Viết một bài thơ về Tết (không chép mạng)
nhớ lặp từ 6 8 nhé
Viết một bài thơ về Tết (không chép mạng)
tự viết hả bn
Những ngày Tết đến, xuân về, có lẽ là những ngày mà nhiều đứa trẻ vùng quê nghèo như em luôn chờ đón. Bởi khi Tết đến, chúng em sẽ được diện quần áo mới đi chơi, được mọi người mừng tuổi lì xì cho nhiều tiền tiêu vặt. Được ăn rất nhiều món ngon mà chỉ dịp Tết mới thường hay có.
Khi Tết đến, mỗi nhà đều trang trí cho gia đình mình thật đẹp, nhà nào cũng sắm sửa, hoa đào, hoa mai, cây quất…Trên bàn thờ xuất hiện mâm ngũ quả với đủ loại xanh, đỏ, vàng… rồi bánh kẹo, mứt Tết, rượu vang, rượu sâm banh…Trước cửa cổng mỗi nhà đều treo lá cờ đỏ sao vàng thể hiện cho việc thái bình, thịnh trị. Trên những con đường xuất hiện những câu đối băng rôn khẩu hiệu vô cùng vui vẻ, đẹp mắt….
Em không biết Tết có từ bao giờ nhưng khi em bắt đầu sinh ra thì đã có Tết. Tết thường được bắt đầu vào ngày cuối cùng của một năm tính theo âm lịch có năm thì ngày 29, có năm là 30 cho tới hết mùng 2 Tết chính vì vậy người xưa thường nói một năm có ba ngày Tết là vì thế.
Nhưng những năm gần đây đất nước ta ngày càng phát triển, nền kinh tế cũng tăng theo, nên Tết thường được kéo dài hơn tầm một tuần lễ (7 ngày) để tiện cho những người công tác, làm ăn ở xa có thể về quê ăn Tết cùng gia đình, xum vầy bên mâm cỗ. Tết luôn là dịp vui vẻ rộn rã tiếng cười đùa. Cầu cho năm mới bình an, phát tài, hạnh phúc ngập tràn.
Tết là dịp để người ta tiễn biệt những cái cũ đi, những điều buồn, điều không may mắn sẽ đi theo cùng năm cũ để đón một năm mới về sẽ mang lại những niềm hy vọng mới. Trong những ngày Tết như 30, mùng 1, nhà nào cũng thắp hương làm mâm cơm cúng ông bà tổ tiên, thể hiện sự thành kính với những lớp người trước của mình.
Năm nào cũng thế, mẹ hay nấu thật nhiều món ngon như bánh chưng, nem, giò, chả, canh măng… để cúng ông bà tổ tiên. Đêm 30 là tối giao thừa luôn tạo cho em rất nhiều xúc động bởi nó là khoảnh khắc thiêng liêng nhất trong năm. Khi tiếng chuông điểm 12 giờ thì những màn pháo hoa sẽ nổ ra những bông pháo hoa bay vút lên cao rồi tỏa sáng trong bóng đêm, tạo ra những màu sắc lung linh tươi đẹp, trong mắt bọn trẻ con tụi em thì màn pháo hoa luôn là thứ thú vị nhất.
Sau khi màn pháo hoa kết thúc sẽ là lúc mà bọn trẻ tụi em gọi nhau í ới để ra cổng chùa hái lộc, mang những cành lộc may mắn về nhà cắm lên bàn thờ. Cầu mong cho năm mới mình sẽ học giỏi hơn, được nhiều điểm 10 hơn, cầu mong cho ông bà, cha mẹ được mạnh khỏe bình an.
Sáng mùng 1 Tết chúng em thường được cha mẹ đưa đi chúc Tết mừng tuổi ông bà, rồi các cô, dì, chú, bác trong gia đình.Tết thật sự là những ngày đặc biệt thiêng liêng nhất trong năm. Nó là cơ hội để cả gia đình có điều kiện sum vầy, vui vẻ bên nhau, là dịp cho mọi người diện những bộ quần áo mới, là khi khép lại mọi buồn phiền không may mắn ở năm cũ, để chào đón một năm mới an lành, tốt đẹp hơn.
