Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
30 tháng 3 2018 lúc 17:19

Mở bài

Giới thiệu về món quà em được tặng thời thơ ấu: người tặng, nhân dịp

Tình cảm em dành cho món quà ấy

Thân bài

- Miêu tả về hình dáng, đặc điểm của món quà

- Nói tới công dụng của món quà: để sử dụng trong học tập, để lưu niệm…

- Khi được nhận quà, cảm xúc của em lúc đó như thế nào

- Em đã trân trọng, giữ gìn món quà thế nào

Kết bài

Suy nghĩ về món quà và tình ảm của người tặng quà

Mây
20 tháng 12 2021 lúc 20:24

Thời thơ ấu của tôi được vun đắp từ rất nhiều thứ . Đó là những món ăn vặt tuổi thơ , những lễ hội truyền thống , những câu hát ,… Nhưng trong đó , chú gấu bông mẹ tặng là món quà vô cùng ý nghĩa và đặc biệt với tôi trong suốt thời thơ ấu . 
Tôi còn nhớ như in ngày mà mẹ tôi tặng tôi món quà ấy . Đó là vào sinh nhật lần thứ năm của tôi . Mẹ đã tặng tôi chú gấu bông để tôi bớt buồn chán khi ở nhà . 
Chú gấu bông của tôi có hình dạng là một con sâu rất đáng yêu. Thân hình chú dài , có 7 đốt mang 7 màu sắc khác nhau như màu của cầu vồng . Khuôn mặt chú tròn điểm thêm hai con mắt được đính hạt nhựa trông rất ngộ nghĩnh . Bên trong thân chú được nhồi một lớp bông trắng rất mềm và dễ chịu khi chạm vào . 
Mỗi khi còn nhỏ , tôi thường ôm chú gấu bông và chơi cùng chú . Tôi coi chú như là người bạn thân của mình khi ở nhà . Tôi còn ngủ và đắp chăn cho chú rất dịu dàng vì lo sợ chú sẽ bị cảm . Những lúc ấy , tôi cảm thấy thật hạnh phúc và dễ chịu khi ở cùng chú . Khi lớn hơn một chút  , tôi thường dựa vào chú để ngủ mỗi khi học quá khuya hoặc cảm thấy mệt mỏi . Lúc ấy , tôi cảm thấy thoải mái lắm ! Hoặc có những lúc tôi buồn , tôi sẽ ôm lấy chú để kể nỗi buồn và khóc cho nỗi buồn ấy vơi đi . Lúc ấy , chú như một người bạn sẵn sàng nghe mọi tâm tư của tôi . Cảm giác thật vui mừng , thoải mái khi có ai đó nghe mình nói . 
Tôi còn nhớ có một lần tôi làm thất lạc chú . Tôi đã để quên ở nhà hàng xóm vì mải mê với chiếc tivi đang chiếu bộ phim hoạt hình mình thích . Khi về nhà , tôi đã quên mất mình để chú ở đâu . Tôi đã rất hoảng hốt , cảm thấy lo sợ và buồn đến mức muốn khóc vì không tìm thấy người bạn của mình . Lúc ấy mẹ đã an ủi tôi và hứa rằng sẽ tìm được chú . Tuy nghe những lời nói ấy nhưng lòng tôi vẫn chẳng vững tin chút nào . Suốt đêm ấy tôi cứ nghĩ mãi .. rồi cảm thấy trống trải  … rồi lại buồn , đau đớn tâm can và khóc nức lên . Có lẽ những cảm xúc tiêu cực ấy sẽ kéo dài nếu bác hàng xóm không mang chú sang trả cho tôi . Lúc ấy , tôi cảm thấy thật sung sướng và hạnh phúc khi gặp lại chú ! 
Chú gấu bông đã ở bên tôi đến tận bây giờ . Mỗi khi nhìn ngắm chú , tôi lại nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu giữa chú và tôi . Thật cảm ơn mẹ đã tặng cho tôi một món quà vô cùng ý nghĩa và dễ thương ! Tôi sẽ mãi giữ gìn chú cẩn thận và sạch sẽ để chú được ở bên tôi lâu hơn . 

