Những câu hỏi liên quan
nguyen ngoc son
Xem chi tiết
Trang Thùy
22 tháng 1 2019 lúc 16:16

Có lẽ mẹ sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận được lá thư này. Bởi lẽ mẹ sẽ chẳng hiểu tại sao con viết thư này và viết gì trong đó khi mà con không mắc lỗi gì. Mẹ biết không?

Con muốn viết cho mẹ thật nhiều những bức thư yêu thương thay vì mẹ phải nhận những bức thư xin lỗi đều đặn của con. Chỉ tại con là một đứa ngang bướng và không biết cách biểu lộ tình cảm nên con khó có thể nói với mẹ những lời từ sâu thẳm lòng con. Vì vậy con chỉ có thể viết những dòng này để mẹ biết được con yêu mẹ đến nhường nào!

Mẹ ơi! Con nghĩ Đấng Tạo Hóa quá hào phòng với con, bởi Ngài đã cho con đến trong cuộc đời này, ban cho con vô số quà tặng. Nhưng với ***** là quà tặng quí nhất không phải vì mẹ là một vị thánh hay một vĩ nhân mà chỉ đơn giản vì mẹ là MẸ của con.

Con biết Mẹ đã hy sinh cho chúng con quá nhiều: tuổi thanh xuân, sức khỏe, thời gian riêng của bản thân…có lẽ là cả cuộc đời này chúng con luôn được mẹ bao bọc che chở! Chúng con được sinh ra, kinh tế gia đình mình không khá giả chính vì thế mà mẹ luôn chắt chiu, dành dụm để lo tiền ăn học, thuốc men khi chúng con ốm đau. Dẫu cuộc sống có khó khăn nhưng chúng con luôn được sống trong tình thương yêu và mẹ luôn để chúng con được bằng các bạn cùng trang lứa. Con vẫn nhớ những khi chúng con bị ốm, không ngủ được và khóc vì đau thì mẹ lại thức trắng cả đêm để dỗ dành, tìm mọi cách cho chúng con ngủ. Con đi học, mẹ luôn lo lắng để chúng con khỏi thua bạn thua bè. Mẹ nói: “Các con thấy đó vì hồi trẻ mẹ không chịu cố gắng học hành cho tốt nên bây giờ mẹ phải làm công việc vất vả, các con phải chịu khó cố gắng nỗ lực học giỏi sau này con có cuộc sống tốt hơn, con có thể đi đến các nước trên thế giới, điều quan trọng hơn là con chứng minh được bản thân mình với mọi người”. Dù công việc bận rộn, vất vả là thế nhưng mẹ luôn theo sát chỉ bảo chúng con học hành. Rồi con cũng không phụ sự kỳ vọng của mẹ, ngày con nhận giải thưởng học sinh giỏi toán của tỉnh mẹ đã khóc vì sung sướng, tự hào.

Mẹ còn là người vị tha, con nói điều này không phải vì mẹ chưa bao giờ đánh chúng con. Mà vì mẹ luôn thông cảm và sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của chúng con. Bởi vậy từ khi còn bé mỗi lần bị điểm kém hay mắc phải lỗi gì thì mẹ là người đầu tiên con thổ lộ. Mẹ ơi! Con biết mẹ buồn vì con nhiều lắm! Bởi đôi lúc con chẳng vâng lời, còn cãi lời, thậm chí thờ ơ trước những lời khuyên của mẹ. Con xin lỗi mẹ dù là lời xin lỗi muộn màng nhưng con hứa sẽ không để mẹ phiền lòng nhiều vì con nữa.

Mẹ yêu dấu! Con viết những dòng này nhưng rất có thể con sẽ không bao giờ gởi đi! Thời gian sẽ dần qua đi, những dòng chữ này rồi cũng mờ nhạt theo năm tháng nhưng mẹ ơi tình yêu chúng con dành cho mẹ là mãi mãi. Mẹ hãy dành thời gian chăm sóc bản thân mình! Hãy cho chúng con cơ hội để đền đáp tình yêu của mẹ. Mẹ hứa phải sống thật lâu với chúng ***** nhé!

