Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Leader Lì
Xem chi tiết

Hồng thân mến!

Thật là vui khi sáng nay, mình nhận được thư của Hồng. Qua lời bạn kể, biết mọi người đều mạnh khỏe là mình mừng lắm. Còn Hồng muốn mình kể chuyện hả? Biết kể gì đây ngoài việc học tập của mình. À, hay là mình sẽ nói về những ước mơ của mình nhé!

Hồng ơi! Sau những năm tháng học tập và được tham quan đây đó, cuối cùng mình cũng có được một ước mơ thật đẹp và hi vọng mình sẽ thực hiện được.

Số là hè vừa rồi, mình được gia đình cho đi du lịch theo cơ quan của mẹ. Vừa vên vị trên xe, mình đã làm quen với người hướng dẫn viên du lịch, đó là cô gái trẻ trông thật xinh xắn với chiếc áo dài màu mận chín. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa mọi người hướng về thành phố sương mù đầy mộng mơ. Tuy chỉ vài ngày ngắn ngủi ở Đà Lạt nhưng mình lại biết rất rõ về thành phố này. Vì sao, bạn có biết không? Đó là nhờ cô hướng dẫn viên du lịch. Cứ đến mỗi thắng cảnh đẹp như: đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Tuyền Lâm hoặc thác Cam Li, thác Đa-tăng-la... rồi hồ Than Thở hay Thung Lũng Tình Yêu, mọi thắng cảnh, cô kể rất rành mạch và cuốn hút về lịch sử hoặc sự tích của chúng cho cả đoàn nghe. Nhìn cô say sưa kể, lúc đó, tự dưng trong lòng mình nảy ra niềm mơ ước thật hay là được trở thành một hướng dẫn viên du lịch như cô ấy, được đi khắp nơi, được biết thật nhiều về quê hương, đất nước.

Hồng này, sau chuyến du lịch đó, mình đã tìm đọc những quyển sách nói về lịch sử, địa lí nước ta. Bạn biết không, những gì đã học chẳng thâm vào đâu với những gì mắt thấy tai nghe. Càng đọc, mình càng hãnh diện về đất nước, về dân tộc, về những thắng cảnh, về con người Việt Nam ta... Mình hứa sẽ cố gắng, không bao giờ lùi bước trước khó khăn.

Thôi thư cũng khá dài, ước mơ của mình đã kể cho bạn nghe. Hi vọng, bạn cũng có những ước mơ đẹp và hãy viết thư cho mình nghe với nha. Một lần nữa. Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Riêng Hồng hãy học thật giỏi đế cùng mình chắp cánh cho những ước mơ bay xa và bay cao hơn.

Mong chờ thư bạn

Bạn của Hồng

Khách vãng lai đã xóa
Cao Đặng Linh Đan
Xem chi tiết
Phạm Minh Hải Băng
23 tháng 12 2021 lúc 19:53

Bắc Ninh , ngày ... tháng ... năm ....

                         Mẹ yêu dấu của con !

Vậy là mẹ đã đi công tác đc một tháng rồi . Công việc của mẹ giải quyết xong hết chưa ạ ? Bố , con , anh Nam và em đều rất nhớ mẹ . Ở nhà , con và em Dương đã biết giúp bố làm rất nhiều công việc : quét nhà , rửa bát , phơi quần áo ...Mẹ thấy hai chị em con có giỏi ko ạ ? Hôm trước , bố đi họp phụ huynh cho con . Lúc về , bố bảo cô giáo khen con viết chữ rất đẹp đó ạ . 

       Mẹ cố gắng làm xong công việc để về nhà sớm và giữ gìn sức khỏe nhé . 

                        Con gái yêu của mẹ 

                                   Lâm 

                              Tạ Lâm Lâm    

Khách vãng lai đã xóa
Doãn Khánh Ngọc
23 tháng 12 2021 lúc 20:57

Hà Nội, ngày... tháng... năm ...

