lap dan y de ; ta quang canh dam sen trong mua hoa no
cac ban a chu y day la de lap dan y nha co gang giup minh mai nop roi
Lap dan y cho de bai sau. Em hay tuong tuong minh duoc gap go va noi chuyen voi nhan vat co Tam trong chuyen Tam Cam. Ghi lai cuoc noi chuyen ay va lap dan y
MB: Giới thiệu tình huống gặp gỡ: Buổi sáng hôm qua, lớp em có một tiết ngoại khóa Ngữ văn. Cả lớp sôi nổi bàn về chủ đề: Truyện cổ tích. Bao nhiêu thắc mắc về nội dung và nghệ thuật của thể loại truyện dân gian này chúng em đều được cô giáo giải đáp ngọn ngành. Nhưng cuối giờ, cô giáo cho chúng em một bài tập mà đứa nào đứa nấy cứ bắt đầu bứt tại mãi không trả lời cho được. Các em hãy cho Cô biết tại sao Cô Tấm hiền như thế mà kết cục truyện lại có hành động trả thù mẹ con Cám lạ kỳ như vậy.
- Cô giao bài tập, em ngồi nghxi suốt buổi trưa rồi chằng thể tìm được câu trả lời cho thoả đáng. Những ý nghĩa làm hai mắt em mỏi mệt vô cùng, em chìm vào giấc ngủ và rồi... đi vào một giấc mơ.
TB: *Kể lại diễn biến câu chuyện:
- Ngạc nhiên, không biết đây là đâu.
- Thấy 1 cô gái hiền dịu bước ra.
- Giới thiệu, biết đó là Tấm.
- Vui mừng khi gặp được Tấm.
- Giới thiệu về bản thân.
- Kể lại kết thúc truyện sáng nay học. Đưa ra thắc mắc.
- Chị Tấm buồn rầu, chị đứng dậy và giải đáp: (Bạn có thể sử dụng cách giải đáp sau nhé!):
A! Chị hiểu ra rồi. Trên thực tế dù có ác đến mấy cũng chẳng ai làm như vậy và nếu là chị thì lại càng không thể. Nhưng em biết không, dù sao thì chuyện về chị cũng là cổ tích, điều gì cũng có thể xảy ra. Có lẽ lưu truyền lâu đời ở dân gian nên câu chuyện về chị đã thay đổi ít nhiều. Nhân dân ta vốn thích sự công bằng và yêu thương rất mực những người hiền lành hiếu thảo nên mới thêm vào cái nội dung như em vừa kể. Mẹ con chị Cám dù sao cũng gây ra bao điều tàn ác, riêng với chị, chị cũng đã phải chết đi chết lại đến mấy lần. Dân gian nghĩ rằng gây ra ác nghiệp chắc chắn sẽ bị người đời ác báo nên mới nghĩ ra cái chết xứng đáng với mẹ con chị Cám như vậy.
- Cảm ơn chị rồi tạm biệt ra về.
KB: Bừng tỉnh dậy và vui mừng cảm ơn chị Tấm đã giải đáp thắc mắc của mình.
(P/s: k dùm mình nhé! Cảm ơn trước nha)
giup minh lap dan y de ke ve 1 lan mac loi.
1. Mở bài
Dẫn dắt và giới thiệu kỉ niệm về một lần em mắc lỗi.
Nhịp thời gian trôi đi, mọi thứ dần trở thành những kỉ niệm, góp phần làm nên quá khứ của mỗi người, làm động lực thúc đẩy cho hiện tại và tương lai. Những sự việc qua đi, để lại trong ta nhiều ấn tượng khó phai, là những bài học quý giá trong hành trình sống. Trong đó, kỉ niệm về một lần mắc lỗi với mẹ - nói dối mẹ khiến em còn nhớ mãi.
