Cái váy và lồng chim khác nhau ở đou??
( ngiêm cấm thanh niên nghiêm túc hay dậy thì không sẽ thành người của làg lâm thao đáo)
Sau mấy chục lần Troll mọi người. Tui quyết định sẽ ngừng việc Troll và bật chế độ Thanh niên nghiêm túc
Troll vui hon ma!Minh troll suot cu co so ho la troll.Lam thanh nien nghiem tuc lam gi nguoi ta ban mk '' thay doi thoi tiet'' nghia la bi ''dien'' nhanh chong nen tiep tuc troll de!
Thử troll tớ đi :3 ~ Thách nà
~~~ HAND ~~~
Sau mấy chục lần Troll mọi người. Tui quyết định sẽ ngừng việc Troll và bật chế độ Thanh niên nghiêm túc
Sau mấy chục lần Troll mọi người. Tui quyết định sẽ ngừng việc Troll và bật chế độ Thanh niên nghiêm túc
- Khôg mún cmt đâu mà đọc thấy nhột đ*t vl. Ai đmm hă? Coăn choá . . . Não phẳng? Mày đùa à?ghét tao liên quan đến việc mày phải chửa rủa tao à? nChỉ có những đứa não phẳng mới thích kích thích ngta não phẳng thôi nhở? Mày ghét tao liên quan đến việc mày phải chửa rủa tao à?Nghĩ lại đi! À mà tao quên, mày não phẳng lì lun mà, sao ngta không lấp đất thành con đường đi lại luôn nhỉ? Mày tặng tao phần chửi rủa trên trên? - Vậy tao sẽ tặng lại mày bài gửi này nhé! À tao quên! Mày có hiểu tiếng người đâu cơ chứ! Xem ra công cốc rồi! Chắc tao phải bỏ tiền cho mày vô lớp học "An Sinh Thú Hoang" mới được> Khổ thân bame mày quá nhờ! Nhà nghèo quá hay sao mà không có tiền đi học vậy? Còn cái phần chửi tiếp chắc là dành cho tao đúng không? Vậy mời mày cố gắng phiên dịch cho tao những câu sau:" Dog ơi! Dog 'thông minh' lắm! Dog ăn gì mà 'thông minh' thế hả Dog? Không ngờ ăn xương mà cũng 'thông minh" thế à?Vậy giờ Dog nên đổi khẩu vị đi! Bởi vì . . . Dog quá Ngu!" Thế thôi nhé. Diễn văn đến đây là Kết Thúc.
Chứng minh : 5=4 ( không dành chi những thanh niên nghiêm túc) , KKKK
Ta có:
-20 = -20
25 – 45 = 16 – 36
5^2 – 2.5.9/ 2 = 4^2 – 2.4.9/2
Cộng cả 2 vế với (9/2)^2 để xuất hiện hằng đẳng thức :
5^2 – 2.5.9/2 + (9/2)^2 = 4^2 – 2.4.9/2 + (9/2)^2
(5 – 9/2)^2 = (4 – 9/2 )^2
5 – 9/2 = 4 – 9/2
5 = 4
https://cdn.shopify.com/s/files/1/0925/7290/files/gXxg9hgHR5VtKdKhulnd5V2xD3Odc67jPPgobDy4v6Q_large.jpg?v=1525454735
Chứng minh:4 = 5
-->Ta có
-20 = -20
<=> 25 - 45 = 16 - 36
=> 5^2 - 2.5.9/ 2 = 4^2 - 2.4.9/2
Cộg cả 2 vế với (9/2)^2 để xuất hiện hằg đẳg thức :
5^2 - 2.5.9/2 + (9/2)^2 = 4^2 - 2.4.9/2 + (9/2)^2
<=> (5 - 9/2)^2 = (4 - 9/2 )^2
=> 5 - 9/2 = 4 - 9/2
=> 5 = 4
Lâm là học sinh trung bình cuả lớp 7. Lâm thường lười làm bài tập trước khi đến lớp. Trong giờ kiểm tra Lâm hay giở sách và chép bài của bạn bên cạnh. Nhưng hôm nay lại khác, kiểm tra môn GDCD, Lâm nhìn thấy các bạn bên cạnh nghiêm túc làm bài. Lâm quyết tâm nộp giấy trắng. Lâm tự hứa với bản thân sẽ chăm chỉ học tập .
Theo em ,vì sao có sự chuyển biến trong suy nghĩ của Lâm ? Bạn Lâm có đáng để chúng ta học tập không ? Vì sao ?
Theo em,vì Lâm đã thấy các bạn nghiêm túc làm bài,Lâm không chép mà nộp giấy trắng. Điều này chứng tỏ trong đầu Lâm cũng đã nhận ra lỗi của mình.
