Hãy phát biểu cảm nghĩ của em sau khi đọc xong 2 câu thơ sau:
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hãy phát biểu cảm nghĩ của em sau khi đọc xong 2 câu thơ sau:
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy
bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy.
hội chèo làng đặng đi ngang ngõ
mẹ bảo: thôn đoài hát tối nay
.( mưa xuân -nguyễn bích )
lá vàng rơi trên giấy
ngoài trời mưa bụi bay
( ông đồ -vũ đình liên )
so sánh hình ảnh mưa xuân của 2 đoạn thơ
hình ảnh mưa xuân trong đoạn thơ một là:
một bữa “mưa xuân phơi phới bay”. Ta có cảm giác lòng em “phơi phới bay” chứ không phải “mưa xuân”.
còn trong đoạn thơ hai là
mưa bụi, mưa bay đủ sức xóa mờ đi dấu vết của cả một lớp người.
Nêu biện pháp tu từ nổi bật trong thơ sau:
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay,
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy.
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ,
Mẹ bảo: Thôn Đoài hát tối nay.
Cho câu thơ sau:
"Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy"
("Mưa xuân" - Nguyễn Bính )
Dựa vào kiến thức đã học và hiểu biết của mình, hãy cho biết câu thơ trên đúng với kiểu thời tiết ở miền nào của nước ta? Giải thích hiện tượng "mưa xuân" được nhắc đến trong câu thơ trên?
thôi thì 0 ai trả lời, mình tự trả lời nào!
Bg:
-Câu thơ trên đúng với kiểu thời tiết mưa phùn vào cuối gió mùa Đông Bắc ở các tỉnh đồng
bằng Bắc Bộ, trung du miền núi Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ(miền Bắc)
-Giải thích: Vào cuối mùa đông, gió Đông Bắc từ áp cao Xi-Bia bị lệch hướng thổi vòng ra
khu vực vịnh Bắc Bộ nên mang theo một lượng hơi ẩm. Khi vào đất liền, lượng hơi ẩm này bị ngưng tụ gây ra kiểu thời tiết lạnh, ẩm, có mưa phùn nhỏ (mưa xuân)
Viết về mưa mùa xuân có rất nhiều câu thơ hay: "Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng Đò biếng lười nằm mặt nước sông trôi" "Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay Hoa xoan lớp lớp rung vơi đầy" Từ cảm nhận về các câu thơ tren em hãy tả lại bức tranh làng quê trong làn mưa bụi mùa xuân
gửi email hoặc số điện thoại cho tui rồi mốt tui gửi cho ảnh bài này. bài này tui đạt 9- lun ớ!!!!!ko tin thì cứ xem ảnh bài làm của tui!!!!vậy nhe!!!!!!!!!!!!!!ờ quên số điện thoại tui là 0914827536 vậy nha
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi nêu ở dưới:
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo:"Thôn Đoài hát tối nay"
Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh
Câu 1: Văn bản trên được viết theo thể thơ gì ?
Câu 2: Cảm xúc của nhân vật em trong đoạn trích
Câu 3: Xác định nghĩa sự việc và nghĩa tình thái trong hai câu sau: "Hình như hai má em bừng đỏ Có lẽ là em nghĩ đến anh"
Mọi người giúp mình với ạ pls!
Câu 1
Văn bản trên được viết theo thể thơ thất ngôn
Câu2
Cảm xúc của nhân vật em là e thẹn, ngại ngùng, khi nhớ đến nhân vật anh
Câu 3
- nghĩa sự việc: miêu tả hai má em đỏ bừng
- nghĩa tình thái: khẳng định ở mức độ thấp (hình như), chưa chắc chắn
- nghĩa sự việc: em nghĩ đến anh
- nghĩa tình thái: thể hiện phỏng đoán em nhớ đến anh chỉ là khả năng, chưa chắc chắn
Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
"Bữa ấy mưa xuân lất phất bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Đặng đi qua ngõ
Mẹ bảo thôn Đoài hát tối nay"
1. Những câu thơ trên nhắc đến mùa nào trong năm. Em hãy chỉ ra những từ thể hiện dấu hiệu của mùa đó
2. Tại sao tác giả sử dụng từ "vơi" thay vì "rơi" ở câu thơ 2
3. Em hãy viết đoạn văn từ 8-10 câu nêu cảm nhận của em về đoạn thơ, trong đó có sử dụng câu trần thuật đơn có tử là. Gạch chân và chú thích.