Con yêu và gửi tới mẹ ngàn nụ hôn!

Bình luận (0)
Thảo Phương
22 tháng 1 2019 lúc 20:02

Mẹ kính yêu!

Dường như chưa một lần trong suốt những năm tháng qua con nói với Mẹ rằng con yêu Mẹ, con thương Mẹ. Con chỉ mặc nhiên đón nhận sự yêu thương, chăm sóc, chiều chuộng của Mẹ. Nhưng trong sâu thẳm tim con, Mẹ là người quan trọng nhất, người con thương yêu nhất…

Con biết, con là niềm tự hào của Mẹ. Con cảm nhận được qua ánh mắt lấp lánh yêu thương của Mẹ. Ngay từ nhỏ, con đã được Mẹ chăm chút, lo lắng hơn em. Mẹ kể, lúc mới sinh con như con mèo ướt, chỉ nặng có 2,8 kg, nhỏ xíu, đỏ hỏn. Đã vậy còn ngặt nghẽo, khó nuôi. Có lần con bị sốt phát ban suýt chết, Mẹ chỉ biết ôm con quặt quẹo mà khóc ngất, bác mua ve chai đi ngang nhà biết chuyện, chữa cho con bằng bài thuốc gia truyền nên conqua khỏi. Con được cứu thoát khỏi tay tử thần nhờ bác ấy, và nhờ tình thương của Mẹ…Lo con không nhanh nhạy như bạn bè cùng lứa, Mẹ buồn, vì con vốn không lanh lợi, hoạt bát như em. Ấy vậy mà con rất ngoan, lại học rất tốt. 6 tuổi, con là học sinh duy nhất trường mầm non đoạt giải “Bé khỏe bé ngoan” vòng huyện. Nhưng con không được thi tiếp vòng tỉnh vì lý do tưởng chừng vô lý, nói khiêm tốn là con không xinh, nói thẳng ra là con quá xấu. Ngày đó vô tư con có biết gì đâu, chỉ Mẹ buồn, Mẹ tủi vì ***** thua thiệt hơn con người ta về hình thức…

Ngày con chở Mẹ tới trường nhận giấy báo đậu đại học, Mẹ mừng rơn. Mẹ luôn miệng khoe với hàng xóm mà ánh mắt hấp háy niềm vui. Con ngại với niềm vui của Mẹ vì thật tâm con không háo hức, vui mừng như Mẹ. Mẹ có biết đâu con thi ngành ấy chỉ vì Mẹ thích, muốn Mẹ vui lòng. Mẹ muốn con trở thành cô giáo, sau này về dạy gần nhà, tạo dựng cuộc sống bình yên với một anh thầy giáo nào đó là Mẹ yên lòng. Ước mơ của Mẹgiản đơn chỉ có thế…Vậy mà đến giờ vẫn là nỗi lo thẳm sâu trong lòng Mẹ. Mẹ không nói ra nhưng con biết, Mẹ mất ăn mất ngủ, người gầy nhom cũng vì tương lai lâu dài của con. Nhưng Mẹ ơi, xin một lần Mẹ thấu hiểu cho con, đừng mãi bảo bọc, chở che con theo cách đó. Con đủ lớn để biết rõ con đang làm gì và tương lai con đi đúng hướng. Xin Mẹ đừng lo.

