Vào một ngày hè oi ả sau một buổi tổng kết năm học tôi đang thơ thởn một mình trên một con đường vắng. Bỗng một luồng ánh sáng chói lòa mắt tôi ......Hãy tưởng tượng và viết tiếp câu chuyện.
Lập dàn ý chi tiết cho đề văn sau: Vào một ngày hè oi ả, sau buổi lễ tổng kết năm học, em đang thơ thẩn một mình trên con đường vắng. Bỗng một luồng sáng rực rỡ, chói lòa mắt em... Tưởng tượng và viết tiếp câu chuyện.
1) - Vào 1 ngày hè oi ả sau buổi tổng kết năm học em đang thơ thẩn 1 mình trên con đường vắng .Bỗng một luồng sáng rực rỡ chói lòa mắt em , mở mắt ra em thấy mình đang ở trong một thế giới cổ tích ....
2) - Vào 1 ngày hè oi ả sau buổi tổng kết năm học em đang thơ thẩn 1 mình trên con đường vắng .Bỗng một luồng sáng rực rỡ chói lòa mắt em,...
Dàn bài : MB: Rồi em thấy những thứ xung quanh giống trong chuyện cổ tích...
TB:
- Tả các sự vật xung quanh ở đó ra sao ?
- Em cảm thấy thế nào ?
- Em gặp ai ?(VD : là 1 nhân vật trong chuyện ...)
KB :
Nêu cảm nghĩ của em về nó... ra sao ?
VD : Em thức dậy thì coi nó là một giấc mơ .
Chúc bạn học tốt!
bạn có thể àm theo cốt truyên là gặp được ông bụt,rồiông bụt cho 3 điều ước rôi bạn sẽ chỉ chọn một trong 3 điều ước:sức khỏe,học giỏi,giàu có
chúc bạn học giỏi
Câu 1 : Đọc phần trích sau và trả lời các câu hỏi :
“ ... Tôi hãy còn nhớ buổi chiều hôm đó - buổi chiều sau một ngày mưa rừng , giọt mưa còn đọng trên lá rừng sáng lấp lánh. Đang ngồi làm việc dưới tấm ni lông nóc , tôi bỗng nghe tiếng kêu . Từ con đường mòn chạy lẫn trong rừng sâu , anh hớt hải chạy về , tay cầm khúc ngà đưa lên khoe với tôi . Mặt anh hớn hở như một đứa trẻ được nhận quà .Sau đó anh lấy vỏ đạn hai mươi li của Mĩ, đập mỏng làm thành một cây cưa nhỏ, cưa khúc ngà thành từng miếng nhỏ. Những lúc rỗi, anh cưa từng miếng răng lược, thận trọng, tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc. Chẳng hiểu sao tôi thích ngồi nhìn anh làm và cảm thấy vui vui khi bụi ngà rơi mỗi lúc một nhiều . Một ngày anh cưa một vài răng . Không bao lâu sau , cây lược được hoàn thành . Cây lược dài độ hơn một tấc , bề ngang độ ba phân rưỡi , cây lược cho con gái , cây lược dùng để chải tóc dài , cây lược chỉ có một hàng răng thưa . Trên sống lược khắc một hàng chữ nhỏ mà anh đã gò lưng, tẩn mẩn khắc từng nét: “Yêu nhớ tặng Thu con của ba. Cây lược ngà ấy chưa chải được mái tóc của con nhưng nó như gỡ rối được phần nào tâm trạng của anh. Những đêm nhớ con, anh ít nhớ đến nỗi hối hận đánh con, anh lấy cây lược ra ngắm nghía rồi mài lên mái tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt. Có cây lược anh càng mong gặp lại con”
(Chiếc Lược Ngà –Nguyễn Quang Sáng )
a.Phần trích trên được kể theo lời của nhân vật nào? Việc lựa chọn nhân vật kể như vậy có tác dụng gì trong việc thể hiện nội dung ?
b. Chiếclược ngà là một vật kỉ niệm, lại là tên nhan đề tác phẩm. Vậy em hiểu gì về ý nghĩa hình ảnh này?Nó có liên quan gì đến chủ đề văn bản?
c.Vì sao hình ảnh Chiếc lược ngà trong tác phẩm cùng tên của Nguyễn Quang sáng
1 Hãy đọc khổ thơ sau và làm các yêu cầu ở dưới
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng .
a, cho biết
Đối tượng miêu tả :.....................