 

Cao Phong
Xem chi tiết
nthv_.
12 tháng 10 2021 lúc 15:51

Tham khảo:

Lúc còn nhỏ, khi tôi khoảng 4 tuổi, tôi có 1 món quà do mẹ để tiền mua cho tôi. Đó chính là 1 con lật đật , tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như 1 báu vật thời tuổi thơ của tôi.

Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà đầu tiên mà mẹ tặng cho. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà này. Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều màu sắc sặc sỡ. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn béo trục, nhìn giống như 1 khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và nó cũng chẳng có tay chân gì cả.

Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn chứa đựng đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất dễ thương, lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi. Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, dành dụm của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự quan tâm mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả 1 thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng.

Tôi thật sự cảm ơn mẹ vì món quà quý giá này. Không chỉ nó là một món đồ chơi mà còn là 1 món quà có ý nghĩa rất lớn. Vì con lật đật chẳng bao giờ bị ngã, dù đặt nó nằm xuống ở tư thế nào thì nó vẫn đứng lên nhanh chóng vì thế nó có tên là "con lật đật". Những lúc ngã và khóc mẹ đã đưa con lật đật ra cho tôi và nói rằng:" con nhìn xem! Lật đật ngã mà đã khóc đâu. Nó lại đứng chững lên rồi này". Thế là tôi nín khóc. Trong suốt năm tháng tôi cắp sách tới trường, món quà này đã trở thành người bạn thân thích của tôi. Mỗi khi buồn hay vui tôi đều chia sẻ cùng nó.

Nhìn thấy nó tôi thấy như được mẹ ở bên, đang nhắc nhở, động viên tôi: "hãy cố gắng lên con, đừng nản lòng, nếu vấp ngã thì hãy đứng lên. Hãy noi gương theo con lật đật, nó chẳng bao giờ khóc khi ngã cả. Mẹ và lật đật sẽ mãi ở bên con".

Bây giờ tôi mới hiểu hết ý nghĩa của món quà mẹ tặng. Thế nên tôi rất quyết tâm, vượt qua những khó khăn để biến mong ước của mẹ thành hiện thực.

duong1 tran
12 tháng 10 2021 lúc 15:54

Có khi nào trong đời, bạn mong muốn trở lại thời thơ ấu không? Còn tôi, dù biết rằng việc ấy chỉ trở thành hiện thực khi trên đời này có những nàng tiên, tôi vẫn cứ mong ước. Đối với tôi, thời thơ ấu có một vị trí vô cùng đặc biệt.

Nó giống như một chiếc hôm cất giữ những kỉ niệm thơ bé của tôi. Thường, kỉ niệm vẫn luôn đi kèm với những dấu ấn, kỉ vật. Chính vì vậy, tôi có nhiều kỉ vật lắm nhưng giữ lại được nguyên vẹn thì không nhiều. Một trong những đồ vật nằm trong nhóm “không nhiều” đó là: con búp bê bằng nhựa mặc váy xanh. Không hiểu vì sao đến bây giờ tôi vẫn không thể quên con búp bê đó.

