Đinh Trịnh Đan Thùy
đề bài tấm gương nhà giáo Hưởng ứng phong trào thi đua viết về tấm gương nhà giáo tiêu biểu, vượt khó, tận tụy hy sinh, hết lòng cống hiến cho sự nghiệp “trồng người”. gắn liền với việc “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” lập thành tích chào mừng kỷ niệm 34 năm ngày “Nhà giáo Việt Nam 20- 11” do ngành học phát động. Tôi xin được chia sẻ về một tấm gương tiêu biểu trong trường với sự nỗ lực phấn đấu không mệt mỏi vượt khó vươn lên trong công tác, lòng nhiệt tình giàu lòng nhân ái...
Đọc tiếp

Những câu hỏi liên quan
Bùi Thị Thu Hồng
Xem chi tiết
danghoanghung
25 tháng 7 2017 lúc 8:50

Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo - Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền - Cô và mẹ là hai cô giáo - Mẹ và cô ấy hai mẹ hiền.”
Lời bài hát “Cô và mẹ” của nhạc sĩ Phạm Tuyên rất quen thuộc với lứa tuổi thiếu nhi, nghe nhẹ nhàng, tự nhiên nhưng để hiểu sâu sắc được về nó thì có lẽ cần phải có cái nhìn của người trong cuộc. Và với tôi lại có một sự liên tưởng tới tấm gương một cô giáo mầm non biết nỗ lực vượt lên hoàn cảnh để hoàn thành trọn vẹn cả hai vai “giỏi việc trường, đảm việc nhà”. Đó là cô giáo Lê Thi người cô giáo tôi kính trọng . Các cháu còn nhỏ hay quấy khóc, phải bền bỉ, chịu khó mới nuôi dạy được các cháu. Dạy trẻ nhỏ cũng như trồng cây non, trồng cây non được tốt thì sau này cây lên tốt. Dạy trẻ nhỏ tốt thì sau này các cháu thành người tốt. Hay nói cách khác muốn xây dựng được một công trình vững chắc thì phải có được nền móng thật vững chắc.Đó là lời mà cô giáo Lê thi dạy cho các cô giáo mầm non mới vào nghề
Quả đúng như vậy: Để xác định được tầm quan trọng của nuôi dạy trẻ. Cô giáo Lê Thi là giáo viên trường mầm non tân viên – Huyện An Lão , đã có 15 năm cống hiến cho bậc học mầm non và dạy các cháu nhà trẻ từ khi vào nghành đến giờ, là một giáo viên có hoàn cảnh khó khăn: Chồng làm nông nghiệp nhưng đau ốm thường xuyên, và còn phải chăm sóc 2 đứa con thơ, nhưng trong công tác cô vẫn hết lòng tận tụy với công việc, luôn yêu thương quan tâm chăm sóc các cháu như con đẻ của mình, sống giản dị luôn hòa đồng với mọi người, nên được đồng nghiệp kính trọng, các cháu yêu mến và phụ huynh tin tưởng. Cô xứng đáng là một tấm gương tốt một cô giáo mẫu mực.
Cô giáo Lê Thi : Tấm gương nhà giáo tiêu biểu, vượt khó, tận tụy hy sinh, hết lòng cống hiến cho sự nghiệp “trồng người”.
Trong phong trào học tập và làm theo lời Bác, thực hiện phương châm “Mỗi thầy, cô giáo là một tấm gương đạo đức tự học và sáng tạo” cô giáo Lê Thi - giáo viên trường Mầm non Tân viên – Huyện An lão là một tấm gương tiêu biểu làm theo lời Bác, luôn gương mẫu trong mọi công việc được đồng nghiệp, học sinh tin yêu và nhân dân quý mến.

