Ai chép lyrics bài: "Ngày tôi trở thành quái vật"
♪ [Fukase] Ngày tôi trở thành「Quái vật」- Boku ga Monster ni Natta Hi [VietnameseVer] ♪ - YouTube
Ai chép nhanh nhất mình sẽ dùng lick chính để tick!
#Kagamine Len#
Một ngày nọ có một con yêu quái xuất hiện phá tan nhà cửa của dân làng và ngày đó tôi quiết định đi tiêu diệt con yêu quái dân làng đã ngăn cản tôi và ko cho tôi đi diệt yêu quái nhưng tôi vẫn quiết định đi và ko từ bỏ ước mơ trở thành một siêu nhân đi giải cứu thế giới hòa bình và trong sáng nếu giải được thì sẽ được mọi người yêu quý và mọi người ko ghét mk được nữa;và một thời gian sau mk trở về và đã đánh bại được con yêu quái và tôi khi đó đã được nổi tiếng thành một cô siêu nhân đã dải cứu thành công mĩ mản
Sáng tác:lê kim chi
các bạn nhớ đọc hết nha
ửa binh thường :D
Đọc hết rồi thì sao
lúc đầu mình tưởng bạn là nam cơ hóa ra là nữ
Tôi là một thằng con trai,nhưng lại có một sở thích vô cùng quái dị ! Đó chính là sưu tập búp bê và để vào tủ kính trưng bày.Một hôm,khi đi qua cái tủ kính đó,tôi nhìn thấy một con búp bê mỉm cười với tôi.Tôi chợt giật mình,thật kinh dị ! Tôi bấm ngón tay,ngẫm nghĩ : " Kì lạ thật ! Rõ ràng mình đã để nó trong đây 15 ngày rồi.Lẽ ra nó ko thể cử động và có cảm xúc đc chứ ! "
Ai đó có thể giúp nhân vật " tôi " giải thích ko ???
tuy con búp bê không thể hoạt động hay có cảm súc nhưng miệng của nó được người ta cấu tạo là luôn luôn cười!
ck bạn học giỏi!
búp bê đó là người phải không? nó đã ăn thịt các con chết hả ?
Dạo gần đây lũ trẻ con làng tôi hay nói về 1 con quái vật giống như người có bộ da cháy đen và mái tóc dài quét đất. Chúng nói là con quái vật là do con bé đầu làng bị mất tích non nửa năm nay biến thành. Dám cá con quái vật ấy là do người lớn bịa ra để dọa bọn chúng mà thôi, vì theo như chúng kể thì đầu con quái vật ấy còn nguyên.
=> Thằng này giết con bé kia rồi chặt đầu nên biết ngay ngta chỉ bịa
Tuy là một thằng con trai nhưng tôi lại có 1 sở thích rất quái dị,đó chính là sưu tập những con búp bê.Tôi sưu tập chúng để trưng bày trong cái tủ kính rộng.Một hôm,khi đi qua cái tủ kính,tôi chợt nhìn thấy có con búp bê cười với tôi.Tôi khẽ rùng mình,thật kinh dị ! Tôi bấm ngón tay,khẽ lẩm bẩm : " Lạ thật ! Con búp bê này mình đã để vào đây 40 ngày rồi.Tại sao...Nó vẫn cười được nhỉ ? "
Các bạn hãy giúp nhân vật " tôi " giải đáp !
Bởi vi búp bê ko có cảm xúc nó chỉ như hình dạng mà vốn nó đã có thôi nên nó sẽ cười mãi
bạn nói đúng vì trong đề bài có viết là búp bê là người.
ẢNH ĐẠI DIÊN CUA BẠN LÀ AI MÀ ĐẸP ZẬY KB NHA
Dạo gần đây,lũ trẻ con ở chỗ tôi đồn là có 1 con quái vật xuất hiện.Nước da đen nhẻm,mái tóc dài chấm đất.
Nghe ns là do con bé mất tích nửa năm trước biến thành.
Nhưng tôi chắc chắn rằng người lớn chỉ bịa ra để dọa thôi
Vì con quái vật đc miêu tả là còn đầu cơ mà.
Hỏi :
Tại sao nhân vật " tôi " lại chắc chắn rằng người lớn chỉ dọa thôi ?
P/s: Câu này ko hề khó !
Ở một vương quốc có 2 loại quái vật: quái vật béo có 3 đầu 6 tay và quái vật gầy có 1 đầu 10 tay. Một ngày nọ , một chàng dũng sĩ đến khu rừng để diệt bọn quái vật và đếm được 10 con và 16 cái đầu . Hỏi có tất cả bao nhiêu cái tay ?