Con đi học xa nhà, Cha Mẹ dặn dò con đủ thứ. Hôm ấy, chỉ Mẹ đưa con ra đón xe, Cha chỉ vẻn vẹn: “Lên tới nơi gọi về liền nghen con”, nhưng con biết Cha nằm quay mặt vào trong khóc thầm. Nhìn dáng Mẹ còm cõi dõi mắt theo chiếc xe đò chở con đi khuất dần trong ánh đèn đường heo hắt, nước mắt con lăn dài. Con bắt đầu biết nghĩ, biết cốgắng vì ai. Giá như lúc đó con có thể nói con thương Cha, thương Mẹ biết bao nhiêu… Nhưng năm đầu tiên không tốt đẹp như con nghĩ. Con khóc như một đứa con nít bị mất phần quà đúng nghĩa khi tổng kết học kỳ I kết quả học tập của con không như mong muốn. Con sợ Mẹ buồn, Mẹ thất vọng vì trong mắt Mẹ, con là giỏi nhất, là niềm tự hào, niềm kiêu hãnh của Mẹbởi con vốn là đứa học giỏi có tiếng của khu, luôn luôn đứng đầu lớp, thậm chí cả trường và là một trong những cái tên được thầy cô nhắc đến.Sau trận bù lu bù loa ấy, con hứa với lòng sẽ cố gắng nhiều hơn nữa, sẽ thay đổi được tình hình và quan trọng là lấy được tấm bằng dễ coi một chút.Nhưng con đã không còn giỏi như trong suy nghĩ của Mẹ. Biết được điều này chắc Mẹ buồn lắm lắm…

Mẹ thường xa xôi, con nhà người ta giỏi giang thế này, đảm đang thế khác, con nhà mình thì không biết làm gì. Thở dài là vậy nhưng Mẹ đều giành làm hết phần, không để con cái làm nữa. Mẹ thương, Mẹ sợ tụi con vất vả. Con thì thản nhiên cho đó là việc bình thường của Mẹ, thản nhiên đến mức vô tâm không nghĩ đến Mẹ cũng có lúc sẽ mệt mỏi, Mẹ không khỏe trong người, rồi Mẹ đổ bệnh. Mẹ sốt nằm trên giường mà con thấy mọi thứ rối tinh lên. Không có bàn tay của Mẹ, nhà cửa trở nên luộm thuộm, không khí ngột ngạt khó chịu. Những ngày Mẹ đi vắng, căn nhà trống rỗng đến lạ. Những lúc như thế con mới biết Mẹ quan trọng với con và gia đình mình như thế nào.

Hôm nay đi chơi với bạn bè, con chạnh lòng nhớ đến Mẹ và em. Con miên man, không biết Mẹ và em ở quê bao giờ mới đến được những nơi như thế này, có mắt tròn mắt dẹt xuýt xoa “Sài Gòn đẹp quá, rộng quá, xe đông quá, sợ bị lạc đường Mẹ không dám đi đâu”… Con luôn muốn Cha Mẹ có ngôi nhà thật đẹp để an hưởng tuổi già, có cuộc sống thật an nhàn, sung túc. Nhưng con chỉ toàn làm cho Mẹ buồn, Mẹ khóc. Nước mắt Mẹ cứ rơi kể từ những ngày con xa nhà đi học, vì nhớ con, lo lắng cho con và vì những lời trách móc của Cha mỗi khi say xỉn “ mày hại con, mày để con đi xa, mày không thương con, mày ham danh lợi,…”. Đến tận bây giờ, con cũng chỉ làm Mẹ phiền lòng, lo lắng vì con cãi Mẹ không muốn về quê, vì con mãi không khôn ra, con không biết suy nghĩ. Mơ ước những điều lớn lao đâu đâu mà những việc cỏn con ở nhà con không hề để ý, từ tấm phên nham nhở giấy dán bong ra, cái chày đâm tiêu Mẹ để ở đâu hay chiếc xe Mẹ hay chạy có êm ru, nhẹ đạp như Mẹ nói…

Thật sự con thấy mình vô tâm, thậm chí vô tình với Mẹ. Chưa một lần con nói câu con thương Mẹ, để con làm cái này cho, con làm cái kia cho Mẹ. Thậm chí chưa một lần con mở miệng xin lỗi Mẹ dù con biết mình sai, tính con ngang bướng, cố tình làm trái ý để Mẹ buồn giận triền miên. Nghĩ lại con thấy mình càng ngày càng tệ. Ngày trước, mỗi khi Cha Mẹ đi mua dừa về, thấy con cơm nước đâu ra đó, có thêm bình thủy nước nóng, pha sẵn bình trà để trên bàn là Mẹ chỉ cười cười, cố giấu niềm vui trong ánh mắt. Giờ chỉ thấy mình lười biếng, làm khổ Mẹ thêm. Những niềm vui giản đơn với Mẹ dường như rất ít. Đời Mẹ buồn nhiều hơn vui, chỉ có con cái làm an ủi. Vậy mà…

Con không hứa điều gì cả, vì con sợ mình sai lời, mình thành kẻ nói dối, thất bại. Cảm ơn Mẹ vì Mẹ là Mẹ của con. Và con xin lỗi vì những muộn phiền, lầm lỗi con đã gây ra cho Mẹ. Thật tâm, con yêu Mẹ thật nhiều.

