Đặt câu có từ lộc được dùng với nghĩa chuyển,ngoài từ lộc vừng
Đặt câu có từ lộc được hiểu theo nghĩa chuyển-nghĩa khác với nghĩa trong từ cây lộc.
Thôi ác bạn đứng trả lời mình làm bừa bài này rùi
Đặt câu với từ lộc được hiểu theo nghĩa chuyển
HELP MEEEEEEEEEEEEEE!
Từ “lộc” trong bài được sử dụng với nghĩa gốc hay nghĩa chuyển? Hãy giải thích tại sao tác giả lại miêu tả người lính là “lộc dắt đầy trên lưng”?
Từ “lộc” là sự sáng tạo độc đáo của tác giả:
+ Lộc của “người ra đồng”: nói về những người lao động, những người ươm mầm cho sự sống, ươm màm non trên những cách đồng quê hương. Từ “lộc” cho ta liên tưởng tới những cánh đồng mênh mông với những chồi non nhú lên xanh biếc từ những hạt thóc giống mùa xuân. Từ “lộc” còn mang sức sống, sức mạnh của con người. Có thể nói chính con người tạo nên sức sống mùa xuân thiên nhiên đất nước.
+ “Mùa xuân người cầm súng. Lộc giắt đầy trên lưng”: liên tưởng đến những người chiến sĩ, những người cầm súng khi ra trận trên vai trên lưng có cành lá ngụy trang. Những cành lá ấy mang lộc biếc, chồi non, mang theo cả mùa xuân của thiên nhiên, cây cỏ. Từ “lộc” làm cho người ta thấy tràn ngập niềm tin, hy vọng đã tiếp thêm sức mạnh ý chí để họ vươn xa ra, bảo vệ đất nước.
→ Con người chính là nhân tố quyết định tạo ra, thúc đẩy sự phát triển của xã hội, đất nước. Hình ảnh “lộc” xuân tràn theo người ra đồng là đẹp ý thơ với cuộc sống lao động và chiến đấu. Xây dựng và bảo vệ, là hai nhiệm vụ không thể tách rời, họ đem mùa xuân mọi nơi trên đất nước.
Từ “lộc” trong bài được sử dụng với nghĩa gốc hay nghĩa chuyển? Hãy giải thích tại sao tác giả lại miêu tả người lính là “lộc dắt đầy trên lưng”?
Từ “lộc” là sự sáng tạo độc đáo của tác giả:
+ Lộc của “người ra đồng”: nói về những người lao động, những người ươm mầm cho sự sống, ươm mầm non trên những cách đồng quê hương. Từ “lộc” cho ta liên tưởng tới những cánh đồng mênh mông với những chồi non nhú lên xanh biếc từ những hạt thóc giống mùa xuân. Từ “lộc” còn mang sức sống, sức mạnh của con người. Có thể nói chính con người tạo nên sức sống mùa xuân thiên nhiên đất nước.
+ “Mùa xuân người cầm súng. Lộc giắt đầy trên lưng”: liên tưởng đến những người chiến sĩ, những người cầm súng khi ra trận trên vai trên lưng có cành lá ngụy trang. Những cành lá ấy mang lộc biếc, chồi non, mang theo cả mùa xuân của thiên nhiên, cây cỏ. Từ “lộc” làm cho người ta thấy tràn ngập niềm tin, hy vọng đã tiếp thêm sức mạnh ý chí để họ vươn xa ra, bảo vệ đất nước.
→ Con người chính là nhân tố quyết định tạo ra, thúc đẩy sự phát triển của xã hội, đất nước. Hình ảnh “lộc” xuân tràn theo người ra đồng là đẹp ý thơ với cuộc sống lao động và chiến đấu. Xây dựng và bảo vệ, là hai nhiệm vụ không thể tách rời, họ đem mùa xuân mọi nơi trên đất nước.
Từ “lộc” trong bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được sử dụng với nghĩa gốc hay nghĩa chuyển? Hãy giải thích tại sao tác giả lại miêu tả người lính là “lộc dắt đầy trên lưng”?