Bình luận (1)
Như Trần
Xem chi tiết
Lê Phương Mai
18 tháng 1 2022 lúc 21:46

tham khảo:

Đề 1:

undefined

undefined

undefined

undefined

undefined

 

Bình luận (1)
Lê Phương Mai
18 tháng 1 2022 lúc 21:47

refer:

undefined

undefined

undefined

Bình luận (2)
GT 6916
Xem chi tiết
40. Đỗ Nhã Quyên
19 tháng 12 2021 lúc 11:27

ko hỉu?!~

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Bùi vinh
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Khánh Huyền
17 tháng 4 2022 lúc 18:17

a) Nhà trường phát phần thưởng cho: học sinh giỏi, tấm gương vượt khó và gương bạn tốt việc tốt.

b) Chúng ta có nhiều cách để phòng dịch vi rút:

- Tăng cường sức khỏe, sức đề kháng

- Giữ vệ sinh tay sạch sẽ

- Đeo khẩu trang

- Khi ho, hắt xì cần che miệng

c) Vùng Hòn với những vòm lá với đủ các loại cây: trái mít, dừa, cau, mẵng cầu, lê-ki-ma, măng cụt sum sê nhẫy nhượt.

d) Chó Sói choàng dậy tóm được Sóc, định ăn thịt. Sóc bèn van xin:
-Xin ông thả cháu ra.

Bình luận (2)
ERROR
17 tháng 4 2022 lúc 18:20

tham khảo :

a) Nhà trường phát phần thưởng cho: học sinh giỏi, tấm gương vượt khó và gương bạn tốt việc tốt.

b) Chúng ta có nhiều cách để phòng dịch vi rút:

- Tăng cường sức khỏe, sức đề kháng

- Giữ vệ sinh tay sạch sẽ

- Đeo khẩu trang

- Khi ho, hắt xì cần che miệng

c) Vùng Hòn với những vòm lá với đủ các loại cây: trái mít, dừa, cau, mẵng cầu, lê-ki-ma, măng cụt sum sê nhẫy nhượt.

d) Chó Sói choàng dậy tóm được Sóc, định ăn thịt. Sóc bèn van xin:
-Xin ông thả cháu ra.

Bình luận (1)
Loc Loc
18 tháng 4 2022 lúc 9:49

    dsdafdghty

Bình luận (0)
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
24 tháng 1 2019 lúc 5:32

* Giống nhau:

- Thể loại đều là văn nghị luận về một sự việc, hiện tượng trong đời sống.

- Các đề yêu cầu người viết phải trình bày được quan điểm, tư tưởng, thái độ của mình đối với vấn đề đặt ra.

* Khác nhau:

- Đề 1 và đề 3 đưa ra những nhận xét, suy nghĩ về những việc làm tốt đáng biểu dương, nhân rộng điển hình.

- Đề 2 cần có thái độ dứt khoát lên án, tuyên truyền loại bỏ hiện tượng xấu.

Bình luận (0)
Minh Lệ
Xem chi tiết

Này các em theo dõi ở trường mình, những tấm gương Đoàn viên ưu tú - Học sinh giỏi các cấp - Nhà nghèo vượt khó...

Bình luận (0)
Phạm Bảo Ngọc
Xem chi tiết
Thượng Minh Lam
11 tháng 3 2019 lúc 17:25

Nếu có đi về quê hương Kim Bảng, xin các bạn hãy ghé thăm ngôi trường tôi đang công tác - Trường Tiểu học Thị trấn Quế. Trường Tiểu học Thị trấn Quế của chúng tôi nằm ở trung tâm huyện. Trụ sở tại số 04, đường Trần Hưng Đạo, Thị trấn Quế, huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam.

Trải qua hơn 20 năm xây dựng và trưởng thành, mái trường này đã từng bước khẳng định được vị thế của mình trước Đảng và nhân dân, xứng đáng là cơ quan giáo dục tin cậy, là lá cờ đầu của cấp Giáo dục Tiểu học trong toàn huyện Kim Bảng. Từ nơi đây, dưới sự yêu thương dìu dắt của các thầy cô biết bao thế hệ học trò đã được chắp cánh ước mơ để rồi lớn lên, lớn lên từng ngày…

Và hôm nay, trong khuôn khổ của bài viết này, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một tấm gương tiêu biểu trong đội ngũ giáo viên của nhà trường. Đó là cô giáo Nguyễn Thị Phương Lan. Bao năm rồi, cô đã tình nguyện là người lái đò thầm lặng, ngày đêm chèo lái con đò thời gian, con đò trí tuệ đưa các thế hệ đàn em đến bến bờ hạnh phúc.

