' giữa phố phường ồn ào, tấp nập có 1 ông lão áo phông phanh, quần ngắn, chân đất cõng 1 bà lão áo nâu nhỏ nhắn, ốm yếu...ông nói nhỏ , bà nở nụ cười móm mém
Câu 1: Suy nghĩ của em về nội dung
Gia đình nọ rất quý ông lão mù nghèo khổ và rách rưới, người hàng tuần vẫn mang rau đến bán cho họ. 1 hôm ông lão khoe`:"không biết ai đã để trước của nhà tôi 1 thùng quần áo cũ". Gia đình biết ông lão thiếu thốn nên rất vui" Chúc mừng ông! Thật là tuyệt!" Ông lão mù nói:"Thật tuyệt! Nhưng tuyệt nhất tôi vừa biết có 1 gia đình thật sự cần quần áo đó
P/S: Ko chép mạng, chép mẫu ,tự làm nha
bn đi ôn tập để thi HSG à???
tối mk trả lời cho nha bài này cô chữa cho mk rồi
Các bạn giúp mình nha,mình k tích cho.Thanks các bạn nhiều.
Gia đình nọ rất quý một ông lão mù ngèo khổ và rách rưới - người hàng tuần mang rau đến bán cho họ.Một hôm, ông lão khoe:"không biết ai đã để trước nhà tôi một thùng quần áo cũ".Gia đình biết ông lão cũng thiếu thốn nên rất vui: "Chúc mừng ông,thật là tuyệt!".Ông lão mù nói: " Tuyệt thật! Nhưng tuyệt nhất là vừa đúng lúc tôi có một gia đình đang cần những quần áo đó".
Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính của văn bản ?
Câu 2 : Câu văn :"không biết ai đac để trước nhà tôi một thùng quần áo cũ".Xét theo mục đích nói ,thuộc kiểu câu gì ?
Câu 3 : Bài học sâu sắc rút ra từ văn bản .
Câu 1: PTBĐ chính là tự sự
Câu 2: Câu "Không biết ai đã để trước nhà tôi một thùng quần áo cũ" xét theo mục đích nói là câu kể nhưng có từ tình thái, nhằm bộc lộ băn khoăn của ông lão về chuyện lạ lùng ấy.
Câu 3: Bài học rút ra là: Lá lành đùm lá rách. Lá rách ít đùm lá rách nhiều. Tinh thần tương thân tương ái giữa người với người.
Ngày xưa, có đôi vợ chồng rất nghèo nhưng sống rất hòa thuận. Gia sản của họ chỉ là cái lưới, túp lều rách nát và máng lợn sứt mẻ. Chiều nào cũng vậy, ông lão chài lưới ra biển bắt cá còn bà vợ thì ngồi nhà kéo sợi. Một hôm, ông ra biển bắt cá thì thấy biển rộng mênh mông. Ông nghĩ: “Biển rộng mênh mông thế này chắc nhiều cá lắm đây!”
Lần thứ nhất, ông lão kéo lưới và chỉ thấy vài sợi rong biển. Buồn quá, ông lão kéo lần hai và càng thất vọng vì lưới không có gì. Sau lần kéo thứ ba, ông lão chỉ bắt được con cá vàng nhỏ. Cá van xin: “Xin ông lão tha cho tôi rồi ông muốn gì cũng được”.
“Tôi chẳng cần gì cả.” – Ông lão nói và thả cá về biển sâu.
Về đến nhà, ông thuật lại câu chuyện cho bà nghe. Bà vợ trợn mắt lên: “Ông không thấy cái máng lợn nhà mình hỏng rồi à? Ông xin ngay một cái máng lợn cho tôi.”
Ông lão lóc cóc quay lại biển và xin cá vàng cái máng mới. Cá vàng cười nói: “Ông cứ về đi.”
Ông lão về và thấy mụ vợ ngồi bên cái máng mới. Bà vợ lại quát ông lão: “Ông không thấy cái lều nhà mình rách nát rồi hả? Ông đi xin ngay cái nhà sang trọng, đủ tiện nghi cho tôi!”
Ông lại lóc cóc quay về biển. Lần này, biển đắm chìm trong những cơn sóng lăn tăn. Ông lại xin cá vàng ngôi nhà và khi về đến nơi, ông lão thấy một ngôi nhà rất khang trang, đẹp đẽ. Bà lại không vừa lòng, bắt ông lão xin cho mình làm hoàng hậu và ông lão lại ra biển xin cá vàng. Về đến nhà, ông thấy bao nhiêu là quân lính đang hầu hạ bà.
Chán cảnh ăn không ngồi rồi, bà lại lôi cổ ông và bảo ông bắt cá vàng về, biến mình thành Long Vương cai trị biển cả. Ông lão lại ra biển và xin cá cho bà làm Long Vương. Cá không nói gì, quay trở về biển cả mù mịt sương gió. Về đến nhà, ông lão chỉ thấy bà lão ngồi bên máng lợn sứt mẻ trong túp lều rách nát.
(Nguyễn Duy Nhật Huy – học sinh lớp 4A1, Kể chuyện sáng tạo câu chuyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng”)
Em trả lời câu hỏi, làm bài tập theo một trong hai cách sau:
- Khoanh tròn vào chữ cái trước ý trả lời mà em chọn.
- Viết ý kiến của em vào chỗ trống.
Cá van xin ông lão điều gì?
A. Xin ông tha cho, ông muốn gì cũng được.
B. Xin ông đừng giết vì còn một đàn con đang đói.
C. Xin ông cho lên bờ sống.
D. Xin ông đừng làm hại các loài cá ở biển.
Mk chọn đáp án A. Xin ông tha cho, ông muốn gì cũng được.