2. Thân bài
a) Hoàn cảnh
Kì nghỉ hè bắt đầu, em cũng các bạn cùng trang lứa được nghỉ ở nhà để thư giãn và chuẩn bị cho một năm học mới. Nghe lời cô giáo, khi nghỉ ở nhà bên cạnh việc học thì em còn giúp bố mẹ làm công việc nhà đơn giản.b) Diễn biến
Buổi sáng hôm ấy, trước khi đi làm mẹ dặn em dọn dẹp nhà cửa và em vui vẻ nhận lời. Em chăm chỉ lau chùi thật sạch sẽ từng ngóc ngách, sắp xếp lại các đồ vật trong nhà cho ngăn nắp. Bàn tay em bỗng dừng lại, ánh mắt sáng lên khi thấy một chiếc bình hoa rất đẹp. Chiếc bình không to lắm, trông có vẻ khá cũ nhưng được mẹ cất khá kĩ càng, chiếc bình sáng lên một màu lấp lánh với những hoa văn trạm trổ rất tinh tế. Em nghĩ đây là lọ hoa rất có ý nghĩa với mẹ, có lẽ mẹ coi đó như sự gắn bó của một kỉ niệm nào đó, lưu giữ lại trong tâm trí nên mẹ rất hiếm khi dùng đến lọ hoa này. Em cầm lên ngắm nghía say sưa, mường tựa ra những kỉ niệm đã gắn bó với mẹ. Đó có thể là quà mà bà ngoại tặng mẹ chăng hay là chiếc bình hoa thời con gái mẹ thích. Đang miên man trong dòng suy tưởng thì bỗng nhiên một âm thanh lớn dội đến, em giật bắn mình và đánh rơi chiếc lọ hoa. Trước mặt em bây giờ là một đống thủy tinh vỡ vụn, em rất hoảng sợ và không biết phải làm sao. Bàn tay run lẩy bẩy nhưng vẫn cố lấy lại bĩnh tĩnh, hót đống đổ nát. Xong việc, em nghĩ cách che giấu tội lỗi, em quyết định sẽ nói dối mẹ. Khi mẹ đi làm về, em tươi cười chạy ra, hỏi han, lấy nước cho mẹ uống. Những hành động nhiệt tình hơn cả mọi ngày. Với khuôn mặt ngây thơ và vô tội, em nói vố mẹ là con mèo chạy qua làm vỡ chiếc lọ hoa, như không có chuyện gì liên quan đến mình. Khuôn mặt mẹ biến sắc, từ sự sửng sốt, bất ngờ rồi đến buồn rầu. Mẹ không nói câu gì, lặng lẽ đi vào trong phòng. Em bỗng thấy ái ngại, băn khoăn, suy nghĩ và buồn về những hành động, những suy nghĩ đã làm mẹ phiền lòng. Sau cuộc đấu tranh nội tâm gay gắt, em quyết định sẽ đi xin lỗi mẹ.c) Kết thúc
Buổi tối, em lấy hết can đảm xin lỗi mẹ. Thì ra mẹ biết rằng em đã nói dối vì con mèo nhà mình mất đã được một tháng nay, chỉ là con vô tâm không biết. Mẹ âu yếm ôm em vào lòng, kể về những câu chuyện ý nghĩa, đong đầy kỉ niệm cùng chiếc lọ hoa nhỏ kia. Nhưng mẹ chấp nhận tha lỗi cho em, đó là một bài học quý giá về lòng trung thực và sự khoan dung, độ lượng với mỗi người.3. Kết bài
Nêu suy nghĩ về kỉ niệm đó. Một hay nhiều lần mắc lỗi là điều không tránh khỏi trong cuộc sống mỗi người. Song điều quan trọng là ta hãy biết nhận lỗi và rút ra những bài học sâu sắc, để cuộc sống thêm ý nghĩa.1. Mở bài
Dẫn dắt và giới thiệu kỉ niệm về một lần em mắc lỗi.
Nhịp thời gian trôi đi, mọi thứ dần trở thành những kỉ niệm, góp phần làm nên quá khứ của mỗi người, làm động lực thúc đẩy cho hiện tại và tương lai. Những sự việc qua đi, để lại trong ta nhiều ấn tượng khó phai, là những bài học quý giá trong hành trình sống. Trong đó, kỉ niệm về một lần mắc lỗi với mẹ - nói dối mẹ khiến em còn nhớ mãi.
2. Thân bài
a) Hoàn cảnh
Kì nghỉ hè bắt đầu, em cũng các bạn cùng trang lứa được nghỉ ở nhà để thư giãn và chuẩn bị cho một năm học mới. Nghe lời cô giáo, khi nghỉ ở nhà bên cạnh việc học thì em còn giúp bố mẹ làm công việc nhà đơn giản.b) Diễn biến
Buổi sáng hôm ấy, trước khi đi làm mẹ dặn em dọn dẹp nhà cửa và em vui vẻ nhận lời. Em chăm chỉ lau chùi thật sạch sẽ từng ngóc ngách, sắp xếp lại các đồ vật trong nhà cho ngăn nắp. Bàn tay em bỗng dừng lại, ánh mắt sáng lên khi thấy một chiếc bình hoa rất đẹp. Chiếc bình không to lắm, trông có vẻ khá cũ nhưng được mẹ cất khá kĩ càng, chiếc bình sáng lên một màu lấp lánh với những hoa văn trạm trổ rất tinh tế. Em nghĩ đây là lọ hoa rất có ý nghĩa với mẹ, có lẽ mẹ coi đó như sự gắn bó của một kỉ niệm nào đó, lưu giữ lại trong tâm trí nên mẹ rất hiếm khi dùng đến lọ hoa này. Em cầm lên ngắm nghía say sưa, mường tựa ra những kỉ niệm đã gắn bó với mẹ. Đó có thể là quà mà bà ngoại tặng mẹ chăng hay là chiếc bình hoa thời con gái mẹ thích. Đang miên man trong dòng suy tưởng thì bỗng nhiên một âm thanh lớn dội đến, em giật bắn mình và đánh rơi chiếc lọ hoa. Trước mặt em bây giờ là một đống thủy tinh vỡ vụn, em rất