Thời điểm miêu tả :.....................
b, những liên tưởng , so sánh
Nước sông trong như ...............
Hàng tre dọc bờ sông như..............
Tâm hồn tác giả như,......................
c, dựa vào nội dung đoạn thơ trên , em hãy tưởng tượng và viết một đoạn văn tả lại vẻ đẹp của dòng sông vào một buối trưa hè
Mọi người viết văn thì ngắn thôi nha vì mình có 3 dòng ngắn thôi
Giúp mình với mai đi học cô kiểm tra rồi
a,Đối tượng miêu tả:Con sông quê hương
Thời điểm miêu tả:Vào một buổi trưa hè
b,Những liên tưởng,so sánh
Nước sông trông như một cái gương trong láp lánh duói ánh trời
Hàng tre dọc bờ sông trông như:Mái tóc soi xuống mặt hồ trong
tâm hồn tác giả như:Một buổi trư hè
c,bài làm
Dòng sông quê em đẹp biết bao,dòng sông buổi trưa hè như một dòng thửy ngân lấp lánh dưới ánh mặt trời buổi trưa hè.Dọc bờ sông là những hàng tre xanh mướt,soi bóng xuống hồ.Giữa buổi trưa,tâm hồn em như ánh mặt trời dệt những sợi nắng vàng,thả xuống dòng ngọc bích xanh biếc lúc trưa hè.Em yêu dòng sông quê em biết bao!
Câu này do mình hoàn toàn tự nghĩ và ko phải chép trên mạng đâu nha!
Mong bạn k đúng cho mình!
có một con đường bị thiếu bóng râm của cây tre, hằng ngày bị ánh nắng chói chang của mặt trời chiếu vào. Em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện của đoạn đường đó.(có thể thêm nhân vật phụ)
Mọi người giúp mình với!
Đề bài: "Cảnh vật trưa hè ở đây yên tĩnh, cây cối đứng im lìm, không gian vắng lặng, không một tiếng động nhỏ. Chỉ một màu nắng chói chang." Dựa vào nội dung đoạn văn trên, kết hợp với sự tưởng tưởng của mình, em hãy tả lại cảnh vật quê em vào một buổi trưa hè.
tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè, em về thăm trường cũ. em hãy viết thư cho một bạn học hồi ấy kể lại buổi thăm trường đầy xúc đọng đó.
Vào một buổi trưa hè, có một con trâu đang nằm nghỉ ngơi dưới mái nhà của một khóm tre. Và con trâu cùng khóm tre đó đã nói chuyện với nhau về cuộc sống của họ luôn gắn bó với con người và đất nước Việt Nam. Em hãy tưởng tượng mình là một khóm tre và kể lại câu chuyện đó
“Tôi hãy còn nhớ buổi chiều hôm đó - buổi chiều sau một ngày mưa rừng, giọt mưa còn đọng trên lá, rừng sáng lấp lánh. Đang ngồi làm việc dưới tấm ni lông nóc, tôi bỗng nghe thấy tiếng kêu. Từ con đường mòn chạy lẫn trong rừng sâu, anh hớt hải chạy về, tay cầm khúc ngà đưa lên khoe với tôi. Mặt anh hớn hở như đứa trẻ được quà” (SGK Ngữ văn 9, tập 1). 1. Đoạn trích trên trích từ tác phẩm nào, của ai? 2. Nhân vật “tôi” và “anh” trong đoạn trích là ai? 3. Phân tích cấu tạo ngữ pháp câu văn: Đang ngồi làm việc dưới tấm ni lông nóc, tôi bỗng nghe thấy tiếng kêu. Cho biết đó là kiểu câu gì xét theo cấu tạo ngữ pháp? 4. Câu văn “Mặt anh hớn hở như đứa trẻ được quà” diễn tả điều gì? Dựa vào những hiểu biết của em về tác phẩm, hãy giải thích vì sao “mặt anh hớn hở” như vậy? 5. Tình cảm của ông Sáu với con đã được thể hiện phần nào trong chuyến về phép thăm nhà, nhưng biểu hiện sâu sắc và tập trung ở phần sau của truyện, khi ông Sáu ở khu căn cứ. Em hãy viết đoạn văn khoảng 12 câu theo lối diễn dịch phân tích tâm trạng của nhân vật ông Sáu trong thời điểm đó. Đoạn văn có sử dụng câu mở rộng thành phần, trợ từ.