CậuHải kính mến!

Đã gần một tháng trôi qua kể từ khi cháu về quê thăm gia đình mình. Cháu tranh thủ chút thời gian rảnh rỗi để viết thư thăm cậu mợ và cả bà.

Cậu Hải vẫn khỏe đúng không? Bà dạo này thế nào rồi ạ ? Bệnh nhức đầu của bà  đã đỡ chưa? Cậu nhớ nhắc bà uống thuốc đầy đủ và tập thể dục nữa. Các em con cậu vẫn khỏe chứ? Học hành thế nào rồi?

Gia đình cháu vẫn khỏe, công việc làm ăn vẫn ổn định. Mẹ cháu ngày đi làm, tối tranh thủ làm nón còn bố cháu vẫn đi làm cả ngày. Chị em cháu cố gắng học thật giỏi, đạt nhiều điểm 10 để không phụ lòng mọi người. Em cháu đã bỏ cái tính ham chơi và hiện nay em cháu rất ham học.

Cậu Hải ơi! Cháu tới hè thật nhanh để được cùng gia đình về quê gặp mặt với bà, cậu mợ và các em.

Thư đã dài rồi, cuối thư cháu kính chúc bà, cậu mợ mạnh khỏe, các em chăm ngoan! Khi nhận được thư nhớ hỏi bà cho cháu biết nhé.

Cháu của cậu

Doãn Khánh Ngọc

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thu Trang
23 tháng 12 2021 lúc 20:58

..., ngày… tháng… năm…

Ông nội kính mến,

Trước tiên, cháu xin được gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến ông. Học kì vừa rồi, cháu đã đạt danh hiệu học sinh xuất sắc. Điểm tổng kết của các môn học đều rất cao. Ông có cảm thấy tự hào về cháu không ạ? Ông ơi, bố mẹ cháu đã hứa nghỉ hè năm nay sẽ có cháu về quê chơi. Cháu rất mong chờ đến lúc đó. Ông nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt! Cháu sẽ sớm về thăm ông ạ!

Khách vãng lai đã xóa
Ngọc Ánh Trương
Xem chi tiết
•¢ɦẹρ➻¢ɦẹρ
Xem chi tiết
phan thi ngoc mai
10 tháng 10 2021 lúc 15:24

.(hết bài)

Nguyễn Kim Ngọc Trúc
Xem chi tiết
Lê Hồng Ngọc
8 tháng 3 2020 lúc 17:01

bạn viết bằng cả trái tim nhé sẽ hay hơn đấy

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Kim Ngọc Trúc
8 tháng 3 2020 lúc 17:48

Là sao bạn?

Khách vãng lai đã xóa
✰Nanamiya Yuu⁀ᶜᵘᵗᵉ
8 tháng 3 2020 lúc 20:20

Gửi mẹ hiền yêu dấu!

Mẹ ơi, hôm nay trời lại mưa rồi mẹ ạ. Những hạt mưa cứ rả tích rả rích từng giờ không ngớt. Khuya, con ngồi lại viết thư cho mẹ, bức thư đầu tiên con viết bằng tất cả tâm hồn dành tặng cho mẹ. Mẹ, con nhớ mẹ vô cùng, nhớ mẹ nhiều lắm. Con sợ mưa đêm, bởi đó cũng là lúc con cô đơn nhất, con sợ ở cái thế giới xa xôi ấy mẹ bị ướt, mẹ bị lạnh vì mưa. Mẹ à, mẹ cứ yên giấc nhé, con ở nơi này bình yên lắm.