Chắc hẳn sẽ có nhiều người thắc mắc: Tại sao tôi giữ con búp bê lâu đến vậy? Lí do không phải là nó đẹp mê hồn, mặc bộ quần áo công chúa diêm dúa mà bởi nó là món quà đầu tiên và cũng là cuối cùng bà tặng tôi nhân dịp sinh nhật. Nó đối với tôi quan trọng như vậy đó; nó giúp tôi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ bên bà – người tôi gắn bó từ lúc lọt lòng. Cũng như những con búp bê khác, nó mặc một chiếc váy xanh da trời – xanh của niềm hi vọng và cái áo trắng – màu của sự trong trắng, thơ ngây. Hồi còn bé, tôi “thần tượng” nó lắm. Tôi ước sao xinh như búp bê. Nhưng mỗi lần nói với bà về niềm mong ước ấy, bà lại ôm tôi vào lòng và nói: tôi xinh hơn búp bê nhiều. Mặc dù biết bà nói để làm tôi vui nhưng tôi vẫn khoái lắm. Trẻ con có ai là không thích nịnh đâu. Tôi cũng vậy thôi. Tôi còn nhớ, bà đã dạy tôi tắm gội cho búp bê và bảo rằng lúc nào tôi cũng phải sạch sẽ thơm tho hơn búp bê. Những lần cần khuyên tôi điều gì bà đều nhờ búp bê để nói đến tôi, chứ không bao giờ bà mắng tôi cả. Chính vì vậy tôi yêu bà lắm. Mỗi lần ôm búp bê trong tay, tôi lại nhớ bà da diết. Áo búp bê có mùi mồ hôi của bà nên tôi ôm búp bê suốt ngày.

 

Chỉ mãi đến khi học cấp hai, tôi mới bỏ được thói quen ấy. Có búp bê ở bên, tôi thường cảm thấy được che chở dù cho búp bê chỉ bé bằng cái chân tôi. Có lẽ búp bê cũng giống bà, luôn che chở, bảo vệ tôi mỗi khi tôi cần. Trong tim tôi, bà giống như một thiên sứ, mãi mãi đem đến cho tôi những nụ cười. Có những lần tôi đã định cất búp bê đi cho khỏi nhớ bà nhưng cất đi rồi tôi vẫn nhớ, có lúc còn nhớ hơn. Hơn thế nữa, tôi cũng nhớ búp bê lắm chứ. Những lúc buồn, tôi chỉ muốn tâm sự với búp bê mà thôi. Đôi mắt to, tròn, xanh của búp bê khiến tôi trở nên tự tin hơn, bản lĩnh hơn. Búp bê giống như một người bạn, biết xuất hiện đúng lúc tôi cần. Búp bê hình như cũng có một tâm hồn riêng, một trái tim riêng. Nếu sau này, thế giới tổ chức một cuộc thi cho những đồ chơi có khả năng kì diệu, tôi sẽ cho búp bê tham dự. Búp bê này không thể khóc, không thể cười nhưng búp bê có cảm xúc. Chẳng hiểu có phải vì tôi yêu búp bê quá mà lú lẫn không nhưng tôi tin vào điều đó lắm. Tôi nói: búp bê của tôi có cảm xúc là để mọi người có thêm nhiều hi vọng vào cuộc sống và để họ luôn nghĩ rằng: trên đời này không có gì là không thể làm được nếu chúng ta biết hi vọng vào tương lai. Cũng chính vì lí do đó, tôi đặt tên búp bê là: ngôi sao xanh – ngôi sao mang đến niềm hi vọng.

Thời gian giúp con người thêm trưởng thành, giúp cho những kỉ niệm, kỉ vật trở nên quý giá. Nhờ đó, mỗi con người cũng biết trân trọng quá khứ và biết hướng tới tương lai nhiều hơn. Những kỉ vật như những chiếc cầu thần diệu, nối liền quá khứ, hiện tại và tương lai. Đối với tôi, con búp bê ngôi sao xanh là tất cả. Tôi vẫn luôn giữ cẩn thận con búp bê thay cho lời nói với bà: Cháu nhớ bà lắm. Tôi không dám chắc bà sẽ nghe được lời nói ấy nhưng tôi biết chắc rằng tại một nơi nào đố, bà cũng đang rất nhớ tôi và nhớ cả “ngôi sao xanh”.

Mary Kozakura
Xem chi tiết
Lưu Hạ Vy
27 tháng 10 2016 lúc 19:54

DÀN Ý

Mở bài: giới thiệu về món quà thời thơ ấu

- Đó là món quà gì?

- Ai tặng cho em ?

- Tặng trong dịp nào ?

- Tình cảm của em dành cho món quà ấy ?

