Câu "tôi đi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập" trong bài "tôi đi học" có phải là câu so sánh không
Tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong câu "tim tôi như ngừng đập " của bài văn TÔI ĐI HỌC
Câu văn:
" tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập."
– Nói quá: quả tim ngừng đập.
Tác dụng: Nhấn mạnh cảm giác quá hồi hộp của nhân vật tôi, góp phần diễn tả những kỉ niệm khó quên của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên tới trường
Trong câu 'Trong lúc ông ta đọc tên từng người, tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập. '' tác giả sử dụng biện pháp tu từ gì? Tác dụng của biện pháp tu từ đó ?
Câu văn trên sử dụng biện pháp so sánh cho thấy tâm trạng bồn chồn, lo lắng của nhân vật "tôi".
Hiệu quả của biện pháp tu từ trong đoạn văn sau : Trong lúc ông ta đọc tên từng người , tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập ''
trong lúc ông ta đọc tên từng người tôi cảm thấy quả tim tôi ngừng đập.TÔi quên cả mẹ tôi đang đứng sau tôi.Nghe gọi đến tên tôi tự nhiên giật mình và lúng túng
Các câu văn trên thuộc kiểu câu nào trong các kiểu câu sau: câu nghi vấn, câu cảm thán, câu trần thuật, câu cầu khiến?
Viết đoạn văn 10-> 13 câu nêu cảm nhận của em về nhân vật tôi trong bài Tôi đi học trong đó có biện pháp so sánh và nhân hóa
Làm dùm em đang cần gấp 2 đoạn văn ạ :((
Cho các câu sau:
a) Tôi / không / lội / qua / sông / thả / diều / như / thằng / Quý / và / không / đi / ra / đồng / nô đùa / như / thằng / Sơn / nữa.
b) Trong / chiếc / áo /vải / dù / đen / dài / tôi / cảm thấy / mình / trang trọng / và / đứng đắn.
(Thanh Tịnh – Tôi đi học)
- Xác định từ loại cho các từ trong các câu trên.
- Hãy cho ví dụ về từ loại còn thiếu trong các câu trên.
* Xác định từ loại:
- Danh từ: sông, diều, thằng, Quý, Sơn, đồng, chiếc, áo, vải, dù.
- Động từ: lội, thả, đi, ra, nô đùa, cảm thấy.
- Tính từ: đen, dài, trang trọng, đứng đắn.
- Đại từ: tôi, mình.
- Phó từ: không, nữa,
- Quan hệ từ: qua, và, như.
* Ví dụ về một số từ loại còn thiếu:
- Số từ: hai, ba, thứ hai, thứ ba.
- Lượng từ: những, các, mọi, mỗi.
- Chỉ từ: này, kia, ấy, nọ.
- Trợ từ: chính đích, ngay, là, những, có.
- Tình thái từ: à, ư, hử, hả, thay, sao, nhé.
- Thán từ: ôi, ô hay, dạ, vâng, ơi.
làm giùm mk vs mk sắp phải nộp rồi . cảm ơn trước nha.
bài 1 : nêu cảm nhận của em về cái hay cái đẹp của một hình ảnh so sánh mà em cho là hay nhất trong bài .
bài 2 ; 'tôi đi học là một truyện ngắn giàu chất thơ ' em hiểu như thế nào về nhận định trên.
bài 3: viết đơạn văn có câu chủ đề: truyện ngắn ' tooi đi học ' của thanh tịnh đã khơi lại trong tôi những kỉ niệm mơn man củ buổi tựu trường đầu tiên .
