Những câu hỏi liên quan
Haitani_Chagg.-
Xem chi tiết
Anh Thu
Xem chi tiết
Hà Thu Hằng
Xem chi tiết
Phan Võ Gia Linh
6 tháng 4 2020 lúc 20:11

  Thông qua bài Nước Đại Việt ta, Nguyễn Trãi khẳng định chắc chắn rằng tư tưởng nhân nghĩa chính là cội nguồn hiển hách trong lịch sử giữ nước suốt mấy ngàn năm. Theo tôi nghĩ, điều làm nên giá trị nội dung bất hủ của văn bản này chính là tư tưởng nhân nghĩa truyền thống  đã được Nguyễn Trãi đúc kết như một chân lí trong hai câu thơ trên. Hai câu thơ đã thể hiện một tư tưởng tiến bộ, tích cực , phù hợp với đạo lí chính nghĩa của dân tộc Việt Nam. Không những vậy, tư tưởng ấy của Nguyễn Trãi được kế thừa và lưu truyền đến ngày nay. Chắc có lẽ mọi người cũng sẽ có một cảm giác gì đó thật ấm lòng và tự hào vì có một vị anh hùng như Nguyễn Trãi giống như tôi bây giờ vậy. Hai câu thơ này như một tác phẩm bất hủ khiến tất cả người đọc phải trào dâng cảm xúc của chính mình trong khoảnh khắc ấy

Khách vãng lai đã xóa
MQ Quảng
Xem chi tiết
Laville Venom
12 tháng 5 2021 lúc 19:45

nội dung : nói lên niềm tự hào của tác giả về nước VN ta thời đó ( nước Đại Việt)

Phong Thần
12 tháng 5 2021 lúc 18:37

Nội dung: Niềm tự hào của tác giả về Đại Việt.

NgânNguyễn
12 tháng 5 2021 lúc 19:16

niềm tự hào của tác giả về đại viêt

j

Vũ Lại Hương Giang
Xem chi tiết
Vũ Lại Hương Giang
28 tháng 4 2023 lúc 14:18

giúp tui đi'

Akatsuki
Xem chi tiết
Trần Thị Ngọc Lan
26 tháng 2 2022 lúc 11:16

1. Văn bản trên đã xác định nền độc lập, chủ quyền của nước Đại Việt ở những yếu tố: văn hiến, danh giới lãnh thổ, phong tục, lịch sử, triều đại, hào kiệt.

2. Việc sử dụng những từ ngữ: từ trước, vốn xưng, đã lâu, đã chia, bao đời nhằm khẳng định độc lập chủ quyền của nước Đại Việt là điều hiển nhiên, tự nhiên, vốn có, phù hợp với đạo lí, lẽ phải.

3. (HS tự viết đoạn văn đưa ra suy nghĩ, dẫn chứng để chứng minh thuyết phục người đọc)

nhattien nguyen
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Minh
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
18 tháng 4 2022 lúc 20:55

Giới thiệu tác giả, tác phẩm

- Nguyễn Trãi là danh nhân văn hóa thế giới, là nhà quân sự tài ba lỗi lạc. Bên cạnh sự nghiệp hoạt động chính trị, ông để lại cho đời những di sản văn học quý giá.

Bình Ngô đại cáo được coi là áng văn chính luận bậc thầy, có ý nghĩa trọng đại của một bản tuyên ngôn độc lập được công bố vào tháng Chạp, năm Đinh Mùi (tức năm 1428). Bài đại cáo này mang đặc trưng cơ bản của thể cáo nói chung, đồng thời có những sáng tạo riêng của Nguyễn Trãi.

Phân tích đoạn thơ

Tác giả nêu luận đề chính nghĩa

- Mục đích: làm cơ sở, căn cứ xác đáng để triển khai nội dung bài cáo

a. Tư tưởng nhân nghĩa

- Nhân nghĩa được hiểu là yêu thương con người.

->Với Nguyễn Trãi, yêu thương ấy phải được thể hiện bằng hành động cụ thể: “cốt ở yên dân”, bảo vệ cuộc sống bình yên của nhân dân

-> “quân điếu phạt trước lo trừ bạo”

Điếu là thương, phạt là trừng trị, rút từ ý điếu dân phạt tội trong Kinh thư -> Điển cố trong Kinh Thư (Thang Vũ vì dân mà đánh kẻ có tội là Kiệt Trụ)

->Phải tiêu trừ tham tàn bạo ngược, những thế lực đã phá vỡ sự bình yên của nhân dân.

