Câu văn: "Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi hãnh diện, sau đó là xấu hổ". Viết như thế, câu thiếu thành phần gì? Tại sao trong đoạn văn (Bài Bức tranh của em gái tôi, SGK Ngữ Văn 6 tập 2) Vẫn hợp lý?
Qua văn bản bức tranh em gái tôi em hãy giải thích tâm trạng của người anh khi đứng trước bức tranh anh trai tôi của em gái. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ
Khi đứng trước bức tranh “Anh trai tôi” của Kiều Phương, thoạt tiên người anh ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện và sau đó là sự xấu hổ. Trước hết, người anh ngỡ ngàng vì không thể tin được chú bé ngồi trong bức tranh kia là mình. Sau sự ngỡ ngàng ban đầu ấy, người anh thấy hãnh diện, hãnh diện vì mình là chủ đề chính của bức tranh đoạt giải nhất trong cuộc thi vẽ quốc tế. Ngỡ ngàng, hãnh diện rồi cuối cùng là cảm giác xấu hổ. Người anh nhận ra mình không được đẹp, hoàn hảo như những gì em gái đã thể hiện. Đặc biệt, người anh xấu hổ khi thấy mình không xứng đáng với tình cảm trong sáng của Kiều Phương. Chính cảm giác xấu hổ ấy giúp ta phát hiện ra phần đẹp nhất trong tâm hồn của người anh.
Viết một bài văn thuật lại tâm trạng của người anh trong truyện Bức tranh của em gái tôi của Tạ Duy Anh, khi đứng trước bức tranh được giải nhất của em gái.
Sau khi Kiều Phương tham gia trại thi vẽ quốc tế trở về, bố mẹ tôi vui lắm vì bức tranh của nó được trao giải nhất. Kiều Phương muốn tôi cùng đi nhận giải trong ngày lễ phát thưởng. Tuy trong lòng không vui nhưng tôi vẫn phải cùng bố mẹ dự triển lãm tranh thiếu nhi. Người xem đông lắm. Bố mẹ kéo tay tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương được đóng khung, lồng kính treo ở một vị trí trang trọng. Dưới bức tranh có hàng chữ đề: Giải nhất – Kiều Phương – 8 tuổi. Bức tranh vẽ một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.
Khi nghe mẹ thì thầm hỏi: Con có nhận ra con không? thì tôi giật sững người và chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng tôi. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng. Chú bé trong tranh kia là tôi đấy ư? Có lẽ nào như vậy được? Hóa ra những lần “Mèo” (biệt danh của em gái tôi) xét nét khiến tôi bực mình, khó chịu chính là những lúc em quan sát thật kĩ để vẽ chân dung tôi. Em đã có chủ ý chọn tôi làm đề tài cho bức tranh của nó từ trước lúc đi thi. Vậy mà vì thói ghen tị......xâu xa, tôi đã không nhận ra thiện ý ấy của nó. “Mèo” yêu quý tôi thực sự nên nó phát hiện ra những nét đẹp ẩn giấu dưới vẻ mặt “khó ưa” của tôi để thể hiện lên tranh, biến tôi thành chú bé suy tư và mơ mộng. Ôi! Em gái tôi có tấm lòng vị tha và nhân hậu đáng quý biết chừng nào!
Ngắm kĩ bức tranh, tôi thấy em gái tôi quả là có tài năng thật sự. Nét vẽ của nó linh hoạt và sinh động. Đôi mắt của chú bé trong tranh rất có thần, phản ánh được trạng thái tâm hồn nhân vật. Phải, tôi vốn hay suy tư và mơ mộng nhưng sự đố kị đã biến tôi thành kẻ nhỏ nhen đáng ghét. Tôi xấu hổ vì cảm thấy nhỏ bé đến tội nghiệp trước đứa em gái bé bỏng. Tôi nhủ thầm hãy vượt khỏi mặc cảm tự ti, hãy đánh giá lại mình một cách khách quan để tìm ra mặt mạnh, mặt yếu. Từ đó cố gắng phấn đấu để trở thành một người anh trai xứng đáng với cô em gái tài hoa.