Thời gian cứ thấm thoắt thoi đưa, biết bao đêm rồi, đôi mi con cứ ướt nhòe đi vì nước mắt, đôi mắt buồn của mẹ, bờ vai ấm áp của mẹ cứ hiện lên trong kí ức con. Con nhớ, nhớ biết bao những ngày mưa như thế, mẹ cùng con ngồi lại với nhau bên chiếc cửa sổ thân thuộc ấy để trò chuyện. Nào là "Không biết giờ này, bố đã ngủ chưa con nhỉ?", nào là "Mẹ ơi, hồi sáng con vừa được điểm 10 môn Văn". Chuyện vui, chuyện buồn, con với mẹ đều tâm sự cùng nhau. Những hạt mưa tí tách như cùng vui, cùng buồn với ta, mẹ nhỉ! Ấm áp thật. hớ lại, con cứ ngồi cười một mình vì khi đó, con ngây thơ quá. Hì hì. Nhưng mẹ à, đó mãi mã và mãi mãi chỉ là dĩ vãng thôi mẹ, mẹ với con sẽ chẳng bao giờ lấy lại những điều đó một lần nữa. mẹ bỏ con đi rồi! Bỏ con cô đơn một mình để về với ông bà, tổ tiên nơi xa xôi ấy rồi. Để con bơ vơ, lạnh lẽo trên cái thế giới thực tại quá xa vời với mẹ như thế này rồi. Con mệt mỏi! Con gục ngã! Con biết dựa vào ai đây?

Mẹ! Mẹ trả lời con đi!

Mẹ ơi, vậy là đã hai năm mười ba ngày ba tháng tháng rồi mẹ. Cái khoảng thời gian thực sự không ngắn đâu mẹ ạ. Mẹ bỏ con đi nhanh quá. Ở nơi ấy, mẹ có nhớ con không, nhớ bố, nhớ chị Hương không? Mẹ có mệt có sút cân không? Mẹ có bị căn bệnh quái ác kia hành hạ nữa không. Con thương mẹ nhiều lắm nhưng con hận. Con hận căn bệnh suy gan cấp ấy. Nó đã làm con mất đi một người quan trọng nhất cuộc đời. Mất đi những phút giây yêu thương bên mẹ. Và con mất đi bờ vai ấm áp để con dựa vào khi con thất bại. Và mất tất cả rồi mẹ ơn. Con khóc.

Mẹ, con thực sự mệt mỏi, sao chẳng có ai chịu ở lại với con vậy mẹ. Bố thì đi làm tận ở Phú Quốc, chị Hương thì tận ở trong kia, rồi ông bà nội cũng về với mẹ nơi ấy rồi! Con mệt, con khóc, con buồn, con nhớ, con đau, con biết tâm sự cùng ai đây. Mẹ ơi!

Năm tháng dần trôi, trôi nhanh lắm, từ khi mẹ ra đi, mẹ có biết rằng, cuộc sống con gần như là quá vô vị không hả mẹ? Đi học về, con vất lên hai tiếng gọi mẹ, sao con không được nghe giọng nói rất đỗi thân thuộc ấy nữa. Những bát cơm canh đạm bạc sao mẹ không cho con ăn thêm lần nữa. Áo con rách, sao mẹ không khâu lại cho con nữa. Mẹ ích kỉ quá! Vô tâm với con, với bố, với chị quá! Con ghét mẹ. Nhìn những đứa cùng tuổi, được mẹ chúng âu yếm, yêu thương, được nằm trong lòng mẹ để nghe mẹ kể về những câu chuyện ngày xửa ngày xưa, sao mà con cạnh lòng thế! Hơn hai năm trước, con cũng được vậy mà. Sao bây giờ chỉ còn mỗi con thôi! Mẹ bỏ con đi thật rồi mẹ ơi. Con lại khóc.

Nhiều khi con khóc, con nghĩ về mẹ, con thương mẹ. Cô chủ nhiệm con an ủi rằng "Con ơi, đừng khóc, nín đi. Mẹ con ở nơi ấy chắc sẽ vui lắm về cơn không khóc đó. Để cho linh hồn mẹ được sớm diêu thoát đi con. Mẹ con không mất, chỉ là mẹ đã hòa vào những làn gió nhẹ, hòa vào những vì sao trên kia mà thôi. Con nín nhé." Và rồi con gắng kiềm chế cảm xúc rồi im lặng, để mẹ vui. Không biết, từ khi mẹ xa con, hình hài của mẹ như thế nào mẹ. Là còn nguyên vẹn hay đã hòa vào lòng đất. Con xót xa quá! Mẹ à, con không hay thể hiện những hành động, cử chỉ yêu thương. Con ngang bướng và đôi khi cãi lời mẹ. Chưa một lần con cầm tay mẹ rồi nói "Con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ ơi". 