Đáp án là A e nhé
Người ăn xin Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi. Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại... Chao ôi! Cảnh nghèo đói đã gặm nát con người đau khổ kia thành xấu xí biết nhường nào! Ông già chìa trước mặt tôi bàn tay sưng húp, bẩn thỉu. Ông rên rỉ cầu xin cứu giúp. Tôi lục tìm hết túi nọ túi kia, không có tiền, không có đồng hồ, không có cả một chiếc khăn tay. Trên người tôi chẳng có tài sản gì. Người ăn xin vẫn đợi tôi. Tay vẫn chìa ra, run lẩy bẩy. Tôi chẳng biết làm cách nào. Tôi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:- Ông đừng giận cháu, cháu không có gì để cho ông cả. Người ăn xin nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt ướt đẫm. Đôi môi tái nhợt nở nụ cười và tay ông cũng xiết lấy tay tôi: - Cháu ơi, cảm ơn cháu ! Như vậy là cháu đã cho lão rồi. - Ông lão nói bằng giọng khản đặc. Khi ấy, tôi chợt hiểu rằng: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được chút gì của ông lão. (theo Tuốc-ghê-nhép)Dáng vẻ của ông lão ăn xin được miêu tả như thế nào?Người ăn xin già lọm khọm.Đôi môi tái nhợt.Áo quần tả tơi thảm hại.Đôi mắt đỏ đọc và giàn giụa nước mắt.
thì sao câu hỏi đâu bạn
Suy nghĩ của em về mẩu truyện sau:
Suy nghĩ của em về nội dung mẩu chuyện sau:
Gia đình nọ rất quý mến ông lão mù nghèo khổ và rách rưới – người hàng tuần vẫn mang rau đến bán cho họ. Một hôm, ông lão khoe: “Không biết ai đã để trước cửa nhà của tôi một thùng quần áo cũ”. Gia đình biết ông lão củng thiếu thốn nên rất vui: “Chúc mừng ông! Thật là tuyệt!”. Ông lão mù nói: “Tuyệt thật! Nhưng tuyệt nhất là vừa đúng lúc tôi biết có một gia đình thực sự cần những quần áo đó.”
- Đây là câu chuyện cảm động về tình yêu thương, sự quan tâm chia sẻ đối với những người bất hạnh, nghèo khổ. Câu chuyện thể hiện tình thương của gia đình nọ với ông lão mù, nghèo khổ và đặc biệt là tình thương của ông lão với những người khác bất hạnh hơn mình. Đối với ông lão những bộ quần áo cũ là món quà mà ai đó đã trao tặng cho mình nhưng món quà ấy còn quý giá hơn khi mà ông trao nó cho người khác - những người thực sự cần nó hơn ông. Trong con người bất hạnh nghèokhổ ấy là một tấm lòng nhân ái, sau đôi mắt mù lòa ấy là một tâm hồn trong sáng, cao đẹp. Đối với ông lão được giúp đỡ người khác như một bất ngờ thú vị của cuộc sống, là niềm vui, niềm hạnh phúc tràn ngập tâm hồn
-bài học sâu sắc tình thương
-Xác định thái độ của bản thân:
Người nào có 3 tim ? Nếu đầu ngựa quay về phía Nam thì đuôi ngựa quay về phía nào ? Có một ông lão đi qua đường và cầm viên sỏi . Có một bà già cũng đi qua đường và cầm kem . Ông lão ném sỏi vào kem của bà lão . Bà lão lại lấy dép ném chúng người ông lão . Hỏi bà lão mất gì ? Ông lão mất gì ?
người có bầu song sinh, hướng đất ,( bà lão mất dép, ông lão mất viên sỏi) => cả hai người mất trật tự
NGƯỜI BẦU SONG SINH , HƯỚNG ĐAT [BA LAO MAT DEP ONG LAO MAT VIEN SOI
CƠ HỘI ĐỂ TICK ( Phần 2 )
Đố vui :
Câu 1 : Một ông lão 70 tuổi ở chung cư 20 tầng mà ông không bao giờ đi thang máy ? Vì Sao ?
Câu 2 : Xe cộ đi lại tấp nập , con gì nằm giữa đường mà không bị xe cán ?
Câu 3 : Có 1 người cởi áo trước công chúng tại chân cầu thang mà không ai cản cũng không ai chú ý tới , tại sao vậy ?
Câu 4 : Tại sao con mèo gặp con chuột lại chạy ?
Cau 1 : Nhà ông ở tầng trệt
Câu 2 : Con đường
Cau 3 : Cởi áo mưa
Câu 4 : Chạy để đuổi chuột
1)ong o tang dau tien.2)Con j ko bt.3)ko biet.4)vi meo o day la doraemon ma doraemon so chuot
1. Vì chung cư đó ko có thang máy ( mk nghĩ vậy)
2. Con đường
3. Cởi quần áo mưa mà.
4. Vì là doraemon
có một bà lão nhà giàu rất keo kiệt một hôm bà đi vào rừng và tình cờ gặp một ông bụt. Lão đã than phiền với ông bụt rằng mình rất nghèo khổ. Ông bụt đã biết rất rõ về lão nhưng vẫn nói rằng "tôi sẽ giúp bà mỗi lần bà nhắm và mở mắt thì số thì trong túi bà sẽ tăng gấp đôi nhưng ngay sau đó bà phải trả cho tôi 24 đồng". Sau khi bà lão nhắm vào mở mắt đếm lần thứ 3 thì thấy trong túi của mình không còn đồng nào. Hỏi lúc đầu bà lão nhà giàu có bao nhiêu tiền?
0 dong boi vi neu ba khong co dong nao ma nhan doi hay nhan 6 len thi cung chang co ti nao vi 0 x 2 = 0 ma thoi