Đề1 :Hóa thân vào cây mai(ngôi kể thứ nhất)
Đề 2:Hóa thân thành ông già noel
Đề 3: Hóa thân thành con gà mẹ
ĐỀ CƯƠNG ÔN TẬP HỌC KÌ I DÀNH CHO LỚP 6
Đề 1: Hãy chon một trong hai đề bài sau đây và viết một đoạn văn ngắn theo đề bài:
a) Hãy kể về một người bạn thân mà em yêu quý nhất.
b) Hãy kể về ông bà em.
Đề 2: Hãy chọn một trong hai đề sau và hóa thân mình vào trong hai nhân vật này và dùng ngôi kể thứ nhất là tôi để kể và đưa ra một kết thúc mới khác với phiên bản gốc của nó:
a) Thạch Sanh
b) Sơn Tinh
Ngày đầu tiên đến trường chắc ai cũng trong tâm trạng lo sợ, bẽn lẽn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình đúng không nào? Em cũng vậy đó. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa. Và một người bạn đã giúp em hòa đồng tự tin hơn là Phương Trúc. Một người bạn thân ở lớp mà em quý mến nhất.
Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một đến giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chạc, điềm đạm như người lớn đấy. Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Khuôn mặt dễ nhìn, tô điểm cho khuôn mặt ấy là mái tóc đen huyền trông khá mượt mà, lúc nào cũng được bạn cột rất gọn gàng. Thỉnh thoảng, Trúc còn thắt bính hai bên trông thật dễ thương làm sao. Vầng trán cao và rộng hơi nhô nhô về phía trước cho thấy bạn là một người thông minh và nhanh nhẹn. Nhưng em nghĩ bạn học giỏi là do bạn ham học hỏi, tìm tòi chứ không phải nhờ vầng trán cao. Trúc luôn thu hút mọi người vì đôi mắt như biết cười, biết nói. Mỗi khi nói chuyện cùng bạn, em mới thấy đôi mắt ấy đẹp biết nhường nào. Đã vậy, khi nhìn ai, Trúc cũng nhìn thẳng cho thấy bạn là một người trung thực, can đảm không sợ gì cả. Chiếc mũi củ tỏi, dù nó không đẹp lắm nhưng em lại thấy nó rất hợp với khuôn mặt tròn trịa của bạn. Sở hữu một hàm răng trắng đều như hạt bắp, bạn trông thật "ăn ảnh" trong các bức hình chụp em cùng với bạn.
Bạn là tấm gương để em noi theo. Ở lớp, Trúc là tổ trưởng nên bạn vừa học giỏi vừa tích cực tham gia các hoạt động học tập, văn nghệ do lớp, trường tổ chức. Mỗi ngày đi học, quần áo của bạn đều tươm tất, gọn gàng chứ không luộm thuộm như các bạn khác do bạn đã chuẩn bị trước từ tối. Tác phong của bạn luôn được cô tuyên dương trước lớp trong các buổi sinh hoạt cuối tuần, thế còn học tập thì sao nhỉ? Thật ra, bạn rất chăm học và chữ viết của bạn cũng đẹp nữa. Trong lớp, mỗi khi cô cho bài tập toán nâng cao, bạn đều kiên trì suy nghĩ để tìm ra hướng giải chứ không bỏ cuộc như chúng em. Còn khi không hiểu bài, bạn liền tự tin nhờ cô hướng dẫn để rút kinh nghiệm cho các bài tập khác. Bạn còn được bạn bè đặc biệt danh là cây văn vì bạn viết văn rất hay, mạch lạc. Ở lớp, bạn vừa chăm học vừa lễ phép với thầy cô, hòa đồng cùng bạn bè còn ở nhà thì bạn cũng rất ngoan ngoãn, siêng năng làm việc. Có dịp đến nhà bạn chơi, em vô cùng bất ngờ khi thấy bạn đang cặm cụi nấu ăn, tưới cây... giúp bố mẹ. Bạn chia thời gian làm bài, làm việc rất hợp lý nên dù bận làm bài nhưng bạn vẫn còn thời gian giúp bố mẹ, chơi đùa giải trí.
Bạn Trúc là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui, chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo. Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường. Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng các kỉ niệm về bạn, em sẽ không bao giờ quên.
Trong gia đình, người mả em yêu quý nhất đó là bà của em. Bà là người gần gũi với em, chăm lo cho em từ thuở em mới lọt lòng. Bà ru em bằng những lời ru êm dịu.