Bạn Lâm đáng để chúng ta học tập.Mặc dù,hồi đầu bạn có chép bài nhưng bạn đã kịp thời sửa sai lỗi của chính bản thân mình.
lồng chim khác váy ở đâu
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
– Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ. Anh chạy ra nhà phía sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà hoạ sĩ tặc lưỡi đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già.
– Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
Anh thanh niên vừa vào, kêu lên. Để người con gái khỏi trở lại bàn, anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn cặp giữa cuốn sách tới trả cho cô gái. Cô kĩ sư mặt đỏ ửng, nhận lại chiếc khăn và quay vội đi.
– Chào anh. – Đến bậu cửa, bỗng nhà họa sĩ già quay lại chụp lấy tay người thanh niên lắc mạnh. – Chắc chắn rồi tôi sẽ quay trở lại. Tôi ở với anh ít hôm được chứ?
Đến lượt cô gái từ biệt. Cô chìa tay ra cho anh nắm, cẩn trọng, rõ ràng, như người ta cho nhau cái gì chứ không phải là cái bắt tay. Cô nhìn thẳng vào mắt anh – những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy.
– Chào anh.
(Theo Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
c) Những câu “giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ”; “những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy”,… là nhận xét của người nào, về ai?
- Những câu “giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ”, “những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy…” là lời nhận xét, đánh giá của người kể chuyện về anh thanh niên và suy nghĩ của anh ta.
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
– Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ. Anh chạy ra nhà phía sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà hoạ sĩ tặc lưỡi đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già.
– Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
Anh thanh niên vừa vào, kêu lên. Để người con gái khỏi trở lại bàn, anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn cặp giữa cuốn sách tới trả cho cô gái. Cô kĩ sư mặt đỏ ửng, nhận lại chiếc khăn và quay vội đi.
– Chào anh. – Đến bậu cửa, bỗng nhà họa sĩ già quay lại chụp lấy tay người thanh niên lắc mạnh. – Chắc chắn rồi tôi sẽ quay trở lại. Tôi ở với anh ít hôm được chứ?
Đến lượt cô gái từ biệt. Cô chìa tay ra cho anh nắm, cẩn trọng, rõ ràng, như người ta cho nhau cái gì chứ không phải là cái bắt tay. Cô nhìn thẳng vào mắt anh – những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy.
– Chào anh.
(Theo Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
b) Ở đây, ai là người kể về các nhân vật và sự việc trên? (Gợi ý: Có phải là một trong các nhân vật: ông họa sĩ già, cô kĩ sư, anh thanh niên hay là một người nào đó?) Những dấu hiệu nào cho ta biết ở đây các nhân vật không phải là người kể chuyện? (Gợi ý: Chuyện được kể theo ngôi thứ mấy? nếu là một trong ba nhân vật trên thì ngôi kể và lời văn phải thay đổi như thế nào?…)
- Người kể là người giấu mặt, không phải là nhân vật trong truyện kể
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
– Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ. Anh chạy ra nhà phía sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà hoạ sĩ tặc lưỡi đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già.
– Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
Anh thanh niên vừa vào, kêu lên. Để người con gái khỏi trở lại bàn, anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn cặp giữa cuốn sách tới trả cho cô gái. Cô kĩ sư mặt đỏ ửng, nhận lại chiếc khăn và quay vội đi.
– Chào anh. – Đến bậu cửa, bỗng nhà họa sĩ già quay lại chụp lấy tay người thanh niên lắc mạnh. – Chắc chắn rồi tôi sẽ quay trở lại. Tôi ở với anh ít hôm được chứ?
Đến lượt cô gái từ biệt. Cô chìa tay ra cho anh nắm, cẩn trọng, rõ ràng, như người ta cho nhau cái gì chứ không phải là cái bắt tay. Cô nhìn thẳng vào mắt anh – những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy.
– Chào anh.
(Theo Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
d*) Hãy nêu những căn cứ để có thể nhận xét: Người kể chuyện ở đây dường như thấy hết và biết tất mọi việc, mọi hành động, tâm tư, tình cảm của các nhân vật.
- Người kể chuyện ở đây dường như thấy hết, biết hết tất cả mọi việc, mọi hành động, tâm tư, tình cảm của các nhân vật:
Căn cứ vào chủ thể đứng ra kể chuyện, đối tượng được miêu tả, ngôi kể, điểm nhìn và lời văn, có thể nhận xét: Người kể câu chuyện ở đây dường như thấy hết và biết tất mọi việc, mọi người, mọi hành động, tâm tư, tình cảm của các nhân vật...