viết MB về ngày 20-11
giúp mk....
viết một bài thơ về ngày 20/11 để tặng thầy cô
ai nhanh mk k
Nghe thầy đọc thơ
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
Trần Đăng Khoa
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra
hôm nay là lễ giáo viên
em tặng cô giáo điểm 10 xẻ đôi
(Duy Mai Khương)
Viết đoạn văn về "Ngày 20-11" có dùng cụm danh từ
Giúp mjk vs nha, mk tick cho !
Ngày mai là ngày 20-11 rồi, lòng em nao nức làm sao. Những kỉ niệm đẹp đẽ khó quên giữa thầy trò lại chợt ùa về. Quên sao được cái lúc em mới vào lớp Một, cô đã dắt tay em vào lớp. Quên sao được những bài giảng ngọt ngào mang theo mùi hương dịu êm hoà quyện với một tình yêu thương hết sức ấm áp và xinh đẹp. Quên sao được khi em lỡ có nghịch bẩn hay làm hư sách vở, thay vì giận dữ, cô lại vui vẻ mà giúp em rửa tay và làm sạch vở. Sao quên được mỗi trưa, cô lại đến bên cạnh các học trò nhỏ mà hỏi thăm, chăm chút, lo lắng. Nhớ làm sao ôi kỉ niệm ơi! 20-11 là ngày mà bọn học sinh chúng em phải hành động. Đó là khoảnh khắc mà chúng em phải đứng trước các cô thầy, với một sự tôn kính và bày tỏ lòng chúng em đối với thầy cô, cảm ơn thầy cô vì những điều thầy cô đã dạy, đã cùng chúng em ôm ấp những hi vọng đẹp đẽ ngày nào. Cám ơn thầy cô. Nhân ngày 20-11, chúng em luôn mong thầy cô mạnh khoẻ để hoàn thành tốt nhiệm vụ trồng nhân, trồng người.
Ho Thi Nhu Y hình như cái đó là danh từ chớ hk phải cụm danh từ bạn
bạn nào giúp mk vs
viết 1 bài văn về cô giáo ngày 20-20 vs
mai mk nộp r
Con nhớ những ngày tháng chập chững vào lớp 1, mẹ đã đèo con đi học hàng ngày trên chiếc xe cũ kỹ của mẹ. Con hư, con nghịch trong lớp mẹ sẵn sàng phạt con bằng thước. Con đã nhớ là lúc ấy mẹ gõ tay con rất đau .
Rồi lớp 2, lớp 3 mẹ vẫn đèo con đi học hàng ngày và con vẫn là niềm tự hào của mẹ trong những năm cấp I. Rồi tới khi con tự đi xe được một mình, mẹ đã mua cho con chiếc xe mới và hôm nào cũng vậy, hai mẹ con bon bon trên đường. Dù nhà tới trường có 700m.
Và rồi ngày tháng trôi đi con đã tự đi 1 mình được tới trg mà không cần có mẹ đi cùng nữa, tất nhiên trước đó con đã ngã xe không ít lần, vì con hậu đậu mà, mẹ lúc nào cũng lo lắng cho con nhất, đi đâu mẹ cũng lo con sẽ thế nào, có thích nghi được với cuộc sống mới không.
Rồi con lớn, con lên cấp II . Con phải xa mẹ, con xa mẹ những 30 cây số. Lúc ấy đối với con 30 cây số là cả một chặng đường dài , dài lắm. Muốn về nhà thật không dễ, đã có lần con nhớ nhà con với chị đã đạp xe đạp về nhà với mẹ. Mất gần 3 tiếng đạp xe . Nhưng về nhà thích lắm, con chỉ muốn được ở nhà với mẹ mãi thôi.
Nhưng nếu con làm thế mẹ sẽ buồn, con lại đi học, những ngày tháng xa gia đình, xa bố mẹ, xa chị, xa em. Con đã học được rất nhiều điều từ cuộc sống, nó giúp con có được tính chịu đựng giống như là mẹ, mẹ cũng đã từng nói với con là con giống mẹ điểm đó mà mẹ nhỉ .
Rồi con lên cấp III. Con pải tự lập thật sự, con không còn được ở với bạn của bố nữa, con ở một mình, xung quanh là những người con chưa hề quen biết, con đã phải thích nghi với cuộc sống đó. Mất không ít thời gian nhưng con vui vì mình đã có thể sống tự lập được, nhưng con buồn vì con không được ở nhà với mẹ, con không được gặp mẹ mỗi ngày, không được nghe mẹ mắng con khi con sai, không được mẹ kể những chuyện trên lớp của mẹ cho con nghe...Con đã nhớ mẹ nhiều lắm .