Bà em năm nay đã già rồi, mái tóc đã bạc phơ vì bươn chải với thời' gian. Khuôn mặt đầy đặn, đẹp lão. Vầng trán cao đã có nhiều nếp nhăn. Em nghĩ rằng, mỗi nếp nhăn trên gương mặt bà là một chuỗi ngày dài vất vả. Đôi mắt bà không còn tinh anh nữa nhưng đôi mắt ấy thật dịu hiền khó tả. Đôi mắt đầy yêu thương, trìu mến.
Tuy lưng hơi còng nhưng bà đi lại rất nhanh nhẹn. Đáng chú ý nhất là đôi tay khéo léo của bà. Đôi bàn tay ấy đã chai sần, những ngón tay gầy gầy, xương xương nhưng bà làm biết bao nhiêu là việc. Bà rất thích lao động, ít nghỉ ngơi. Bà thích làm bánh, nấu ăn, dọn dẹp đồ dùng gọn gàng, ngăn nắp.
Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình yêu bao la của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em. Bằng những câu ca dao ru hò êm ái, những câu chuyện cổ tích li kì, bà đã đưa em vào giấc ngủ say nồng. Bà yêu thương tất cả mọi người, hay giúp đỡ người nghèo khó. Bà mong em học giỏi, thành tài. Bà dạy em những điều hay, lẽ phải. Bà nhắc nhở em phải biết đạo lí, kính trên nhường dưới, vâng lời thầy cô giáo, hòa nhã với bạn bè. Bà thường lấy những câu chuyện đời thường thể hiên điều nhân nghĩa để giáo dục em.
Tấm lòng nhân hậu của bà đã làm tâm hồn em thêm phong phú, đã truyền thêm sức mạnh cho em để vững bước đi lên. Gia đình em ai cũng thích bà, làm theo điều mong muôn của bà. Em vẫn thường tha thẩn theo bà, lúc quét nhà, khi nhặt rau, múc nước giúp bà. Em thầm mong sao cho bà em đừng già thêm nữa.
Hóa thân thành nhân vật Ông Hai để kể truyện ngắn Làng. Nhận xét về nhân vật Ông Hai.
Đề 1: Hóa thân vào nhân vật Tấm kể lại câu chuyện Tâm Cam
Tham khảo:
Trong cuộc đời, ai cũng sẽ trải qua những chuyện khiến bản thân mình trưởng thành hơn và không thể nào quên được. Tôi đã trải qua nhiều lần “chết đi sống lại” mới có được một cuộc sống viên mãn, hạnh phúc như hiện tại. Tôi xin phép kể cho các bạn nghe về câu chuyện của cuộc đời tôi.
Tôi sinh ra trong một gia đình nhà nông bình thường. Mẹ tôi chẳng may qua đời sớm, tôi sống cùng với cha. Chẳng bao lâu cha tôi lấy một người phụ nữ khác về làm vợ và sinh được một người em gái tên là Cám. Chẳng bao lâu sau, cha tôi qua đời để lại tôi sống cùng dì và em. Tuy nhiên, họ không coi tôi là người trong gia đình mà đối xử với tôi vô cùng quá đáng. Hằng ngày tôi phải làm việc lam lũ từ sáng đến tối mịt mà không có ngày nghỉ.
Tôi nhớ có lần dì treo thưởng cho tôi và Cám xem ai bắt được nhiều cá tôm hơn sẽ thưởng cho một chiếc yếm đào. Tôi hì hục làm việc từ sáng đến tối, Cám chỉ ham chơi nhưng cuối cùng đã lừa tôi, trút hết cá tôm vào giỏ của nó để mang về lấy thưởng chỉ để sót lại một chú cá bống. Tôi buồn bã nhưng quyết định mang cá bống về thả vào giếng để nuôi, ngày ngày cho nó ăn, chăm sóc nó và coi nó như một người bạn thân thiết. Một hôm, tôi đi làm về gọi mãi không thấy cá bống lên ăn cơm, tôi đau buồn. Bụt hiện lên và cho tôi biết rằng họ đã giết hại cá của tôi, Bụt bảo tôi đi tìm xương cá và đem chôn dưới chân giường, tôi vâng lời nghe theo.
