Đề bài: Lập dàn ý bài văn tả cảnh biển vào buổi
sáng.
Dàn ý
1. Mở bài:
- Tuổi thơ em gắn liền với bao cảnh vật của quê
hương – gần gũi nhất vẫn là cảnh biển…
- Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp:…. Nhưng gần
gũi và thân quen nhất với em là…
- Quê hương em không có những cánh đồng nối tiếp
nhau, không có lũy tre xanh rì rào trong gió nhưng bù
lại …Bình minh lên…Biển thật đẹp và thơ mộng.
2. Thân bài:
- Nhìn từ xa, biển như một tấm thảm màu ngọc bích,
xa tít tắp, không bến bờ - …,biển đậm hơi sương – gió
biển thổi nhè nhẹ - như mơn man làn da em. Ông mặt
trời từ từ nhô lên – khoác lên mình một chiếc áo màu
hồng rực rỡ - long lanh rộng mênh mông như chiếc
gương soi khổng lồ.
- Bãi cát – hạt cát trắng mịn – níu bàn chân nhỏ bé –
chiếc dù như cái ô khổng lồ…
- Từng con sóng rì rào – đuổi nhau không biết mệt –
bọt tung trắng xóa.
- Ngoài khơi xa, từng đoàn thuyền nhấp nhô cởi sóng –
cánh buồm căng phồng như người khổng lồ - vài chú
hải âu chao liệng trên bầu trời xanh thẳm cùng với ánh
nắng ban mai rải nhẹ - mặt biển như một bức tranh
thủy mạc.
- Bãi biển: dần đông nghịt người – ai ai cũng vùng vẫy
trong làn nước mát lạnh – em cùng hòa vào và vui đùa
với sóng biển.
3. Kết bài:
- Nhớ bố - nhớ mẹ - tiếng hát rì rào của sóng biển –
bình minh.
- Em yêu biển biết bao – gắn liền với kỉ niệm tuổi thơ
em.