Một học sinh chơi bóng giỏi nhưng học rất tệ bị thầy khiển trách:
_ Sao em không học giỏi như lúc em chơi bóng vậy ?
_ Thưa thầy, vì khi đi thi không cho phép phát huy tinh thần đồng đội ạ !
2.Đầu năm học, thầy giáo chủ nhiệm giao cho Ly làm lớp phó văn nghệ vì Ly hát rất hay, diễn kịch giỏi, lại còn biết chơi đàn. Nhưng Ly từ chối không nhận và nói với cả lớp rằng: “Thưa thầy, em không biết làm lớp phó vì em thấy mình không có khả năng ạ!”.
a. Lời nói của bạn Ly thể hiện bạn ấy là người thế nào? Vì sao?
b. Nếu em là bạn cùng bàn với Ly, em sẽ nói gì?
a. lời nói của bạn ly thể hiện bạn ấy là người không tự tin và bạn chưa tự nhận thức bản thân vì bạn không biết mình có khả năng như
-hát rất hay, diễn kịch giỏi, lại còn biết chơi đàn
B. nếu là bạn , em sẽ khuyên bạn , động viên bạn và bạn có khả năng cao là làm được
Thầy giáo sau khi dạy cho học trò một bài học về lòng hiếu thảo liền hỏi trò Bi: "Nếu em có hai cái nhà, ba em không có cái nào, em sẽ làm gì?"
- Em sẽ cho ba một cái nhà.
- Giỏi lắm. Nếu em có hai cái xe, ba em không có cái xe nào, em sẽ làm gì?
- Em sẽ cho ba một chiếc.
- Giỏi lắm. Em hiểu rất rõ bài thầy giảng. Một câu hỏi chót: Nếu em để dành được 20.000 đồng, ba em lại không có đồng nào. Vậy em sẽ làm gì?
- Em sẽ không cho ba đồng nào.
- Ủa sao kỳ vậy. Em cho ba cái nhà, cho ba chiếc xe, sao em lại không cho ba đồng nào?
- Thưa thầy, tại vì thật sự em có để dành 20.000 đồng.
mày khôn hơn ai mà nói tụi tao ngu si hả con kia vũ nguyên
Tóm tắt đoạn kịch sau:
Gia đình em chỉ có một mình em. Ba mẹ phải đi làm rất cực khổ để nuôi em ăn học. Bởi vậy, ba mẹ coi trọng việc học của em ghê lắm. Chỉ cần chín điểm rưỡi thôi, em cũng bị ăn đòn. Đối với cha mẹ, em là học sinh xuất sắc, lúc nào cũng phải đạt điểm mười. Em phải đi học thêm khắp nơi, đến tối còn phải học bài tới mười hai giờ khuya. Có khi bài ở truờng thi ít mà bài học thêm thì nhiều... Em thật sự không sợ bị thầy cô khiển trách khi bị điểm kém, mà em sợ cây roi của cha mẹ. Bởi em hiểu, mỗi lời của thầy cô đều chan chứa tình thương, còn đòn roi của gia đình thì còn chứa thêm cả một khối sĩ diện nặng nề nữa. Đối với nhiều bạn, điểm chín là cả niềm vui, nhưng đối với em, nó là sự sợ hãi. Thầy có hiểu, trước ngày thầy cho làm kiểm tra, em đã bị đánh một trận nhừ tử vì tội chỉ đạt điểm 9 môn Sử. Bây giờ thầy cho em điểm năm thì có khác nào thầy giết em hả thầy?
Một học sinh ngủ trong giờ học bị thầy phát hiện.
Thầy: Thầy nghĩ rằng ở đây không thích hợp để ngủ, em về nhà đi.
Học sinh: Thưa thầy, không sao đâu. Chỉ mong thầy và các bạn nói nhỏ lại một chút !!!
Tóm tắt đoạn kịch sau thật vắn tắt nhưng đầy đủ ý
Gia đình em chỉ có một mình em. Ba mẹ phải đi làm rất cực khổ để nuôi em ăn học. Bởi vậy, ba mẹ coi trọng việc học của em ghê lắm. Chỉ cần chín điểm rưỡi thôi, em cũng bị ăn đòn. Đối với cha mẹ, em là học sinh xuất sắc, lúc nào cũng phải đạt điểm mười. Em phải đi học thêm khắp nơi, đến tối còn phải học bài tới mười hai giờ khuya. Có khi bài ở truờng thi ít mà bài học thêm thì nhiều... Em thật sự không sợ bị thầy cô khiển trách khi bị điểm kém, mà em sợ cây roi của cha mẹ. Bởi em hiểu, mỗi lời của thầy cô đều chan chứa tình thương, còn đòn roi của gia đình thì còn chứa thêm cả một khối sĩ diện nặng nề nữa. Đối với nhiều bạn, điểm chín là cả niềm vui, nhưng đối với em, nó là sự sợ hãi. Thầy có hiểu, trước ngày thầy cho làm kiểm tra, em đã bị đánh một trận nhừ tử vì tội chỉ đạt điểm 9 môn Sử. Bây giờ thầy cho em điểm năm thì có khác nào thầy giết em hả thầy?