Một thời gian sau, nhà vua mở hội, mẹ con Cám không cho tôi đi chơi, bắt tôi ở nhà nhặt gạo và thóc bị trộn lẫn lại riêng ra. Tôi bất lực thì Bụt hiện lên và giúp tôi nhặt chúng. Bụt bảo tôi đào xương cá bống lên, tôi sững sờ khi xương cá biến thành bộ trang phục đẹp đẽ. Tôi cám ơn Bụt và đi đến lễ hội. Trên đường đi không may tôi làm rơi chiếc giày, nhưng thật bất ngờ, vua nhặt được và ra lệnh ai đi vừa chiếc giày đó sẽ lấy về làm vợ. Vì đó là chiếc giày của tôi nên không ai đi vừa dù có cả mẹ con Cám. Sau khi thử vừa chiếc giày, vua lấy tôi về làm vợ, tôi trở thành hoàng hậu và có cuộc sống hạnh phúc bên cạnh nhà vua.
Một lần tôi về giỗ cha, Cám có bảo tôi trèo cây hái cau, tôi liền trèo vì từ nhỏ tôi đã quen với những việc này, nhưng điều tôi không ngờ chính là mẹ con họ đã chặt gốc cây lúc tôi đang hái cau khiến tôi ngã xuống ao và chết rồi đưa Cám vào cung thay tôi làm hoàng hậu. Cuộc đời tôi không chấm hết ở đó, nhà được Bụt giúp đỡ, tôi biến thành chim vàng anh ở cạnh vua, Cám lại giết hại chim. Tôi hóa thân thành cây xoan, ả ta chặt cây hòng tiêu diệt. Tôi hóa thân thành khung cửi, cô ta đốt khung cửi và ném tro ra xa hoàng cung. Ở nơi xa áy tôi hóa thành cây thị và được một bà lão hái quả về nhà. Hằng ngày tôi giúp bà dọn dẹp nhà cửa, sau đó trở thành con của bà. Một hôm, nhà vua đi qua đó nhận ra miếng trầu tôi têm nên đã đón tôi trở lại hoàng cung. Mẹ con Cám nhìn thấy tôi xinh đẹp hơn xưa vừa sợ hãi vừa tò mò. Tôi đã trừng trị hai mẹ con ả một cách thích đáng sau những tội ác họ đã làm và sống hạnh phúc với nhà vua đến bây giờ.
Câu chuyện tuy đã trôi xa nhưng nó mãi là những kí ức tôi không bao giờ quên. Nó là bài học để đời của tôi trong cuộc sống. Chúng ta không nên độc ác với người khác nếu không sẽ nhận lại hậu quả khôn lường. Hãy giữ cho bản thân mình một tâm hồn và trái tim lương thiện.
Bằng sự tưởng tượng của mình anh chị hãy hóa thân thành nhân vật Rùa Vàng truyện An Dương Vương Và Mị Châu kể lại theo ngôi thứ nhất hai lần gặp An Dương Vương trên đất Âu Lạc
ĐỀ: Hãy hóa thân thành chiếc điện thoại thông minh để kể một câu chuyện có ý nghĩa.( Văn tự sự). Mọi người giúp em với ạ!
ĐỀ BÀI : Có một tia nắng ở thành phố no đi dạo chơi và vô tình lạc vào một vùng sa mạc.tia nắng nhin thấy một bạn lại gần mới biết bạn cây nhỏ đó là xương rồng .em hãy hóa thân thành tia nắng ,tưởng tượng và kể lai với nhãn đề nghị lực của cây xương rồng
AI LÀM ĐƯỢC MÌNH TICK
Đã từ lâu tôi xem loài xương rồng là biểu tượng của ý chí và niềm tin vì nó luôn xem mọi trở ngại là niềm vui. Ban đầu bạn có thể không tin nhưng với xương rồng thì nó luôn yêu thử thách. Chúng ta có thể thấy rằng, môi trường càng khắc nghiệt chúng càng đẹp lên mà thôi. Tương tự như vậy, chúng ta hãy xem mỗi chướng ngại trong cuộc sống là một bất ngờ thú vị, một trò chơi để chứng tỏ sự kiên cường, kham nhẫn của chính bản thân mình.
Xương rồng – ngay từ chính cái tên, nó đã nói lên bao sự gai góc và khó khăn. Xương rồng tuy không nổi bật rực rỡ như hoa hồng, kiêu sa như mẫu đơn, đáng yêu như anh đào hay tinh khiết như một đóa sen mọc giữa bùn lầy. Trái lại, trông nó lúc nào cũng xấu xí với thân hình thô kệch cùng với những cái gai nhọn hoắc. Nhưng kì diệu thay, ẩn sau cái hình dáng khắc khổ đó là một sức sống mãnh liệt mà có lẽ không một loài hoa nào có thể so sánh được.
