
A. Con cò
B. Ông
C. Ao
D. Nước
Lời giải:
Vậy sự vật được nhân hóa trong bài thơ là: Con cò