Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Xem chi tiết
Rinu
20 tháng 8 2019 lúc 18:28

Từ là gì ?

Trả lời

Tham khảo:

vi.wikipedia.org/wiki/Từ

Còn trả lời ngắn gọn gồm:

Đơn vị cơ sở để câu tạo từ Tiếng Việt là các tiếng, cái mà ngữ âm học vẫn gọi là các âm tiết.

๖²⁴ʱ๖ۣۜGà ๖ۣۜNɠố༉
20 tháng 8 2019 lúc 18:40

gửi cho mình link nhé

Nguyễn Mai Phương
20 tháng 8 2019 lúc 18:47

từ là ngôn ngữ nhỏ nhất dùng để đặt câu 

    hok tốt

Linh Tỷ Tỷ ~
Xem chi tiết
๒ạςђ ภђเêภ♕
18 tháng 4 2019 lúc 11:53

= 200

= 400

= 600

#Hok tốt

Ťɧε⚡₣lαsɧ
18 tháng 4 2019 lúc 11:54

100 + 100 = 200

200 + 200 = 400

300 + 300 = 600

k mình đi mình k lại

- Học Tốt -

Nguyen Thu Hang
18 tháng 4 2019 lúc 11:55

100 + 100 = 200

200 + 200 = 400

300 + 300 = 600

Nhớ tk

Khum coá tên
Xem chi tiết
haha
Xem chi tiết
Jessica Trần
8 tháng 5 2016 lúc 17:37

Số thứ nhất: 2,8

Jessica Trần
8 tháng 5 2016 lúc 17:39

Số thứ nhất là:2,6

tk n

haha
8 tháng 5 2016 lúc 18:05

anh chị nào gải giúp làm ơn viết rõ cách làm

Nguyễn Ngọc Hân
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Hân
25 tháng 5 2019 lúc 8:19

Trả lời : 

 1 + 1

= 2

k mk  nha .

~thanks~

trả lời 

1+1=2

học tốt,đổi k với mik nha

#DNMT#

゚°☆Žυƙα☆° ゚
25 tháng 5 2019 lúc 8:20

trả lời

1+1=2

kkkkkkkk

để mk tk bn

★K!nky๖ۣۜ♑`
Xem chi tiết
Đ𝒂𝒏 𝑫𝒊ệ𝒑
21 tháng 8 2019 lúc 15:54

Câu ghép là câu do nhiều vế câu ghép lại với nhau.
Vế câu trong câu ghép thường có cấu tạo giống câu đơn (là cụm chủ ngữ - vị ngữ). Giữa các vếcâu ghép có những mối quan hệ nhất định.

Kudo Shinichi
21 tháng 8 2019 lúc 15:54

Câu ghép  một trong những nội dung kiến thức quan trọng thuộc phần lý thuyết Ngữ pháp chức năng. Câu ghép được đặt trong tương quan so sánh với câu đơn, bắt buộc người học cần phải nắm rõ kiến thức về câu ghép để phục vụ cho quá trình viết văn bản và sử dụng câu trong hội thoại.

Chúc bạn học tốt !!!

Serein
21 tháng 8 2019 lúc 15:54

Trả lời :

Câu ghép là câu do nhiều vế câu ghép lại với nhau.
Vế câu trong câu ghép thường có cấu tạo giống câu đơn (Là cụm chủ ngữ - vị ngữ). Giữa các vế câu ghép có những mối quan hệ nhất định.

~Std well~

#Tử_Trân

thùy dương 08-617
Xem chi tiết
Nguyên Khôi
25 tháng 11 2021 lúc 12:41

bigger

l҉o҉n҉g҉ d҉z҉
25 tháng 11 2021 lúc 12:42

bigger

k mik nha

Bigger

Nguyễn Bình Minh
Xem chi tiết
Phùng Văn Đức
2 tháng 11 2023 lúc 21:31

chứng minh chia hết hay tìm n vậy

Xem chi tiết
ha thi thu trang
27 tháng 12 2019 lúc 19:30

 Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

Khách vãng lai đã xóa
nguyễn mai anh
13 tháng 6 2020 lúc 11:38

thu trang ơi bạn ý bảo không đăng nội quy thì cứ đăng.

Còn BTS RM thì xin lỗi bạn nha vì mình không biết

Khách vãng lai đã xóa
🤣🤣🤣 Ŧùɔ
3 tháng 5 2021 lúc 18:23

nếu thích thì bạn có thể  nhắn tin với người đó trên một câu hỏi riêng tư , khi đó bạn có thể gửi ảnh cho bạn của bạn rồi

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Minh Hiếu
Xem chi tiết

Em từng nghe mẹ nói rằng: “Trao yêu thương sẽ nhận lại yêu thương” nhưng chưa bao giờ em hiểu hết được ý nghĩa của câu nói ấy cho đến khi em giúp đỡ được một bà cụ nghèo khổ, lúc bấy giờ em mới thấy rằng khi trao yêu thương cho người khác không chỉ nhận lại tình yêu của mọi người mà còn đem lại niềm hạnh phúc cho chính bản thân mình.