Nếu ai đó cảm thấy tuyệt vọng trong cuộc sống, cảm thấy tự ti vì bản thân mình sinh ra không gặp nhiều may mắn như người khác, thì hãy một lần thử nhìn cây xương rồng đi. Nó vẫn tươi xanh, mặc cho mình được trồng trên mảnh đất khô cằn nơi vùng sa mạc đầy nắng và gió, chịu nhiều cơn thịnh nộ dữ dội của thiên nhiên nhưng xương rồng vẫn hiên ngang đứng đó, vẫn vươn lên đón ánh mặt trời rực rỡ. Vì một lẽ xương rồng đã biết vượt qua mọi thách thức của thời tiết, tiềm ẩn trong nó một sức sống mãnh liệt để sinh sôi nảy nở và góp chút ít màu xanh cho đời. Cũng như chúng ta, mỗi con người sinh ra là mỗi duyên phận, mỗi cuộc đời. Dù ai đó có những thiếu thốn, khó khăn về phương diện nào, duyên phận kém may mắn hơn những người khác, thì bạn ơi hãy sống và vươn lên như cây xương rồng đó, vượt qua bao khó khăn thử thách để đóng góp thêm cho đời những điều tốt đẹp hữu ích, để kiếp này chúng ta không uổng kiếp làm người….
Nhìn vào thực tế cuộc sống hiện nay, có biết bao mảnh đời bất hạnh không được cơ thể lành lặn nhưng nhờ vào nghị lực họ đã quên đi những đau khổ nơi thân và nơi tâm mà tiếp tục sống, tiếp tục đóng góp cho cuộc đời như những đóa hoa luôn tỏa hương thơm ngát.Chỉ cần có ý chí là chúng ta có thể vượt qua được mọi trở ngại cho dù trở ngại đó có lớn đến mức nào. Khó khăn càng lớn khi ước vọng càng cao, khó khăn càng không thể vượt qua khi khả năng làm chủ bản thân càng thiếu. Khó khăn đó như là một câu thách đố đòi hỏi chúng ta phải biết vượt qua chính mình bằng cách chỉnh đốn lại nội tâm và làm chủ bản thân. Chỉ có lòng kiên định và ý chí kiên trì, bền bỉ mới có thể giúp ta vượt qua được những trở ngại của cuộc sống. Đó là một nền tảng mà bất cứ người nào cũng cần nên có. Giống như những cây xương rồng vẫn hằng ngày sống lặng lẽ mà bền bỉ điểm tô cho nơi sa mạc vốn nóng bức và không có sức sống.
Vì vậy, muốn thành công thì không thể thiếu nghị lực. Đừng sợ trở ngại, vì chính nó là thứ để ta rèn luyện ý chí kiên cường của bản thân. Phải đương đầu với thử thách và thất bại thì mới đủ nghị lực để đạt đến thành công trong cuộc sống bởi ai cũng phải trải qua nhiều gian nan, thử thách thì lúc ấy nghị lực là rất quan trọng, có nghị lực, có niềm tin thì ta có thể vượt qua mọi khó khăn để đưa những bước chân gần hơn với thành công và chạm tay đến hạnh phúc. Chúng ta nên nhớ rằng đừng bao giờ từ bỏ khi vẫn còn ước mơ, và nghị lực sẽ giúp chúng ta thực hiện ước mơ đó.
Hãy mạnh mẽ vươn lên như những cây xương rồng trên sa mạc để mỗi sớm mai thức dậy ta thấy tâm hồn nhẹ như lá non.
