Ông bà, bố mẹ, anh chị em là những người như thế nào đối với em ? Ngược lại em phải có bổn phận gì đối với họ ? |
Em thử hình dung nếu không có tình yêu thương, sự chăm sóc dạy dỗ của cha mẹ thì em sẽ ra sao ? Điều gì sẽ xảy ra nếu em không làm tốt bổn phận và nghĩa vụ đối với cha mẹ, ông bà, anh chị em ?
- Nếu không có tình yêu thương, chăm sóc dạy dỗ của cha mẹ thì cuộc đời em sẽ đầy khó khăn, vất vả và bất hạnh.
- Nếu không làm tốt bổn phận và nghĩa vụ đối với cha mẹ, ông bà, anh chị em là đứa con bất hiếu, sống không có đạo đức, gia đình bất hạnh, em sẽ bị xã hội lên án.
Em thử hình dung nếu không có tình yêu thương, sự chăm sóc dạy dỗ của cha mẹ thì em sẽ ra sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu em không làm tốt bổn phận và nghĩa vụ đối với cha mẹ, ông bà, anh chị em?
- Nếu không có tình yêu thương, chăm sóc dạy dỗ của cha mẹ thì cuộc đời em sẽ đầy khó khăn, vất vả và bất hạnh.
- Nếu không làm tốt bổn phận và nghĩa vụ đối với cha mẹ, ông bà, anh chị em là đứa con bất hiếu, sống không có đạo đức, gia đình bất hạnh, em sẽ bị xã hội lên án
thế nào là ứng xử với ông bà , cha mẹ . Con cháu có bổn phận gì với ông bà , cha mẹ. MN GIÚP EM VỚI EM CẢM ƠN NHIỀU Ạ
Em suy nghĩ gì về bổn phận, trách nhiệm của con cháu đối với ông bà, cha mẹ và vai trò của con cháu trong gia đình ? Trẻ em có thể tham gia bàn bạc và thực hiện các công việc của gia đình không ? Em có thể tham gia như thế nào ?
Con cháu có bổn phận yêu quý, kính trọng, biết ơn cha mẹ, ông bà, có quyền và nghĩa vụ chăm sóc, nuôi dưỡng cha mẹ, ông bà đặc biệt khi cha mẹ, ông bà đau ốm, già yếu. Nghiêm cấm con cháu có hành vi ngược đãi, xúc phạm cha mẹ, ông bà.
cho câu tục ngữ
anh em như thể tay chân
rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần
a)Em hiểu câu tực ngữ trên như thế nào?
b)Từ câu tục ngữ trên em thấy mình đã thực hiện nghĩa vụ của bản thân đối với ông bà, bố mẹ, anh chị em trong gia đình như thế nào?
Mai mình thi môn này rồi giúp mình với. HELP.
a) câu tục ngữ trên thể hiện tình yêu thương, đùm bọc lẫn nhau trong gia đình. Được ví như tay và chân đều là bộ phận trên cơ thể cũng giống như anh em trong 1 nhà, lành thì đùm rách, hay thì giúp dỡ. Tóm lại câu tục ngữ này muốn nói với chúng ta là người trong gia đình thì phải biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau
b) từ câu tục ngữ trên em thấy mình đã biết quan tâm và giúp đỡ mọi người trong gia đình như: giúp mẹ công việc nhà, giúp bố làm vườn,... và điều quan trọng nhất là em biết lễ phép với mọi người, thực hiện đúng nghĩa vụ của một người con trong gia đình
Em tự suy nghĩ trong quan hệ gia đình (đối với ông bà, cha mẹ, anh chị em, bà con) có điều gì làm chưa đúng hoặc không tôn trọng lẽ phải ? Em ghi lại trong vở học Giáo dục công dân để sửa chữa.
-Thỉnh thoảng em còn tỏ thái độ với bố mẹ
-Nhiều khi em còn chưa biết nhường nhịn em trai
-Em còn ăn nói trống không với cha mẹ
.......................
Làm hai câu lục bát (có thể nhiều hơn) thể hiện tình cảm của em đối với ông bà, bố mẹ, anh chị, hoặc người mà em yêu mến
Câu 4: 1. Em sẽ làm gì khi có một người chị họ mới 17 tuổi đã xin bố mẹ cho lấy chồng? 2. Theo em, việc kết hôn sớm có tác hại như thế nào đối với bản thân, gia đình và xã hội?