Nghe kể rằng: Cô giáo Nguyễn Thị Phương Lan vốn sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Ba Sao, trong một gia đình có bố mẹ đều là Thanh niên xung phong. Tuổi thơ của cô cũng phải trải qua những tháng năm bom đạn đầy nguy nan và gian khó. Tuy vậy, cô vẫn luôn ấp ủ trong tâm hồn mình ước mơ sau này trở thành cô giáo. Bởi thế, từ bé cô vẫn luôn vừa tích cực tham gia lao động sản xuất, vừa chăm chỉ học hành. Rồi cũng đến cái ngày “Ước mơ xanh” ấy của cô thành hiện thực. Với tấm bằng Tốt nghiệp sư phạm loại Giỏi trong tay, cô được mời về giảng dạy tại trường Năng khiếu của huyện nhà. Và đến năm 1991, khi tách trường, cô lại được điều động về công tác tại trường Tiểu học Thị Trấn Quế cho đến bây giờ.

Với cương vị vừa là giáo viên giảng dạy vừa là Tổ trưởng chuyên môn tổ 4+5, cô Phương Lan luôn hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao. Năm học nào, lớp của cô chủ nhiệm và giảng dạy cũng luôn có kết quả học tập và rèn luyện rất tốt. Chả thế mà, tôi đã từng được nghe nhiều bậc phụ huynh tâm sự: “Con cháu chúng tôi thật diễm phúc khi được là học trò của cô giáo Phương Lan. Cô ấy không những có chuyên môn mà còn có cái tâm rất cao quý. Cô luôn yêu thương chăm lo dạy dỗ con cháu chúng tôi như con đẻ của mình”.

Sự thật là, nhờ sự tận tình dạy bảo của cô, biết bao thế hệ học trò đã khôn lớn trưởng thành.

Bên cạnh công tác giảng dạy, cô Phương Lan còn luôn tích cực đi đầu để tham gia vào các phong trào thi đua và các cuộc vận động của ngành như: “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”; “Mỗi thầy cô giáo là tấm gương đạo đức tự học và sáng tạo”; “Hai không”; “Xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cực”. Kết quả là, nhiều năm rồi, cô giáo Phương Lan đã được công nhận là giáo viên giỏi cấp trường, cấp huyện. Đặc biệt vào năm học 2012-2013, cô còn được công nhận là giáo viên dạy giỏi cấp tỉnh.

Không chỉ giỏi việc trường, cô giáo Phương Lan còn là một nàng dâu hiếu thảo, một người vợ đảm đang, một người mẹ hết lòng vì các con. Công việc trường lớp bận rộn đã ngốn nhiều thời gian công sức của cô. Dù vậy, cô vẫn luôn giành thời gian chăm sóc cho gia đình, cha mẹ, chồng con rất chu đào. Cuộc sống vật chất tuy còn nhiều khó khăn, cô vẫn cùng chồng nuôi dạy 2 con ăn học đến nơi đến chốn. Các con của cô đều rất ngoan ngoãn và học giỏi. Vừa qua, con gái lớn của cô đã đỗ vào đại học rồi đấy.

Giờ đây, cô giáo Phương Lan vẫn không ngừng phấn đấu, khiêm tốn rèn luyện, tu dưỡng đạo đức và chuyên môn để xứng đáng với niềm tin yêu của đồng nghiệp, học sinh và nhân dân. Xin cầu chúc cho cô sẽ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để hoàn thành tốt công việc trồng người.