Những năm học cấp III, vui có , buồn có nhưng con thấy buồn nhất là con đã làm mẹ thất vọng trong kì thi ĐH. Con xin lỗi mẹ...
Con đã không hiểu được mẹ yêu con như thế nào, và mẹ đã hi vọng ở con nhiều đến thế nào ...Và rồi con đã đi học cao đẳng.
Lần này thì con đã xa mẹ tới hơn 100 cây số. Con ít về, con không về thường xuyên với mẹ được. Có về cũng chỉ sáng hôm trước rồi chiều hôm sau lại đi ngay. Những thời gian hiếm hoi để con được nói chuyện với mẹ, được nghe mẹ kể chuyện ở nhà dạo này ra sao. Ít lắm. Nhưng những lúc như thế con vui lắm, con chỉ muốn ở nhà thôi, không muốn đi HN nữa, HN ồn ào và lạnh lùng lắm, con không thích HN. Nhưng được ở lại HN làm việc lại là ước mơ của con, con đã chọn HN chứ không chọn quê mình. Cũng là con đã chọn sẽ xa mẹ nhiều hơn nữa, con không muốn nhưng con không còn sự lựa chọn . Con yêu mẹ nhiều lắm.
Con yêu mẹ rất nhiều vì mẹ là mẹ của con.
20/10 này lại như mọi năm. Con không được ở bên mẹ. Con chúc mẹ luôn khỏe mạnh và sống thật lâu với chúng con mẹ nhé.
Viết 10 câu kể về những việc mk đã làm chủ đề ngày Tết .
Viết 10 câu kể về những việc mk đã làm chủ đề thể thao.
nhanh lên mk đang cần gấp
20:30 mk sẽ quay lại
nhớ là có sử dụng thì quá khứ và động từ bất quy tắc nha.
bn nào nhanh thì mk sẽ tick và kết bn nha
xong bài chưa
chả ai trả lời cả
kb nha
Tet is a national and family festival. It is an occasion for every Vietnamese to have a good time while thinking about the last year and the next year. At Tet, spring fairs are organized, streets and public buildings are brightly decorated and almost all shops are crowded with people shopping for Tet. At home, every is tidied, special food is cooked,offerings of food, fresh water, flowers and betel are made on the family altar with burning joss- sks scenting the air. First-footing is made when the lucky visitor comes and children are given lucky money wrapped in a red tiny envelope. Tet is also a time for peace and love. During Tet, children often behave well and friends, relatives and neighbors give each other best wishes for the new year.
Giúp mk với help me
Hãy viết một bài thơ về thầy cô nhân ngày 20/11.
HÃY TỰ SÁNG TÁC NHÉ(ĐỪNG CHÉP MẠNG).
Một đời người - một dòng sông...
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
"Muốn qua sông phải lụy đò"
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Viết đoạn văn ngắn về ngày 20/11 trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ láy ,2 từ ghép
Mk cần rất gấp ,mong các bạn giúp đỡ
Hôm nay là ngày 20/11 , lớp em cùng nhau trang trí lớp để chúc mừng cô giáo chủ nhiệm . Đầu tiên , các bạn chia nhau quét dọn lớp sạch sẽ . Sau đó , các bạn cùng nhau trang trí lớp thật vui vẻ . Bạn Hương viết lên bảng dòng chữ thật to : Chúc mừng ngày 20/11 . Hương nắn nót viết từng chữ một . Chữ Hương đẹp lắm , cả lớp ai cũng khen . Các bạn khác , bạn thì trang trí lớp bằng những sợi dây nhiều màu sắc , bạn thì cài những bông hoa lên cửa sổ , bạn thì cắm hoa vào bình để lên bàn giáo viên ... Mỗi người một việc nên chúng em chẳng mấy chốc đã trang trí xong . Khi cô đến , các bạn cùng nhau tặng hoa và chúc mừng cô . Cô rất vui chúc chúng em luôn học tốt .
Chúc bạn học tốt !
cho mk tham khảo mấy cái ảnh về ngày 20/10
đây nhé bn
Hãy viết thơ về ngày 20-11.Chủ đề :"Ngày đầu tiên đi học".
bai nay lop 1 hoc roi ma bai Ngay dau tien di hoc
Nhớ ngày xa xưa ấy
Tuổi thơ tôi đến trường
Mẹ dỗ dành khuyên mãi
“Con vào lớp, mẹ thương”!