hoảng sợ và không biết phải làm sao. Bàn tay run lẩy bẩy nhưng vẫn cố lấy lại bĩnh tĩnh, hót đống đổ nát. Xong việc, em nghĩ cách che giấu tội lỗi, em quyết định sẽ nói dối mẹ. Khi mẹ đi làm về, em tươi cười chạy ra, hỏi han, lấy nước cho mẹ uống. Những hành động nhiệt tình hơn cả mọi ngày. Với khuôn mặt ngây thơ và vô tội, em nói vố mẹ là con mèo chạy qua làm vỡ chiếc lọ hoa, như không có chuyện gì liên quan đến mình. Khuôn mặt mẹ biến sắc, từ sự sửng sốt, bất ngờ rồi đến buồn rầu. Mẹ không nói câu gì, lặng lẽ đi vào trong phòng. Em bỗng thấy ái ngại, băn khoăn, suy nghĩ và buồn về những hành động, những suy nghĩ đã làm mẹ phiền lòng. Sau cuộc đấu tranh nội tâm gay gắt, em quyết định sẽ đi xin lỗi mẹ.c) Kết thúc
Buổi tối, em lấy hết can đảm xin lỗi mẹ. Thì ra mẹ biết rằng em đã nói dối vì con mèo nhà mình mất đã được một tháng nay, chỉ là con vô tâm không biết. Mẹ âu yếm ôm em vào lòng, kể về những câu chuyện ý nghĩa, đong đầy kỉ niệm cùng chiếc lọ hoa nhỏ kia. Nhưng mẹ chấp nhận tha lỗi cho em, đó là một bài học quý giá về lòng trung thực và sự khoan dung, độ lượng với mỗi người.3. Kết bài
Nêu suy nghĩ về kỉ niệm đó. Một hay nhiều lần mắc lỗi là điều không tránh khỏi trong cuộc sống mỗi người. Song điều quan trọng là ta hãy biết nhận lỗi và rút ra những bài học sâu sắc, để cuộc sống thêm ý nghĩa.I. Giới thiệu: nêu hoàn cảnh mắc lỗi
Con người sinh ra, trong đời ai cũng có một lần mắc lỗi. mỗi người có mỗi lỗi khác nhau và vào hoàn cảnh khác nhau. Và tôi cũng thế, tôi mắc rất nhiều lỗi với ba mẹ và thầy cô. Nhưng lần mắc lỗi mà tôi thấy có lỗi nhất là vào thứ 7 vừa qua. Tôi đã đi chơi và không nói với ba mẹ khiến ba mẹ lo lắng. Tôi rất hối hận vì không nói trước với mẹ. Tôi sẽ kể các bạn nghe về lần mắc lỗi của tôi.
II. Thân bài
1. Mở đầu sự việc
- Thứ 7 cuối tuần được nghỉ học, nên tôi quyết định đi chơi
- Tôi đi tới tối khuya mà không nói ba mẹ, khiến ba mẹ lo lắng
2. Diễn biến sự việc
- Chuyến đi chơi khá hấp dẫn khiến tôi về khá trễ
- Tôi đi la cà trên đường về và về trễ hơn nữa
- Ba mẹ gọi tôi mà điện thoại tôi hết pin nên không biết
- Ba mẹ gọi hoài không được nên rất lo lắng
- Khi về nhà, ba mẹ tôi đang xem ti vi
- Tôi rón rén bước vào nhà
- Ba gọi tôi lại và mắng tôi đi chơi không xin phép
- Tôi phụng phịu cãi lại
- Tôi không biết lỗi mà cãi lại với ba
- Ba mẹ tôi rất buồn
- Tôi bỏ lên phòng
3. Kết thúc sự việc
- Sang hôm sau ngủ dậy mẹ gọi ăn sáng
- Ba tôi thì không nói một lời, mặt của ba rất buồn
- Tôi cảm thấy rất có lỗi
- Tôi xin lỗi ba và hứa không như thế nữa
III. Kết bài
- Tôi vô cùng hối hận về hành động của mình
- Tôi tự hứa với bản than sẽ không ham chơi mà cố gắng chăm ngoan học hành
Chúc Phan Trà My học tốt nha ^^
Lap dan y cho de bai sau. Em hay tuong tuong minh duoc gap go va noi chuyen voi nhan vat co Tam trong chuyen Tam Cam. Ghi lai cuoc noi chuyen ay va lap dan y
Bài lam :
Buổi sáng hôm qua, lớp em có một tiết ngoại khóa Ngữ văn. Cả lớp sôi nổi bàn về chủ đề: Truyện cổ tích. Bao nhiêu thắc mắc về nội dung và nghệ thuật của thể loại truyện dân gian này chúng em đều được cô giáo giải đáp ngọn ngành. Nhưng cuối giờ, cô giáo cho chúng em một bài tập mà đứa nào đứa nấy cứ bắt đầu bứt tại mãi không trả lời cho được. Các em hãy cho Cô biết tại sao Cô Tấm hiền như thế mà kết cục truyện lại có hành động trả thù mẹ con Cám lạ kỳ như vậy.
Cô cho chúng em mang bài tập về nhà nhưng ngồi nghĩ suốt cả buổi trưa, em cũng chẳng thể tìm được câu trả lời cho thoả đáng. Những ý nghĩa làm hai mắt em mỏi mệt vô cùng, em chìm vào giấc ngủ và rồi... đi vào một giấc mơ.
- Ôi! Ở đâu mà trang hoàng nguy nga như vậy! Em băn khoăn tự hỏi.
Đúng lúc đó có một cô gái hiền dịu bước ra:
- Em là ai? Có chuyện gì mà lại đến đâu?
- Em... em... không biết! Vậy chị là ai?
- Chị là chị Tấm!
Vậy là em đang ở trong thế giới của truyện cổ tích à? May quá! Gặp chị Tấm ở đây chắc mình sẽ hỏi được câu trả lời. Nghĩ vậy, em liền cất tiếng:
- Thưa chị! Em đang sống ở thế kỷ XXI. Hôm nay chúng em học một bài về chị. Nhưng cả lớp em đều thắc mắc, tại sao hiền như cô Tấm mà lại giết chết cô Cám thảm thương như vậy?