Năm nào cũng thế, mẹ hay nấu thật nhiều món ngon như bánh chưng, nem, giò, chả, canh măng… để cúng ông bà tổ tiên.Pháo hoa đêm giao thừa
NĂM tròn xin tiễn tiết đông qua
MỚI đón xuân tươi đến mọi nhà
CHÚC tặng trên đời thêm chữ Hỷ
MỪNG vui khắp chốn cất lời ca
HẠNH dung lễ nghĩa ngời tâm ngọc
PHÚC lộc, công danh rạng ánh ngà
CHAN chát trống kèn, Lân hợp cảnh
HÒA đàn, tấu sáo rộn ràng ca
Viết đoạn văn cảm nhận bài thơ Cảnh khuya (gạch chân dưới 1 từ láy, 1 đại từ)
!!KHÔNG CHÉP MẠNG, NHỚ GẠCH CHÂN NKA:D!!
Mình gợi ý nhé, bạn bám vào vở ghi đồng thời là khung ghi nhớ ở SGK để viết.
Sẽ có giới thiệu ngắn về tác giả, vị trí vị thứ tác phẩm, chủ đề xoay quanh tác phẩm và mình đi vào cái cảm nhận về tác phầm đó, cuối cùng là chốt nội dung, nghệ thuật cũng như mở rộng.
Đại từ: từ Bác (trong Bác Hồ) cũng là đại từ.
Từ láy: VD hãy chọn những từ như "vi vu", "nhẹ nhàng", "vằng vặc" để miêu tả khung cảnh.
Hãy viết một đoạn văn tả về mẹ ( không chép mạng ai chép mạng không tick )
Ai trả lời nhớ kết bạn với tui nhé !
My mother is the one who I love most in my life. For what she’s done, she deserved with the whole world. My mother is a 43-year-old household wife. She’s tall, slim and especially she has a beautiful long black hair. She always smile thus everyone consider her a friendly person. My mom loves every members of the family with all her heart. She agreed to be a household woman instead of working out. My mother takes care of the household chorces. She wakes up earliest in the morning and goes to bed latest in the night. And during the day, she’s very busy. I remember once when my mother got sick so nobody did the house work and everything went to crazy. From then, my father and I join hand to help mother whenever we have free time. She’s really happy about that. When I was a kid, mom taught me to play piano at each weekend. I still remember the songs which includes many childhood’s experiences. Not only taught me to play piano, she also taught me to be a better human. I love the moral stories that she told me before I fell asleep every night. We’re really appreaciate mother’s effort, patient and her hard work to conserve the family’s happiness. My mother is an indispensable part of my life. When I grow up, I want to be a woman her.
Bài văn tả mẹ học sinh lớp 6 hay nhất – 10 bài hay nhất
Quỳnh Anh 5 Tháng Ago
Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. Tôi đã ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu tương vô hạn của mẹ.
Đề bài văn miêu tả lớp 6: Tả mẹ của em “Tuyển chọn hay nhất về tả mẹ”
Sau đây HỌC TỐT HƠN giới thiệu những bài văn tả mẹ hay nhất, xúc động và nhiều tình cảm của những học sinh lớp 6 dành cho mẹ của mình, mời phụ huynh và các em học sinh đón đọc và tham khảo nhé.
Bài làm văn tả mẹ hay nhất lớp 6:
“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc, mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống”
Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.
Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.
Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.
Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.
Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.
TỪ BÀI THƠ "NCHOWJ TẾT " CỦA NGUYỄN VĂN CỪ HÃY MIÊU TẢ PHIÊN CHỢ TẾT THEO TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA EM . KO CHÉP VĂN MẠNG GIÚP MÌNH NHÉ
TỪ CHỢ TẾT NHÉ TỚ VIẾT LỘN
Viết đc nhưng chép mỏi tay
ok
ko viết thì thôi người khác viết nhá
ok bạn
Viết một bài thơ lục bát bốn câu nhé mọi người !
Không chép mạng nha !
Bài thơ anh có bốn câu
Đã xong câu một bắt đầu câu hai
Câu ba sáu chữ mới tài
Nốt câu này nữa hết bài rồi em
HỌC TỐT ! Nhưng lần sau đừng có đăng linh tinh lên diễn đang nữa nhé !
Trăm năm Kiều vẫn là Kiều
Cô giáo xik đẹp là điều hiển nhiên
Cô giáo xik đẹp như tiên
Nụ cười duyên dáng, như tiên giáng trần
hôm nay buồn chán mấy lần
lên oline.math trả lời vài câu
gặp được câu làm thơ này
làm luôn thì thích,đỡ ngồi chán pheo.
Hãy viết một bài thơ về ngày 20 - 11 ( không chép mạng )
Mái trường hôm nay
Mẹ đưa em đến lớp
Mùa xuân vui đường dài
Hoa đào khoe sắc thắm
Đón nắng hồng ban mai
Bài học cô giáo giảng
Ngày đâu tiên đến trường
Em vẫn còn thổn thức
Cô vỗ về yêu thương
Ánh mắt cô trìu mến
Em học vài mê say
Cho em niềm mơ ước
Từ mái trường hôm nay
THẦY
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...
LỜI CỦA THẦY
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ
Khi thầy về nghỉ hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
Không đề
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi !
Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
Em vẫn thường nhắc đến mùa thu
Bông cúc vàng cánh mềm như tuổi nhỏ
Bài tập đọc năm nao em còn nhớ
Dẫu bây giờ em đã biết làm thơ
Đọc chữ O cô dặn phải tròn môi
Chỉ vậy thôi, chao ôi, sao mà khó!
Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ
Mải rong chơi nên em chẳng thuộc bài
Chỉ mỗi chữ O em đọc sai
Dường như cô già đi mấy tuổi
Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy
Cô giáo ơi, tóc cô bạc hết rồi!
Em hiểu, mỗi sợi tóc đổi màu kia
Là một lớp người lớn lên và biết sống
Mặt đất như trời xanh mơ mộng
Bông cúc vàng nên buổi sáng vô tư.
Khởi đầu cho một chuyến đi xa
Lối trường cũ thoảng hương cỏ mật
Bài tập đọc khóa bình minh thứ nhất
Cả cuộc đời cô dõi bóng theo em ...
2. Người lái đò
-Thảo Nguyên
Một đời người - một dòng sông...
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
"Muốn qua sông phải lụy đò"
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc - mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...
3. Khi thầy về nghỉ hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
Viết một bài thơ lục bát về quê hương( không được chép mẫu, mạng)
viết thơ về Tết nhé
bn nào nhanh tay mk tick cho , kb nha
tui ghét mấy đứa chép trên mạng
TẾT ĐẾN XUÂN SANG LÒNG HÁO HỨC
VỨT BỎ BUỒN PHIỀN VÀ TỨC BỰC
MONG GIA ĐÌNH ĐÒN NHIỀU TÀI PHÚC
CÙNG KHẮP THẾ GIAN ĐỀU THÁI HÒA
Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua
Phúc lộc thọ đưa nhau đến mọi nhà
Nhiều lời cùng chúc tân niên mới
Vạn sự an khang vạn sự tốt lành.