Thân bài :

- Tả biểu cảm về món quà : hình dáng, công dụng…

- Tặng quà với tình cảm như thế nào ? Mong muốn điều gì qua món quà tặng.

- Khi nhận quà cảm xúc của em như thế nào ? Em có những thay đổi gì sau khi nhận quà…

- (Người tặng quà bây giờ ở đâu ? Đang làm gì ?)

- Em gìn giữ món quà ấy như thế nào ?

Kết bài :

Nêu suy nghĩ tình cảm của em dành cho món quà cũng như người tặng.

Lời hứa của bản thân

Kido Tsubomi
27 tháng 10 2016 lúc 19:59

Đây là câu hỏi cho phần giàn ý

Mở bài

- Đó là món quà gì ?

- Ai đã tặng em ?

- Tặng nhân dịp nào ?

- Tình cảm của em với món quà

Thân bài

- Đặc điểm nổi bật của món quà -> bộc lộ cảm xúc

- Lý do nhận món quà và tâm trạng của em khi nhận quà

- Sự gắn bó của mình với món quà từ đó đến nay

Kết bài

- Nêu suy nghĩ của em dành cho món quà cũng như người tặng

- Lời hứa của bản thân

Chibi Usa
6 tháng 11 2017 lúc 13:55

Dàn ý nà ~~~~~~~

Mở bài: Giới thiệu món quà và tình cảm của em đối với nó.

Thân bài:

- Nguồn gốc và đặc điểm nổi bật của món quà.

- Hồi tưởng nhừng cảm xúc của em khi đón nhận món quà đó.

- Những cảm xúc của em hiện nay đối với món quà.

Kết bài: Tình cảm yêu mến trân trọng, đó là kỉ niệm khó phai nhạt.

🍌MILK🍌
Xem chi tiết
☞Cʉ★Miɳɧ
6 tháng 11 2018 lúc 21:14

Lúc còn nhỏ, khi tôi khoảng 4 tuổi, tôi có 1 món quà do mẹ để tiền mua cho tôi. Đó chính là 1 con lật đật , tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như 1 báu vật thời tuổi thơ của tôi.

Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà đầu tiên mà mẹ tặng cho. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà này. Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều màu sắc sặc sở. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn báo trục, nhìn giống như 1 khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và nó cũng chẳng có tay chân gì cả.

Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn chứa đựng đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất dể thương, lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi. Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, dành dụm của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự quan tâm mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả 1 thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng.

Tôi thật sự cảm ơn mẹ vì món quà quý giá này. Không chỉ nó là một món đồ chơi mà còn là 1 món quà có ý nghĩa rất lớn. Vì con lật đật chẳng bao giờ bị ngã, dù đặt nó nằm xuống ở tư thế nào thì nó vẫn đứng lên nhanh chóng vì thế nó có tên là "con lật đật". Những lúc ngã và khóc mẹ đã đưa con lật đật ra cho tôi và nói rằng:" con nhìn xem! Lật đật ngã mà đã khóc đâu. Nó lại đứng chững lên rồi này". Thế là tôi nính khóc. Trong suốt năm tháng tôi cắp sách tới trường, món quà này đã trở thành người bạn thân thích của tôi. Mỗi khi buồn hay vui tôi đều chia sẽ cùng nó.

Nhìn thấy nó tôi tháy như được mẹ ở bên, dang nhắc nhở, động viên tôi: "hãy cố gắng lên con, đừng nãn lòng, nếu vấp ngã thì hãy đứng lên. Hãy nôi gương theo con lật đật, nó chẳng bao giờ khóc khi ngã cả. Mẹ và lật đật sẽ mãi ở bên con".

Bây giờ tôi mới hiểu hết ý nghĩa của món quà mẹ tặng. Thế nên tôi rất quyết tâm, vượt qua những khó khăn để biến mong ước của mẹ thành hiện thực.

k mị nhé chế (=w=) thank

tran huyen phuong
6 tháng 11 2018 lúc 21:20

s1=1+2+3+...+999

giup mình nhe

🍌MILK🍌
6 tháng 11 2018 lúc 21:23

tran huyen phuong lạc trôi đề

🍌MILK🍌
Xem chi tiết

Lúc còn nhỏ, khi tôi khoảng 4 tuổi, tôi có 1 món quà do mẹ để tiền mua cho tôi. Đó chính là 1 con lật đật , tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như 1 báu vật thời tuổi thơ của tôi.

Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà đầu tiên mà mẹ tặng cho. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà này. Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều màu sắc sặc sở. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn báo trục, nhìn giống như 1 khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và nó cũng chẳng có tay chân gì cả.

Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn chứa đựng đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất dể thương, lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi. Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, dành dụm của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự quan tâm mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả 1 thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng.

Tôi thật sự cảm ơn mẹ vì món quà quí giá này. Không chỉ nó là một món đồ chơi mà còn là 1 món quà có ý nghĩa rất lớn. Vì con lật đật chẳng bao giờ bị ngã, dù đặt nó nằm xuống ở tư thế nào thì nó vẫn đứng lên nhanh chóng vì thế nó có tên là "con lật đật". Những lúc ngã và khóc mẹ đã đưa con lật đật ra cho tôi và nói rằng:" con nhìn xem! Lật đật ngã mà đã khóc đâu. Nó lại đứng dựng lên rồi này". Thế là tôi nính khóc. Trong suốt năm tháng tôi cắp sách tới trường , món quà này đã trở thành người bạn thân thích của tôi. Mỗi khi buồn hay vui tôi đều chia sẽ cùng nó.

Nhìn thấy nó tôi tháy như được mẹ ở bên, dang nhắc nhở, động viên tôi: "hãy cố gắng lên con, đừng nản lòng , nếu vấp ngã thì hãy đứng lên. Hãy nôi gương theo con lật đật, nó chẳng bao giờ khóc khi ngã cả. Mẹ và lật đật sẽ mãi ở bên con".

Bây giờ tôi mới hiểu hết ý nghĩa của món quà mẹ tặng. Thế nên tôi rất quyết tâm, vượt qua những khó khăn để biến mong ước của mẹ thành hiện thực.

Hok tốt

#Koo#

Vũ Hạ Tuyết Anh
Xem chi tiết
Lưu Hạ Vy
9 tháng 11 2016 lúc 19:16

Mk cho bn dàn ý nha!

DÀN Ý

Mở bài: giới thiệu về món quà thời thơ ấu

- Đó là món quà gì?

- Ai tặng cho em ?

- Tặng trong dịp nào ?

- Tình cảm của em dành cho món quà ấy ?

Thân bài :

- Tả biểu cảm về món quà : hình dáng, công dụng…

- Tặng quà với tình cảm như thế nào ? Mong muốn điều gì qua món quà tặng.

- Khi nhận quà cảm xúc của em như thế nào ? Em có những thay đổi gì sau khi nhận quà…

- (Người tặng quà bây giờ ở đâu ? Đang làm gì ?)

- Em gìn giữ món quà ấy như thế nào ?

Kết bài :

Nêu suy nghĩ tình cảm của em dành cho món quà cũng như người tặng.

Lời hứa của bản thân.

Lưu Hạ Vy
9 tháng 11 2016 lúc 19:36

Có khi nào trong đời, bạn mong muốn trở lại thời thơ ấu không? Còn tôi, dù biết rằng việc ấy chỉ trở thành hiện thực khi trên đời này có những nàng tiên, tôi vẫn cứ mong ước. Đối với tôi, thời thơ ấu có một vị trí vô cùng đặc biệt.

Nó giống như một chiếc hôm cất giữ những kỉ niệm thơ bé của tôi. Thường, kỉ niệm vẫn luôn đi kèm với những dấu ấn, kỉ vật. Chính vì vậy, tôi có nhiều kỉ vật lắm nhưng giữ lại được nguyên vẹn thì không nhiều. Một trong những đồ vật nằm trong nhóm “không nhiều” đó là: con búp bê bằng nhựa mặc váy xanh. Không hiểu vì sao đến bây giờ tôi vẫn không thể quên con búp bê đó.