=> Nhân nghĩa xuất phát từ dân, vì yêu dân

=> Nhân nghĩa là gắn với yêu dân, yêu hòa bình

=> Nhân nghĩa chính là yêu nước.

=> Đây là tư tưởng tiến bộ của Nguyễn Trãi, lần đầu tiên người dân xuất hiện với vị trí quan trọng trong văn kiện có tầm cỡ thời đại.

b. Sự tồn tại có chủ quyền của nước Đại Việt

Tác giả đưa ra 5 yếu tố cơ bản để khẳng định sự tồn tại có chủ quyền của nước Đại Việt:

- Nền văn hiến độc lập lâu đời:

Như nước Đại Việt ta từ trước

Vốn xưng nền văn hiến đã lâu

->Truyền thống văn hóa lâu đời và tốt đẹp đã có từ lâu

- Cương vực lãnh thổ riêng

- Phong tục tập quán riêng

- Truyền thống lịch sử riêng

- Chủ quyền riêng “mỗi bên xưng đế một phương”

   Các triều đại Trung Quốc chỉ xem vua Đại Việt là vương, vua chư hầu nhưng Nguyễn Trãi dõng dạc khẳng định sự ngang hành của vua Đại Việt với vua Trung Quốc. “Đế” là vua thiên tử, vua duy nhất.

-> Sự ngang hàng giữa hai đất nước

-> Ý thức dân tộc

=> Nguyễn Trãi đã hoàn thiện quan niệm về quốc gia, dân tộc.

=> Đây là bước tiến dài so với bản tuyên ngôn độc lập thứ nhất.

Lí Thường Kiệt mới chỉ ra hai yếu tố để khẳng định độc lập là chủ quyền riêng và cương vực lãnh thổ riêng. Dựa trên căn cứ là sách trời, có phần nào đó mơ hồ.

Nguyễn Trãi đưa thêm 3 yếu tố, chủ quyền và cương vực chỉ mang tính nhất thời, bất kì ai có sức mạnh cũng có thể khoanh một mảnh đất, xưng vua. Nhưng phong tục tập quán, văn hiến, truyền thống lịch sử thì không thể đơn giản mà có.

ð  Chúng ta hoàn toàn có căn cứ để tự xưng là một nước độc lập.

- Sử dụng từ ngữ: từ trước, vốn xưng, đã lâu, đã chia, cũng khác

-> trường nghĩa khẳng định sự hiển nhiên, vốn có, lâu đời của chân lí. Đó chính là căn cứ cho những phần tiếp theo.

Tổng kết

Trần Quốc An
Xem chi tiết
Haitani_Chagg.-
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
4 tháng 4 2022 lúc 7:09

C1; Chép thơ:

   “Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
  Quân điếu phạt trước lo trừ bạo.
    Như nước Đại Việt ta từ trước,

Vốn xưng nền văn hiến đã lâu

Núi sông bờ cõi đã chia,

Phong tục Bắc Nam cũng khác.

Từ Triệu , Đinh , Lí , Trần bao đời gây nền độc lập,

Cùng Hán , Đường , Tống , Nguyên , mỗi bên xưng đế một phương,
    Tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau,
   Song hào kiệt đời nào cũng có”

C2: 

Được trích từ văn bản : Nước Đại Việt Ta

thuộc tác phẩm bất hủ : Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi

hoàn cảnh sáng tác :

Sau khi quân ta đại thắng, tiêu diệt và làm tan rã 15 vạn viện binh của giặc, Vương Thông buộc phải giảng hòa, rút quân về nước, Nguyễn Trãi thừa lệnh Lê Lợi viết Đại cáo Bình Ngô. Bình Ngô đại cáo ra đời trong không khí hân hoan vui mừng chiến thắng của nhân dân ta.

C3: Tác phẩm được viết theo lối văn : Cáo (nghị luận cổ)

thể văn : tứ lục

C4:

- Cốt lõi tư tưởng nhân nghĩa trong hai câu trên là yên dân, trừ bạo. Muốn yên dân phải trừ bạo và trừ bạo chính là để yên dân.
- Người dân mà tác giả nói ở đây là nhân dân Việt Nam. Còn kẻ bạo ngược là giặc Minh xâm lược lúc bấy giờ.

C5: 

dựa vào những yếu tố:

+nền văn hiến lâu đời

+ lãnh thổ riêng

+ phong tục tập quán

+ lịch sử riêng 

+ chế độ nhà nước riêng

+ bình đẳng ngang hàng với các triều đại Trung Quốc.