Câu `1:`
`-` Em sẽ khuyện chị rằng đừng lấy chồng vội bởi vì chị vẫn đang tuổi học hành. Nên quan tâm về việc học hơn, sau khi học xong vẫn còn thời gian để tính tới chuyện lấy chồng.
`-` Nói với bố mẹ rằng dù thế nào cũng không được để chị đi, phải khuyên răn khéo léo để chị biết rằng bây giờ việc học vẫn cần thiết.
`-....`
Câu `2:`
`-` Đối với bản thân: Ảnh hưởng tới sức khỏe và việc học hành của bản thân.
`-` Đối với gia đình: Không làm tròn trách nhiệm vợ/chồng ( làm cha/mẹ ) Làm gia đình phải lo lắng và không duy trì được trách nhiệm của bản thân trong gia đình.
`-` Đối với xã hội: Ảnh hưởng đến nòi giống dân tộc ( đất nước )
1. -Em sẽ :
- + Khuyên chị nên không có suy nghĩ này nữa
+ Nhắc nhở chị nên học tập , không được nói chuyện yêu đương
+ Chị nên học hành từ bây giờ chứ không phải yêu từ bây giờ, học là việc lớn hơn yêu .
2.Theo em , việc kết hôn sớm có tác hại bản thân , gia định và xã hội :
- Tác hại đối với bản thân : chưa học hành đến nơi đến chốn
Ảnh hưởng tới sức khỏe bản thân .
- Tác hại đối với gia đình : chưa làm tròn trách nhiệm của mình , để con cái phải khổ
- Tác hại đối với xã hội : Làm hại nòi giống của dân tộc chỉ vì kết hôn sớm
Em sẽ khuyên răn chị không nên lấy chồng sớm vi phạm luật hôn nhân của Nhà nước đủ 18 tuổi. Kết hôn sớm sẽ ảnh hưởng tới việc học tập cũng như tương lai về sau của cả hai người. Đồng thời lấy sớm sẽ trở thành một gánh nặng cho gia đình và xã hội
Viết một bài văn kể lại một trải nghiệm của em với những người thân yêu trong gia đình em ( Bố,mẹ,ông,bà,anh,chị,em,...)
Tình cảm anh chị em ruột thịt trong gia đình từ xưa đến nay luôn được cha ông ta đề cao, câu nói “Chị ngã em nâng” cũng là để răn dạy con cháu mình như thế. Em cảm thấy thật may mắn khi có một người chị tuyệt vời, luôn quan tâm, yêu thương và chia sẻ mọi khó khăn với em. Chị giống như người bạn lớn đã cho em những bài học ý nghĩa và sâu sắc.
Năm nay, chị gái em vừa tròn 17 tuổi. Cái tuổi 17 trẻ trung, khỏe khoắn và tràn đầy nhiệt huyết. Dáng người chị dong dỏng, khuôn mặt trái xoan với nước da trắng hồng và đôi mắt dài, đen nháy long lanh như hai giọt nước. Chị có hai má lúm đồng tiền nên mỗi khi cười trông chị rất duyên.
Đối với em, chị là một người rất hiền lành và tốt bụng. Có lần, em mách mẹ là chị đi chơi, khi về chị bị mẹ mắng nhưng chưa bao giờ chị quát và nặng lời với em bởi vì chị biết em còn nhỏ nên chị luôn nhường nhịn em. Bố mẹ em rất vui và hài lòng về thành tích học tập của chị. Ở lớp, chị là một học trò giỏi, được các bạn và thầy cô rất yêu quý. Nhờ siêng năng và chăm chỉ nên năm học nào chị cũng đạt được học sinh giỏi và được giấy khen của nhà trường. Ngoài ra, chị em là người rất năng động, chị thường xuyên tham gia các hoạt động ngoại khóa của trường. Chị em không chỉ học giỏi mà còn rất khéo tay. Ở nhà, chị là một đứa con ngoan, chị luôn giúp bố mẹ làm việc nhà và chăm sóc em mỗi khi bố mẹ đi vắng. Chị nấu ăn rất ngon nên món ăn nào chị nấu em cũng ăn rất ngon miệng. Buổi tối, chị thường dạy em học bài. Chị giúp em luyện từng nét chữ, giảng cho em từng bài toán khó và giúp em phát âm từng câu tiếng anh. Nhờ có tính kiên nhẫn của chị mà em đã bỏ được rất nhiều tật xấu như ham chơi, lười học và hay ỷ lại. Thành tích học tập của em cứ thế tiến bộ theo từng ngày.