Khi nhận ra nhân vật chính trong bức tranh đoạt giải của em gái là mình, người anh ban đầu ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện và sau đó là xấu hổ. Em ngõ' ngàng vì không nghĩ rằng trong con mắt em gái, hình ảnh của mình lại toàn mĩ đến thế; sau những gì mình đối xử với em gái, em gái vẫn có cái nhìn hết sức hoàn hảo về mình. Từ sự ngỡ ngàng đó, người anh chuyển sang hãnh diện. Hãnh diện không chỉ vì tài năng của em, vì sự hoàn hảo của mình trong bức tranh, mà còn chính vì tâm hồn cao thượng và lòng vị tha của em gái. Cùng với dòng chữ đề Anh trai tôi là hình ảnh một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lèn từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chísự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Đó là một người anh trong những suy nghĩ và có cả sự tưởng tượng của người em gái. Chính lòng vị tha và lòng mong ước của em gái đã làm cho người anh chuyển từ hãnh diện sang xấuliổ. Dưới con mắt của em gái, người anh thật hoàn hảo, nhưng trong thực tế người anh chưa làm được những gì xứng đáng với suy nghĩ của người em, ngay trong cách đối xử và những suy nghĩ của em về em gái cũng không được như vậy. Người anh đã nhận ra những khuyết điếm của mình qua nội dung mà em gái diễn tả trong bức tranh.
Như vậy có thể thấy, tâm trạng của người anh diễn biến hết sức phức tạp thông qua những hành động cụ thế của em gái. Đó là nét độc đáo trong việc thế hiện tính cách nhân vật của tác giả.
Đọc kĩ đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
"Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: "Anh trai tôi". Vậy mà dưới mắt tôi thì ..."
Câu 1: Tôi trong đoạn trích chỉ ai? Cho biết phương thức biểu đạt chính của đoạn trích
Câu 2: Nêu nội dung của đoạn trích
Câu 3: Em hãy giải thích tâm trạng của người anh khi đứng trước bức tranh của em gái:"Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ"
Câu 4: Từ câu chuyện của người anh trong văn bản trên, em rút ra bài học gì cho bản thân mình
Câu 1:
Tôi trong đoạn trích chỉ người anh trai trong văn bản "bức tranh của em gái tôi".Phương thức biểu đạt chính: Tự sự
Câu 2:
Tâm trạng của người anh trước bức tranh của em gái mình
Câu 3:
Ngỡ ngàng: Trong mắt em gái mình thì mình lại rất hoàn hảo
Hãnh diện: Bức tranh giải nhất của m được treo ở một căn phòng trang trọng và có nhiều người xem
Xấu hổ: Em vẽ thứ thân thuộc nhất là người anh trai rất hoàn hảo mặc dù bấy lâu nay mình luôn ghen tị, ghen ghét em
Câu 4:
Tình cảm và lòng nhân hậu của người em đã làm cho người anh thấy được những hạn chế của mình
2. Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới :
Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì...
- Con đã nhận ra con chưa? - Mẹ vẫn hồi hôp.
Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy”.
(Trích Bức tranh của em gái tôi – Tạ Duy Anh
Câu 1. Xác định ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích trên.
Câu 2. Nêu nội dung chính của đoạn trích trên.
Câu 3. Tìm các tính từ có trong câu văn sau:
Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ.
Câu 4. Theo em, thế nào là lòng nhân hậu?
Câu 5. Từ đoạn trích trên, em hãy viết đoạn văn ngắn (khoảng 5 đến 7 câu) trình bày những bài học mà em đã rút ra cho bản thân.
Câu 1 :
Ngôi kể thứ nhất ( người kể xưng tôi )
Câu 3 :
Ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ.
Câu 4 :
Lòng nhân hậu là tấm lòng yêu thương, luôn chia sẻ cảm thông với những người xung quanh. Người có tấm lòng nhân hậu luôn dễ dàng tha thứ cho lỗi lầm của người khác.
Câu 5 :
Từ truyện này em rút ra được bài học : lòng nhân hậu , sự độ lượng thật cao quý và có sức chinh phục rất lớn , nó cảm hóa đc phần nhỏ bé , xấu xa trong tâm hồn con người. Qua đoạn kết này ta có thể thấy được người anh đã lớn hơn , trưởng thành hơn về suy nghĩ người anh ko những ko đáng ghét mà còn đáng yêu đáng quý!
Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì…
- Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp.
Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy.”
Câu 1: Xác định ngôi kể chính được sử dụng trong đoạn văn trên là: ngôi thứ nhất
Câu 2: Nêu nội dung chính của đoạn văn:
Câu 3: Tìm các tính từ có trong câu văn sau:
Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ.
Các tính từ có trong câu văn trên là: ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ.
Câu 4. Theo em, thế nào là lòng nhân hậu?
Câu 5. Từ đoạn trích trên, em hãy viết đoạn văn ngắn (khoảng 5 đến 7 câu) trình bày những bài học mà em đã rút ra cho bản thân.
Câu văn: "Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi hãnh diện, sau đó là xấu hổ." Viết như thế, câu thiếu thành phần gì? Tại sao trong đoạn văn (Bức tranh của em gái tôi, SGK ngữ văn 6 tập 2) lại hợp lí?
Câu văn: "Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi hãnh diện, sau đó là xấu hổ." Viết như thế, câu thiếu thành phần gì? Tại sao trong đoạn văn (Bức tranh của em gái tôi, SGK ngữ văn 6 tập 2) lại hợp lí?
=> Thiếu thành phần chủ ngữ. Trong đoạn văn thì câu văn đó hợp lí vì: đoạn văn này đang nói tới cảm xúc và tâm trạng của người anh nên dù thiếu chủ ngữ thì người đọc, người nghe vẫn có thể hiểu rằng câu văn này đang nói về người anh.
"Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo thế kia ư ? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: ' Anh trai tôi ' . Vậy mà dưới mắt tôi thì ..."
Câu 1 : Qua văn bản trên em rút ra bài học gì trong cách ứng xử với mọi người ?
Câu 2 : viết đoạn văn khoảng 10 câu trình bày cảm nhận của em về nhân vật người em trong văn bản " Búc tranh của em gái tôi " , trong đoạn văn có sử dụng phó từ. Gạch chân 1 phó từ.
các bạn giúp mik nhanh nha mik đang vội lắm
thái độ cách ứng sử trước thành công của người khác .
Giúp mik vs ... làm ơTôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: "Anh trai tôi".
1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn văn
2. Nêu nội dung của đoạn. Đoạn văn nhắc nhở em điều gì trong cuộc sống?
1. PTBĐ: Tự sự
2. Nội dung: Tâm trạng của người anh khi đứng trước bức tranh của em gái mình.
Đoạn văn nhắc nhở em trong cuộc sống:
+ Phải luôn sống hòa nhã, vui vẻ với mọi người xung quanh.
+ Phải biết trân trọng, chia sẻ với những thành tích mà người khác đạt được.
+ Phải luôn học hỏi, rèn luyện bản thân mình.
Chúc bạn học tốt!
1) Phương thức biểu đạt chính trong đoạn văn trên là biểu cảm.
2) Nội dung: diễn biến tâm trạng của người anh khi nhìn thấy bức tranh của em gái mình đạt giải.
Đoạn văn nhắc nhở em trong cuộc sống là : chúng ta phải biết yêu thương mọi người, không được ghen ghét với tài năng của người khác.
“Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư?”. Đoạn trích trên nói về tâm trạng và suy nghĩ của nhân vật nào trong truyện Bức tranh của em gái tôi của tác giả Tạ Duy Anh?
A. Người mẹ.
B. Kiều Phương.
C. Chú Tiến Lê
D. Người anh.
Câu 1: Em cảm nhận được gì về tâm trạng của cậu bé khi thấy mọi người đều rất hảnh diện trước tái nâng của bé Phương? Vì sao thấy em mình có nâng khiếu mà anh lại có thái độ, tâm trạng như vậy?
Câu 2: Em hãy giải thích vì sao người anh lại có tâm trạng "Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ" khi đứng trước bức tranh đoạt giải nhất của em?
Trong truyện Bức tranh của em gái tôi (SGK/30). Nhớ giải giúp mình nhé!