Có ai ko !! Help !! Mk qua lập trình vài cái , định thay đổi cái email ... cuối cùng mất luôn cái email !! Help !! Hình tớ gửi ở dưới !! Ai cứu đc cứ cứu !!
Ai có cái email nào ko cho mk nượn
Bạn ko được đăng các câu hỏi ko đúng với điều luật của GIÚP TÔI GIẢI TOÁN nhằm gây nhiễu diễn đàng
Bạn sẽ bị trừ hết điểm hỏi đáp và có thể bị khóa tài khoản vĩnh viễn không thể truy cập vào trang wed này.
Các bạn khác cũng nhớ nha!
Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, hoặc các bài toán linh tinh gây nhiễu diễn đàn. Online Math có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.
các bạn cho mk mượn tạm cái email đc ko mk đang cần gấp .
phân tích ra TSNT :
a) 88
b) 125
cho mk cái email đi ~~~~
CÁC BẠN ƠI !
thắc mắc chả hiểu tại sao mk thay đổi nền desktop, r tắt đi khi bật lại thì lại mất hình đấy !
ai gải thích hộ mình cái !
nếu ở đây ko tiên thìgửi qua mail của mk: hoahongcogaibigbangco102lc246@gmail.com
ak, gặp phải dân công nghệ rồi, máy win 7 hay win 8 hay....
Khi bạn chọn thay đổi hình nền máy tính xong ( bấm change ) thì khi chọn xong, bạn phải bấm save thì nó ms lưu lại cho bạn được nhé
Có thể bạn làm sai cách. Thử tải hình về, nhấp chuột phải vào hình rồi chọn Set as desktop background
có ai có email mật khẩu của email không bảo cho mình cái
an vao dung 0 se re mat khau email cuar minh
m.n ơi,mk bt là ko đc đăng thế này nhưng cho mk hỏi?
-cái tin một cô gái bị tai nạn chết oan gì đó là thật ko vậy?mk sợ lắm,tại mk đc 6 ng gửi cái tin này lận!Mk gặp xui xẻo,hay thậm chí là "chết" cũng đc,nhưng mk sợ mất ng thân lắm!
Ai đó làm ơn cho mk bt cái tin đó có phải thật ko đi!
(-xl vì đã đăng câu hỏi như vậy!)
Mình bị ép gửi tin nhắn cho các cậu đó , ghê
Cái tin đó là hàng FAKE 100% bạn ạ !
Cái tin này thường hay được gửi trên các mạng xã hội như Facebook , Zalo ,....
Bạn yên tâm đi ! cái tin này mình cũng nhận được nhiều rồi :)
Help mk die mất cứu mk đi mấy chế huhuhuhuhuhuhuhu
Các chế iu ơi cứu mk với mk die mất ai nhanh hơn và đúng thì mk chọn nhé thanks mấy chế iu trước nha Một ô tô trung bình mỗi giờ đi được 42,6km
a, Ô tô đi quãng đường từ tỉnh A đến tỉnh B hết 4 và 1 phần 3 giờ .Hỏi từ tỉnh A đến tỉnh B dài bao nhiêu ki lô mét ? Iu nhìu❤️💋💞😘💝💌🙏🏻
Aaaaaaaaaaaaaaaaa cứu mk với giải hộ mk cái mình ko xong với cô rùi
Bạn ơi bài chưa cho vận tốc của ô tô làm sao mà làm được
Trời ơi ! Ai cứu mình với , giúp mình 2 cái bài này đc ko ? Mình đang cần gấp ạ ! Cảm ơn trc nhen 😊
Trời trời giúp mình với mấy thần đồng tiếng anh ơi , mình sắp toang ròi 😢😢😢
Ai có đề thi cuối kì 1 môn toán , văn , anh của chương trình thí điểm lớp 7 ko ạ :) ai có cho tớ xin cái nhé
các bạn giúp mk viết một bài văn 25 câu trở lên phải có hình ảnh nhân hóa, so sánh,và một kỉ niệm )giúp mk với mai mk cần rồi
ai nhanh mk k 6 cái liền luôn cực hấp dẫn luôn đúng không \
nhanh nha những bạn gửi sau theo thứ tự tick ít hơn cái trước 1 tick nên sẽ ko thiệt cho ai cả
Trong đời, ai cũng từng có một lần mắc lỗi. Tôi cũng phạm phải một lỗi lầm khiến tôi day dứt mãi với một trong những người bạn thân nhất của mình.
Tôi và Nam là đôi bạn thân từ nhỏ, khi mà hai đứa mới học mầm non. Khi bước vào Tiểu học, tôi là đứa duy nhất trong xóm học ở ngoại thành, còn những bạn khác thì đều học ở trường Tiểu học Ngọc Sơn, trong đó có Nam. Bước vào năm học mới, ai cũng bận rộn hẳn lên, tôi và Nam không còn thời gian mà gặp nhau như hồi mầm non nữa.
Một hôm, cô giáo yêu cầu chúng tôi hãy viết một đoạn văn tả cảnh một bãi biển. Hôm đó,tôi ngồi cắn bút mãi mà chẳng nghĩ ra được câu nào bởi vì từ trước tới giờ, tuy là lớp trưởng nhưng tôi vẫn luôn học kém môn văn cho nên mỗi khi làm bài, tôi lại phải nghĩ nát óc mới “nặn” ra nổi một câu. Ngồi nghĩ cả buổi chiều mà tôi chẳng viết nổi một từ, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi: “Hay là mình nhờ Nam giúp? Văn là môn “tủ” cùa cậu ấy mà!”. Nghĩ vậy, tôi chạy vụt sang nhà Nam, vừa đến cổng nhà bạn, tôi đang định bấm chuông thì nghe thấy tiếng nói của mẹ Nam:
- Thương đó à? Vào đây chơi đi cháu.