bạn kia chép mạng ak
Tôi là tia nắng của một thánh phố đông đúc và nhộn nhịp.Một hôm,do quá mải chơi nên tôi đã đi lạc vào một sa mạc rộng lớn.Đang lúng túng,tôi bất chợt nhìn thấy một thứ j đó tiến lại gần mk.Vừa buồn ,vừa hoảng sợ,tôi chỉ biết đừng yên quan sát,Khi thứ đó đến gần,Tôi ms bt đó là bn xương rồng.ÔI! Bạn ấy thật nhỏ nhắn với những chiếc gai nhọn hoắt .Tôi nhìn quannh ,thật tình mà ns thì ở đây rất nóng và khó chịu nhưng"Vì sao bn xương rồng vẫn có thể sống đc trên mảnh đất này ?"Tôi hỏi bn,Bạn nhẹ nhàng trả lời tôi "Mk là xương rồng,mk đc sinh ra ở sa mạc này ,tuy nó có thời tiết khắc nghiệt nhưng mk yêu nó lắm.Ở đây không có nhưng hồ nước trong xanh hay nhưng vòm cây xanh ngát,thay vào đó chỉ là nhưng cây cỏ héo tàn vfa những người bạn xương rồng khác"Nghe đến đó,tôi ms thấy đc nỗi khổ và sự khó khăn của xương rồng,Bn kể tiếp"Hằng năm,mk và các bn của mk pk trả qua hàng ngàn cơn bão cát,trả qua nhưng đợt hạn hán kéo dài , chuyện thiếu nước và bóng râm ở đây rất phổ biến .MK và các bn mk rất cô gắng trong việc ích trữ nhưng giọt nước để duy trì cuộc sống.Bóng cây của mk thường là nơi trú nắng của vài bn thằn lắn.Dù sao thì ở đây cx vui lắm,Mọi ng ai cũng nhiệt tình giúp đỡ khi mk gặp khó khăn"Nghe xong câu chuyện,tôi khóc thầm và rút ra một bài học quý giá từ các bn xương rồng đấy niềm tin vfa nghị lực "Dù bất kì hoàn cảnh nào,nếu kiên trì vsf có nghị lực vượt qua thì sẽ làm đc"
đề bài : em hãy hóa thân thành một người bạn hàng xóm của Thành và Thủy . Em đã được chứng kiến toàn bộ cảnh chia tay của Thành và Thủy .Em hãy kể lại cảnh chia tay đó bằng lời của em
GIÚP MÌNH VỚI THỨ 3 MK PHẢI NỘP RỒI
Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mình đi, Thành lặng lẽ vào trong nhà lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã mình hay thường viết nó nhất. Những dòng chữ ngay thẳng viết riêng cho nỗi lòng của bản thân.
Em gái yêu quý của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật rồi sao? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ, sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mình vậy. Ông trời không thương anh xem mình sao, sao lại nỡ chia cắt 2 anh em. Giờ anh buồn lắm, ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày vì nó thiếu bóng dáng em thiếu cái sự tinh nghịch ấy. Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi sau đó sẽ quay về ngôi nhà này. Một mình anh làm sao có thể tự lo cho bản thân mình đây, áo anh rách ai vá cho anh đây. Không chỉ riêng em mà anh còn nhớ mẹ vô cùng. Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên anh không thể quên mẹ và em được. 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này, những kỉ niệm khó quên ấy em biết không? Anh sẽ kèm bức ảnh anh và em cùng ẹm nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ anh có thể mở nó ra nhìn nó để trong lòng anh đỡ đau hơn. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé!
Có lẽ những dòng nhật kí của người anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn. bên trong nó chất chứa những kỉ niệm hoài ức của 2 anh em.
Chúc bạn học tốt!
Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mình đi, Thành lặng lẽ vào trong nhà lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã mình hay thường viết nó nhất. Những dòng chữ ngay thẳng viết riêng cho nỗi lòng của bản thân.
Em gái yêu quý của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật rồi sao? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ, sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mình vậy. Ông trời không thương anh xem mình sao, sao lại nỡ chia cắt 2 anh em. Giờ anh buồn lắm, ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày vì nó thiếu bóng dáng em thiếu cái sự tinh nghịch ấy. Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi sau đó sẽ quay về ngôi nhà này. Một mình anh làm sao có thể tự lo cho bản thân mình đây, áo anh rách ai vá cho anh đây. Không chỉ riêng em mà anh còn nhớ mẹ vô cùng. Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên anh không thể quên mẹ và em được. 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này, những kỉ niệm khó quên ấy em biết không? Anh sẽ kèm bức ảnh anh và em cùng ẹm nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ anh có thể mở nó ra nhìn nó để trong lòng anh đỡ đau hơn. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé!
Có lẽ những dòng nhật kí của người anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn. bên trong nó chất chứa những kỉ niệm hoài ức của 2 anh em.
Bn viết hay đó Phuong!
Ai thấy hay điểm danh
Hãy kể lại một trải nghiệm của bản thân em trong đó có sử dụng một biện pháp nghệ thuật nhân hóa lưu ý ngôi kể phải là ngôi thứ nhất