Bình luận (1)
Nguyễn Huy Tú
Xem chi tiết
Nguyen Thi Mai
22 tháng 8 2016 lúc 19:49

- Hình thức của văn bản là bức thư của người bố gửi cho con nhưng nội dung mà bức thư đề cập đến lại là người mẹ. Người mẹ là nhân vật chính của câu chuyện.

- Người bố viết thư vì thái độ vô lệ của con đối với mẹ, mục đích giáo dục con cần phải lễ độ và kính yêu mẹ. Vì vậy nhan đề “Mẹ tôi” là hoàn toàn chính xác.

- Có ý kiến cho rằng có thể thay thế nhan đề khác như: “Hối hận”, “Một lỗi lầm”. Hai nhan đề này cũng phản ánh được nội dung sự việc, nhưng nó là nghiêng về thể hiện nhân vật tôi hơn là người mẹ. Thứ nữa nó làm mất đi giá trị biểu cảm.

Bình luận (3)
Nguyen Thi Mai
22 tháng 8 2016 lúc 19:48

- Hợp với hình tượng trung tâm của văn bản: Người mẹ.
- Thể hiện sâu sắc tình cảm và thái độ trân trọng của bố dành cho mẹ.
- Tăng tính khách quan cho lời tâm tình của người kể (của bố), cho sự việc và hình tượng được nói đến (là mẹ).
=> Đề cao hình tượng người mẹ.

Bình luận (0)
Nguyen Thi Mai
22 tháng 8 2016 lúc 19:49
– Thứ 1, nhan đề ấy là của chính tác giả A-Mi-Xi đặt cho đoạn trích. Mỗi truyện nhỏ trong “Những tấm lòng cao cả” đều có một nhan đề do tác giả đặt. – Thứ 2, khi đọc kỹ chúng ta sẽ thấy tuy người mẹ không xuất hiện trực tiếp trong câu chuyện nhưng đó lại là tiêu điểm mà các nhân vật và chi tiết đều hướng tới để làm sáng tỏ. 
Bình luận (0)
Hoàng Mai Huyền Diệu
Xem chi tiết
Shirayuki
25 tháng 4 2017 lúc 21:59

Đã từ lâu, an toàn giao thông luôn là vấn đề nhức nhối của toàn xã hội. Những năm gần đây, số tai nạn giao thông xảy ra ở nước ta ngày càng nhiều. Số người chết vì tai nạn giao thông theo từng giờ, từng ngày đã lên đến mức báo động.

Vậy chúng ta, nhất là những người trẻ, có suy nghĩ và hành động như thế nào để góp phần làm giảm thiểu tai nạn giao thông?

Bình luận (3)
Nguyễn Hoàng Anh Phong
Xem chi tiết
I don
24 tháng 3 2018 lúc 13:34

Bài làm

                                                                                          Hà Nội, ngày....tháng....năm 2018

Gửi mẹ thân yêu của con!

Mẹ ơi! Con khổ quá mẹ ơi! Sao mẹ đi lâu thế, mãi không về. Để con một mình đơn côi, bơ vơ giữa chốn đông người này! Mẹ biết không, con đã tìm mẹ ở khắp nơi, chỉ mong sao tìm lại được hình bóng của mẹ. Mẹ có nhớ con không! Con rất nhớ mẹ, con muốn mẹ về đây với con, về với những tháng ngày mà con được ở bên mẹ. Con thương mẹ nhiều lắm! Con tin chắc rằng, ở một nơi nào đó trên thế giới này, mẹ cũng đang hướng về con, nhớ mong con từng ngày. Con sẽ tìm gặp mẹ sớm thôi! Mẹ hãy chờ con nhé!