88 cái tay:18 cái của con béo và 70 cái của con gầy( 3 con béo, 7 con gầy)
Trả lời
Có 90 cái tay
trong đó có 18 cái của con béo, 70 cái của con gầy và 2 cái ty của chàng dũng sĩ
Dạo gần đây,lũ trẻ con chỗ tôi đồn là có 1 con quái vật xuất hiện.Nước da đen nhẻm,mái tóc dài chấm đất.
Nghe ns là do con bé mất tích nửa năm trước biến thành.
Nhưng tôi chắc chắn là người lớn dọa thôi.
Vì con quái vật đc miêu tả là còn đầu cơ mà.
P/s : câu này ko khó
Tại sao nhân vật tôi lại chắc chắn rằng là do người lớn dọa ?
vì mái tóc dài chấm đất => có tóc => còn đầu
Đề: Một triết học nói: “Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lònng thì chẳng là gì cả. Nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó. Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra”
Các bạn đã từng nghe câu “Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra” chưa?. Có lẽ câu nói thật lạ kì phải không các bạn, đây là câu nói của một nhà triết học, tuy thật khó hiểu nhưng nó lại hàm chứa một ý nghĩa vô cùng sâu sắc, nhà triết học có ý nhắc nhở chúng ta điều gì đây? Vậy bây giờ chúng ta hãy cùng tìm hiểu rõ ý nghĩa câu nói này nha các bạn.
Không chỉ đơn giản bằng một câu ngắn gọn như vậy, nhà triết học còn nói:“Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cả. Nó làm thế nào thì sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó. Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra‟‟. Đến đây một phần cánh cửa như được mở rộng. Tại sao lại nói “mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có”?. Mỗi con vật khi sinh ra đều biết ăn, biết đi lại, biết bắt mồi,... , tất cả đều là do bản năng sinh
tồn của nó, giống như con mèo con, khi mới sinh ra là đã biết bò lại gần mẹ để bú, để hưởng chút hơi ấm ngọt ngào mà mẹ nó dành cho những đứa con yêu thương, rồi dần tự mở đôi mắt nhỏ xinh mèo con bắt đầu tập được những bước đi chập chững, rồi chạy nhảy, đến nô đùa, đến bắt chuột, tất cả đều là do tự nhiên mà có, không ai dạy bảo, mèo con trưởg thành và cả vòng đời mèo con vẫn như vậy, không thay đổi. Thật t,hay, tạo hoá đã ban tặng cho loài vật một bản năng đặc biệt để có thể thích nghi với cuộc sống thế nhưng “Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cả’ . Đúng vậy, con người không hề có một chút bản năng đặc biệt nào, tất cả mọi thứ hoàn toàn phụ thuộc vào người khác, phải trải qua sự rèn luyện, tập tành mới có được khả năng. Con người khi sinh ra vốn chẳng biết gì, chỉ nhắm nghiền đôi mắt bé xiu và oa oa oà lên những tiếng khóc đòi bú mẹ, thật sự chẳng thể nào chạm được tới mẹ. Tất cả là nhờ mẹ nâng niu, ôm ấp vào lòng hoà tan dòng sữa ngọt chạm vào môi hồng bé xinh thì mới tiếp tục sự sống được. Không chỉ vậy, làm sao con người có thể tự đi đứng, bò trườn được, tất cả phải qua quá trình rèn luyện ngay từ thuở ban đầu. Hai
tháng biết lật, ba tháng biết bò, sáu tháng chập chững biết đi, mười tháng bắt đầu hoàn thiện bước đi của mình,... Đâu phải tự nhiên! Đều do bàn tay nồng ấm của mẹ dìu dắt từng bước, từng bước một tạo nên khả năng sinh tồn, hoà nhập với cuộc sống cho một sinh linh bé nhỏ dần bước vào đời.