1)Những câu thơ nhác đến mùa xuân . Từ ngữ có dấu hiệu :
"Bữa ấy mưa xuân lất phất bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Đặng đi qua ngõ
Mẹ bảo thôn Đoài hát tối nay"
Làm 1 bài thơ Thất ngôn tứ tuyệt Đường luật với câu mở đầu như sau:
Hôm ấy mưa xuân phơi phới bay
Các bn giúp mik nha....!!! Cảm ơn nhìu
Hôm ấy mưa xuân phơi phới bay
Mặt đất phập phồng bốc men say
Từng đàn én lượn tung sức sống
Xuân đã về với quê tôi này.
thế này có đ ck?? chúc cậu học tốt.
Từ bài thơ '' Xuân về '' bài đọc thêm ( sách giáo khoa lớp 7 tập 1 trang 178 - 179 ) . Hãy viết 1 đoạn văn khoảng 10 - 12 câu theo cách diễn dịch nêu cảm nghĩ của em sau khi đọc thêm bài thơ ?
Xuân Về, là một bức tranh 3D sống động của làng quê Bắc bộ những năm đầu trong thập niên 30 của thế kỷ trước.Mới
Bước vô chiêm ngưỡng bức tranh quê của thi sĩ Nguyễn Bính ta gặp ngay:
Đã thấy xuân về với gió đông,
Với trên màu má gái chưa chồng.
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong.
Mùa xuân giờ đã về trên từng bờ cây ngọn cỏ,trên đôi má của những cô gái xuân thì: “Với trên màu má gái chưa chồng” .Mà gái chưa chồng ở đây chính là “cô hàng xóm” đang ở “bên hiên hàng xóm”. Cô gái ấy có thấy thi sĩ đang nhìn mình để thấy Xuân Về hay không? Sao cô lại: “ngước nhìn giời” với đôi mắt trong”. Phải chăng chính là “đôi mắt trong” của cô hàng xóm ấy cộng thêm “màu má” ửng hồng khi gió đông thổi về. Cho thi sĩ của chúng ta “Đã thấy xuân về”.
Thi sĩ đưa ta vào chiêm ngưỡng kỹ hơn bức họa của mình. Bằng khung cảnh sống động trong khổ thơ sau:
Từng đàn con trẻ chạy xun xoe,
Mưa tạnh, giời quang, nắng mới hoe.
Lá nõn, nhành non, ai tráng bạc?
Gió về từng trận, gió bay đi...
Xuân về, tết đến ở các làng quê Bắc bộ, ta dễ dàng bắt gặp hình ảnh đám trẻ với khuôn mặt tươi rói theo mẹ theo chị đi chợ tết hoặc đi xem hội làng hội xuân. Để tô điểm thêm cảnh xuân tác giả miêu tả “mưa tạnh, giời quang, nắng mới hoe”. Nắng mới hoe là nắng sớm, nắng xuân ấm áp sau khi mưa bụi vừa tạnh trả lại bầu trời quang đãng.
Lúc này mới thấy điểm nhấn của mảnh ghép chính của bức tranh: Lá nõn, nhành non. Dấu hiệu của xuân thật sự chính là đây. Lá nõn là mầm lá mới nhú, nhành non là nhành cây vừa mới nảy lộc chưa kịp cứng cáp. Và một phát giác lý thú của thi sĩ khi nhìn thấy “lá nõn, nhành non” dưới nắng mới sau cơn mưa vừa tạnh, đã phải thốt lên câu hỏi: “ai tráng bạc”. Chẳng có ai tráng bạc lên chúng, có chăng là cái lấp lánh của mầm cây mới cựa mình thức dậy dưới ánh “nắng mới hoe” và còn sót lại chút mưa bụi bám vô những giọt li ti long lanh để thi sĩ thấy như “ai tráng bạc” đấy thôi. Mảnh ghép bức tranh thêm sống động ở câu cuối “gió về từng trận, gió bay đi…” gió xuân mà tác giả cảm nhận nó về “từng trận” rồi bay đi cũng “từng trận” phải chăng gió đã nô đùa quá trớn trên những “lá nõn nhành non” của thi sĩ!
Còn đây là khổ thơ làm điểm nhấn cho bức họa Xuân Về của thi sĩ:
Thong thả dân gian nghỉ việc đồng,
Lúa thì con gái mượt như nhung.
Đầy vườn hoa bưởi, hoa cam rụng,
Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng.