                                                                                                                                      Con yêu của mẹ

                                                                                                                                            Ôri

                                                                                                                           CÔNG CHÚA ÔRI

Bình luận (0)
Phương Anh (NTMH)
Xem chi tiết
Nguyen Thi Mai
18 tháng 8 2016 lúc 9:16

Văn bản là một thư của người bố gửi cho con, nhưng tại sao tác giả lại lấy nhan đề “Mẹ tôi” vì:

- Hình thức của văn bản là bức thư của người bố gửi cho con nhưng nội dung mà bức thư đề cập đến lại là người mẹ. Người mẹ là nhân vật chính của câu chuyện.

- Người bố viết thư vì thái độ vô lệ của con đối với mẹ, mục đích giáo dục con cần phải lễ độ và kính yêu mẹ. Vì vậy nhan đề “Mẹ tôi” là hoàn toàn chính xác.

- Có ý kiến cho rằng có thể thay thế nhan đề khác như: “Hối hận”, “Một lỗi lầm”. Hai nhan đề này cũng phản ánh được nội dung sự việc, nhưng nó là nghiêng về thể hiện nhân vật tôi hơn là người mẹ. Thứ nữa nó làm mất đi giá trị biểu cảm.

Bình luận (0)
Lê Thị Anh Thương
18 tháng 8 2016 lúc 9:18

      Mặc dù có nhan đề " Mẹ tôi " nhưng văn bản lại được viết dưới dạng một bức thư của người bố gửi cho con trai. Cách thể hiện độc đáo này giúp cho những phẩm chất của người mẹ được thể hiện một cách khách quan và trực tiếp. Đồng thời qua đó, người viết thư có điều kiện để bộc lộ trọn vẹn cảm xúc, thái độ của mình mà không làm cho đứa con phải xấu hổ, từ đó nhanh chóng hiểu ra vấn đề

Bình luận (0)
thao nguyen phuong hien
18 tháng 8 2016 lúc 15:39

Mặc dù có nhan đề là Mẹ tôi nhưng văn bản lại được viết dưới dạng một bức thư của người bố gửi cho con trai. Cách thể hiện độc đáo này giúp cho những phẩm chất của người mẹ (nội dung chủ yếu của tác phẩm) được thể hiện một cách khách quan và trực tiếp. Đồng thời qua đó, người viết thư có điều kiện để bộc lộ trọn vẹn thái độ, cảm xúc của mình mà không làm cho người tiếp thu (đứa con) phải xấu hổ, từ đó nhanh chóng hiểu ra vấn đề

Bình luận (0)
Haa Annk
Xem chi tiết
Phan Huy Bằng
6 tháng 1 2022 lúc 19:29

..., ngày ... tháng ... năm ...

Bố thân mến!

Ngày con nhận được tin bố sắp đi công tác 1 tháng con vô cùng buông bởi con không muốn xa bố nhưng rồi con có nghĩ lại và con tin tưởng và rất yêu thương bố, bố làm tất cả những điều này là vì các con và vì gia đình.

Hôm nay con nhận ra rất nhiều điều bố ạ, nên con viết thư cho bố, bố có khỏe không, dạo này bố có béo hơn không, ở xa nhà bố phải chịu khó chăm sóc cho sức khỏe của mình bố nhé. Mấy ngày hôm nay nhiệt độ cũng hạ rất thấp bố nhớ đắp chăn kín khi đi ngủ nhé. Mẹ và con cũng nhớ bố rất nhiều, và luôn mong ba nhanh trở về. Mỗi ngày con đều thấy mẹ khóc thầm vì nhớ bố bố ạ, mẹ cũng thương bố nhiều lắm. Con cảm nhận được điều đó bố ạ, không biết bố có nhận ra điều đó không, ngày nào con cũng thấy mẹ buồn.

