Có bạn cho rằng : đứng trước nấm mồ của người bạn xấu số, trong lòng Dế Mèn đơn giản chỉ là sự hối hận.Em có hoàn toàn đồng ý với ý kiến đó không?.Hãy viết một đoạn văn ngắn ( Từ 6-8 câu)hình dung về tâm trạng của Dế Mèn lúc đó theo cảm nhận của em.
Tôi ko hoàn toàn đồng ý .
Tôi hối hận và đau xót không sao kể xiết. Trò đùa ngỗ ngược của tôi đã khiến cho anh Choắt phải vạ lây. Tôi nhận ra sự tai hại ở cái thói huênh hoang, hống hách của mình. Càng nghĩ đến lời anh Choắt, tôi càng thấy thấm thìa hơn. Hôm nay, tôi thoát nạn nhưng anh Choắt đã phải trả giá bằng mạng sống quí giá thay cho tôi. Còn tôi, nếu không cố mà sửa cái thói hung hăng bậy bạ đi thì khéo rồi tôi cũng sẽ tự rước hoạ vào mình. Sự việc hôm nay quả thực đã dạy cho tôi một bài học đường đời quá lớn. Chắc cho đến mãi sau này, tôi cũng không thể nào quên anh Choắt trong giờ phút hấp hối và lời trăng trối của anh. Anh Choắt ơi, cho tôi tạ tội với anh. Đứng trước mộ anh, Mèn tôi xin hứa sẽ trở thành người có ích.
Có bạn cho rằng : đứng trước nấm mộ của ng bạn xấu số,trong lòng Dế Mèn đơn giản là sự hối hận.Bạn có hoàn toàn đồng ý với ý kiến đó ko?Hãy viết một doạn văn miêu tả tâm trạng Dế Mèn lúc đó theo cảm nghĩ của bạn.
Mik đồng ý.
Đoạn văn :
Sau khi chôn cất Dế Choắt về nơi an nghỉ cuối cùng, tôi đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ người bạn xấu số, trong lòng tôi dấy lên một niềm thương tiếc vô cùng. Tôi ân hận về hành động của mình. Chỉ nhiễm thói hung hăng, thích gây gổ, trêu chọc mọi người mà tôi đã gây ra cái chết bi thảm cho người bạn hàng xóm của tôi. Có lẽ suốt cuộc đời này, tôi không thể tha thứ cho hành động ngông cuồng này của mình. Tôi càng thấm thía những lời trăng trối của Dế Choắt đã nói với tôi : " Ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn gì cũng sẽ mang vạ vào thân ! ". Và tôi nghĩ, đây sẽ là bài học đường đòi đầu tiên cho mình.
~Hok tốt~
~~~Leo~~~
tả quang cảnh sân trường mùa covid
có bạn hỏi rằng : '' Đứng trước nấm mồ của người bạn xấu số trong lòng Dế Mèn không chỉ đơn giản là sự hối hận '' Em có đồng ý vói ý kiến trên không ? Hãy trình bày câu trả lời của em dưới dạng 1 đoạn văn ngắn khoảng 10 câu trong đó có sử dụng phó từ .
giúp mình nha các bạn !
có bạn cho rằng đứng trước mộ dế Choắt, Dế Mèn chỉ đơn giản là sự hối hận. Em có đồng ý với ý kiến đó ko? vì sao?
giúp mk nha, mk sẽ tick cho người nhanh nhất
Việc Dế Mèn chỉ đơn giản là sự hối hơn khi đứng trước mộ Dế Choắt thì em không đồng ý. Vì ngoài hối hận thì Dế Mèn còn rút ra được bài học đường đời đầu tiên khi gây ra cái chết cho Dế Choắt.
Chúc bạn học tốt!
vì hối hận và rút ra bài học đường đời đầu tiên cho dế mèn
Ở đoạn cuối truyện, sau khi chôn cất Dế Choắt, Dế Mèn đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ của người bạn xấu số. Em thử hình dung tâm trạng của Dế Mèn và viết một đoạn văn diễn tả lại tâm trạng ấy theo lời Dế Mèn bằng 1 đoạn văn từ 5-8 câu trong đó có sử dụng từ mượn,gạch chân từ mượn mà em sử dụng ?
Giúp mình vưới.Mình sẽ vote cho các bạn 5 sao
Tham Khảo
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
Bài mẫu tham khảo:
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
Trong văn bản: Bài học đường đời đầu tiên của Tô Hoài, có bạn cho rằng:
đứng trước nấm mồ của người bạn xấu số, trong lòng Dế Mèn chỉ đơn giản là sự hối
hận. Em có hoàn toàn đồng ý với ý kiến đó không? Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 6-
8 câu) hình dung về tâm trạng của Dế Mèn lúc đó theo cảm nhận của em.