Tôi đẩy nhẹ chiếc cổng bằng sắt, bước vào sân. Đột nhiên, một cái bóng lao tới, tôi định thần nhìn rõ, chú chó Alaska của Nam có tên gọi là Rex, chú chó mà thường cùng chúng tôi tham gia những chuyến thám hiểm hồi trước, chú cọ cái đầu vào chân tôi và dẫn tôi vào nhà. Dù đã lâu tôi không đến nhà bạn chơi nhưng căn nhà trông vẫn vậy. Thấy tôi, mẹ Nam nói:
- Cháu đợi nhé, bạn Nam sẽ xuống ngay.
- Vâng ạ! - Tôi đáp.
Một lát sau, Nam bước xuống. Trông cậu ấy cao hẳn lên khi vào cấp 1. Thấy tôi, Nam như rất bất ngờ:
- Ô, Thương đó à, lâu lắm mới thấy cậu đến chơi. Mình cũng đang định qua nhà cậu. Có chuyện này, mình muốn nói với cậu.
Mải lo cho bài văn, tôi không thực sự chú ý đến câu nói của Nam, chỉ giục cậu ấy:
- Ừ, vào học rồi nên tớ cũng bận. Thôi, có chuyện gì nói sau, giờ cậu giúp mình bài văn này đã, mai mình phải nộp rồi.
Mẹ Nam bước vào với đĩa trái cây trên tay, nói:
- Hai đứa học đi, bác sẽ nói với mẹ Thương để cháu ở lại, nhé!
- Vâng ạ!
Phòng đọc sách của nhà bạn thật là rộng. Đối diện với tủ sách là góc học tập ngăn nắp. Đang nhâm nhi đĩa trái cây ngon tuyệt, tôi chợt nhìn thấy một cuốn sổ màu đen nằm trên mặt bàn. Tò mò, tôi cầm lên. Ngó quanh, Nam đã đi lấy sách vở, tôi bèn mở ra đọc. Khi mở trang đầu tiên, tôi nhìn thấy dòng chữ “ Những tâm sự về cuộc sống của tôi” Là nhật kí của cậu ấy.Tôi cứ phân vân không biết có nên đọc hay không nhưng vì nghĩ rằng chúng tôi là bạn thân mà cậu ấy thì đã đi ra ngoài rồi nên chắc là đọc một chút cũng không sao. Nghĩ vậy, tôi bèn hồi hộp đọc ngay trang thứ hai:
“ Ngày 27 tháng 9 năm 2011
Hôm nay thật là không trời lại mua và bố mình đi công tác xa chưa về nên mình không được đi ăn kem, nhưng nếu đi thì chắc chắn mình sẽ rủ Thương -người bạn thân nhất của mình.”
Không hiểu sao, cuốn nhật kí ấy cuốn hút tôi như có một ma thuật vậy, tôi bèn mở trang tiếp theo:
“ Ngày 28 tháng 9 năm 2011
Chán thật, hôm nay trời vẫn mưa nhưng điều mà làm cho mình buồn hơn cả là hôm nay bố mẹ lại cãi nhau mà mình lại không biết vì sao, cầu mong mai trời sẽ tạnh mưa và mình sẽ được đi ăn kem.”
Bỗng nhiên, tôi giật bắn mình vì Nam đang đứng ngay trước mặt. Tôi có thể thấy được sự giận dữ trên mặt bạn mình. Cậy ấy hét lên:
Sao cậu lại có thể làm như vậy.Tôi hoảng sợ, run rẩy đánh rơi luôn cuốn nhật kí trên tay. Luống cuống, tôi chỉ biết lắp bắp:
-Mình… mình…
Rồi hấp tấp rời khỏi nhà cậu ấy. Khi đã về nhà, tôi mới định thần và tự hỏi bản thân rằng vì sao tôi lại không thể kìm nén sự tò mò như vậy? Cả đêm, tôi cứ trằn trọc không ngủ được, những câu hỏi cứ liên tục hiện ra trong tâm trí tôi:” Mình có nên xin lỗi cậu ấy hay không ?”, “ Nếu mình xin lỗi thì bạn sẽ còn chơi với mình nữa không?”
Hôm sau, tôi đến trường như mọi ngày và nộp bài văn dở tệ mà tối qua tôi đã làm một mình cho cô, nhưng may mắn thay, hôm đó, cô chưa thu bài. Khi tiếng trống vang lên báo hiệu sự kết thúc của một buổi học tôi về nhà mà trong lòng không yên, tôi cứ nghĩ về tối hôm qua, muốn sang nhà xin lỗi Nam. Tuy nhiên, khi bước vào phòng tôi thấy một bức thư. Sau khi đọc xong thư, tôi ngỡ ngàng! Là Nam, cậu viết thư để xin lỗi vì tối qua đã mất bình tĩnh để rồi nặng lời với tôi như vậy và để thông báo rằng sáng nay, gia đình cậu sẽ lên máy bay để sang định cư tại Canada. Hôm qua, cậu ấy định nói cho tôi biết mà chưa kịp. Tôi vội chạy qua nhà Nam nhưng căn nhà đã đóng kín cửa. Ôi, đáng ra tôi mới phải là người xin lỗi vậy mà giờ đây, tôi đã không có cơ hội để gặp lại Nam nữa. Có lẽ cuộc sống của Nam tại nơi ở mới có nhiều bận rộn nên từ đó tới nay, tôi và Nam vẫn chưa liên lạc được với nhau.
Và tôi chỉ ước rằng mình có thể quay ngược thời gian để có thể sửa lại lỗi lầm của tuổi ấu thơ.