Bố đi công tác xa nhà nên mẹ lúc nào cũng lo lắng cho bố, con thấy đợt đi công tác trước mẹ cũng rất buồn, nhưng khi bố trở về con thấy mẹ lại rạng rỡ hẳn lên, lúc nào mẹ cũng lo không biết bố đi ăn cơm ngoài có đảm bảo không, không biết có biết ăn uống đúng giờ không, con thấy mẹ luôn quan tâm và chăm sóc cho bố bố ạ. Hôm nay con vui vì con được cô giáo khen là có tiến bộ về nhà muốn khoe với bố mẹ nhưng bố lại không có nhà nên con viết thư cho bố để báo cáo tình hình học tập của con kỳ vừa qua, con đứng thứ 2 của lớp bố ạ, cô giáo khen con có tiến bộ hơn rất nhiều kỳ trước, điều đó làm con rất vui. Con đã học theo cách mà bố luôn dạy con, con học vào những thời gian con rảnh nhất để có nhiều thời gian dỗi và chăm sóc gia đình, nhưng sự tiết kiệm thời gian như vậy giúp con học tập hiệu quả và có ý nghĩa hơn, mỗi ngày con đều ôn luyện trong quá trình con học tập trên lớp.

 

Khi về gia đình ngoài việc học con đã giúp đỡ mẹ rất nhiều công việc như trông em, quét nhà và rửa bát giúp mẹ. Con thấy mẹ vất vả nên con đã làm những việc đó, chính việc giúp đỡ được công việc trong gia đình mà làm con rất vui. Con đã tìm được rất nhiều niềm vui trong cuộc sống bố ạ. Con cảm ơn bố đã dạy dỗ con ạ.

Bình luận (0)
ʚLittle Wolfɞ‏
6 tháng 1 2022 lúc 19:32

Hà Nội ngày 02 tháng 1 năm 2021

Chị kính mến!

Hôm nay em tranh thủ viết thư thăm chị. Lời đầu thư em kính chúc chị gái của em luôn mạnh khỏe và luôn luôn giữ danh hiệu là sinh viên xuất sắc nhất trường Đại học.

Chị ơi!

Tết cổ truyền sắp đến rồi, chị nhỉ. Em nôn nao chờ đến ngày đó để cả nhà mình sum vầy và đặc biệt là chị em mình được ở bên nhau. Lúc đó chắc thích lắm, chị Lan nhỉ!

Chị xa nhớ!

Ở nhà bố mẹ vẫn mạnh khỏe và lúc nào cũng nhớ và nhắc chị. Em biết: bố mẹ yêu thương các con và tự hào về chị em chúng mình lắm. Cố lên chị nhé, chị em ta sẽ luôn làm cho bố mẹ vui lòng mà yên tâm công tác. Chị đồng ý đi! Còn bây giờ, em kể cho chị Lan nghe về kết quả học tập, rèn luyện của em trong học kì 1 vừa qua nhé.

Chị biết không? Lớp em có nhiều bạn học giỏi lắm! Cuối học kì 1, lớp 5A của em có 10 bạn được xếp loại học sinh giỏi. Em gái của chị: Lê Thị Hồng Huệ, được xếp hạng 3 trong 10 học sinh giỏi ấy đấy. Chị có vui cho em gái của chị không? Điểm trung bình các môn học của em là 9.0, chị ạ! Các thầy giáo, cô giáo dạy ở lớp khác đều dành cho lớp 5A chúng em nhiều lời khen ngợi. Chúng em thấy lớp mình phải cố gắng nhiều hơn.

Chị Lan của em!