Bình luận (0)
Khánh Vy
Xem chi tiết
Võ Đông Anh Tuấn
Xem chi tiết
Võ Đông Anh Tuấn
4 tháng 6 2016 lúc 10:22

Lai nữa hết chuyện làm à

Bình luận (0)
Hoàng Nguyễn Huy
Xem chi tiết
o0o DN_Sarah o0o
7 tháng 5 2018 lúc 21:39

Bài làm

Con người sinh ra không thể chọn hoàn cảnh, hình hài mình sinh ra vì cuộc sống vốn dĩ là không công bằng. Nhưng một danh nhân đã nói “Không có số phận, chỉ có những quyết định của con người làm nên số phận mà thôi”.  Và sự thật đã chứng minh rất nhiều tấm gương như thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký anh Hoa Xuân Tứ, anh Đỗ Trọng Khôi… đây là những con người đã chứng minh rằng mình có thể thay đổi số phận, là những tấm gương sáng để mọi người học tập.

Trong lịch sử Việt Nam có rất nhiều tấm gương về vượt khó học tập nổi tiếng nhất chính là trạng nguyên Mạc Đinh Chi.  Người xưa kể lại rằng  Mạc Đĩnh Chi con nhà ngheo người đen đủi, xấu xí. Hàng ngày, để duy trì cuộc sống cậu phải vào rừng kiếm củi giúp cha mẹ.  Gần nhà ông có một trường học, vì không có tiền học nên hàng ngày mỗi khi gánh củi qua ông đều ngấp nghé đứng cửa lớp học ké. Nhiều ngày, thấy cậu học trò nghèo lại hiếu học thầy giáo liền cho vào lớp học. Nhưng ban ngày cậu phải kiếm sống, phải học tranh thủ vào buổi tối. Nhà nghèo không có đèn dầu để học cầu liền nghĩ ra cách bắt đom đóm bỏ vào vỏ trứng lấy ánh sáng làm đèn. Không có vở để viết cậu dùng lá để thay giấy và tập viết.

Nhiều ngày như vậy, thầy thấy cậu bé nhà nghèo mà hiếu học, thầy cho phép cậu bé vào trường. Nhờ có trí thông minh, Mạc Đĩnh Chi nhanh chóng trở thành học trò giỏi nhất trường. Buổi tối, Mạc Đĩnh Chi mới có thì giờ đọc sách vì ban ngày cậu phải làm việc khác. Nhưng lại không có đèn dầu thắp, cậu bé đã nghĩ ra cách bắt đom đóm bỏ vào vỏ trứng lấy ánh sáng làm đèn.  Bằng nghị lực phi thường  khoa thi Giáp Thìn (1304), thi hội, Mạc Đĩnh Chi đỗ Hội nguyên, thi Đình, ông đỗ Trạng nguyên. Không chỉ làm trạng nguyên Đại Việt, ông còn được phong làm “Lưỡng quốc Trạng nguyên” (Trung Hoa và Đại Việt) khi sang sứ Trung Hoa thời nhà Nguyên.

M·c dù chÉ cách quÑc lÙ 1A kho£ng 4km, cách UBND xã h¡n 1 km nh°ng ¿n thÝi iÃm hiÇn t¡i, 32 hÙ dân ß ¥p Lung Rong, xã Ënh Thành A (huyÇn ông H£i, B¡c Liêu) v«n ch°a có iÇn. MÙt sÑ hÙ dân n¡i ây vì muÑn sí dång iÇn nên "chia h¡i" të các hÙ ã có iÇn nh°ng do nhiÁu hÙ cùng chia mÙt ch× nên nguÓn iÇn luôn trong tình tr¡ng ch­p chÝn, không Õn Ënh. Bên c¡nh ó, hình théc "chia h¡i" này r¥t nguy hiÃm bßi hÇ thÑng dây iÇn °ãc bà con tñ ý kéo ch±ng chËt, có hÙ kéo xa hàng km, l¡i chÉ °ãc m¯c trên các cành cây, cÍc g× t¡m bã nên dÅ Õ ngã, nh¥t là vào mùa m°a bão. Trong £nh: Nhà nghèo, không có iÁu kiÇn "chia h¡i", éa cháu ang hÍc lÛp 1 cça bà NguyÅn ThË Bé ß ¥p Lung Rong, xã Ënh Thành A, huyÇn ông H£i ph£i hÍc bài b±ng èn d§u.