Viết một bài văn kể về kiểm niệm đáng nhớ của em với gia đình
( không chép mạng )
B ơi, mik nói thật là nếu b bảo ko chép mạng thì b tự lm đi. Ko chép mạng thì mắc j lên đây kêu ngta viết thế. B cũng tự suy nghĩ dc mà, đừng bảo 1 đằng lm 1 nẽo
"Mẹ là gì?"-Nếu có ai hỏi tôi câu này chắc tôi bối rối lắm.Trong từ điển ngôn ngữ,người ta định ngĩa như thế này:"Mẹ là người đàn bà đã sinh ra bạn".Chỉ có thế thôi sao?Tôi thì ko đồng ú với ý nghĩa đấy được.Trong kinh Vu Lan,Đức Phật đã dạy:
"Ví có người ân sâu dốc trả
Cõng mẹ cha tất cả hai vai
Giáp Tu Di núi chẳng sai
Đến trăm ngàn kiếp ân kia chưa vừa."
Vâng tình mẹ nói sao cho vừa,tấm lòng của mẹ là biển cả bao la.
Mẹ tôi ko phải là một hoa hậu thế giới hay một nữ hoàng Victoria nào đó,mẹ chỉ là một người phụ nữ bình thường như bao người khác.Hằng đêm,khi tôi đang say giấc nồng,mẹ vẫn cặm cụi làm việc,đương đầu trước mọi trông gai của cuộc đời.Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương như chứng tỏ sự khổ cực mà mẹ phải trải qua.Dáng mẹ nhỏ nhắn.Mái tóc mẹ đã lấm tấm vài sợi bạc.Tuổi đời đã ngoài 40 nhưng mẹ vẫn chăm sóc cho tôi từng li từng tí.Sáng sớm khi tôi thức dậy đã thấy mẹ đi làm,nhưng trên bàn vẫn thơm phức tô mì mà mẹ đã dành cho tôi để tôi no bụng khi đi học.Trưa,khi tôi vừa về kịp ăn chén cơm mẹ nấu thì đã lại thấy mẹ tất tả đi làm ca thứ 2.Tối,khi tôi đang học bài thì mẹ lai dọn dẹp nhà cửa.Bận rộn đủ việc nhưng mẹ vẫn quan tâm đến việc học hành của tôi.Những lúc tôi đạt điểm cao,trên gương mặt gầy gầy của mẹ lại nở ra một nụ cười rất tươi tắn hơn bao giờ hết.
Tuổi thơ tôi không được hạnh phúc như bao đứa trẻ khác.Mẹ và ba tôi đã chia tay nhau khi tôi mới vào lớp 1.Kể từ ấy,tôi sống với mẹ,gia đình tôi cũng dạo từ ấy vắng đi tiếng cười đùa vui vẻ ngày nào.Gia đình tôi vốn ko khá giả gì,mẹ tôi làm ở một sí nghiệp nhà máy,lương một tháng cũng chẳng bao nhiêu.Từ khi chia tay với ba,mọi gánh nặng kinh tế đều đổ dồn lên đôi vai gầy của mẹ.Từng cái áo,từng quyển vở,từng miếng ăn,giấc ngủ đều một tay mẹ tôi chăm chút.Nhưng tôi lại là một cô bé/bé trai tre thơ và ngây ngô.Tôi ham chơi cùng chúng bạn trong xóm mà ko quan tâm gì tới mẹ tôi cả.Nhiều lúc mẹ tôi mắng:"Tại sao mẹ kêu con ăn xong phải rửa chén mà sao con cứ vẫn để đây","Tại sao con đi học về mà giày dép cứ vứt lung tung thế kia?".Những lúc ấy,tôi đóng sầm cửa lại và bật tivi ồn đến mức ko còn nghe thấy tiếng mẹ mắng nữa.
Hôm đó,lúc tôi đi học,tôi nói dối với mẹ rằng chiều tôi về trễ vì phải đi học nhóm.Sau khi đi học,tôi cùng mấy nhỏ bạn hàng xóm đi loàng vòng quanh phố.Khi về đến nhà thì thấy mẹ đang cặm cụi làm việc.Thật kì lạ là mẹ chả mắng tôi lấy một lời.Nghĩ đến thế trong lòng tôi đắc chí lắm.