- Có chuyện như thế thật sao? Chị Tấm ngỡ ngàng.
- Em nói thật mà, chị không tin sao?
Thế là em kể lại cho chị Tấm nghe trọn kết cục câu chuyện mà chúng em được học.
Câu chuyện vừa kết thúc, chị Tấm liền ngồi thụp xuống, mặt chị tỏ vẻ rất buồn rầu. Nhưng rồi tự nhiên chị đứng dậy mạnh mẽ và dứt khoát:
- A! Chị hiểu ra rồi. Trên thực tế dù có ác đến mấy cũng chẳng ai làm như vậy và nếu là chị thì lại càng không thể. Nhưng em biết không, dù sao thì chuyện về chị cũng là cổ tích, điều gì cũng có thể xảy ra. Có lẽ lưu truyền lâu đời ở dân gian nên câu chuyện về chị đã thay đổi ít nhiều. Nhân dân ta vốn thích sự công bằng và yêu thương rất mực những người hiền lành hiếu thảo nên mới thêm vào cái nội dung như em vừa kể. Mẹ con chị Cám dù sao cũng gây ra bao điều tàn ác, riêng với chị, chị cũng đã phải chết đi chết lại đến mấy lần. Dân gian nghĩ rằng gây ra ác nghiệp chắc chắn sẽ bị người đời ác báo nên mới nghĩ ra cái chết xứng đáng với mẹ con chị Cám như vậy.
- Ôi! Cảm ơn chị bây giờ thì em đã hiểu rồi.
Em tạm biệt chị, không ngờ cũng đã đến giữa buổi chiều, em giật mình ra khỏi giấc mơ khi nghe tiếng reo của chiếc đồng hồ báo thức. Em bừng tỉnh, vui mừng cảm ơn chị Tấm. Bây giờ trong lòng em đang thầm nghĩ, câu trả lời của em ngày mai chắc chắn sẽ được cô giáo đánh giá rất cao. Em tin cô sẽ rất hài lòng.
( Dàn ý mình không chi tiết mấy, mình ghi một số ý tưởng làm bài, khi viết bài văn hoàn chỉnh, bạn dựa theo các ý nha!)
LẬP DÀN Ý:
I: Mở bài:
Tôi có một người chị cùng cha khác mẹ với tôi. Mẹ chị ấy đã mất. Sau đó, bố lấy mẹ và sinh ra tôi. Chị ta không có tình yêu của mẹ, còn tôi thì lúc nào cũng được mẹ yêu chiều và chăm sóc tốt. Bởi vì không cùng một mẹ đẻ ra nên tôi không yêu quý gì đến chị ta mặc dù lúc nào chị ấy cũng rất yêu thương tôi như em ruột. Một hôm, tôi được gặp nhân vật Tấm trong chuyện cổ tích Tấm Cám.
II: Thân bài:
- Miêu tả lại sự ngạc nhiên khi được gặp Tấm, miêu tả dáng người và vui vẻ nói chuyện cùng nhân vật này.
- Tấm hỏi tôi có biết Cám- người em cùng cha khác mẹ với Tấm không? Tôi trả lời là có và nhận xét luôn về nhân vật Cám này. Đặc biệt phải nhận xét một cách không có ấn tượng với nhân vật Cám.
- Tấm sẽ nói cho tôi biết mình cx giống như Cám trong câu chuyện và khuyên tôi bài học phải yêu lấy người chị cùng cha khác mẹ của mình. Tôi nhận ra mình đã sai và yêu chị hơn.
- Bỗng nghe thấy tiếng mẹ gọi dậy, tôi biết đó là một giấc mơ nhưng giấc mơ đó thật ý nghĩa, tôi đi làm lành với chị và yêu chị ấy hơn.
III:KB:
Hai chị em tôi, mặc dù không phải cùng một mẹ đẻ ra nhưng chúng tôi giờ đã rất gắn kết với nhau, yêu thương nhau khiến bố mẹ vui lòng.
tim y va lap dan y cho de bai ve chu de tinh than doan ket hop tac va chia se cua lop em
Dàn ý:
1. Mở bài:
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.
Đoàn kết, đồng lòng từ trước đến nay được xem như là sức mạnh của tinh thần tập thể giúp chúng ta vượt mọi khó khăn làm nên thành công, tất thắng. Hiểu được điều đó tập thể lớp chúng em đã luôn nêu cao tinh thần đoàn kết tập thể kể cả trong học tập hay lao động.