Những tấm gương vượt khó vươn lên


 
Là học sinh thì không ai không biết đến câu chuyện về thầy giáo không tay Nguyễn Ngọc Ký.  Câu chuyện bắt đầu khi thấy lên 4 tuổi thì bị bại liệt cả hai tay. Đôi cánh tay buông thõng như hai sợi dây đeo bên vai đã khiến thấy không thể đi học như bao bạn khác. Nhưng tinh thần hiếu học, khát khao con chữ đã đưa cậu đến cánh của lớp học nghe cô giáo giảng bài. Cảm phục và xót thương cậu học trò nhỏ tật nguyền, cô để cậu vào lớp học cùng. Và cũng từ đây, thầy bắt đầu những tháng ngày khổ luyện chữ bằng chân. Đó là những cơn đau khi bị chuột rút, đôi chân co quắt lại, những ngón chân xưng phồng những vẫn kẹp chặt cây bút…và hàng vạn những khó khăn khác không làm thầy nản trí chùn bước chân. Và những nỗ lực đã được đền đáp khi cậu đạt được cuộc thi vở sạch chữ đẹp của trường. Và từ bước thầy đã bước chân vào cảnh cổng trường đại học trở thành một nhà giáo ưu tú.  Từng bước , từng bước thầy đã truyền lửa cho bao nhiêu thế hệ học trò và viết nên câu chuyện huyền thoại của mình.

Hay như chàng hiệp sỹ trẻ  Nguyễn Công Hùng.  Từ khi còn nhỏ anh mắc căn bệnh hiểm nghèo bị liệt toàn thân. Nhưng điều đó không đánh gục được anh, anh vẫn cố gắng học tập, rèn luyện. Công nghệ thông tin đã giúp anh thay đổi cuộc đời và mở được trung tâm tin học dành cho người khuyết tật. Anh chinh phục mọi người bằng ý chí vươn lên mong muốn sống có ích, để cống hiến cho xã hội.

Và còn hàng triệu những con người đang vượt khó trên đất nước Việt Nam đang không ngừng học tập để vươn lên giúp ích cho đời. Vượt qua những mặc cảm của cuộc sống, phấn đấu hết mình để không phải sống quỵ lụy, yếu đuối và phụ thuộc vào người khác. Họ từ gánh nặng của gia đình, xã hội đã trở thành những công dân có ích. Bởi hơn ai hết họ hiểu rằng “Chúng ta chỉ thực sự thất bại khi chúng ta từ bỏ mọi cố gắng”.  Những thành công đến với họ khó khăn hơn, vất vả hơn chúng ta rất nhiều. Trong đó chưa muôn vàn đắng cay, nước mắt, đau đớn…nhưng cũng chính vì thế mà chúng ta thêm khâm phục họ.  Họ những con người không chịu thua số phận đã tạo dựng một cuộc sống ý nghĩa từ khó khăn, gian khổ. Như những bông hoa hướng về mặt trời họ không chỉ đã chiến thắng số phận của mình mà còn động viên khích lệ những người xung quanh.

Từ những tấm gương đó, chúng ta hãy soi lại mình. So với họ cuộc sống đã quá ưu đãi với chúng ta. Chúng ta được học hành, có thân thể khỏe mạnh đầy đủ, có gia đình yêu thương. Sẽ thật đáng buồn thay nếu chúng ta không ỷ lại, nhàm chán, tự phai nhạt trong một xã hội hiện đại.  Bài học về sự kiên trì, ý chí vươn lên, say mê học tập mà còn ở lối sống lạc quan, yêu đời chính là điều mà họ đã dạy cho chúng ta.