Để rồi, mẹ đã đi mãi rời xa con, bước ra cuộc đời con, nhưng trong suy nghĩ con lúc nào mẹ cung là quan trọng nhất. Xin lỗi mẹ vì những lúc con hư, xin lỗi mẹ vì chưa lần nào làm mẹ mỉm cười, nhưng đối với con mẹ là tất cả.

Mẹ của con ơi, bây giờ con trưởng thành nhiều rồi mẹ ạ! Con đã biết chăm sóc bản thân, biết chăm sóc những người thân khi họ ốm và đặc biệt là tự tay nấu những món ăn cho gia đình. Mà khi mẹ còn sống, con chưa bao giờ làm được. Hồi đó, nhìn mẹ đớn đau vì căn bệnh hiểm nghèo mà con xem như "Trò đùa ý mà". Kệ. Eoofi mẹ bị chuyển xuống viện tỉnh vì trầm trọng hơn, con càng cảm thấy bình thường vì con được sống tự do một mình. Rồi đến lúc ra đi, con cũng không khóc, con khờ khạo quá, vô tư quá, có mẹ cũng như không có mẹ. Rồi một ngày, con bỗng nhận ra, con đã mất đi một thứ tình cảm quan trọng và thiêng liêng lắm, con cố ngoảnh lại đi tìm, về những nơi quen thuộc, gắn với kỉ niệm con và mẹ để tìm. Nhưng, mẹ à, tất cả chỉ là hư vô, chỉ là thất vọng mà thôi. Mẹ ơi, mẹ hãy là một bà tiên hiền dịu và cho con một điều ước nhỏ nhoi đi mẹ. COn ước giản dị thôi, ước rằng "Bà tiên ấy được sống lại với con một ngày để con được chăm sóc bà - việc mà trước đây con chưa hề làm. Con sẽ không làm mẹ khóc đâu, con hứa. Và điều cuối cùng con muốn nói với mẹ rằng "Con nhớ mẹ quá nhiều, nợ mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi, con rất muốn. Mẹ hãy về với con đi. Mẹ hãy bảo với con điều ước ấy sẽ thực hiện đi. Con xin mẹ. Và rồi con lại khóc.

Hàng đêm, khi những ánh đèn ngoài kia vụt tắt, con lại đến bên chiếc giường quen thuộc và chợp mắt. Nhưng mẹ à, sao con cứ ướt mi vậy, con nhớ mẹ nhiều lắm. Không được ngủ với người mẹ bằng da bằng thịt con chỉ biết giở chiếc album ra xem rồi đặt trước ngực, ôm vào lòng, rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ. Mẹ ơi, con yên giấc lắm, ngủ ngoan lắm ạ. Mẹ vui không? À, mẹ, chị Hương nhà ta cũng hay khóc vì nhớ mẹ đó, chị hay mơ mẹ. Mơ mẹ ngồi trước cửa đợi hai chị em về ăn cơm, mơ mẹ xếp quần áo để chị đi xa. Cuối năm nay, chị lập gia đình rồi mẹ kìa. Con nhớ mãi lời hứa mẹ nói với chị khi mẹ còn sống "Khi mô con Hương lấy chồng tau sẽ một mình đi vô trong nớ để trao nhẫn cho bay". Mẹ ơi! Mẹ là người xấu, mẹ không biết giữ lời hứa với chị em con. Mẹ bỏ 2 chị em con mà đi thật rồi ư? Mẹ có biết rằng, lúc Tết đến xuân về bọn con cô đơn thế nào không. Tủi thân, con chỉ biết đứng trước bàn thờ mẹ, tâm sự rồi khóc. Con cô đơn vô cùng. Mẹ ạ, Nước mắt con, bất giác lại rơi.