Chắc hẳn sẽ có nhiều người thắc mắc: Tại sao tôi giữ con búp bê lâu đến vậy? Lí do không phải là nó đẹp mê hồn, mặc bộ quần áo công chúa diêm dúa mà bởi nó là món quà đầu tiên và cũng là cuối cùng bà tặng tôi nhân dịp sinh nhật. Nó đối với tôi quan trọng như vậy đó; nó giúp tôi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ bên bà – người tôi gắn bó từ lúc lọt lòng. Cũng như những con búp bê khác, nó mặc một chiếc váy xanh da trời – xanh của niềm hi vọng và cái áo trắng – màu của sự trong trắng, thơ ngây. Hồi còn bé, tôi “thần tượng” nó lắm. Tôi ước sao xinh như búp bê. Nhưng mỗi lần nói với bà về niềm mong ước ấy, bà lại ôm tôi vào lòng và nói: tôi xinh hơn búp bê nhiều. Mặc dù biết bà nói để làm tôi vui nhưng tôi vẫn khoái lắm. Trẻ con có ai là không thích nịnh đâu. Tôi cũng vậy thôi. Tôi còn nhớ, bà đã dạy tôi tắm gội cho búp bê và bảo rằng lúc nào tôi cũng phải sạch sẽ thơm tho hơn búp bê. Những lần cần khuyên tôi điều gì bà đều nhờ búp bê để nói đến tôi, chứ không bao giờ bà mắng tôi cả. Chính vì vậy tôi yêu bà lắm. Mỗi lần ôm búp bê trong tay, tôi lại nhớ bà da diết. Áo búp bê có mùi mồ hôi của bà nên tôi ôm búp bê suốt ngày. Chỉ mãi đến khi học cấp hai, tôi mới bỏ được thói quen ấy. Có búp bê ở bên, tôi thường cảm thấy được che chở dù cho búp bê chỉ bé bằng cái chân tôi. Có lẽ búp bê cũng giống bà, luôn che chở, bảo vệ tôi mỗi khi tôi cần. Trong tim tôi, bà giống như một thiên sứ, mãi mãi đem đến cho tôi những nụ cười. Có những lần tôi đã định cất búp bê đi cho khỏi nhớ bà nhưng cất đi rồi tôi vẫn nhớ, có lúc còn nhớ hơn. Hơn thế nữa, tôi cũng nhớ búp bê lắm chứ. Nhưng lúc buồn, tôi chỉ muốn tâm sự với búp bê mà thôi. Đôi mắt to, tròn, xanh của búp bê khiến tôi trở nên tự tin hơn, bản lĩnh hơn. Búp bê giống như một người bạn, biết xuất hiện đúng lúc tôi cần. Búp bê hình như cũng có một tâm hồn riêng, một trái tim riêng. Nếu sau này, thế giới tổ chức một cuộc thi cho những đồ chơi có khả năng kì diệu, tôi sẽ cho búp bê tham dự. Búp bê này không thể khóc, không thể cười nhưng búp bê có cảm xúc. Chẳng hiểu có phải vì tôi yêu búp bê quá mà lú lẫn không nhưng tôi tin vào điều đó lắm. Tôi nói: búp bê của tôi có cảm xúc là để mọi người có thêm nhiều hi vọng vào cuộc sống và để họ luôn nghĩ rằng: trên đời này không có gì là không thể làm được nếu chúng ta biết hi vọng vào tương lai. Cũng chính vì lí do đó, tôi đặt tên búp bê là: ngôi sao xanh – ngôi sao mang đến niềm hi vọng.