    Em còn nhớ hôm ấy là một buổi sáng mùa đông, trời đã bớt sương, những tia nắng yếu ớt đã lấp ló xuất hiện, nhưng cái giá buốt vẫn còn trong gió. Chúng em có tiết học thể dục ngoài trời, ai nấy đều co ro vì cái lạnh, hai tay đút chặt vào túi áo không muốn rời. Trong lúc chúng em tự khởi động để chờ cô giáo vào lớp bỗng xuất hiện một bà cụ đã già đang tiến lại gần.

    Người cụ gầy gò, đi liêu xiêu trong gió lạnh. Cụ mặc một chiếc áo không còn nhìn được rõ là màu gì nữa, có lẽ trước đây nó màu đỏ nhưng vì mặc lâu đã chuyển sang màu nâu bạc, trên tay áo đã sờn đi vì mặc nhiều, những vết cáu bẩn ở tay áo làm mọi người chẳng dám đến gần. Đôi tay cụ run lên vì cái lạnh, trên khuôn mặt hiện rõ sự khắc khổ, đôi mắt mờ đi, cái miệng món mém tím lại và run lập cập. Cụ tiến gần tới chỗ chúng em đang tập trung, trên tay cụ cầm một chiếc giỏ có đựng: kẹo cao su, vài gói tăm bông, mấy gói tăm và mấy chiếc bật lửa,… Hình ảnh này quả thực rất quen thuộc với chúng em, vì ngày nào đi học về, ra đến cổng trưởng chúng em đều bị những người như cụ xúm lại vây quanh mời mua. Các bạn của em thấy cụ tiến đến đều đứng tránh sang một bên, cụ mời đến ai bạn đó đều xua tay đến đó. Cụ thất vọng, đi hết bạn này đến bạn khác mong mỏi một tấm lòng hảo tâm sẽ mua giúp cụ. Nhưng đã đi gần hết lớp học rồi mà vẫn chưa có bàn tay đưa ra giúp đỡ cụ. Có những bạn còn bàn tán “bà ấy bẩn quá” “sao lại cho bà ấy vào đây nhỉ”,…

    Rồi bà chầm chập đi đến chỗ em. Em cũng đã định như các bạn khác, chỉ cần xua tay một cái thật lạnh lùng là bà cụ sẽ bỏ đi. Nhưng khi cụ đến gần, ánh mắt cụ nhìn em tha thiết, như van nài làm ơn hãy giúp cụ, lúc bấy giờ em không đủ can đảm để nhấc cánh tay mình lên nữa. Em nhìn lại cụ, rồi lục tìm khắp túi nọ đến túi kia, trong người em không còn một đồng nào để mua giúp cụ. Thực sự lúc đó em cảm thấy mình mới bất lực làm sao, trong lúc cụ cầm em giúp đỡ nhất mà em lại chẳng thể làm gì giúp cụ. Em chợt nhớ mình vẫn còn một chiếc bánh bao được mẹ mua cho ăn sáng, nhưng em chưa kịp ăn thì đã vào lớp. Em quyết định lấy chiếc bánh bao ấy, kính cẩn hai tay biếu cụ và nói:

    - Cụ ơi, cháu chẳng có tiền để mua giúp cụ, chỉ còn chiếc bánh này, cụ cầm lấy và ăn cụ nhé. Lần sau cụ đến cháu nhất định sẽ mua giúp cụ, cụ nhé.

    Em trao chiếc bánh cho cụ, ánh mắt cụ hiện lên vừa rạng rỡ, vừa tràn đầy tình yêu thương. Cụ cầm lấy chiếc bánh, đôi bàn tay lạnh cóng làm cho em giật mình. Chắc hẳn cuộc sống của cụ rất cực khổ, bởi vậy mà đến tuổi này cụ vẫn phải vất vả đi bán hàng rong. Cụ cầm lấy chiếc bánh rồi cảm ơn em, giọng cụ nghẹn lại, khóe mắt đã ươn ướt. Như nghĩ ra điều gì đó, cụ vội lấy trong chiếc giỏ của mình một phong kẹo trao cho em, và bảo đó là quà tặng cho lòng tốt bụng của cháu. Em nhất quyết không cầm và trả lại cho cụ.

    Cụ cầm cả phong kẹo và chiếc bánh trong tay rồi quay đi, bước chân cụ nhanh hơn, các bạn trong lớp quay trở lại giờ học. Em vẫn cố ngoái theo cụ, cụ đi đến chỗ rẽ thì dừng lại, ở góc đường một đứa bé không rõ trai hay gái chạy ra ôm chầm lấy cụ. Có lẽ nó vui lắm vì cụ mang về chiếc bánh cho nó. Một chiếc bánh bé tí hon thôi mà có thể làm nó vui mừng đến vậy. Còn em, đôi khi không biết quý trọng, vứt đi những đồ ăn mẹ đã chuẩn bị, mẹ đã mua cho. Em quả thật là một cô bé hư, từ sau lần ấy em không bao giờ dám vứt đồ ăn đi nữa.