Xuân về cũng là lúc những công việc đồng áng của nhà nông tạm xong. Người dân gác lại mọi việc để đón xuân, vui tết. Xuân về “lúa thì con gái mượt như nhung”. Đây chính là lúc cây lúa bước vào thời kỳ chuẩn bị “ngậm đòng” cây lúa có màu xanh mát dịu làm nao lòng những người con xa quê. Không chỉ có cây lúa, mà mảnh ghép này còn có “đầy vườn hoa bưởi, hoa cam” nhưng là chúng đã “rụng” xuống. chứ không hẳn là còn trên cây. Cho dù hoa bưởi hoa cam ấy đã rụng thì vẫn “ngào ngạt hương bay” hương bay xa còn nhờ từng trận gió về và đi kia nâng cánh, để cho lũ bướm dập dìu về nô đùa trong vườn mà ở đây thi sĩ dùng hình ảnh chúng “vẽ vòng”.
Phải chăng hình ảnh “đầy vườn” hoa rụng, còn có ẩn ý trái đã kết, cánh hoa rụng xuống bướm vẽ vòng, chính là biểu hiện vòng tuần hoàn của trời đất, của cây cối, hoa sau khi khoe hương sắc thì nhường chỗ cho trái ngon quả ngọt lớn lên.
Một mảnh ghép của bức tranh cũng sống động không kém xuất hiện:
Trên đường cát mịn, một đôi cô,
Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội chùa.
Gậy trúc dắt bà già tóc bạc,
Tay lần tràng hạt miệng nam mô
Xuân Về tết đến, trên khắp các ngả đường làng luôn dập dìu các cô các chị ăn mặc thật đẹp để tham gia trảy hội. hoặc đi chùa cầu may. Yếm đỏ, khăn thâm là những trang phục truyền thống của các thôn nữ ở những năm đầu thập niên 30 của thế kỷ 20.
Đường làng không chỉ có các cô mà còn có các “Bà già tóc bạc” chống cây gậy trúc đi chùa. ở đây tác giả đã để cây “gậy trúc dắt” bà già đi, Bởi bà còn bận “tay lần tràng hạt,miệng nam mô”. Một hình ảnh rất thi vị. Cây gậy đi trước ắt hẳn nó là người dẫn đường. Nhưng không phải ai cũng quan sát kỹ để nhận ra điều ấy.
Bốn mảnh ghép với bốn mảng màu sắc khác nhau, đã được thi sĩ Nguyễn Bính ghép vô bức tranh Xuân Về hoàn hảo. Xuân Về có đôi má ửng đỏ của cô gái chưa chồng, xuân về có đám trẻ xun xoe nô đùa trong xóm, Có “lá nõn nhành non ai dát bạc” Xuân Về có cánh đồng lúa đang thì con gái, có đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng, hứa hẹn một mùa trái ngọt phía trước, “Xuân Về” có các cô Thôn nữ bên các bà già tóc bạc đi chùa cầu may.
Bài thơ “Xuân Về” đã ra đời cách nay gần 80 năm. Nhưng những hình ảnh về phong cảnh làng quê thì vẫn như vừa mới viết đây thôi! Xuân về bây giờ ta vẫn gặp những đôi má ửng hồng, của các cô thôn nữ chưa chồng. Xuân về vẫn gặp bầy trẻ ríu rít, theo bà, theo mẹ đi chợ tết, hoặc đi xem hội. Đặc biệt những “lá nõn nhành non” thì càng không thể không gặp. Xuân về vẫn nhiều lắm những cây gậy trúc dắt các cụ đi chùa đầu năm. Duy chỉ có “Yếm đào mỏ quạ đã biệt tăm” thay vào đó là những tà áo dài tha thướt, hoặc những cánh áo hoa dịu dàng của các cô thiếu nữ hôm nay, trên khắp các ngả đường thôn quê hôm nay dù còn “cát mịn”, đường gạch hay đã “bê tông hóa”
Xuân Về, là một bức tranh 3D sống động của làng quê Bắc bộ những năm đầu trong thập niên 30 của thế kỷ trước.
Bước vô chiêm ngưỡng bức tranh quê của thi sĩ Nguyễn Bính ta gặp ngay:
Đã thấy xuân về với gió đông,
Với trên màu má gái chưa chồng.
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong.
Mùa xuân giờ đã về trên từng bờ cây ngọn cỏ,trên đôi má của những cô gái xuân thì: “Với trên màu má gái chưa chồng” .Mà gái chưa chồng ở đây chính là “cô hàng xóm” đang ở “bên hiên hàng xóm”.