Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Đức Quý
Xem chi tiết
LƯU THỊ HƯƠNG TRẦM
Xem chi tiết
Nguyễn Đức Quý
Xem chi tiết
Nhật Minh Nguyễn
Xem chi tiết
Thanh Ngọc cuttii
Xem chi tiết
Nguyễn Bảo Huy
Xem chi tiết
Nguyễn Bảo Huy
27 tháng 1 2021 lúc 20:28

đoạn văn hai trăm chữ nha

Khách vãng lai đã xóa
Thanh Ngọc cuttii
Xem chi tiết
Chi Mai Phạm
Xem chi tiết
Vũ Thế Diện
12 tháng 8 2018 lúc 15:48

gạo ngon ở tam phước nước ngọt ở đồng nai

okokthanghoa

Ngô Thị Vân Trinh
Xem chi tiết
Kậu...chủ...nhỏ...!!!
24 tháng 11 2021 lúc 17:27

tham khảo:

  Bài ca dao trên là bức tranh tuyệt đẹp của đồng quê và con người dân tộc ta. Ngay hay câu thơ đầu tác giả đã sử dụng cấu trúc song hành, biện pháp tu từ điệp cấu trúc. Chính điều đấy là làm cho thiên nhiên cánh đồng trở nên mênh mông, bao la và sinh động hơn. Cũng chính trong hai câu đầu nghệ thuật đảo từ ngữ "mênh mông bát ngát"-"bát ngát mênh mông" đã làm hiện lên trước mắt chúng ta một cánh đồng bao la của quê hương. Trên cánh đồng lúa ấy là hình ảnh một cô thôn nữ với vẻ đẹp đầy sức sống, yêu đời. Mô típ mở đầu cho ca dao than thân "thân em" như tưởng báo trước một đièu gì đó không tốt, nhưng bài này lại khác, cô gái hiện lên với hình ảnh đang ở độ tuổi đẹp nhất. Em như một bông lúa xinh tươi, mơn mởn đang ở độ tuổi chín nhất của tuổi trẻ. Thế nhưng hình ảnh "phất phơ" vừa gợi vẻ đẹp duyên dáng trước ngọn nắng hồng của cô gái nhưng cũng gợi ra số phận bấp bênh. Cô gái nhìn ngọn lúa phất phơ đã liên tưởng đến sự phất phơ của đời mình. Bài ca dao hiện lên với bức tranh mênh mông của thiên nhiên và sự tươi trẻ của con người. Đó đều là những vẻ đẹp tuyệt vời in đậm trong tâm trí người đọc.