Mẹ ơi, mẹ khổ nhiều quá rồi, sao mẹ không để bọn con kịp đáp đền rồi mẹ ra đi cũng được. Cả cuộc đời mẹ dành cho con tất cả, dành trọn tình thương và sự sống chỉ mong cho con lớn khôn. Mẹ cho con tất cả, rồi mẹ nhận lại được cái gì? Chưa kịp cho mẹ bát canh con tự nấu, chưa kịp cho mẹ món quà tự tay con làm ngày 8/3, mẹ đã bỏ con rồi. Mẹ ạ, nếu kiếp sau, con được chọn con vẫn chọn là con của mẹ. Mẹ con ta sẽ yêu thương và bù đắp cho nhau mẹ nhỉ? Ở trên này, con ít khi thành công ắm, nhưng khi con mệt mỏi, con thất bại, con sắp ngục nga, con đã biết đi tìm mẹ. Ra nơi mẹ ở, đứng cạnh nấm mồ của mẹ, sao mà con thấy bình yên vậy. Con đứng đó, con khóc, con hét, con nói chuyện với mẹ, lòng con vơi đi nhiều lắm. Khi đó, con như được bàn tay mẹ đặt sau lưng mà nói "Con yêu à, cố lên đi con, mẹ vẫn thương và yêu con nhiều lắm, đứng dậy và lau nước mắt đi cô bé, mạnh mẽ lên con, con sống tốt nhé" Con ngoảnh lại thì bàn tay ấy đã vụt đi. Con hụt hẫng nhưng cố nén nỗi đau để nơi ấy mẹ được thanh thản. Từng nét viết đến đây àm con nhớ tới đoạn thơ:

Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ
Đừng đứng bên nấm mồ của mẹ
Mẹ không ở trong mồ mẹ có ngủ đâu con
Mẹ là cánh chim hòa vào cơn gió nhẹ
Mẹ là mặt trời trên lúa vàng chín mọng
Mẹ là mưa thu thân thương
Ru con bên buổi mai êm ả
Mẹ là lời thúc giục gọi đàn chim
Khi chúng đang vòng vòng bay thơi thả
Mẹ là ánh sao mềm rọi sáng suốt ban đêm
Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ
Mẹ không ở trong mồ mẹ có ngủ đâu con con

Con chỉ nhớ mang máng vậy thôi. Nhưng mẹ à, đoạn thơ đó, chính là mẹ đó. Mẹ ấm ấp lắm. Mẹ của con ơi.

Bốn ngày nữa là sinh nhật con rồi mẹ ạ. Nhớ lắm, mấy năm trước, mẹ tự tay làm bánh cho con ăn, mẹ làm thịt gà cho con ăn, làm nhiều lắm, ngon lắm. Mà bây giờ con chỉ biết để những chiếc bánh con vụng về làm trên bàn thờ mẹ. Mẹ ích kỉ lắm. Mẹ không cho con ở bên mẹ sinh nhật lần này nữa rồi. Vậy là đã ba sinh nhật, vắng bóng mẹ hiền của con.

Mẹ ơi, con nhớ!

Mẹ à, nếu mẹ đọc được bức thư này mẹ hãy về trong giấc mơ của con nhé mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm.

Con nhớ mẹ nhiều lắm. Mẹ ơi, con chỉ mong rằng linh hồn mẹ sớm được siêu thoát, nên từ bây giờ con sẽ cố gắng không khóc, sẽ làm cho mẹ vui, làm cho mẹ nhanh khỏi bệnh. Nơi ấy, mẹ hãy giữ gìn sức khỏe, mẹ của con nhé. Và một điều cuối cùng con nói rằng "kiếp sau dù sao đi nữa, mẹ sẽ mãi là mẹ của con. Con thương mẹ nhiều"/ Con cảm ơn mẹ.