- Gia đình có mỗi mình em.Ba mẹ làm rất khổ cực nên rất coi trọng việc học của em.
- neu chi can chin diem ruoi thoi la em bi an don ghe lam.Doi voi bo me thi phai la hoc sinh xuat xac luc nao cung phai duoc diem 10.
- em học thêm rất nhiều có khi đến tận mười hai giờ khuya em mới ngủ
- em không sợ thầy cô khiển trách điểm kém nhưng em lại sợ đòn roi của cha mẹ.
- em hieu thay co khuyen la chan chua nhieu tinh yeu thuong.nhung con con doi roi thi chua mot khoi si dien cua cha me
- nhieu ban diem chin do la niem vui,doi voi em no la so hai.
- hoi truoc dat chin diem mon Su em la bi mot tran don nhu tu.Neu thay cho duoc nam diem khac nao thay giet em?
Mình ko chắc chắn đâu nhưng giúp bạn thì cứ ghi vào có gì thì cô giáo sửa nhé!
Gia đình có 1 mk em . Ba mẹ em đi làm cực khổ nuôi em và rất coi trọng việc hok của em . Ba mẹ coi tọng điểm số và bắt em đi hok thêm nhiều chỗ . chỉ cần đc 9 mak k đc 10 là em bị ăn đòn . Em rất sợ cây roi của mẹ , nhưng k sợ thầy cô khiển trách . Nhiều bn khác có đc điểm 9 là 1 niềm vui còn em thì là 1 nỗi sợ . Trước hôm kiểm tra em bị mẹ đánh vì đc 9 môn sử , bây giờ thầy cho em 5 điểm khác j thầy giết em ?
Mk chỉ lm đc vậy thôi [ có j thông cảm na ]
Gia đình tôi nghèo không giàu như gia đình người khác. Vì thế mà cha mẹ nuôi em ăn học rất khổ cực.Cha mẹ em cũng rất coi trọng việc học hành của em, đôi lúc e được 9,5 nhưng điều đó với tất cả mọi người là rất tốt nhưng với em đó là ác mộng, là nỗi sợ hãi. Ngày nào cũng vậy, em đều phải đi học vè tối thì học đến 12h. Em không sợ bị thầy cô mắng hay kiểm trách mà em sợ cây roi của cha mẹ. Chỉ được 9 điểm thôi mà e cũng bị đánh rồi, giờ em lại được 5đ có khác nào thầy muốn e bị cha mẹ đánh không ạ?
Theo em, những trường hợp nào dưới đây là biểu hiện của người có trách nhiệm về việc làm của mình? Hãy khoanh vào chữ cái trước những trường hợp em tán thành.
a) Bạn Long từ chối không nhận nhiệm vụ trang trí báo tường của lớp khi được phân công vì bạn không biết vẽ và viết chữ không đẹp.
b) Giờ ra chơi, Thành cùng các bạn chơi đá bóng ở sân trường. Chẳng may quả bóng đập vào làm vỡ ô cửa sổ lớp học. Mặc dù rất sợ nhưng Thành cùng các bạn đã cùng nhau đến gặp thầy Hiệu trưởng để nhận lỗi.
c) Trong cuộc thi kéo có do nhà trường tổ chức, mặc dù đã cố gắng hết sức nhưng đội của Kiên vẫn bị thua đội bạn. Kiên rất cay cú và đổ lỗi cho bạn đội trưởng đã không biết sắp xếp đội hình.
d) Nhóm của Quý nhận chăm sóc mấy chậu cây cảnh ở trước lớp học. Ngày nào các bạn cũng đến sớm tưới nước cho cây. Nhưng không may, trận bão vừa rồi đã làm một cây bị gẫy. Cả nhóm buồn lắm. Quý về nhà xin ông nội một cây khcas trng vườn mang đến để trồng lại vào chỗ cây bị gẫy.
Trường hợp tán thành : a,b và d
Quyền lực của lời khen
Những lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.
New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba tôi đã cố gắng xin cho tôi vào học tại một trường học nhỏ cách nhà không xa.
Những ngày tháng đầu tiên ở trường mới, tôi hoàn toàn cô độc. Tất cả học sinh đều xa lánh thay vì giúp đỡ tôi hòa nhập. Thậm chí khi tôi chủ động làm quen, chúng bỏ đi, chẳng thèm nhếch mép sau khi đã ném về phía tôi những cái nhìn chế giễu, miệt thị. Vài đứa lớn còn tụ tập lại để bắt nạt tôi.
Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò và quê mùa như tôi cả. Suốt ba tháng, tâm lý sợ hãi và bị bỏ rơi khiến tôi gần như đứng bét lớp, mặc dù chương trình học đối với tôi chẳng khó khăn gì.
Thế nhưng, sau kỳ nghỉ đông mọi sự đã khác khi thầy Sean tới. Thầy được phân công chủ nhiệm lớp tôi thay cho thầy Paul bị nằm viện. Thầy rất nghiêm khắc, nhưng không nặng lời với bất kỳ ai. Dần dần lớp học trở nên có trật tự hơn, và những rắc rối của tôi cũng giảm đi nhiều. Có một điều tôi cảm thấy được an ủi, đó là thầy Sean cũng là người da đen.
Một ngày, đó là ngày mà tôi chẳng thể nào quên, khi thầy Sean công bố kết quả thi giữa kỳ. Thầy nhìn khắp cả lớp, từng người một, và khi tới tôi, thầy dừng lại thật lâu làm tôi cảm thấy run sợ. Nhưng rồi thầy vui vẻ nói: “Bài thi này các em làm rất tốt, nhưng luôn có một người làm tốt nhất. Thầy hoan nghênh tất cả các em”. Khỏi phải nói lúc đó tôi vui như thế nào, vì tất cả các lần thầy Paul đọc điểm thi tôi đều bị than phiền.
Cuối buổi học, thầy nói tôi ở lại. Tôi sợ, rụt rè đến bên thầy, ấp úng: “Thưa thầy…”. “Ồ, Joe, hôm nay em là người làm bài tốt nhất đấy, tuyệt lắm!”. Tôi òa khóc, cái điều mà tôi chưa từng làm từ khi tới đây. Thầy Sean ôm tôi vào lòng: “Đừng sợ, cố gắng lên, có thầy luôn bên em”.
Những lời của thầy Sean đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Lúc nào trong đầu tôi cũng có hình ảnh của thầy đang cổ vũ cho tôi. Và tôi trở lại là tôi, học sinh xuất sắc nhất lớp vào cuối năm học đó, giống như khi tôi còn ở Chicago.
Năm sau, thầy Sean lại ra đi khi thầy Paul khoẻ trở lại. Nhưng lúc nào tôi cũng thấy như có thầy ở bên, và năm đó, cũng như những năm về sau, tôi luôn là người đứng đầu lớp.
Mãi sau này, khi tôi học đại học, khi tôi bảo vệ luận án tiến sĩ, và ngay giờ đây khi tôi đang đứng giảng bài trước hàng trăm sinh viên của một trường đại học danh tiếng, không khi nào tôi quên được hình bóng thầy.
Hôm qua, tôi mừng đến phát khóc khi biết được địa chỉ của thầy sau 40 năm xa cách. Tôi đã lái xe một mạch 300km tới thăm người thầy mà tôi kính yêu nhất đời.
Gặp lại thầy, tôi bật khóc, những kỷ niệm ngày đó bỗng sống lại như mới. “Ồ, Joe – thầy nói hệt như 40 năm trước – em vẫn yếu đuối như ngày nào”. Tôi lặng người khi nghe thầy kể: “Hôm đó, bài làm em chỉ được điểm B, nhưng em đã cố gắng. Nhìn vào em, thầy thấy lại mình nhiều năm trước. Khi đó, một lời động viên của cô giáo đã giúp thầy vượt qua tất cả. Thầy đã tin rằng em cũng vậy, đó là lý do mà thầy gọi em ở lại hôm ấy. Và thầy không lầm”.
Một lời khen đúng lúc mới kỳ diệu làm sao !
Khi thầy chơi một mình thì thầy đã ghê rồi ; khi thầy chơi với gái sức mạnh x3
-> Học một mình thì đã giỏi lắm rồi ; học với gái học sinh giỏi quốc gia .
Em tán thành hay không tán thành ý kiến nào dưới đây? Vì sao?
a) Chỉ cần biết ơn những thầy cô giáo đang dạy mình.
b) Dạy học là trách nhiệm của các thầy cô giáo, không cần thiết biết ơn.
c) Em học giỏi là do em chăm chỉ học tập, là công sức của em, chứ không phải công sức của các thầy cô giáo.
d) Học giỏi là tỏ lòng biết ơn thầy cô giáo
a) Không tán thành.
Bởi cần biết ơn bất cứ ai đã từng dạy dỗ chúng ta.
b) Không tán thành.
Bởi dạy học không phải là trách nhiệm của các thầy cô giáo
c) Không tán thành.
Thầy cô giáo là người hướng dẫn, dìu dắt chúng ta. Do đó không thể phủ nhận công lao của thầy cô giáo.
d) Tán thành.
Thầy cô giáo đều mong học sinh mình dạy giỏi giang và chăm chỉ. Do đó học giỏi chính là món quà lớn nhất để tỏ lòng biết ơn họ.