Những câu hỏi liên quan
ʚ_0045_ɞ
Xem chi tiết
nguyen duc hung
6 tháng 2 2018 lúc 9:13

khi đi thi có 1 điều mà e lo nhất......đó chính là........ngội cạnh nhưng thàng hok ngu,0 hỏi đc 1 câu mà toàn bị nó hỏi,thế mới cay,ai bị giống mjk thì k mjk nha

Đặng Anh Thư
Xem chi tiết
Đinh Hà
27 tháng 4 2016 lúc 12:01

Good luck to you! Have a nice day :)

Miyano Shiho
27 tháng 4 2016 lúc 12:31

Good luck!

Chu Thanh Huyền
27 tháng 4 2016 lúc 12:40

chúc thi tốt ...like mk na bn!! ^^)

phương huyền
Xem chi tiết
Nguyễn Phú Quốc Hưng
29 tháng 5 2021 lúc 11:32

=2 + 1 repost ker

Khách vãng lai đã xóa
Kiều Thị Lan Anh
29 tháng 5 2021 lúc 18:37

1 + 1 = 2  

meoyangho10@gmail.com

Khách vãng lai đã xóa
nguyễn thư 5e Ù w Ú
6 tháng 6 2021 lúc 20:58

1+1=2.

CHÚC BẠN THI TỐT.

Khách vãng lai đã xóa
Trần Ngọc Quỳnh Trang
Xem chi tiết
♡LT BảoTrân♡
12 tháng 5 2022 lúc 9:20

 Mẫu 1 Đầu tiên, nguồn gốc của văn chương đó chính là lòng thương người, mở rộng ra là thương cả muôn loài, muôn vật. Tiếp đến, văn chương có công dụng giúp hình dung ra sự sống của muôn hình vạn trạng, khơi gợi tình cảm và lòng vị tha.

ẩn danh
Xem chi tiết
Hoài Nhi Bùi
Xem chi tiết
Tạ Tuấn Anh
16 tháng 3 2022 lúc 7:22

Lên mạng ý bạn

Minh Lệ
Xem chi tiết
Hàng Tô Kiều Trang
4 tháng 5 2023 lúc 15:41

Chắc là em sẽ tham gia (nếu hôm thi em không có việc) mà cho e xin lúc vào gg meet không bật cam có được không ạ (xấu lắm ạ")

Ngô Hải Nam
4 tháng 5 2023 lúc 17:29

I. Bạn có sẵn sàng tham gia cuộc thi này không?

1. Sẵn sàng tham gia

2. Muốn làm khán giả để học hỏi thêm kinh nghiệm

3. Không quan tâm

II. Bạn có ngại khi thuyết trình trước những bạn lạ không?

1. Có

2. Không

* Các bạn không lo vấn đề giọng nói lạ sợ mọi người không hiểu nhé. Sẽ có giám khảo đầy đủ 3 miền (Bắc, Trung, Nam) nè. Nên các bạn cứ tự tin không ngại ngùng gì hết nhé^^.

III. Bạn có ý kiến gì và đóng góp gì về cuộc thi không? (Để lại ý kiến riêng)

Đây là một cuộc thi thú vị giúp các bạn cảm thấy tự tin và bớt ngại ngùng hơn khi thuyết trình. Nếu như cuộc thi cho phép không giới hạn các đề tài thì các bạn có thể phát triển được thế mạnh của mình. Đây là ý kiến của em, em xin hết ạ!

Đức Kiên
4 tháng 5 2023 lúc 19:42

I. Bạn có sẵn sàng tham gia cuộc thi này không?

1. Sẵn sàng tham gia

2. Muốn làm khán giả để học hỏi thêm kinh nghiệm

3. Không quan tâm

II. Bạn có ngại khi thuyết trình trước những bạn lạ không?

1. Có

2. Không

* Các bạn không lo vấn đề giọng nói lạ sợ mọi người không hiểu nhé. Sẽ có giám khảo đầy đủ 3 miền (Bắc, Trung, Nam) nè. Nên các bạn cứ tự tin không ngại ngùng gì hết nhé^^.

III. Bạn có ý kiến gì và đóng góp gì về cuộc thi không? (Để lại ý kiến riêng)

Em cảm giác thấy cuộc thi này nó thú vị , tự tin khi mình làm bài thuyết trình . Trước kia , em cũng đã thuyết trình một lần nhưng ngại nhưng tham gia nên em cảm giác tự tin hơn chút . 

 

 

 

 

 

 

Nếu em tham gia được thì sẽ tham gia còn nếu ko được thì coi như đây là để lại ý kiến của em ạ .

Nguyễn Ngọc Minh Anh
Xem chi tiết

Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.

Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm!...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.

Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:

- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.

Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.

HT

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Phú Gía Thái Bảo
3 tháng 12 2021 lúc 7:18
Các bạn thân mến của tôi. Tôi là An-đrây-ca. Tôi xin kể với các bạn một câu chuyện của tôi mà cho mãi đến bây giờ nó vẫn cứ dằn vặt tôi, vì tôi là một kẻ có lỗi trong chuyện này. Hồi ấy, tôi mới lên chín, sống với mẹ và ông. Ông tôi đã 96 tuổi nên rất yếu. Vào một buổi chiều nọ, ông tôi nói với mẹ tôi rằng: “Con ơi! Bố thấy khó thở lắm!”. Nghe ông tôi nói vậy, mẹ tôi liền bảo tôi đi mua thuốc cho ông uống. Tôi nhanh nhẹn đi ngay. Dọc đường tôi gặp mấy đứa bạn thân, chúng rủ tôi cùng đá bóng. Tôi nhập cuộc và say sưa chơi bóng cùng chúng bạn đến khi sực nhớ lời mẹ dặn tôi vội vàng chạy đi mua thuốc. Các bạn biết không? Khi tôi vừa mới bước vào phòng ông nằm. Tôi thấy mẹ tôi đang gục xuống người ông khóc nức nở. Ông tôi đã qua đời. Tôi hốt hoảng, hai chân khuỵu xuống. Tôi nghĩ “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết”. Tôi òa khóc và kể hết mọi việc cho mẹ nghe. Mẹ tôi xoa đầu tôi, an ủi. – An-đrây-ca, con không có lỗi trong chuyện này! Chẳng có thuốc nào cứu được ông cả. Ông con mất khi con vừa mới bước ra khỏi nhà. Có thể ông tôi mất là do tuổi già sức yếu nhưng dù sao đôi với tôi, hành động mải chơi của mình và cái chết của ông tôi, mãi làm tôi dằn vặt, ray rứt suốt đời, các bạn ạ!. => của bạn đấy
Khách vãng lai đã xóa
Võ Nguyễn Anh Thư
3 tháng 12 2021 lúc 7:22

Nỗi dằn vặt của An - đrây - ca

        An-đrây-ca lên 9, sống với mẹ và ông. Ông em 96 tuổi rồi nên rất yếu. 

      Một buổi chiều, ông nói với mẹ An-đrây-ca: "Bố khó thở lắm!..." Mẹ liền bảo An-đrây-ca đi mua thuốc. Cậu bé nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi một lúc mới nhớ lời mẹ dặn, em vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.

     Bước vào phòng ông nằm, em hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. "Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết." - An-đrây-ca òa khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi em:

- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu. Ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.

      Nhưng An-đrây-ca không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, em ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, em vẫn luôn tự dằn vặt: "Giá mình mua thuốc về kịp thì ông còn sống thêm được ít năm nữa!"

                                          (Theo Xu-Khôm-Lin-Xki

                                           Trần Mạnh Hưởng dịch

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn thị quỳnh giang
Xem chi tiết