Mn giúp mình mai mình phải nộp bài rồi :((
(bài này ý nói là k đòng ý hoàn toàn)
-Ngoài sự hối hận mà dế mèn còn cảm thấy đau sót cho người bạn này.
-Dế choắc tuy k làm j nhưng phải ra đi để lại cho dế mèn một bài học đáng nhớ.
-trong lòng dế mèn k đơn thuần là sự hối hận nhỏ nhoi dễ quên.Mà anh ấy đã luôn cảm thấy xót thương đã gây ra cái chết k đáng có này
-Chỉ vì mua vui mà đã phải mất đi một người bạn .
CÁI NÀY CHỈ LÀ Ý THÔI CHỨ K PHẢI LÀ ĐOẠN VĂN NHA!
tại mình thấy mai bạn phải nộp r nên đưa ý để bạn triển khai thêm . nói chung là tại vì nếu muốn làm đoạn văn thì mình phải mất tận 2 tiếng để chăm chút từng li từng tí nên hơi lâu.vì vậy quyết định đưa bạn cái dàn bài này.
Em ko hoàn toàn đồng ý .
Tôi hối hận và đau xót không sao kể xiết. Trò đùa ngỗ ngược của tôi đã khiến cho anh Choắt phải vạ lây. Tôi nhận ra sự tai hại ở cái thói huênh hoang, hống hách của mình. Càng nghĩ đến lời anh Choắt, tôi càng thấy thấm thìa hơn. Hôm nay, tôi thoát nạn nhưng anh Choắt đã phải trả giá bằng mạng sống quí giá thay cho tôi. Còn tôi, nếu không cố mà sửa cái thói hung hăng bậy bạ đi thì khéo rồi tôi cũng sẽ tự rước hoạ vào mình. Sự việc hôm nay quả thực đã dạy cho tôi một bài học đường đời quá lớn. Chắc cho đến mãi sau này, tôi cũng không thể nào quên anh Choắt trong giờ phút hấp hối và lời trăng trối của anh. Anh Choắt ơi, cho tôi tạ tội với anh. Đứng trước mộ anh, Mèn tôi xin hứa sẽ trở thành người có ích.
Ở cuối truyện Bài học đường đời đầu tiên , sau khi trôn cất Dế Choắt , Dế Mèn đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ của người bạn xấu số . Em hãy thử hình dung tâm trạng của Dế Mèn và viết lại một đoạn văn diễn tả lại tâm trạng ấy .
Bài mẫu tham khảo:
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
mình khá lười nên bạm tham khảo 2 link này nhé !
https://giasutamtaiduc.com/viet-doan-van-ta-tam-trang-de-men-sau-khi-chon-de-choat.html
https://vietjack.com/van-mau-lop-6/viet-doan-van-ta-tam-trang-de-men-sau-khi-chon-de-choat.jsp
Có bạn cho rằng: Đứng trước nấm mồ của người bạn xấu số, trong lòng của Mèn không chỉ là sự hối hận. Em có đồng ý với ý kiến đó không? Viết 1 đoạn văn hình dung tâm trạng của mình lúc đó.
a) Em đồng ý với ý kiến đó
b)
cảnh vật u ám sau trận mưa. Gió thổi từng đợt rét buốt. Màn mây trắng xám xịt hé sang một chút để lộ một phần của mặt trời. Đám tang thầm lặng cứ diễn ra. Dân trong làng đều kéo tới. Mục sư Dế dõng dạc đọc bài kinh cầu nguyện cho linh hồn Dế Choắt. Tiếng đọc vừa dứt, mọi người xúm quanh một bà cào cào ngất vì xúc động. Tôi cứ đứng đó, nước mắt cứ chảy dài trên má. Nỗi buồn này như cào xé nát trái tim giá lạnh của tôi môt cách nhanh chóng. Tôi để bông hoa mà mình đã ngắt ở bên vệ đường đến đây đặt lên mộ Dế Choắt. Mọi người đều ra về hết, chỉ còn mình tôi đứng lặng rất lâu. Bây giờ trong tôi đều là những lời ân hận, trách móc. Giá như tôi nghe theo lời Dế Choắt thì sự việc đâu đến nỗi vầy. Chợt tôi nhớ đến lời dặn dò của Dế Choắt: ( bạn tự trích nha). Thôi bây giờ chỉ biết u phiền thì chắc tôi sẽ chẳng làm gì nên hồn cả, tôi cần sửa sai và mang lời xin lỗi chân thành đến Dế Choắt. " Tôi xin lỗi"
bài này mình viết không hay lắm nên bạn thông cảm
Chúc bạn học tốt