bài 4 hãy chỉ ra những nét giống và khác nhau trong hai văn bản ' cổng trường mở ra ' của lí lan và ' tôi đi học ' của thanh tịnh
chả biết từ lúc nào cuộc sống của tôi bỗng tràn ngập nước mắt , tôi sinh gia trong gia đình không được khá giả , nhưng có thể nói tôi không phải làm những công việc nặng nhọc , có thể lí do là vì họ hàng anh em tôi đều học giỏi , đều đỗ vào các trường lớn có tiếng tăm , sự nghiệp phát triển , mà bố mẹ lúc nào cũng ép tôi phải học , học , học cho bằng họ , ngay từ khi 2 , 3 tuổi , bố mẹ đã gửi tôi ở với ông bà để đi làm , ừ thì biết rằng đi để kiếm tiền nuôi tôi , nuôi gia đình nhưng họ cũng ít khi về thăm con , hay hỏi thăm này nọ tôi vẫn chấp nhận , bình thường , ừ có sao đâu .... tôi ổn mà , đến khi 5 tuổi thì họ về sống cùng với tôi , những ngày tháng đầu tôi hạnh phúc , hạnh phúc lắm , nhưng càng dần về sau tôi lại cảm thấy .... cảm thấy ức nghẹn hằng ngày họ bắt tôi học , học , từ 5 tuổi tôi đã phải tính các phét tính có 4 chứ số , đọc thuộc hết các bảng nhân bảng chia , làm những bài tập của học sinh lớp 3 lớp 4 lúc ấy , tôi thèm lắm cái cảm giác được chơi cùng bạn bè , có những lần nhìn qua khe cửa thấy lũ bạn rủ nhau chơi nhảy dây này nọ , mà tôi chảy nước mắt , ở độ tuổi này đáng nhẽ tôi phải được vui chơi là chính nhưng không học học là quan trọng nhất , tôi lúc nào cũng nghe lời bố mẹ , cố gắng học thật tốt nghe lời , năm nào cũng được giấy khen học giỏi thi này thi nọ, nhưng cho đến năm tối lên cấp 2 tôi đã bắt đầu Yêu , chả biết vì lí do gì mà tôi lại yêu sớm thế , bắt đầu có cảm giác thích một ai đó , nhưng hồi ấy chỉ thích đơn phương và không nói cho ai biết , rồi dần dần tôi sao nhãng học hành , kết quả tụt thấp bài kiểm tra bắt đầu xuất hiện những con 5 ,6 thậm chí là 2 tôi giấu bố mẹ những bài kiểm tra ấy và rồi cũng bị phát hiện , họ la mắng quát tháo thậm chí đánh , tát tôi '' tao không có đứa con như mày '' '' mày nhìn con *** xem , nó lúc nào cũng đứng nhất lớp , còn mày thì ? '' '' mày chỉ mỗi việc ăn với học mà cũng không xong , mày nghỉ mẹ mày đi '' '' học nốt lớp 9 tao cho mày đi làm '' những lần đầu tiên nghe những lời chửi bới xúc phạm ấy , tôi suy sụp , nhưng ai biết được , ngày nào họ cũng lặp lại những câu nói đó thường xuyên , thậm chí còn thậm tệ hơn nhiều ,lên lớp 7 , tôi đã tìm ra thứ giúp tôi giảm stress là Face , tôi dùng Face để kết bạn , nch với bạn bè , hay là crush , tôi cảm thấy họ còn yêu thương quan tâm hơn chính bố mẹ mình rồi họ cũng cấm tôi chơi facebook bắt tập trung vào học hành , nhưng tôi vẫn dùng trộm , lên lớp 8 tôi bắt đầu biết tán tỉnh , thả thính , rồi dần dần đánh nhau , cúp học , chia bè kéo phái trở thành một đứa học sinh hư hỏng , tôi của lúc này là người mà lúc nhỏ tôi cực ghét nhà trường biết , bố mẹ biết , họ lại càng xúc phạm tôi thậm tệ hơn , '' mày cút khỏi nhà , mày không phải ở cái nhà này nữa , tao mà biết mày khốn nạn như thế này tao đã đéo thèm đẻ mày ra rồi , sao mày không chết luôn đi cho xong , tao thà không có con còn hơn có loại người như mày , họ bắt đầu lôi tôi ra so sánh , hết với còn nhà người ta , thậm chí là một con chó , con bò họ chỉ xúc phạm đánh đập , họ nói thôi thay đổi làm họ thất vọng mà chả bao giờ hỏi lại vì sao tôi đổi thay ? ......... rồi đến bây giờ thì tôi cũng chẳng có gì làm động lực phấn đấu chán nản , nhiều lúc có suy nghĩ tiêu cực , dần dần trở nên ít nói , ít cười , mỗi khi gặp bàn bè họ cứ tưởng tôi hạnh phúc , nhưng không .......... tôi không Hạnh Phúc
dù đăng lên đây là không đúng nhưng tôi cảm thấy thoải mái , có khóa nick cũng được
những cái loại cha mẹ không chấp nhận được
vui lên đi cứ nghĩ cái gì vui vẻ là nỗi buồn sẽ tan ngay ấy mà
Mk cũng có cha mẹ khá giống bạn. Nhưng họ vẫn hiền hơn. Bố mk thì như chuyện ăn thôi. Lúc đó mk đi lấy dây để buộc tóc vì mẹ mk nhắc. Thế mà bố mk xuống thấy mk chưa xói cơm cũng mắng là "Địt mẹ mày nữa. Mày thấy mỗi khi tao nấu cơm như nào? mẹ mày nữa tao chờ mày cả tiếng đồng hồ ra" Nhưng thật ra bố mk chờ chả đc 1 phút ý. Từ hồi lớp 1 đến lớp 3. Mk đều là học sinh xuất sắc. Nhưng, như bn đấy. Bố mẹ mk bắt mk học cực nhiều. Nhưng nghe chuyện của bạn thì mk thấy học còn hiền hơn rất nhiều
Tìm trong bài văn "tôi đi học" những câu so sánh
-trước mắt tôi trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như làng Hoà Ấp
-Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi
-Họ như con chim con đứng bên bờ tổ,nhìn quãng trời rộng muốn bay,nhưng còn ngập ngừng e sợ
-Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng âý nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời thoáng đãng