2, Thân bài:
Sức mạnh tập thể của lớp em được bộc lộ rất rõ trong tình huống giúp đỡ nhau trong học tập. Do kì nghỉ tết kéo dài, nhiều bạn trong lớp mải chơi, đi học chưa bắt kịp nhịp độ học tập thế nên để hưởng ứng phong trào thi đua làm theo tấm gương Bác sắp tới, lớp chúng em có tổ chức một cuộc họp nội bộ. Lớp trưởng đã thẳng thắn chỉ ra những bạn có biểu hiện chểnh mảng trong học tập, tình hình học tập giảm sút, và những bạn chưa thực sự cố gắng trong học tập. Thay vì cả lớp riêng rẻ, bất đồng quan điểm, nay dưới sự nhắc nhở của lớp trưởng bạn nào cũng hiểu được tầm quan trọng của không ngừng cố gắng trong học tập Các bạn đưa ra những phương án giải quyết khác nhau, đóng góp cho lớp. Tất cả đưa ra quyết định cuối cùng đó chính là chia các bạn thành từng nhóm, bạn nào học tốt hơn sẽ kèm bạn học yếu, giúp đỡ bạn nắm vững bài học và những phần không hiểu. Tinh thần học tập của lớp hừng hực, tất cả mọi người đều quyết tâm đưa lớp đứng vị trí thứ nhất trong học tập hưởng hứng phong trào thi đua.3. Kết bài: Sức mạnh đoàn kết đã gắn kết đưa con người lại gần nhau hơn, giúp đỡ cùng nhau vượt qua mọi khó khắn. Có đoàn kết, có hợp tác thì không gì là không thể
Lap dan y cho de bai Que em doi moi.Thanks you cac ban nha:-)
I. Mở bài: giới thiệu vấn đề cần nói đến
Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất miền Trung đầy nắng và gió. Tuổi thơ tôi đã gắng bó với biết bao kỉ niệm ở đó. Nhiều năm qua, quê hương tôi đã có sự đổi khác và mới mẻ. những thay đổi cần phải có để phù hợp với cuộc sống hiện đại ngày nay. Sự đổi mới rất đáng kinh ngạc của quê tôi.
II. Thân bài
1. Quê tôi trước đổi mới
a. Cơ sở hạ tầng
- Nhà: nhỏ bé, lụp xụp, cũ kỉ;
- Đường: đường đất; nhỏ; đầy bùn;….
- Trường học: lụp xụp; bất tiện; mái ngoái cũ;….
- Chợ: diện tích nhỏ; ích hàng hóa; ít người mua bán;….
b. Đời sống con người:
- Con người vất vả và lam lũ
- Làm ruộng là chủ yếu
- Thu nhập rất thấp
- Trẻ em không được đến trường, phải nghĩ học sớm; lâm vào tệ nạn xã hội;….
2. Quê tôi sau đổi mới:
a. cơ sở hạ tầng:
- Nhà cửa khang trang, mới, có nhiều nhà cao tầng;….
- Đường được xây dựng mới, rộng, thuận tiện cho việc đi lại
- Chợ: đông vui, nhộn nhịp, rất nhiều người mua và bán; lúc nào cũng nghe xe cộ náo nhiệt
-trường học: trường cũ được sửa chữa, nhiều trường mới được xây thêm..., phòng học có đèn, có quạt, nhìn mới tanh, có tòa nhà cao;…
- Xây dựng thêm ngân hàng, bệnh viện, công viên;… rất khang trang và tiện nghi, thích hợp để phục phụ cho con người.
b. Đời sống con người:
- Đời sống con người được cải thiện, sống tốt và thoải mái hơn
- Trong nhà sắm sửa nhiều đồ công nghệ tiện nghi như: ti vi; tủ lạnh; máy giặt;….
- Trẻ em được đến trường và dạy dỗ tốt hơn
- Người dân được khám chưa bệnh tại bệnh viên; vui chơi tại khu vui chơi;….
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về sự dổi mới của quê hương
- Quê em có rất nhiều đổi mới
- Em rất yêu que em
- Em sẽ cố gắng học hành để xây dựng quê hương ngày một tốt hơn
Xin loi ban nha nhung mk o tp co.Sorry cau tra loi cua ban rat hay nhung mk ko o mien Trung ma o mien Bắc co:-!
Mở bài :
Tuổi thơ em đã gắng bó biết bao kỉ niệm . Nhiều năm qua , quê hương em đã có nhiều điều đổi mới . Đó là sự đổi mới rất khinh ngạc ở quê em
Thân bài :
Quê em trước đổi mới
- Nhà : nhỏ bé , cũ kĩ ,...
- Đường : nhỏ , đầy bùn ,...
- Trường học : bất tiện , mái ngoái cũ ,...
- Chợ : ít người buôn bán , diện tích nhỏ ,...
Con người thì vất vả và lam lũ
Làm ruộng là chủ yếu
Thu nhập thì thấp
Cha mẹ không đủ tiền cho trẻ em đi học , phải nghĩ học sớm
Quê em sau đổi mới :
- Nhà : Đẹp , có nhiều nhà cao tầng ,...
- Đường : rộng , thuận tiện cho việc đi lại ,...
-Chợ : có nhiều người buôn bán , xe cộ tấp nập ,...
- Trường : Được sữa chữa , có đủ quạt , đèn trong lớp học ,...
Con người sống tốt và sống rất thoải mái
Trong nhà sắm rất nhiều đồ dùng gia đình như tivi , tủ lạnh , máy giặt ,...
Trẻ em được cắp sách đến trường và được thầy cô giáo rèn luyện tốt hơn
Trẻ em được vui chơi , người dân được khám bệnh tại trạm y tế , bệnh viện ,...
Kết bài :
Quê em có rất nhiều điều đổi mới , em yêu quê em , em sẽ cố gắng học tập thật tốt để xây dựng que hương ngày một tốt hơn
De bai : ta ong em dang doc bao
lap dan y cho bai van do
bạn tìm trên google
Lap dan y cho de bai ke lai mot chuyen ve que
( ko chep van mau)
1. Mở bài
- Suốt chín tháng học tập ở thành phố, trong những ngày hè ba má em cho em về quê sống với nội.
