Những câu hỏi liên quan
đừng khóc nữa
Xem chi tiết
Linh
Xem chi tiết
Nguyễn Thảo Trang
10 tháng 11 2021 lúc 13:17

thơ đâu bạn???

Bình luận (1)
Đinh Minh Đức
10 tháng 11 2021 lúc 13:19

thơ nào vậy trời

Bình luận (1)
Đinh Minh Đức
10 tháng 11 2021 lúc 19:17

ấy ấy

nhầm nhầm

tớ quên mất

Bình luận (0)
Nguyễn Hoàng Khánh Thi
Xem chi tiết
Kậu...chủ...nhỏ...!!!
5 tháng 11 2021 lúc 14:25

văn bản nào ạ

Bình luận (1)
Minh Hồng
5 tháng 11 2021 lúc 14:25

đoạn văn đou???

Bình luận (3)
Sunn
5 tháng 11 2021 lúc 14:25

Đoạn văn đâu ?

Bình luận (0)
tuan le
Xem chi tiết
Pikachu
13 tháng 4 2023 lúc 16:45

Nhân hóa

Giúp cho con thuyền - báu vật của dân chài lưới trở nên gần gũi hơn

Bình luận (0)
Đoàn Trần Quỳnh Hương
13 tháng 4 2023 lúc 16:49

Tác giả đã sử dụng biện pháp ẩn dụ " câu hát căng buồm cùng gió khơi". Cái hay của biện pháp nghệ thuật trên là:

- Câu hát con người làm cánh buồm đẩy thuyền bay cao, bay xa hơn => vẻ đẹp của con người lao động. 

- Cho thấy niềm vui hứng khởi của người dân chài khi ra khơi

 

 

Bình luận (0)
Tạ Dương
Xem chi tiết
Thư Phan
21 tháng 12 2021 lúc 15:04

Có điểm?

Bình luận (0)
Vũ Phạm Gia Hân
21 tháng 12 2021 lúc 15:05

bạn đang kiểm tra à?

Bình luận (0)
phung tuan anh phung tua...
21 tháng 12 2021 lúc 15:08

đang thi hả bạn

 

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Vân Anh
Xem chi tiết
Võ Bảo Ngọc
17 tháng 5 lúc 22:17

???hun biết

 

Bình luận (0)
Nguyễn Hoàng Yến
Xem chi tiết

Trong đoạn thơ tả cảnh mặt trời mọc trên đảo Cổ Tô của Nguyễn Tuân, tác giả đã sử dụng phép tu từ so sánh. Tác giả đã ví mặt trời lên như một quả trứng thiên nhiên, còn chân trời như một mân lễ phẩm tiến ra từ bình minh. Qua đó, ta có thể dễ dàng nhận thấy cách so sánh của tác giả rất độc đáo và đặc sắc. Tác giả muốn nhấn mạnh cảnh mặt trời lên trên biển, rực rỡ và tráng lệ. Qua đó thể hiện tài quan sát của nhà văn và tài sử dụng ngôn ngữ điêu luyện của tác giả. 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Vũ Thùy Dương
Xem chi tiết
khôi nguyên trần
Xem chi tiết