Từ “lộc” là sự sáng tạo độc đáo của tác giả:
● Lộc của “người ra đồng”: nói về những người lao động, những người ươm mầm cho sự sống, ươm mầm non trên những cách đồng quê hương. Từ “lộc” cho ta liên tưởng tới những cánh đồng mênh mông với những chồi non nhú lên xanh biếc từ những hạt thóc giống mùa xuân. Từ “lộc” còn mang sức sống, sức mạnh của con người. Có thể nói chính con người tạo nên sức sống mùa xuân thiên nhiên đất nước.
● “Mùa xuân người cầm súng. Lộc giắt đầy trên lưng”: liên tưởng đến những người chiến sĩ, những người cầm súng khi ra trận, trên vai trên lưng có cành lá ngụy trang. Những cành lá ấy mang lộc biếc, chồi non, mang theo cả mùa xuân của thiên nhiên, cây cỏ. Từ “lộc” làm cho người ta thấy tràn ngập niềm tin, hy vọng đã tiếp thêm sức mạnh ý chí để họ vươn xa ra, bảo vệ đất nước.
⇒ Con người chính là nhân tố quyết định tạo ra, thúc đẩy sự phát triển của xã hội, đất nước. Hình ảnh “lộc” xuân tràn theo người ra đồng là đẹp ý thơ với cuộc sống lao động và chiến đấu. Xây dựng và bảo vệ, là hai nhiệm vụ không thể tách rời, họ đem mùa xuân mọi nơi trên đất nước.
Trong các câu sau các từ gạch chân được dùng theo nghĩa gốc hay nghĩa chuyển ?Giải nghĩa những từ đó?
Mùa xuân cây cối đâm chồi nảy lộc
Tuổi xuân hăng hái lên đường chống giặc cứu nước
Mùa xuân cây cối đâm chồi nảy lộc => Nghĩa gốc : Chỉ 1 mùa trong năm
Tuổi xuân hăng hái lên đường chống giặc cứu nước => Nghĩa chuyển : Chỉ tuổi trẻ
" Xuân " trong câu thứ 1 là nghỉa gốc, ý muốn chỉ mùa đầu tiên trong một năm
" Xuân " trong câu thứ 2 là nghĩa chuyển, ý chỉ tuổi trẻ, độ tuổi đầu tiên, đẹp nhất của đời người
Mùa xuân cây cối đâm chồi nảy lộc : => Nghĩa gốc : Chỉ mùa đầu tiên trong năm
Tuổi xuân hăng hái lên đường chống giặc cứu nước : => Nghĩa chuyển : Chỉ thời gian đẹp nhất trong cuộc đời , lúc còn trẻ ( Từ 18 -> 30 tuổi)
* Hok tốt !
# Miu
Đặt câu với từ phúc lộc
chúc năm mới gia đình phúc tài ,phúc lộc
chúc mọi người năm mới phúc lộc dồi dào
Em hãy đặt 1 câu có từ chạy được dùng theo nghĩa chuyển
................................................................................................................
Em hãy đặt 1 câu có từ đứng được dùng theo nghĩa gốc
...........................................................................................
Em hãy đặt 1 câu có từ đứng dùng theo nghĩa chuyển
......................................................................................
1. Nhà bác ấy chạy ăn từng bữa.
2. Cô ấy đang đứng bán hàng.
3. Anh ấy đứng ra bảo vệ công lý.
(Nghĩa gốc của từ đưng là tư thế thẳng người, hai chân chạm sát mặt nền)
Nhớ tick nha
Câu 2
Câu nào sau đây không thuộc kiểu câu “Ai – thế nào”?
Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm.
Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Cây lộc vừng vươn mình đón nắng sớm bên ven hồ.
Câu 2
Câu nào sau đây không thuộc kiểu câu “Ai – thế nào”?
Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm.
Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Cây lộc vừng vươn mình đón nắng sớm bên ven hồ.
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm.
Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Cây lộc vừng vươn mình đón nắng sớm bên ven hồ.