- Mỗi lần về quê sống với nội, em đều có rất nhiều kỉ niệm. Kỉ niệm nào cùng rất đáng nhớ đối với em.
- Trong tất cả những kỉ niệm ấy. Kỉ niệm để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong em chính là lần về quê nội khi em học hết lớp 5.
2. Thân bài
a) Giới thiệu về quê nội
Quê nội em ở tỉnh Vĩnh Long, nơi có những vườn cây trái sum suê.
Nơi ấy có dòng sông nước chảy hiền hòa, có những vườn cây vú sữa, vườn xoài, vườn chôm chôm,... quanh năm tươi tốt.
Nơi ấy có những cánh đồng lúa và có cả những bãi cỏ xanh...
Con người quê nội em thật nhân hậu, thuần phác, tính tình ngay thẳng thật thà.
b) Kỉ niệm đáng nhớ trên quê nội
- Sáng sáng, em cùng nội chạy bộ trên bờ sông. Làn gió mát buổi sáng sớm thổi từ dưới sông lên mát rượi. Em thấy thật khoan khoái, dễ chịu. Chiều chiều, em cùng các bạn trong thôn vui đùa dưới bóng mát của vườn cây vú sữa. Cũng có chiều, chúng em cùng nhau thi thả diều trên bờ sông, trên bãi có xanh.
- Chiều trên quê hương, nghe tiếng sáo diều vi vu trên tầng không thật không có gì thú vị hơn đối với tuổi thơ của em.
- Kì nghỉ hè về quê nội sẽ thật trọn vẹn với em nếu không có một sự việc bất ngờ xảy ra.
- Chiều hôm đó, em theo các anh chị con bác Hai ra bờ sông thả diều. Chơi thả diều thật thú vị. Những con diều no căng gió cứ bay cao, bay cao mãi. Ai cùng muốn diều của mình bay cao nhất.
- Mải chạy theo anh con bác, em vấp vào một hòn đá bên bờ đê. Em té nhào và đau chân đến mức không thể đứng lên được.
- Nghe tiếng ngã huỵch và tiếng kêu của em, anh nhà bác em quay lại. Thấy em nhăn nhó vì đau, anh em không để ý gì đến con diều của mình nữa. Anh chạy lại và đỡ em lên. Thế là con diều theo gió hay lên tận trời cao.
- Chỉ vấp và té ngã thế mà chân em đã bị bong gân. Em đau quá không đi được. Anh em đã cõng em về nhà.
- Em xin nội đừng nói cho ba má em biết. Ba má em đang bận công tác. Nếu biết em bị đau chân, thế nào ba má em cũng về thăm.
- Suốt mấy ngày, chân em sưng tấy. Em ngồi một chỗ, hết chạy nhảy chơi đùa cùng chúng bạn.
- Nội và bác Hai gái chăm sóc em thật chu đáo. Rảnh rỗi lúc nào là anh em cũng đến bên cạnh em động viên và an ủi. Có lẽ vì thế mà em thấy như chân em đỡ đau hơn.
- Một tuần sau, chân em mới khỏi hẳn. Em lại cùng anh ra bãi cỏ chăn trâu, thả diều như không có chuyện gì đã xảy ra.
3. Kết bài
- Một tháng về quê nội trôi qua thật nhanh. Em phải về nhà để chuẩn bị cho năm học mới.
Rồi một năm học sẽ trôi qua, em sẽ lại được về vùng quê yên bình của nội để được đi chăn trâu thả diều cùng các anh các chị ở quê.
Em yêu lắm quê nội của em. Em nhớ nhiều lắm dòng sông hiền hòa, nhớ vườn cây vú sữa cành lá sum suê và em cũng nhớ kỉ niệm về lần em vấp té bị đau chân khi đi thả diều cùng anh con của bác Hai em.
lap dan y chi tiet cho de ta co giao da tung day em va de lai cho em nhieu tinh cam tot dep
Mở bài: Giới thiệu về cô giáo (thầy giáo): Tên gì? Đã dạy em lớp mấy? Vì sao cô giáo (thầy giáo) ấy làm cho em nhớ nhất? (Cô giáo dạy em tên Thương, cô dạy em lớp Một, hiện cô là chủ nhiệm lớp Năm em đang học.)
Thân bài:
a) Hình dáng cô giáo (thầy giáo)
Bao nhiêu tuổi? Tầm vóc ra sao, quần áo, mái tóc, mắt, mũi, miệng, làn da...(Cô có vóc người tầm thước, nước da trắng hồng. Mái tóc đen mượt, óng ả, buông xuống ngang lưng. Đôi mắt mở to dưới cặp lông mày thanh mảnh. Cô ăn mặc giản dị, thường là chiếc áo màu trắng, chắc có lẽ màu trắng là màu cô thích nhất. Giọng nói cô nhỏ nhẹ, giảng bài rất hấp dẫn).
b) Tả tính tình cô giáo (thầy giáo).
- Tính tình được biểu hiện qua lời nói, điệu bộ, cử chỉ, việc làm.
- Mối quan hệ với phụ huynh học sinh, đồng nghiệp, những người thân trong gia đình.
- Là người nhân hậu, không bao giờ to tiếng với học sinh, ân cần giúp đỡ những bạn học sinh yếu.