                                                                                                                                                                         Con gái của mẹ

                                                                                                                                                                             Shiyaki

~~~ Học tốt

Khách vãng lai đã xóa
minh hoang cong
Xem chi tiết
Darlingg🥝
7 tháng 9 2019 lúc 22:15

Anh à !

Từ khi e theo mẹ về ngoại , e vẫn nhớ a nhiều lắm . E ko biết mình đang miên man trog dòng suy nghĩ gì nhưng thực sự mà nói em nhớ những lúc anh đi đá bóng , bị sứt chỉ tà áo , e còn phải ra khâu nữa hay những lúc anh đi đón em về hai anh em mình suốt ngày cãi cọ mà giờ đây em thèm muốn trở về thời ấy quá . Dù qua có mấy tiếng thôi nhưng hình ảnh của anh vẫn còn ở đây , có khi nào anh đang ở thành phố mà tâm hồn lại đi theo em về miền quê này ko ??? Em mog ước có được sự hạnh phúc của gia đình người khác quá , mà anh sống ở đấy có tốt ko , có ăn uống đầy đủ ko , mà a nhớ là phải giữ hai em búp bê kia thật cẩn thận nhé , em quý chúng lắm !!!

Nguyễn Ý Nhi
8 tháng 9 2019 lúc 6:57

https://h.vn/hoi-dap/question/847809.html?pos=2223087 tham khảo

#Châu's ngốc

Nguyễn Thị Bảo Trâm
Xem chi tiết
Nguyễn Thùy Dương
28 tháng 4 2019 lúc 11:16

bn lên mạng mà tham khảo !

Nguyễn Thị Bảo Trâm
28 tháng 4 2019 lúc 11:18

Mk đã nói là ko chép mạng rồi mà ?

Bảo Bình Đáng Yêu
28 tháng 4 2019 lúc 11:20

Lên mạng mà tìm !

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
17 tháng 6 2019 lúc 2:23

Văn bản là một bức thư của người bố gửi cho con nhưng tác giả lại lấy nhan đề là “Mẹ tôi” vì:

   ●    Hình thức của văn bản là bức thư của người bố gửi cho con nhưng nội dung mà bức thư đề cập đến lại là người mẹ. Người mẹ là hình ảnh trung tâm của câu chuyện, mang giá trị biểu cảm cho tác phẩm.

   ●    Người bố viết thư vì thái độ vô lễ của con đối với mẹ. Vai trò cao cả và lớn lao của người mẹ là điều mà người bố muốn En-ri-cô hiểu được khi cậu trót vô lễ với mẹ. Vì vậy nhan đề “Mẹ tôi” là hoàn toàn chính xác.

   ●    Thông qua người bố, En-ri-cô sẽ hiểu được một cách khách quan những gian khổ, hi sinh mà người mẹ đã âm thầm, lặng lẽ dành cho đứa con.

VY Durex ( kkk)
Xem chi tiết
Bác
28 tháng 8 2019 lúc 19:20

Hình thức của văn bản là bức thư của người bố gửi cho con nhưng nội dung mà bức thư đề cập đến lại là người mẹ. Người mẹ là hình ảnh trung tâm của câu chuyện, mang giá trị biểu cảm cho tác phẩm.

Người bố viết thư vì thái độ vô lễ của con đối với mẹ. Vai trò cao cả và lớn lao của người mẹ là điều mà người bố muôn En - ri - cô hiểu được khi cậu trót vô lễ với mẹ. Vì vậy nhan đề “Mẹ tôi” là hoàn toàn chính xác. 

Thông qua người bố, En-ri-cô sẽ hiểu được một cách khách quan những gian khổ, hi sinh mà người mẹ đã âm thầm, lặng lẽ dành cho đứa con.

#Mi nhon