Đầu năm học lớp 5, bố dẫn em đến trường, em thấy là lạ thế nào ấy. Thầy chủ nhiệm mới, phòng học mới, bàn ghế, chỗ ngồi học mới, lại có nhiều bạn mới nữa. Em cứ tự nhủ thầm: phải mau chóng hòa đồng với tập thể bạn bè và tiếp tục giữ vững danh hiệu học sinh giỏi như năm học vừa qua. Thế là em đã phấn đấu hết sức để thực hiện lời hứa đó. Em luôn lắng nghe lời giảng của thầy để hiểu bài tại lớp. Bài nào chưa hiểu thì em lại được thầy giảng cho hiểu hơn. Em trao đổi với các bạn trong lớp cho đến khi nắm chắc được bài đã học. Về nhà, giờ tự học, em luôn học thuộc các bài đã học ở lớp, giải hết các bài tập thầy đã giao cho. Những bài khó hoặc vướng mắc chỗ nào thì em lại được bố và mẹ giảng giải, chỉ dẫn thêm. Nhờ vậy, sức học của em vẫn tiến bộ như trước, bản thân em luôn phấn khởi học tập và bố mẹ vẫn yên tâm lo liệu cuộc sống cho gia đình. Em biết ơn công lao và tấm lòng của thầy cô giáo và cha mẹ thật nhiều. Kết quả học tập học kì 1 vừa qua của em chính là món quà em kính dâng lên thầy cô và cha mẹ. Chị Lan thấy em gái nhỏ của chị có đáng yêu không nào?

 

Thôi, em dừng bút nhé. Tết về, em còn kể cho chị nghe nhiều chuyện hay lắm nữa cơ. Em kính chúc sức khỏe của chị. Còn em thì lúc nào cũng lấy tấm gương học tập tốt, rèn luyện tốt của chị để làm gương cho mình đấy.

Em gái của chị

Lê Thị Hồng Huệ

Bình luận (1)
Nguyễn Thu Thảo
Xem chi tiết
MineCraftCA
23 tháng 11 2017 lúc 19:27
Dear mom,

I want you to know that I’m really thankful to have you as my mom and I also want to say this for you, but I’m not really that strong to tell you that I’m really thanks to you for birthed me, care me, teach me, be patient with me and cheering for me. Mom, I’m also really wanted to say this because I always make you feel worries, angry, and cry. Mom I’m really sorry for everything because sometimes without me realized or not my words were too tough and hard. Mom, please forgive me. I know everything you do for me just want me to be a good person. Mom, if I always make you feel uneasy please tell me because I will try my best to change it and make you feel comfortable. Mom, I want you to know that I’m proud to have you as my mom and I love you. Last but not least, mom, I just want you do one more things to me. Mom if I cannot be your proud one, I hope you don’t mind. Please believe me in everything I do and please support me. Mom promise me that you will never stop believe me and support me, just believe and believe me. I don’t mind if no one wants to trust me but I don’t want you to stop trust me. Because only you my inspiration and only you can light up my strength, as long as you with me. Mom, if I had done something that makes your heart broken, please trust me that I don’t mean to do it. Mom, your trusts are the most important to me. Mom, the trusts of you are the supporter to me to do the best in my life. Mom, please stay at my sides until the end.

Thanks Mom…

Your daughter

Thảo

Bình luận (0)
TFBOYS
23 tháng 11 2017 lúc 19:50
Mom, I am proud to say that I am a mature bird now, I already had my own wings to fly with, and I known how to make ends meet. But you would never understand that! When I was 13, no matter how hard I tried to convince you I wanna study abroad after finishing my secondary school, you resisted saying "NO". The reason was just as simple as your response: "I can't let you out of my hands" When I was standing at the crossroad of my life making a choice: University entrance e xam or oversea study, I chose the former, as you wished. When I told you that I got the acceptance letter from my current university, the sadness in your eyes, I could see it crystally. When I was at the airport waiting for my flight to Ams and leaving eve rything behind, you did not breathe a word, and you bursted into tears when it was boarding time. Believe it or not, it was the first time I ever seen a strong woman cried, you even didn't when my grandpa passed away! Started my life in Amsterdam with the only things I had: English and your money, no relatives no friends no Vietnamese no help nobody and nothing more than that, I promised myself I gotta be big and different, just to prove my choice to you When I shower you the necklace I bought to you, which mounts to almost my salary, and what you did was ignoring and continue to enjoy the movie... I know until the end of this life, I would never satisfy you, thoug h you're not a Perfectionist. I always feel I have to chase you up for you keep refusing receiving everything from me, WHY? You have sacrified more than half of your life for your children, which is more than enough, and now it's my turn. Mom, no no need to say anything, I'm more than aware your invaluable love for me. But please, from now on Mom, let me fly with my wings and accept my love for you!
Bình luận (0)
❖ Kẹo/Min bad girl ❄ (Bo...
Xem chi tiết
Lê Huy Tường
20 tháng 4 2021 lúc 20:14

undefined

Bình luận (3)
Saki
Xem chi tiết
28 . Phạm Tài Đức Pháp
17 tháng 10 2021 lúc 20:17