- Quan tâm đến mọi hoạt động của lớp, đặc biệt là hoạt động của Sao nhi đồng.
- Thường kể những câu chuyện lí thú gợi cho mọi người tình đoàn kết, thương yêu nhau.
- Cha mẹ học sinh cũng yêu mến và tin tưởng ở cô.
Kết bài: Cảm nghĩ của em về cô giáo (thầy giáo).
Cô là người mẹ thứ hai. Mai đây khôn lớn, dù đi bất cứ nơi đâu, làm việc gì, em vẫn nhớ mái trường thân yêu. Ở đó có cô giáo Thương, người đã dìu dắt em nên người.
1. Mở bài: Cô Luân là cô giáo đầu tiên của tôi.
2. Thân bài:
a) Hình dáng:
- Vóc người thon thả.
- Thường mặc áo sơ mi trắng khi đến lớp.
- Mái tóc dài, đen mượt.
- Khuôn mặt hiền từ.
- Hàm răng trắng, đều đặn.
- Cặp mắt to, sâu và sáng.
- Đôi bàn tay thon thon, ngón tay gầy gầy.
b) Tính tình:
- Rất tận tụy với học sinh, thường đi dạy sớm.
- Quan tâm đặc biệt đối với học sinh nghèo, học sinh yếu kém.
- Thân ái với đồng nghiệp; hết lòng với công việc.
- Gắn bó với trường lớp.
3. Kết bài:
- Em rất biết ơn cô.
- Em sẽ ra sức học tập để xứng đáng với sự dạy dỗ của cô.
BÀI LÀM 2
I. Mở bài
- Cô Hoa là cô giáo đang dạy em.
- Cô đã để lại ấn tượng tốt đẹp nhất trong em.
II. Thân bài
a. Tả ngoại hình
- Ngoài bốn mươi tuổi.
- Vóc người mảnh khảnh.
- Thường mặc bộ áo đài màu xanh ngọc khi đến lớp.
- Dáng di nhẹ nhàng thong thả.
- Khuôn mặt tròn, đôi mắt màu hạt dẻ.
- Mái tóc dài ngang lưng thường bím đuôi sam.
- Đôi môi đỏ hồng, hàm răng trắng đều đặn.
- Nét mặt cô vui khi các em chăm ngoan học giỏi.
- Ánh mắt đượm buồn khi học sinh không chăm học, không hiểu bài.
b. Tả tính tình, hoạt động
- Giọng nói ấm áp, có sức thuyết phục.
- Cô giảng bài rõ ràng dễ hiểu.
- Nét chữ thanh thoát, đều đặn trên bảng.
- Ân cần chăm sóc, dạy bảo học sinh.
- Quan tâm đến học sinh nghèo, học sinh học yếu.
- Hòa nhã với phụ huynh.
- Quan tâm gần gũi với đồng nghiệp.
- Tận tụy với nghề.
- Mến trẻ thơ.
III. Kết bài
- Cô không quản khó nhọc để dạy chúng em nên người.
- Em rất biết ơn cô.
- Nguyện ra sức học giỏi để không phụ lòng cô.
chuc
A, Mở bài:
giới thiệu cô giáo
B, Thân bài;
* tả bao quát:
- dáng người
-tuổi tác
-nghề nghiệp
-nước da
*tả chi tiết:
-ngoại hình
+ khuôn mặt
+đôi mắt
+ đôi bàn tay
+mũi
+miệng
+cách ăn mặc
+....
-hoạt động
+ở nhà; nội trợ , nấu ăn, dọn dẹp, giặt giũ,chăm sóc mõi khi con ốm...
+nơi làm việc: vd; trường học: giảng dạy, lời nói, ...
-tính tình
hiền, nghiêm khắc, ....
C, kết bài:
nêu tình cảm của em dành cho mẹ
lap dan y de tuong tuong muoi nam sau truong hien tai em dang hoc se co gi doi moi
I. Mở bài: nêu vấn đề cần giới thiệu
Thời gian là một thứ khiến người ta phải giật mình khi quay lại với quá khứ. Thời gian đi qua để lại quá khứ những kỉ niệm buồn, những kỉ niện vui. Những kỉ niệm vui đối với tôi là kỉ niệm thời cấp sách đến trường. ngôi trường than yêu của tôi đã từng ngày phai màu theo thời gian. 20-11 vừa rồi về thăm lại trường xưa khiến long tôi nao nao, những cảm xúc vươn vấn khó tả. ngôi trường chẳng đổi khác chút nào.
II. Thân bài
1. Hoàn cảnh về thăm trường
- Ngày 20/11: nhân ngày 20/11 về thăm trường, về thăm lại ngôi trường kỉ niệm, để gặp bạn bè, thầy cô.
- Về với ai?: về với những người bạn than lúc xưa hay đi một mình
- Con đường đến trường: con đường đến trường đổi khác
+ ngày xưa: đường đất, hai bên là cây cối um tum
+ bây giờ: đường nhựa, nhà cao tầng mọc như nấm
2. Không khí ngày về thăm trường
- Bầu trời: bầu trời trong xanh
- Cây cối
- Xe cộ
- Con người
3. Tả trường
- Công trường
- Sân trường
- Lớp học
- Những nơi gắn với thời cắp sách
4. Tả người
- Thầy cô
- Học sinh
- Bạn bè
5. Cảm xúc khi về thăm lại trường
III. Kết bài
Nêu cảm nghĩ về ngôi trường đổi thay theo thời gian
Thời gian trôi thật nhanh thấm thoắt đã mười năm kể từ ngày em rời xa mái trường “Trung học cơ sở Tân Khánh” để bước vào một môi trường học tập mới và theo đuổi ước mơ của mình. Hôm nay nhân kỉ niệm năm mươi năm thành lập trường, em quay trở lại mái trường xưa với bao cảm xúc trào dâng.
Sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, em thi vào một trường chuyên cấp ba trên tỉnh, khá xa nhà và ít khi có dịp về nhà và càng không có cơ hội quay lại thăm mái trường xưa nơi đã em đã gắn bó suốt bốn năm học cấp hai của mình. Học xong cấp ba, em thi và đỗ vào một trường đại học ở Hà Nội. Nhờ sự kiên trì, chịu khó và sự ham học hỏi của mình em nhận được một suất học bổng du học nước ngoài trong vòng bốn năm, bốn năm sinh hoạt và học tập ở nước ngoài, nỗi nhớ quê hương da diết luôn thường trực trong tâm trí em. Hoàn thành khóa học bốn năm, em tiếp tục nghiên cứu và hoàn thành xuất sắc bảo vệ luận án thạc sĩ của mình. Và giờ đây em trở về quê hương, trở thành giảng viên một trường đại học danh tiếng ở Việt Nam như đúng ước mơ của mình.
Hôm nay em mới có cơ hội trở lại thăm ngôi trường trung học cơ sở Tân Khánh nhân kỉ niệm năm mươi năm thành lập trường. Ngôi trường giờ đã khác xưa rất nhiều, ấn tượng đầu tiên của em đó là dòng chữ “Trường trung học cơ sở Tân Khánh” được đúc bằng đồng, thay cho dòng chữ đó mười năm trước được in màu trắng chìm trong tấm biển bằng sắt, nằm trang trọng trong tấm biển hiệu nhà trường, bên trên là rất nhiều lá cờ nhỏ bay phấp phới trong gió. Mười năm trước và giờ đây, đã có một sự thay đổi lớn lao tại nơi đây. Lúc em học, ngôi trường chỉ có một dãy nhà ba tầng duy nhất dành cho học sinh, một dãy nhà hai tầng dành cho ban giám hiệu hiệu nhà trường, và rất nhiều những dãy nhà cấp bốn khác.
Nhưng giờ đã có một dãy nhà năm tầng mới mọc lên nằm bên cạnh dãy nhà ba tầng, những lớp học nhà cấp bốn tuy vẫn còn nhưng chỉ còn rất ít. Các dãy nhà cũ đều đã được sửa sang khang trang và quét sơn trông rất đẹp. Cơ sở vật chất trong các lớp học cũng được hiện đại hơn rất nhiều, ngày trước cả trường chỉ có từ một đến hai chiếc máy chiếc phục vụ những buổi thi giáo viên dạy giỏi cấp trường, hoặc những lớp có tiết học có giáo viên dự giờ hay thao giảng thì mới được lên phòng máy chiếu nhưng nay tất cả các lớp đều có máy chiếu và mọi bài giảng của giáo viên đều được trình chiếu trên máy chiếu để những tiết học thêm sinh động, tránh gây sự nhàm chán. Mọi thứ thay đổi chỉ có hàng cây xà cừ và phượng vĩ vẫn còn đó, nhưng đã to hơn rất nhiều.
Em gặp lại rất nhiều bạn cũ cũng về tham dự buổi lễ quan trọng này, mặc dù đã mười năm nhưng vẫn còn nhớ nhau lắm. Em gặp lại bạn Nga – một cô gái yêu thích nghệ thuật, vẽ tranh thì giờ đã là một nhà thiết kế thời trang, bạn Nam với ước mơ thi đỗ vào trường “Học viện cảnh sát nhân dân”, giờ đây bạn đã thực hiện được ước mơ của mình và hoạt động trong ngành công an, còn nhiều bạn nữa nói chung bạn nào cũng có nghề nghiệp ổn định và thành công với ước mơ của mình. Em gặp lại các thầy cô, thầy Duy hiệu trưởng nhà trường, giờ đây cũng đã nghỉ hưu và hôm nay cũng có mặt với sự kiện to lớn của trường. Em gặp lại cô giáo chủ nhiệm hồi lớp Chín, cô vẫn nhận ra chúng em. Cả cô cả trò đều rất vui, cô hỏi chúng em về tình hình học tập và rất mừng khi thấy học trò của mình ai cũng thành đạt, sau đó cô và trò cùng nhau ôn lại những kỉ niêm cũ. Hết buổi kỉ niệm cô mời chúng em vào nhà chơi, nhưng chúng em xin phép vì còn bận một số công việc và hứa với cô sẽ vào thăm cô vào một dịp khác.
Trở về trường cũ với bao sự đổi khác, chỉ có tình thầy trò là vẫn như xưa. Em thực sự xúc động và tự hứa sẽ không bao giờ quên những kỉ niệm nơi đây, nơi có những thầy cô luôn hết mình, tận tụy với sự nghiệp trồng người.
Chúc bn học tốt!k cho mk nha!!!!!!!!
cam on nhi nguyen.nhung nho nan lap cho mk dan bai nha