Thời gian giúp con người thêm trưởng thành, giúp cho những kỉ niệm, kỉ vật trở nên quý giá. Nhờ đó, mỗi con người cũng biết trân trọng quá khứ và biết hướng tới tương lai nhiều hơn. Những kỉ vật như những chiếc cầu thần diệu, nối liền quá khứ, hiện tại và tương lai. Đối với tôi, con búp bê ngôi sao xanh là tất cả. Tôi vẫn luôn giữ cẩn thận con búp bê thay cho lời nói với bà: Cháu nhớ bà lắm. Tòi không dám chắc bà sẽ nghe được lời nói ấy nhưng tôi biết chắc rằng tại một nơi nào đố, bà cũng đang rất nhớ tôi và nhớ cả “ngôi sao xanh”.

Nguyệt Trâm Anh
9 tháng 11 2016 lúc 19:48

Ba tôi từ Nga về,cho tôi 1 con gấu bông,màu lông trắng tuốt <nhân ngày sinh nhật lần thứ 10 của tôi .
thoáng nhìn em gấu ý dơn giản lắm,nhưng là của ba cho nên tôi hơi sợ sợ và....đáp lại :ôi con yêu em ý lắm ạ,con cảm ơn ba .
Thực tình mấy ngày đầu tôi hơi khó chịu,chẳng thà ba cho túi kẹo còn đem chia các bạn,em gấu này chỉ mình chơi,mà nằm chiếm mất nửa giừơng của công chúa rùi ,thật là con gấu ngủ đông,lười và vô tích sự quá !
Vài ba ngày sau ,ba tôi lại đi công tác xa,mẹ bảo tôi về buồng mẹ cùng em gấu nũa cho vui ,tôi đành đem theo đi.
Hôm đầu tiên ba xa nhà mà có 2mẹ con tôi và em gấu,mẹ bảo :đây là tình cảm của ba dồn vào cho con gái cưng đấy,con cứ khám phá dần xem em ấy cũng có hồn đấy !
Tôi ngạc nhiên quá,vật bằng vải mà có hồn ư? nghĩ thế nhưng không dám cãi lại mẹ .tôi tò mò nhìn vào mắt em ý,chao ôi long lanh lóng lánh ,đẹp lắm,như làm bằng 2 hòn bi ve,lại còn chơm chớp nữa chứ .!miệng gấu xinh xinh lúc nào cũng cừoi,2 tai dỏng lên như đang nghe mọi ng nói gì đó,có cả râu,cả mũi,đầy đủ tất.Tôi đem banh 4 chân em ý ra ,bỗng tiếng kêu khịt khịt ở lồng ngực,mẹ bảo ,con nhẹ tay kẻo em ý đau đấy,tôi tò mò bẫm vào cạnh sườn ,em ý nằm lăn ra,co tròn lại cười rinh rích .
À là thế,ba tôi tinh thật,đêm nay 2 mẹ con tôi tha hồ nói chuyện với em ya và khám phá xem còn tác dụng gì nữa đây !
Tôi tự hào lắm,ba tôi có mình tôi thui,ba gửi lòng ba vào em gấu,ba bảo phải mất 2 tháng lương của ba mới mua được em ý từ NGA về đấy,bay giờ tôi đã lướn,có thể mua tặng ba mẹ 10 em gấu đó và chỉ bằng 1phần ba tháng lương của tôi thôi nhưng ...quà của ba mẹ vẫn là thiêng liêng nhất .
tôi thầm nhắc mình ; con gái cưng của ba luôn tôn trọng những mns quà ba mẹ ban cho, vất vả cả cuộc đời ba mẹ mới sinh ra mình ,sống và làm việc cho có ích để khỏi phụ công cha nghĩa mẹ ơn thầy .Gấu bông của ba .quà kỷ niệm đ
áng nhớ

Nguyễn Lương Phương Thảo
Xem chi tiết
🍌MILK🍌
Xem chi tiết
NGUYEN THI THU THAO
6 tháng 11 2018 lúc 20:28

dễ lắm bạn ơi

Bạn hãy thử lập ra một giàn y về mon quà đó roi trình bày lại ra vở là được

Nguyễn Hoàng Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Hoàng Anh
26 tháng 10 2016 lúc 9:44

thời ấu thơ nha không phải thooifwf ấu thơ đâu