Chúng ta cũng cần yêu thương, chia sẻ nhiều hơn đến với những người tàn tật, những người có hoàn cảnh khó khăn . Vì “ tuổi trẻ không bao giờ thắm lại” chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, để yêu thương. Hãy dang rộng vòng tay, mở rộng trái tim để trở thành những người có ích cho xã hội.

Bình luận (0)
Lê Thúy Hậu
7 tháng 5 2018 lúc 21:40

Cái tên Nguyễn Thị Hiền - tấm gương nghèo vượt, khó ðã quá quen thuộc đối với tập thể lớp 9A chúng tôi. Một cô bạn hồn nhiên, trong sáng, niềm nở với bạn bè và đặc biệt là học giỏi nửa. Nụ cười hạnh phúc của Hiền khi nhận được giải cao trong kì thi học sinh giỏi cấp tỉnh do quỹ khuyến học tổ chức khiến chúng tôi cũng vui lây và còn biết bao bằng khen nữa. Nhưng ai có thể ngờ được đằng sau thành tích ấy, sau nét mặt rạng rỡ kia là cả một tâm hồn bị tổn thương, tổn thương với mọi mặt và là quá trình nỗ lực vươn lên khiến tôi không khỏi xúc động và cảm phục trước cô bạn nhỏ bé nhưng giàu ý chí và nghị lực kia.

Khác với bạn bè, ngay từ những năm tháng đầu đời, Hiền đã thiếu đi sự quan tâm chăm sóc của người cha. Bạn lớn lên nhờ đôi bàn tay chăm sóc của mẹ và ông bà ngoại. Ba mẹ Hiền đã sống li thân khi Hiền còn quá nhỏ. Mẹ lại ốm yếu hay phát bệnh vào mỗi buổi chiều nắng gắt. Căn bệnh quái ác mà người ta gọi là bệnh tâm thần đeo đẳng mẹ khiến cô bé có cha có mẹ nhưng đâu có được cái quyền vui chơi, được nô đùa, được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Một tâm hồn nhỏ bé đang từng ngày rạn nứt.

Những tưởng với ngần ấy gian nan, tâm hồn nhỏ bé kia sẽ không còn đủ niềm tin để bước vào đời. Nhưng thật bất ngờ Hiền đã vượt qua. Thiếu đi tình cảm của cha, sự mặc cảm về nỗi đau của mẹ, Hiền dồn hết niềm khát khao vào tri thức mong muốn tìm trong sách vở một sự sẻ chia. Nhìn vào Hiền tôi bỗng thấy rằng: cuộc đời nhiều lúc quá gian nan nhưng cuộc đời vẫn rất công bằng. Vượt lên trên số phận bằng lòng ham học hỏi, cô bạn nhỏ bé đã có được những thành công ban đầu chắp cánh cho những ước mơ để bay cao, bay xa hơn. Chín năm liền Hiền đều đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện, đặc biệt trong các kì thi học sinh giỏi cấp tỉnh, bạn dều đạt giải cao.

Thật vậy, ý chí và nghị lực cùng với lòng say mê tri thức là bàn đạp vững chắc, là cánh cửa dẫn đến thành công dù bước khởi đầu còn gian nan, trắc trở. Câu chuyện của Hiền khiến tôi không khỏi xúc động và mong muốn được cảm thông, được chia sẻ với những gì mà Hiền đã và đang phải trải qua. Mong rằng con đường thành công sẽ mở rộng hơn, lớn hơn để đón chào những con người biết vượt khó, vượt khổ và vượt lên trên số phận. Hiền như một tấm gương sáng đáng để cho mỗi chúng ta, những người luôn được chăm sóc và yêu thương noi theo. Nghĩ về chuyện của Hiền, tôi lại nhớ đến câu nói của một nhà văn: Ở đời người này không có con đường cùng, chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải có sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy.

Bình luận (0)