TL

Kính gửi bố mẹ thân yêu,

  Con chào bố mẹ kính yêu của con. Hôm nay là chủ nhật nên con có thời gian rảnh rỗi để viết thư cho bố mẹ về chuyện mà con đã gặp trong tuần vừa qua. Chuyện là giáo viên của con đã so sánh con với một bạn khác trong lớp, học giỏi hơn con và chăm chỉ hơn con. Con biết là mình không nên phàn nàn về chuyện được so sánh như vậy, vì con biết là mình chưa phải là người hoàn thiện và cô giáo cũng chỉ là muốn tốt hơn cho con, muốn con có tấm gương để phấn đấu. Nhưng bố mẹ ạ, con vẫn thấy buồn lắm ạ. Con cũng đã cố gắng hết sức mình rồi, con cũng đã làm bài tập đầy đủ . Con đã học hành chăm chỉ.  nhưng sao không một ai dành cho con lấy một lời khen? Con không oán trách ai cả .  Nhưng con chỉ thấy buồn thôi ạ!  Con chào bố mẹ kính yêu của con. Con trai của bố .

HT

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
ミ★༒༺ Mαhiкσ Sijunε ²ᵏ¹⁰...
17 tháng 10 2021 lúc 20:27

TL :

Tham khảo ạ :

Gửi bố mẹ kính yêu! 
Thực sự con rất buồn ạ! Con muốn nói với bố mẹ rằng con cảm thấy rất tủi thân khi bị so sánh với người khác-những tấm gương bố mẹ luôn cho rằng họ giỏi giang, họ chăm ngoan hơn con. Nhưng 
điều đó khiến con cảm thấy bản thân mình như một đứa vô dụng và không có tài năng vậy. Con thừa nhận 
có lúc con đã sai nhưng cũng có lúc con đúng chứ ạ. Có những lúc con đã vô cùng cố gắng để bố mẹ không 
bận lòng, không lo con mình thua xa người ta. Nhưng cũng có lúc con phải cảm ơn bố mẹ vì đã tiếp thêm 
động lực cho con, giúp con tự mình đạt được mục đích mà mình đặt ra. Con mong bố mẹ hiểu cho con, bởi 
đây là suy nghĩ bấy lâu của con và hôm nay con đã có cơ hội bộc lộ tất cả. Con gửi bức thư này vừa là lời xin lỗi, vừa là lời cảm ơn chân thành tới bố mẹ.

con gái của bố mẹ 
                                                                                                                   _Con yêu hai người_

_HT_

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Giang シ)
17 tháng 10 2021 lúc 20:17

Gửi mẹ !

Ai cũng có khuyết điểm của mình từ những điều nhỏ nhặt cho đến lớn.Con cũng vậy.Bản thân phải biết sửa sai các khuyết điểm đó để mình không phạm lỗi lầm thứ hai.Vậy tại sao mẹ cứ phải sợ sánh con với người khác thế ạ ?Mẹ cũng từng là học sinh,cũng từng là trẻ con,cũng mắc sai lầm ?Con bây giờ cũng giống mẹ của ngày xưa.Con không thích cảm giác bị đem ra so sánh, phải học ngang ngửa bằng con nhà người ta.Mỗi người một tính cách,,đâu phải hàng tỉ con người đều vận dụng trí óc thông mình,tuyệt đỉnh.Tiếc là con ko thông mình như vậy.Nhưng ko vì vậy mà còn phải bắt chước con nhà người ta từ cơ bản,sở thích,.Cảm giác đem ra so sánh khiến bản thân con trở nên bị gò bó,áp lực,..Con hi vọng mẹ sẽ hiểu cho con.Con là chính bản thân con,con sẽ tự đi trên chính con đường con sẽ chọn.

~ Chúc bạn học tốt ~ 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa