Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Trần Quang Hiếu
bài 2: Cho đoạn thơ:                                          Dòng sông mới điệu làm sao                                            Nắng lên mặc áo lụa đào thiết tha                                             Chưa về trời rộng bao la                                              Áo xanh sông mặc như là mới may                                              Trời chiều thơ thẩm áng mây                                               Cài lên màu áo hây hây ráng vàng                                     ...
Đọc tiếp

Những câu hỏi liên quan
MINH SÂM ĐẶNG
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Diệp
Xem chi tiết
Minh Hồng
17 tháng 2 2022 lúc 23:03

Refer:v 

Viết về dòng sông quê mẹ, Tế Hanh có bài thơ "Nhớ con sông quê hương", Hoài Vũ có bài "Vàm cỏ Đông", Vũ Duy Thông có bài "Bè xuôi sông La"... Đó là những bài thơ hay mang nặng tình quê hương. Bài thơ "Dòng dông mặc áo" của Nguyễn Trọng Tạo cũng là một bài thơ đem đến cho ta nhiều thương mến.

"Dòng sông mặc áo" gồm có 14 câu thơ lục bát, làm hiện lên trước mắt chúng ta một dòng sông quê rất đẹp, gương sông nước sông thay đổi theo những thời điểm trong cả đêm ngày. Sông mặc áo, sông được nhân hóa như một thiếu nữ thích làm duyên. Nhà thơ rất tinh tế phát hiện ra những sắc màu, những nét đẹp của dòng sồng quê hương luôn luôn biến đổi.

Con sông làng ta trong ca dao uốn lượn "như hình con long" con sông Cầu "nước chảy lơ thơ"; con sông Thương "bên lở bên bồi... dòng trong dòng đục..." từng làm bao người xưa nay say mê.

Ta hãy đến chiêm ngưỡng "Dòng sông mặc áo" của Nguyễn Trọng Tạo.

Dưới ánh hồng bình minh, dòng sông biết điệu đà khoe áo đẹp, áo dài "thướt tha" may bằng "lụa đào" cao cấp. Trưa về, dòng sông rộng bao la, sông mặc "áo xanh"... như áo mới. Chiều tà, sông "cài lên màu áo hây hây ráng vàng". Đó là áo lụa mỡ gà quý phái. Đầu hôm, sông mặc áo nhung tím có thêu vầng trăng trước ngực, có ngàn sao điểm tô. Nửa đêm về khuya, sông lặng lẽ nép mình trong rừng bưởi, sông kín đáo giản dị khoác chiếc áo màu đen. Và sáng sớm hôm sau thật bất ngờ, dòng sông mặc áo hoa ướp hương bưởi, làm"ngẩn ngơ" lòng người:

Bài thơ "Dòng sông mặc áo" đã thể hiện một cách thắm thiết tình yêu dòng sông nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tình cảm trong sáng ấy đã chan hòa với tình yêu quê hương đất nước.

Thuỳ Dương
Xem chi tiết
Phạm Quang Lộc
1 tháng 2 2022 lúc 23:40

aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
 

Duy Ngô
Xem chi tiết
Ng Ngọc
5 tháng 4 2022 lúc 16:09

bài nào

(っ◔◡◔)っ ♥ Kiera ♥
5 tháng 4 2022 lúc 16:11

thơ nèo bn

Đỗ Thị Minh Ngọc
5 tháng 4 2022 lúc 16:13

Thể thơ lục bát

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
19 tháng 4 2018 lúc 13:24

Đáp án D

→ Nhân hóa hình ảnh dòng sông, giống như cô gái mới lớn, biết làm điệu, duyên dáng, thướt tha

Hà Chi
24 tháng 4 2021 lúc 21:13

D nha!

Nguyễn Thị Thanh Trúc
Xem chi tiết
Trần Bảo Lâm
Xem chi tiết
Nguyễn Quang Bảo Long
Xem chi tiết
BÙI BẢO KHÁNH
Xem chi tiết
Đoàn Trần Quỳnh Hương
23 tháng 8 2023 lúc 20:08

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính: Miêu tả 

Từ láy: thướt tha, thơ thẩn

Câu 2: Dòng sông được miêu tả theo trình tự thời gian: sáng, trưa, chiều, đêm 

Câu 3: 

- Biện pháp tu từ so sánh "Áo xanh sông mặc như là mới may"

- Biện pháp nhân hóa "Cài lên màu áo hây hây ráng vàng"

Câu 4: 

Dòng sông vào buổi sáng tựa như một thiếu nữ đang làm đẹp. Nàng khóc lên mình màu vàng của nắng dịu dàng thướt tha. Đến trưa, nàng lại thay một tấm áo mới, nước sông lồng với sắc trời càng khiến nhan sắc nàng trở nên kiều diễm. Đến buổi chiều, dòng sông lại thay một lớp áo ráng vàng tựa lấy những áng mây trời làm điểm nhấn. Về đêm mới là lúc dòng sông phô diễn vẻ đẹp nhất của mình với trăng và những vì sao tô điểm cho tấm áo nhung tím. Em rất yêu dòng sông ấy.

ngoc nguyen
Xem chi tiết
Đoàn Trần Quỳnh Hương
7 tháng 2 2023 lúc 16:47

a. Dòng sông được miêu tả theo trình tự thời gian

b. Miêu tả theo trình tự thời gian ấy giúp lột tả hết vẻ đẹp của dòng sông trong mọi thời điểm trong ngày => để lại dấu ấn trong trí tưởng tượng của người đọc. 

c. Quê hương tôi có con sông Hồng chảy nặng phù sa gắn bó với tuổi thơ của bao thế hệ chúng tôi. Lúc bình minh mặt sông phẳng lặng thấp thoáng trong sương sớm. Dường như nó đang say giấc nồng chờ những tia nắng đầu tiên của ngày mới đánh thức. Khi mặt trời từ từ ló dạng, sông Hồng cũng thức giấc. Nó được tạo hóa ban tặng cho tấm áo lấp lánh ánh vàng ánh bạc trong nắng mai khiến người ta không thể rời mắt. Nó đang phô diện toàn bộ vẻ đẹp khỏe khoắn đầy sức sống của mình. Chính dòng sông ấy đã nuôi lớn những người con xa quê như chúng tôi nên người. Vì vậy đối với tôi dòng sông Hồng như một người tri kỉ gợi nhắc về quê hương ....

( bạn tự viết thêm nhé )