Tuổi ấu thơ là những tháng ngày em cùng chị vui đùa. Những buổi sáng đến trường em được chị chở trên con xe đạp nhỏ, hai đứa vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ. Những mùi vị hương sắc của tuổi thơ em đều cùng được trải qua với chị, được chị yêu thương và dạy bảo như người bạn chứ không phải là lời lẽ khô khan khó nghe.
Em vẫn nhớ có lần mình bị ốm mà bố mẹ lại đi vắng, chỉ có hai chị em ở nhà. Hôm đấy là vào buổi chiều, đã có dự báo thời tiết trời sẽ mưa to, chị đã dặn dò em phải mang áo mưa đi vậy mà em đã mải chơi rồi quên lời chị dặn. Kết quả là hôm ấy em bị dính mưa và đêm đến sốt cao. Chị đã vô cùng lo lắng cho em. Ánh mắt của chị nhuốm đầy ưu tư lo lắng. Nằm trên giường, em miên man chìm vào giấc ngủ say, đầu óc quay cuồng trống rỗng. Em lim dim mắt thấy bóng dáng chị thấp thoáng bên chiếc giường, thi thoảng chị lại sấp khăn lau trán cho em. Một lát sau, chị ân cần bón cho em ăn từng thìa cháo. Một đêm dài, mệt mỏi và khó chịu đã qua đi, nhờ có bàn tay kì diệu và tình yêu thương của chị em đã đỡ sốt hơn. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy em không thấy chị đâu nhưng khi bước xuống nhà em đã thấy chị đang chuẩn bị bữa sáng cho em. Nhìn bóng lưng tiều tụy của chị, em chỉ muốn chạy đến ôm chị và nói với chị một câu cảm ơn.
Em rất yêu quý chị và luôn cảm thấy may mắn khi có chị là chị gái của em. Em sẽ luôn cố gắng làm một đứa em tốt, không nghịch ngợm hay cãi lời chị làm chị phiền lòng. Vậy chị cũng cố gắng làm một người chị thật tốt để chiều chuồng đứa em ngang bướng như em chị nhé. Em yêu chị nhiều lắm!
............
Trong bài thơ “Thư gửi mẹ”, Yesenin đã viết:
“Chỉ mẹ là niềm vui, là ánh sáng diệu kỳ
Chỉ mình mẹ giúp đời con vững bước”
Quả vậy, mẹ có lẽ là người thân quan trọng nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Ai mà không khao khát được sống trong tình yêu thương, sự che chở của người mẹ.
Năm nay mẹ em bốn mươi hai tuổi. Nhưng mẹ vẫn còn rất trẻ trung và xinh đẹp. Dáng người của mẹ mảnh mai. Mái tóc đen nhánh, mềm mại và rất dài. Làn da đã rám nắng, nhưng trông càng khỏe khoắn. Mẹ có một khuôn mặt phúc hậu, ai nhìn cũng cảm thấy quý mến. Mẹ là một đầu bếp của một nhà hàng khá nổi tiếng trong thành phố.
Là một đầu bếp nên mẹ em nấu ăn rất ngon. Mẹ thường sáng tạo ra những món ăn độc đáo để cho em và bố cùng thưởng thức và đánh giá. Công việc của một đầu bếp rất bận rộn. Nhưng những bữa cơm trong gia đình mẹ vẫn luôn lo lắng tươm tất. Những lúc rảnh rỗi, mẹ lại dạy em nấu một vài món ăn đơn giản.
Khi còn bé, em rất bướng bỉnh nên luôn khiến mẹ phải lo lắng. Có một lần em cùng các bạn rủ nhau đi hái trộm ổi nhà hàng xóm rồi bị ngã gãy chân. Mẹ đã ở bên chăm sóc em suốt một tháng trời. Lúc đó, em cảm thấy rất có lỗi và tự hứa sẽ không nghịch ngợm để mẹ bớt lo lắng.
Không giống như tình yêu thương của bố, người mẹ luôn dành cho những đứa con của mình một tình yêu thật đặc biệt. Đối với mỗi người, có mẹ ở trên đời quả là một điều thật tốt đẹp!
Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn.
Nhà tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn: những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như: hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe ông nói.
Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của ông. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của ông dường như đang nhớ lại một thời đã xa.