Con người khác với con vật là có tri thức, có phẩm chất đạo đức nhưng đây cũng đâu phải là điều vốn sẵn có trong từng người mà nó được phát huy, phát triển qua những ngày học tập, những ngày được dạy dỗ. Cũng như chúng ta ngay từ nhỏ đã được dạy rằng phải biết hiếu thảo với cha mẹ, bên ngoài xã hội cần tôn trọng người khác, phải chân thành, công bằng,... và nhiều điều khác nữa, những lời dạy đó ăn sâu vào tâm trí, nó lớn theo thời gian khi ta càng lớn, và được áp dụng ngay trong đời sống. Thử hỏi không có sự chui rèn, không có sự luyện tập thì làm sao ta có thể hoà nhập với cuộc sống hiện tại đựơc, bởi vậy “nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó”. Đó chính là lí do ta cần phải biết sống, biết hành động, biết nỗ lực. Cũng như khi muốn đánh được một bản nhạc hay thì ta phải tập đánh đàn, điều đó xuất phát từ lòng yêu thích, bắt nguồn từ sự tự nguyện, không hề bị cưỡng ép, ràng buột. Con người là một tờ giấy trắng, chỉ từng nét, từng nét bút mới vẽ lên bức tranh hoàn thiện, nên cần phải luyện tập từ thấp đến cao, từ dễ đến khó, mới có thể hấp thu kiến thức từ cuộc sống được. Giống như trong học tập đâu phải ai mới đầu cũng được ngồi trên chiếc ghế đại học, mà phải bắt đầu từ lớp một, trải qua mười hai năm rèn luyện gian khổ mới được ngồi vững trên chiếc ghế ấy. Tóm lại để đạt được thành công, ước muốn, nguyện vọng thì chính bản thân phải có sự nổ lực thực sự, cố gắng toàn vẹn thì thành công sẽ đến trong tầm tay thôi. Tuy nhiên đâu phải ai cũng đi được đến cùng của sự thành công. Có nhiều người đang học rất tốt nhưng vì mê chơi bỏ ngang việc học thế là mất tất cả qua một lúc nông nỗi, quả đúng thật họ làm thế nào thì sẽ nhận lại được kết quả như thế ấy thôi!. Chính vì vậy hãy luôn nhớ rằng “tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra”, chỉ có ta mới quyết định được số phận của ta, con người ta thế nào thì do chính ta làm nên. Một người nếu biết gắng công học tập, biết chú trọng đến phẩm chất đạo đức,.... Thì sau này sẽ làm nên danh tiếng góp phần đưa đất nước đến một góc trời vinh quang, xây dựng đất nước ta thành toà lâu đài đẹp nhất mà không cường quốc nào có thể sánh bằng. Nhưng thật dáng tiếc xã hội ta ngày nay vẫn không thiếu những kẻ tự huỷ diệt
mình, những con người thân tàn ma dại do ăn chơi sa đoạ, dẫn đến bị AIDS, bị nghiện ngập là cũng do chính họ tự tạo ra, tự tạo cho họ một cuôc sống khổ sở, bị mọi người xa lánh. Bên cạnh là những kẻ chỉ biết trông chờ vào người khác, không biết tự nỗ lực bản thân trong hoc hành cũng như trong công việc. Thật đáng phê phán! Qua câu nói vô cùng đáng giá của nhà triết học, có lẽ đã làm thức tỉnh chúng ta, cho nên ngay từ bây giờ phải biết rèn luyện bản thân, học tập thật tốt, khắc phục chỗ hạn chế còn phải trông chờ vào người khác, để bản thân ta phát triển hơn, và hơn hết phải làm nên một con người hợp thời đại thì xã hội mới phát triển, đất nước mới giàu mạnh. Nhưng các bạn cũng hãy nhớ rằng chúng ta không hề cô độc chiến đấu với số phận mà bên cạnh đó còn có gia đình, xã hội nữa. Chính những tác động đó cũng có thể tạo nên tôi của ngày mai. Câu nói của nhà triết học thật thú vị phải không các bạn?
Biết bao điều ý nghĩa, vô giá được ẩn chứa trong câu nói này. Hãy tự khẳng định cái tôi của chính mình và làm nên cái tôi thật sự, thật giá trị cho xã hội này nha các bạn!!!!
“Tôi chỉ có thể là kẻ do chính tôi làm ra”
Chọn từ ngữ trong ngoặc đơn điền vào chỗ trống để liên kết các câu sau theo cách lặp từ ngữ:
a) Mấy chục năm đã qua, ……..………. còn nguyên như ngày nào mặc dù cuộc sống của chúng tôi đã có
nhiều thay đổi……………...đã trở thành kỉ vật thiêng liêng của tôi và cả gia đình tôi. (chiếc áo, chiếc cà
vạt, chiếc bình)
b) Bữa cơm, ………….thường nhặt hết…………...cho em. Hằng ngày,………..…đi câu cá bống về băm
sả, hoặc đi lượm vỏ đạn ngoài gò về cho mẹ. (Bé, em, thức ăn)
a) Mấy chục năm đã qua, chiếc áo còn nguyên như ngày nào mặc dù cuộc sống của chúng tôi đã có nhiều thay đổi chiếc áo đã trở thành kỉ vật thiêng liêng của tôi và cả gia đình tôi.
b) Bữa cơm, bé thường nhặt hết thức ăn cho em. Hằng ngày,em đi câu cá bống về băm sả, hoặc đi lượm vỏ đạn ngoài gò về cho mẹ.