Tôi hãy còn nhớ buổi chiều hôm đó – buổi chiều sau một ngày mưa rừng, giọt mưa còn đọng trên lá, rừng sáng lấp lánh. Đang ngồi làm việc dưới tấm ni lông nóc, tôi bỗng nghe tiếng kêu. Từ con đường mòn chạy lẫn trong rừng sâu, anh hớt hải chạy về, tay cầm khúc ngà đưa lên khoe với tôi. Mặt anh hớn hở như một đứa trẻ được quà.
Sau đó anh lấy vỏ đạn hai mươi li của Mĩ, đập mỏng làm thành một cây cưa nhỏ, cưa khúc ngà thành từng miếng nhỏ. Những lúc rỗi, anh cưa từng chiếc răng lược, thận trọng, tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc. Chẳng hiểu sao tôi thích ngồi nhìn anh làm và cảm thấy vui vui khi thấy bụi ngà rơi mỗi lúc một nhiều. Một ngày, anh cưa được một vài răng. Không bao lâu sau, cây lược được hoàn thành. Cây lược dài độ hơn một tấc, bề ngang độ ba phân rưỡi, cây lược cho con gái, cây lược dùng để chải mái tóc dài, cây lược chỉ có một hàng răng thưa. Trên sống lưng lược có khắc một hàng chữ nhỏ mà anh đã gò lưng, tẩn mẩn khắc từng nét: “Yêu nhớ tặng Thu con của ba”. Cây lược ngà ấy chưa chải được mái tóc của con, nhưng nó như gỡ rối được phần nào tâm trạng của anh. Những đêm nhớ con, anh ít nhớ đến nỗi hối hận đánh con, nhớ con, anh lấy cây lược ra ngắm nghía rồi mài lên mái tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt. Có cây lược, anh càng mong gặp lại con. Nhưng rồi một chuyện không may xảy ra. Một ngày cuối năm năm mươi tám – năm đó ta chưa võ trang – trong một trận càn lớn của quân Mĩ – ngụy, anh Sáu bị hi sinh. Anh bị viên đạn của máy bay Mĩ bắn vào ngực. Trong giờ phút cuối cùng, không còn đủ sức trăng trối lại điều gì, hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được, anh đưa tay vào túi, móc cây lược, đưa cho tôi và nhìn tôi một hồi lâu. Tôi không đủ lời lẽ để tả lại cái nhìn ấy, chỉ biết rằng, cho đến bây giờ, thỉnh thoảng tôi cứ nhớ lại đôi mắt của anh.
- Tôi sẽ mang về và trao tận tay cho cháu.
Tôi cúi xuống gần anh và khẽ nói. Đến lúc ấy, anh mới nhắm mắt đi xuôi.
(Trích “Chiếc lược ngà”, Nguyễn Quang Sáng, Ngữ Văn 9, Tập một)
đoạn văn trên có bao nhiêu luận điểm
nêu rõ các luận điểm đó