    Việc tốt ấy của em thật nhỏ bé, nhưng em đã cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Chỉ một chiếc bánh nhưng bằng tấm lòng chân thành em đã mang đến niềm vui cho cả cụ và em bé, không chỉ vậy em còn rút ra cho minh những bài học quý giá: phải luôn trân trọng những thứ mình có và giúp đỡ người khác khi có thể.

Khách vãng lai đã xóa
Lê Hoàng Minh +™( ✎﹏TΣΔ...
30 tháng 7 2021 lúc 14:34

Em từng nghe mẹ nói rằng: “Trao yêu thương sẽ nhận lại yêu thương” nhưng chưa bao giờ em hiểu hết được ý nghĩa của câu nói ấy cho đến khi em giúp đỡ được một bà cụ nghèo khổ, lúc bấy giờ em mới thấy rằng khi trao yêu thương cho người khác không chỉ nhận lại tình yêu của mọi người mà còn đem lại niềm hạnh phúc cho chính bản thân mình.

    Em còn nhớ hôm ấy là một buổi sáng mùa đông, trời đã bớt sương, những tia nắng yếu ớt đã lấp ló xuất hiện, nhưng cái giá buốt vẫn còn trong gió. Chúng em có tiết học thể dục ngoài trời, ai nấy đều co ro vì cái lạnh, hai tay đút chặt vào túi áo không muốn rời. Trong lúc chúng em tự khởi động để chờ cô giáo vào lớp bỗng xuất hiện một bà cụ đã già đang tiến lại gần.

    Người cụ gầy gò, đi liêu xiêu trong gió lạnh. Cụ mặc một chiếc áo không còn nhìn được rõ là màu gì nữa, có lẽ trước đây nó màu đỏ nhưng vì mặc lâu đã chuyển sang màu nâu bạc, trên tay áo đã sờn đi vì mặc nhiều, những vết cáu bẩn ở tay áo làm mọi người chẳng dám đến gần. Đôi tay cụ run lên vì cái lạnh, trên khuôn mặt hiện rõ sự khắc khổ, đôi mắt mờ đi, cái miệng món mém tím lại và run lập cập. Cụ tiến gần tới chỗ chúng em đang tập trung, trên tay cụ cầm một chiếc giỏ có đựng: kẹo cao su, vài gói tăm bông, mấy gói tăm và mấy chiếc bật lửa,… Hình ảnh này quả thực rất quen thuộc với chúng em, vì ngày nào đi học về, ra đến cổng trưởng chúng em đều bị những người như cụ xúm lại vây quanh mời mua. Các bạn của em thấy cụ tiến đến đều đứng tránh sang một bên, cụ mời đến ai bạn đó đều xua tay đến đó. Cụ thất vọng, đi hết bạn này đến bạn khác mong mỏi một tấm lòng hảo tâm sẽ mua giúp cụ. Nhưng đã đi gần hết lớp học rồi mà vẫn chưa có bàn tay đưa ra giúp đỡ cụ. Có những bạn còn bàn tán “bà ấy bẩn quá” “sao lại cho bà ấy vào đây nhỉ”,…

Việc tốt ấy của em thật nhỏ bé, nhưng em đã cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Chỉ một chiếc bánh nhưng bằng tấm lòng chân thành em đã mang đến niềm vui cho cả cụ và em bé, không chỉ vậy em còn rút ra cho minh những bài học quý giá: phải luôn trân trọng những thứ mình có và giúp đỡ người khác khi có thể.

Khách vãng lai đã xóa

Tham khảo

Chiều hôm qua, lúc em chạy thể dục trên đường, thì gặp một em bé đang đứng khóc ở cạnh bờ sông. Lại gần hỏi chuyện, em mới biết, thì ra em ấy chơi bóng mà lỡ để bóng rơi xuống nước, không thể lấy lên được. Nhìn em ấy khóc như vậy, em quyết tâm phải giúp em ấy tìm lại trái bóng. Nhìn dòng sông đầy nước, em liền nảy ra ý định tìm đồ để khều bóng vào bờ. Nghĩ là làm, em liền dặn em nhỏ đứng chờ, rồi chạy ù về nhà, lấy cây sào bố hay dùng để hái mận ra bờ sông. Sau một hồi cố gắng, em cuối cùng cũng lấy được trái bóng cho em nhỏ. Nhìn nụ cười tươi rói của em ấy, mà em cảm thấy vui sướng vô cùng.

Khách vãng lai đã xóa