Trường xưa mái lợp tôn
Sáu, bảy phòng thôi nhé
Thầy dạy tôi không trẻ
Đã năm mươi tuổi rồi
Thầy chỉ chổ tôi ngồi
Ngay đầu bàn phía trước
Chổ này con ngồi được
Con nhỏ nhất lớp mà
Ngày đầu tiên đi học
Lòng cứ mãi lo xa
Mong thời gian chóng qua
Được về nhà với mẹ
Thời gian sao lâu thế
Không chạy lẹ dùm ta
Ngồi yên ôi khó quá
Mấy giờ liền rồi nha.
Hai tiết học trôi qua
Giờ ra chơi cũng đến
Tiếng trống trường đã điểm
Cả lớp cùng đi ra
Thầy bảo : “các em à
Ra chơi đừng chạy nhảy,
Đừng leo trèo, té đấy
Hãy nhớ lời thầy nha !
Ngày xưa ấy đã xa
Năm mươi năm có lẽ
Tôi giờ không còn trẻ
Mái đầu cũng dần phai
Hôm nay ngồi nhớ lại
Ngày đầu tiên đến trường
Nhớ thầy tôi ngày ấy
Với tấm lòng luyến thương!
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã là một học sinh lớp Một bước vào trường tiểu học với đầy sự bỡ ngỡ và sợ hãi. Tôi cũng vậy ! Ngày đầu tiên đi học, nắm tay mẹ bước vào trường, ôi chao sao mà mọi thứ đều lạ kì, xa lạ với tôi thế ! Thế là sự bỡ ngỡ, lo sợ của tôi lại dâng lên. Tôi sợ rằng đến trường sẽ không có bố mẹ bên cạnh để che chở, thương yêu, sẽ không có ai chơi với tôi, sẽ bị cô mắng vì không làm được gì … Nhưng trái với sự lo lắng ấy, tôi lại đón nhận được biết bao sự yên mến của bạn bè và sự chăm sóc tận tình của cô giáo.
Cô Miên – người đã chăm sóc, chỉ bảo cho tôi từng nét chữ, từng con số và cả những chữ cái đầu tiên. Cô là người đã uốn nắn tôi nên người, là người đã truyền đạt cho tôi vô số kiến thức hay và bổ ích. Cô luôn mỉm cười mỗi khi tôi học tốt; luôn khuyến khích, động viên tôi mỗi khi tôi buồn hay tự làm một điều gì đó mới, cô luôn ôn tồn chỉ bảo khi tôi làm sai,… Trong mắt tôi, cô như một bà tiên giáng trần, chỉ đường cho tôi bước từng bước trên con đường học tập. Cô thật hiền diệu và nhân hậu.
Mỗi lần đến ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 tôi lại muốn gởi lời chúc và cảm ơn đến cô : “Em chúc cô luôn yêu nghề, tận tâm với nghề giáo, dạy dỗ nhiều lớp sau thêm giỏi và vui vẻ sống tốt bên gia đình. Em cảm ơn cô rất nhiều!”.
Tôi cảm thấy may mắn và thật sự tự hào được là học sinh của cô.
;3
giúp mk tìm thơ hoặc ca dao về thầy cô ngày 20/11
cảm ơn
THam khảo
Những câu ca dao tục ngữ về thầy cô ngày 20/11 hay nhất
Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước mong.
Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai
Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói đố mày làm nên.
Vua, thầy, cha, ấy ba ngôi
Kính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng.
Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.
Mẹ cha công đức sinh thành
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.
Ơn Thầy không bằng gốc bễ,
Nghĩa Thầy gánh vác cuộc đời học sinh.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
Công cha, áo mẹ, chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh.
Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy.
Dốt kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy thợ thì mày làm nên.
Đến đây viếng cảnh viếng thầy
Không say mùi đạo cũng khuây mùi trần.
Ở đây gần bạn gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim.
Tạ ơn thầy đã dẫn con vào rừng trí thức
Cảm nghĩa cô đã dắt trò đến biển yêu thương.
- Tiên học lễ, hậu học văn
- Bán tự vi sư, nhất tự vi sư
- Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy
- Không thầy đố mày làm nên
- Học thầy không tày học bạn
- Một kho vàng không bằng một nang chữ
- Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học
- Ăn vóc học hay
- Ông bảy mươi học ông bảy mốt
- Dốt đến đâu học lâu cũng biết
- Người không học như ngọc không mài
- Trọng thầy mới được làm thầy
- Một gánh sách không bằng một giáo viên giỏi
- Thầy giáo là đường tinh, học sinh là đường đã lọc
- Nhất quý nhì sư
- Mồng một tết cha, mồng ba tết thầy
- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây